Lý Tưởng không có nói chuyện mình gặp được Dạ Sắc ở khách sạn cho mấy đội hữu của mình biết.
Tuy lần này tình cờ gặp phải Dạ Sắc làm cậu cảm thấy rất vui sướng, nhưng không hiểu tại sao Lý Tưởng lại không muốn nói cho người khác biết...
Có lẽ là do cậu cảm thấy lần gặp gỡ ngoài ý muốn này là bí mật nho nhỏ chỉ thuộc về hai người bọn họ... Nếu nói cho tất cả mọi người biết nó liền mất đi ý nghĩa rồi. Chạy đi nói cho cả thiên hạ biết "Tui gặp được Dạ Sắc nè", "Dạ Sắc như thế nào như thế nào"... chỉ tưởng tượng thôi cũng đã thấy giống một tên yếu trí, nói không chừng còn có thể gây rắc rối cho Dạ Sắc.
Lý Tưởng không hi vọng bởi vì sự xuất hiện của mình mang đến phiền toái cho Dạ Sắc... Dạ Sắc ở Trường An đã đủ vất vả rồi, thôi thì cứ xem lần gặp gỡ bất ngờ này như là một đoạn nhạc đệm nho nhỏ đi...
Lý Tưởng mặc dù tự xưng là fan hâm mộ cuồng nhiệt của Dạ Sắc, nhưng cậu hâm mộ một cách có lý trí. Có thể cùng tuyển thủ mình yêu thích trò chuyện vài câu, trực tiếp nói lời ủng hộ cổ vũ với đối phương, vậy là đủ rồi...
Tính ra chuyến đi Bắc Kinh lần này khá là lời đó chứ, được tặng một bộ thú bông lưu niệm số lượng giới hạn, còn được tiếp xúc gần gũi cũng như trò chuyện với Dạ Sắc, ngần ấy đã đủ để Lý Tưởng thoả mãn thật lâu.
Ngô Trạch Văn ngạc nhiên hỏi trên QQ "Cậu đến đó không phải để xem thi đấu trực tiếp sao? Hồi sau còn một trận Quốc Sắc vs Phong Hoả, sao không ở xem mà lại về?"
Ngô Trạch Văn phát hiện Lý Tưởng đăng nhập QQ bằng máy tính chứ không phải di động, mới đoán là cậu đã trở lại khách sạn.
Lý Tưởng nói "Trường An thua nên tui thấy khó chịu trong lòng, bèn trở về khách sạn trước, nhưng cũng nhờ vậy mà có thu hoạch bất ngờ, hí hí ~"
Lưu Xuyên cười nói "Thu hoạch bất ngờ cái gì? Nói ra nghe chơi."
Lý Tưởng nói "Không nói cho mấy người."
Lưu Xuyên thấy tên đệ tử nhị hoá này cười cái kiểu hí hí là biết thu hoạch bất ngờ kia kiểu gì cũng là chuyện tốt, nếu Lý Tưởng không muốn nói Lưu Xuyên cũng lười đi đào bới chuyện riêng của cậu ta, bèn nói sang chuyện khác "Trận của Quốc Sắc với Phong Hoả sắp sửa bắt đầu rồi."
Cá nghe vậy liền hưng phấn "Chu đội Quốc Sắc cũng lên đài thi đấu kìa, tuyển thủ nữ đúng là hiếm thấy ha!"
Lưu Xuyên nói "Đúng vậy, tuyển thủ nữ trong giới eSport cơ hồ là rất ít thấy, cơ mà nếu có toàn là thứ dữ không. Chu Mộc là đội trưởng vô cùng xuất sắc, không những có tầm nhìn cục diện trải rộng, hơn nữa bố trí chiến thuật cũng rất cẩn thận chặt chẽ. Mặc dù trong liên minh thứ hạng của Quốc Sắc gần như là nằm chót, nhưng các cường đội khác mỗi lần đụng độ Quốc Sắc đều không ai dám khinh thường."
Ngô Trạch Văn buộc miệng hỏi "Anh đoán tỷ số là bao nhiêu?
Từ sau khi nhóc học bá suy luận ra thân phận của Lưu Xuyên, biết được anh là Hải Nạp Bách Xuyên rồi liền vô cùng nghiêm túc hỏi anh về việc dự đoán tỷ số trận đấu hay là an bài chiến thuật, etc.. Rõ ràng là coi Lưu Xuyên như chuyên gia cố vấn.
Lưu Xuyên dự đoán tỷ số có điểm bảo thủ "Quốc Sắc vs Phong Hoả, tôi đoán 4:5."
Ngô Trạch Văn nói "Tức là Quốc Sắc sẽ đoạt được hai lệnh kỳ trong đoàn chiến được 4 điểm, Phong Hoả được 3 điểm lôi đài chiến cùng 2 điểm lệnh kỳ?"
Lưu Xuyên nói "Ừ, khả năng này rất cao. Quốc Sắc rất mạnh về đoàn chiến, có Chu Mộc bày bố chiến thuật muốn đoạt được hai thanh lệnh kỳ cũng không khó. Nhưng lôi đài chiến trước giờ luôn là nhược điểm của Quốc Sắc, bởi vì đấu pháp của bọn họ là đánh kéo dài, hơn nữa Quốc Sắc cũng không có tuyển thủ đấu đơn nào lợi hại. Phong Hoả thì ngược lại, lôi đài chiến rất mạnh nhưng đoàn chiến thì lại bình thường."
Ngô Trạch Văn trầm tư gật đầu, sau đó lấy di động của mình ra đăng nhập vào weibo, cũng mở weibo của Võ Lâm share hoạt động đoán tỷ số, đồng thời kèm theo một dòng—— Quốc Sắc vs Phong Hoả, đoán tỷ số là 4:5.
Lưu Xuyên thấy Ngô Trạch Văn làm xong rồi mới ngạc nhiên nói "Cậu tin tôi thật đấy à?"
Ngô Trạch Văn gật đầu "Ừ."
Lưu Xuyên cười nói "Lỡ tôi đoán sai thì coi như cậu mất cơ hội bốc thăm rồi."
Ngô Trạch Văn nói "Chẳng sao, đoán chơi thôi mà."
Lưu Xuyên nghe vậy cũng không nói gì nữa, quay sang nhìn trận đấu.
Cả hai người đều ngồi trên ghế sofa, bên kia máy tính cùng loa ngoài đồng loạt phát trận đấu, thỉnh thoảng dùng di động mở QQ tán gẫu vài câu, trên bàn trước mặt đặt một lốc Cola cùng mấy bao hạt dưa đậu phộng—— xem thi đấu thôi mà xa hoa đến như vậy, hai người này đúng là biết hưởng thụ.
***
Mùa giải eSport Võ Lâm lần thứ mười, vòng thứ nhất, trận thứ hai, chiến đội Quốc Sắc vs chiến đội Phong Hoả.
Hai chiến đội này đều nằm trong danh sách bát cường của mùa giải trước, xếp hạng cuối mùa giải là Phong Hoả hạng 7 còn Quốc Sắc hạng 8. Cả hai đội thực lực đều ngang nhau, cũng rất hiểu biết về phong cách thi đấu của nhau, trận chiến diễn ra khá là gay cấn.
Giai đoạn lôi đài chiến, Minh Giáo bên Phong Hoả đánh chết tuyển thủ Ngũ Độc thứ nhất của Quốc Sắc, tuyển thủ Võ Đang thứ hai của Quốc Sắc hạ gục tuyển thủ thứ nhất của Phong Hoả, trước khi chết không quên kéo tuyển thủ thứ hai của Phong Hoả xuống chỉ còn máu tàn. Tuyển thủ thứ ba bên Quốc Sắc lên đài nhanh chóng đánh bại tuyển thủ thứ hai của Phong Hoả... Trận chiến luân phiên liên tục giằng co đến lúc tuyển thủ thứ ba của Phong Hoả lên đài. Tuyển thủ bên Quốc Sắc bởi vì máu ít hơn cuối cùng tiếc nuối tạm biệt lôi chủ kỳ, bị Phong Hoả thuận lợi đoạt 3 điểm.
Đến giai đoạn đoàn chiến do Quốc Sắc lựa bản đồ, đội trưởng Chu Mộc chọn Tử trúc lâm.
Tử trúc lâm là bản đồ lục địa chiến, tương đối mà nói thì trận đấu trên chiến trường trên đất bằng sẽ ít các yếu tố bất ngờ hơn trên bản đồ thuỷ chiến, nhưng Tử trúc lâm cũng là bản đồ thích hợp đọ sức mai phục, ngoại trừ ba đường lộ tuyến thì xung quanh đều là khu sương mù chiến tranh với rừng trúc tía rậm rạp. Chu Mộc làm đại biểu lưu phái thái cực Võ Đang, lợi dụng các trận pháp Võ Đang có phạm vi rộng kéo diều đối thủ, lợi dụng địa hình liên tục di chuyển chậm rãi mài chết chủ lực của Phong Hoả, cũng đoạt được lệnh kỳ đầu tiên.
Diễn biến tiếp theo của trận đấu cũng không kịch tính cho lắm, đánh khá là ổn định, cả hai đội đều phát huy vừa đủ trình độ vốn có của bên mình, tỷ số cuối cùng quả như Lưu Xuyên đã dự đoán trước, 4:5.
Lúc trận đấu vừa chấm dứt, Ngô Trạch Văn nhịn không được quay sang nhìn Lưu Xuyên một cái "Anh đoán đúng rồi."
Lưu Xuyên bật cười "Phải đó, hai đội này trình độ vốn ngang ngang nhau mà, tỷ số như vậy mới là bình thường."
Ngô Trạch Văn cầm di động check thử weibo, phát hiện rất nhiều người đều dự đoán tỷ số 4:5 này, chứng tỏ người xem hiểu biết rất rõ về hai đội, vậy nên có rất nhiều người đoán trúng kết quả, không giống kết quả bất ngờ trong trận Tuyết Lang với Trường An lúc nãy.
Phát hiện mình không được bốc thăm trúng, Ngô Trạch Văn liền cất di động vào túi.
Lưu Xuyên biết cậu nhóc này hứng thú nhất là với các thể loại quà thưởng, liền buộc miệng tự tiến cử "Trạch Văn, về sau mỗi đầu trận đấu tôi giúp cậu đoán tỷ số, cậu cứ dựa vào tỷ số đó share weibo dự đoán đi, biết đâu có lúc may mắn được chọn trúng thì sao."
Ngô Trạch Văn nghe vậy hai mắt sáng rực, quay sang nhìn Lưu Xuyên "Ok!"
Bên cạnh mình là Xuyên thần Hải Nạp Bách Xuyên, tương đương như phần mềm hack cheat miễn phí, đoán tỷ số cũng chuyên nghiệp hơn mình đoán mò nhiều.
Ngô Trạch Văn cảm giác giống như thấy được quà thưởng đang đứng ở đằng trước vẫy gọi mình...
Hai trận thi đấu đều chấm dứt, đồng hồ cũng vừa lúc dừng lại ở 10 giờ. Thấy vẫn còn sớm, Lưu Xuyên liền đề nghị trên nhóm chat "Giờ vẫn còn sớm, hay là chúng ta onl game chút đi, đánh vài lượt phụ bản cũng tốt."
Đề nghị này được toàn thể thành viên trong đội cố định nhất trí hưởng ứng, kỳ thực lúc này đạo trưởng với Cá cũng đang onl game, vừa mở game vừa mở QQ tán gẫu. Lý Tưởng, Trạch Văn với Lưu Xuyên cũng đều tự mở ra client Võ Lâm đăng nhập vào game, Lưu Xuyên mời bốn người vào tổ đội, sau đó cả nhóm tập họp trước cổng Thiếu Lâm Tự.
Đánh phụ bản Thập Bát La Hán Trận cũng đã mấy chục lần, ai nấy đều vô cùng quen thuộc, vào phụ bản tập trung đánh một xíu là xong. Sau 5 lượt phụ bản thì cả đội lại thăng lên một cấp.
Cá đột nhiên hỏi "Đội trưởng, trước thứ tư tuần sau phải lên 40 cấp để đánh boss thế giới đúng không?"
Lưu Xuyên nói "Ừ, dựa theo tiến độ hiện tại thì mỗi ngày chúng ta đi 5 lượt phụ bản anh hùng, cộng thêm nhiệm vụ chủ tuyến thì tới thứ ba là lên 40."
Cá nói "Cái lộ tuyến kéo boss đó, hổm rày tui tập luyện mấy lần, cảm giác tương đối ok rồi."
Đối với thánh diệt đoàn nhà mình, Lưu Xuyên vẫn có chút không yên tâm, lần trước cậu ta mới vừa hô "Xem khinh công thần sầu của tui!" xong liền té cái bẹp chết ngắt...
Có Cá trong đội thì tuỳ thời đều phải chuẩn bị tâm lý trái tim sẽ bị kích thích như ngồi tàu lửa siêu tốc...
Lưu Xuyên ngẫm nghĩ một lát, mới nói "Vậy đi thôi, tập họp ở nhân duyên thụ, tôi nghiệm thu thành quả huấn luyện của cả đội."
Cả đám lũ lượt kéo nhau đến nhân duyên thụ, tuyến đường chạy từ điểm xuất hiện boss là động nhền nhện đến nhân duyên thụ bọn họ luyện tập đi luyện tập lại cũng đã vô số lần, nếu là người bình thường có lẽ đã sớm mất kiên nhẫn phủi mông chạy mất. Nhưng đối với một tên shota có bộ não cất chứa những thứ kỳ quái như Cá cùng học bá nghiêm túc cần cù như Ngô Trạch Văn thì dù bị bắt luyện tập liên tục như vậy họ cũng chẳng oán giận câu nào. Hơn nữa cũng nhờ vào sự chịu khó của cả hai, nên hôm nay lúc Lưu Xuyên nghiệm thu thành quả thì phát hiện ra một điều—— cả hai người này hợp tác cũng khá là ăn ý, từ đầu tới cuối gần như không xuất hiện sai lầm!
Lưu Xuyên hài lòng gật gù "Xem ra hai người cũng có tự mình luyện tập, rất tốt, cứ duy trì trạng thái như vậy, tới lúc đó tôi với đạo trưởng sẽ ở bên cạnh trợ giúp bảo vệ hai người. Đại sư thì cứ đứng dưới tàng cây chờ boss, nhớ chú ý phương pháp kéo boss tôi đã dặn là được."
Lý Tưởng nói "Đã hiểu!"
Cá Bơi Bơi Trong Nước "Đã rõ đội trưởng!
Ngô Trạch Văn nói "Đã biết."
Lưu Xuyên cười khẽ hỏi "Một tuyến đường như vậy mà tôi bắt ba người luyện tập hoài, ba người có cảm thấy phiền không?"
Cá Bơi Bơi Trong Nước "Không có na, cảm thấy rất thú vị!"
Ngô Trạch Văn nói "Không, luyện nhiều một chút có thể đề cao khinh công."
Lý Tưởng "Tui chỉ cần nhớ kỹ năng là được, có gì mà phiền đâu?"
Nhìn cả ba người sôi nổi tràn đầy sức sống, Lưu Xuyên trong lòng thật sự xúc động.
Trong giới liên minh chuyên nghiệp, có đôi khi vì bày bố chiến thuật mà một tấm bản đồ phải luyện tập đi luyện tập lại liên tục những động tác nhàm chán như vậy, nếu đổi là người bình thường kiểu gì cũng cảm thấy chán chết, nhưng Cá lại cảm thấy vui vẻ thú vị, Ngô Trạch Văn thì chuyên tâm để nâng cao chính mình... Tính cách của bọn họ thực sự rất thích hợp trở thành tuyển thủ...
Nếu bọn họ đều gia nhập chiến đội của mình thì hay biết mấy...
Lưu Xuyên đang trầm tư suy nghĩ thì đột nhiên góc trái nhảy lên một tin tức từ hệ thống——
"Hảo hữu của ngài [ Thất Dạ Tuyết ] đã lên mạng."
Lý Tưởng theo phản xạ gửi lời mời Thất Dạ Tuyết vào đội, Tần Dạ cũng nhanh chóng gia nhập, thấy trong đội toàn mấy gương mặt cũ cũng không kinh ngạc.
Đội bọn họ lại đủ 6 người, Cá nhìn thấy sư tỷ đồng môn Nga My xuất hiện liền cao hứng chào hỏi trên kênh đội ngũ "Sư tỷ!"
Thất Dạ Tuyết "Ừ, mọi người đang làm gì đấy?"
Cá nói "Đang tập khinh công!"
Ngô Trạch Văn dựa vào suy luận đoán được Thất Dạ Tuyết chính là Tần Dạ, thấy người này lên mạng liền quay sang hỏi Lưu Xuyên "Sao giờ này Dạ Dạ lại online?"
Lưu Xuyên có chút bất đắc dĩ thở dài "Có lẽ do tâm trạng không tốt đi."
Ngô Trạch Văn nghe vậy gật gù như hiểu được, mới nãy đoàn chiến Tần Dạ bị đối thủ cố ý nhắm vào thê thảm như vậy, tới sau trận đấu còn phải chịu áp lực từ cánh phóng viên, là ai cũng sẽ cảm thấy trong lòng khó chịu, mở acc phụ chạy vào game chơi một chút coi như giải trí thư giãn cũng là bình thường.
Lưu Xuyên gửi tin nhắn cho Tần Dạ "Ổn không?"
Tần Dạ trả lời "Không có gì, một mình ở khách sạn hơi buồn nên vào game chơi một lát."
Lưu Xuyên cau mày nói "Nói thật, lẽ ra cậu không nên gánh hết mọi trách nhiệm về mình như vậy, ai có mắt đều thấy trận đoàn chiến hôm nay thảm bại là do ai. Tên Dương Kiếm đó chỉ giỏi trốn tránh, ngay cả phỏng vấn sau trận đấu cũng đùn đẩy cho cậu. Đội trưởng gì mà chỉ muốn được người khác ca ngợi chứ không thích nghe lời chê bai, đúng là lần đầu tiên mới thấy!"
Lưu Xuyên càng nói càng thấy tức giận.
Thực sự mà nói thì tính cách Lưu Xuyên rất dễ dãi, hiếm khi thấy anh vì việc gì mà nổi giận, nhưng biểu hiện của Dương Kiếm hôm nay khiến Lưu Xuyên chướng mắt thật sự. Không chỉ vì bất bình thay cho bạn mình là Tần Dạ, mà hành động của Dương Kiếm thật sự rất vô trách nhiệm, đến nỗi khiến người từng là đội trưởng như Lưu Xuyên cũng muốn nói thẳng vào mặt Dương Kiếm một câu——
Cậu không có tư cách làm đội trưởng chiến đội Trường An!
Lôi kéo quan hệ với đội bình luận viên, trải rộng quan hệ để lôi kéo sự nổi tiếng của mình thì có ích gì? Toàn liên minh có bao nhiêu đội trưởng thật sự muốn qua lại với Dương Kiếm? Tiếu Tư Kính, Thiệu Trạch Hàng, Đường Ngự Phong, Diệp Trầm Khê, kể cả nữ tuyển thủ như Chu Mộc... Những đội trưởng kỳ cựu của các chiến đội hạng nhất kia có người nào thật lòng bội phục hoặc là tôn trọng Dương Kiếm đâu?
—— Không có, hoàn toàn không có.
Dù cho mùa giải trước Trường An được Dương Kiếm dẫn dắt đoạt được quán quân, nhưng hầu hết các tuyển thủ trong giới liên minh trong lòng ai nấy đều không tán thành thực lực của Dương Kiếm.
Lưu Xuyên bị vô số đội trưởng thống hận đến cực kỳ, nhưng song song đó anh cũng được đội trưởng các cường đội tán thành và tôn trọng—— sự tôn trọng đối với tuyển thủ vĩ đại!
Bên dưới chiếc ngai vàng đội trưởng quán quân của Dương Kiếm trải đầy hoa tươi cùng ánh hào quang, nhưng nền móng của nó lại yếu ớt tựa như một toà lâu đài lơ lửng giữa không trung vậy. Trận đấu của Trường An hôm nay trong mắt các đội trưởng chiến đội thật chẳng khác gì một vở kịch hài, vậy mà sau trận đấu Dương Kiếm còn muốn trốn tránh sự thật không dám đối mặt với truyền thông.
Sau trận đấu ngày hôm nay, kẻ được tất cả tán thành ngược lại là đội trưởng Phương Chi Diên của chiến đội Tuyết Lang!
Một Phương đội trẻ tuổi nhưng tài cao rất nhanh sẽ trở thành trọng điểm chú ý cùng nghiên cứu của các đội trưởng cường đội, Dương Kiếm không những không chịu điều chỉnh trạng thái của bản thân mà lại đi buồn bực oán giận người khác... Lưu Xuyên quả thật cảm thấy bất lực đối với con người này.
Tần Dạ thấy Lưu Xuyên nói như vậy, không hiểu sao tâm trạng bỗng nhiên trầm tĩnh lại. Mới nãy nam sinh vô tình gặp ở hành lang nói rất đúng, đoàn chiến không phải là chuyện của một cá nhân. Nếu thua thì vấn đề là do tất cả các thành viên trong đội. Đối với Trường An anh đã cố hết sức rồi, những chuyện nên làm anh cũng đã làm.
Trường An là chiến đội ấp ủ cho anh ước mơ, cho anh cố gắng, nhưng đến bây giờ nó lại khiến anh cảm thấy trong lòng nguội lạnh...
Năm năm, cũng đã đến lúc nên chấm dứt.
Tần Dạ bình tĩnh hồi phục Lưu Xuyên "Tôi không sao, mọi người sang nhân duyên thụ làm gì đấy?" Vừa nãy mở ra bản đồ thế giới mới phát hiện cả năm đội hữu đều đang ở nhân duyên thụ bên Nam Cương, bên đó giống như cũng có mấy cái phụ bản thì phải?"
Lưu Xuyên nói "Đang luyện đánh boss thế giới."
Tần Dạ nghe mà bó tay "Còn tính đánh boss thế giới? Cậu sợ server này chưa đủ loạn à?"
Lưu Xuyên cười nói "Để mấy tên kia có thêm tí kiến thức ấy mà, quan khán mấy trường hợp lớn như vậy mới có lợi."
Tần Dạ nghe vậy cũng không nói gì nữa, điều khiển nhân vật chạy đến nhân duyên thụ tụ họp.
Ngô Trạch Văn hỏi "Phải rồi, mấy bản đồ thi đấu có phải đều là lấy từ cảnh trong game thu nhỏ lại không?"
Lưu Xuyên trả lời "Ừm, phần lớn là vậy, cũng có vài cái bản đồ chuyên môn thiết kế riêng cho thi đấu. Hỏi làm gì đấy?"
Ngô Trạch Văn nói "Tôi muốn xem thử Liên hoa hồ."
Cá lập tức xếp hàng ủng hộ "Tui cũng đi nữa! Tui chưa xuống nước thử cảm giác bơi trong game này lần nào, nghe nói game này lặn xuống nước lâu quá sẽ chết đuối đúng hông?"
Lưu Xuyên "Liên hoa hồ là bản đồ cấp 45."
Ngô Trạch Văn nói "45 cũng đâu có sao."
Lưu Xuyên dở khóc dở cười nói "Vấn đề là bây giờ chúng ta mới 38, không thể truyền thống trực tiếp đến bản đồ cấp 45."
Ngô Trạch Văn nói "Bản đồ trong game đều là nối tiếp nhau, không thể truyền tống thì đi bộ qua cũng được."
Cá lập tức ủng hộ "Đúng rồi đó, đi bộ qua được mà! Dù sao giờ cũng đâu có gì làm, tui muốn đi xem Liên hoa hồ!"
Lưu Xuyên "..."
Thật muốn lạy hai tên tân thủ này ghê!
Hai người không biết dọc hai bên đường sẽ xuất hiện quái sao? Muốn đi qua cũng phải toàn mạng mới qua được đó...
Lưu Xuyên thấy Ngô Trạch Văn vẻ mặt thật lòng như vậy, có lẽ là phát hiện được cái gì hay ho đi? Nếu bây giờ đi qua đó kiểu gì cũng sẽ phải đụng độ một đám quái cấp cao hơn, cơ mà chả sao, Lưu Xuyên tin chắc bằng thực lực của sáu người bọn họ, giết quái cao hơn mình vài cấp cũng không thành vấn đề.
Đường đường Hải Nạp Bách Xuyên với Dạ Sắc mà bị quái cấp 45 giết chết, nếu truyền ra ngoài kiểu gì cũng làm trò cười cho thiên hạ.
Dù sao cũng rảnh rỗi không có gì làm, coi như chạy sang bản đồ cấp cao xem một cái, sẵn tiện cũng luyện thao tác.
Vì thế, sáu người tổ thành một đội du lịch ngắm cảnh, Lưu Xuyên làm hướng dẫn viên đi ở đầu tàu, còn lại nối gót theo sau, dùng khinh công chạy như bay về phía bản đồ Liên hoa hồ 45 cấp..
Luyện khinh công cũng đã lâu như vậy, cả đội ai nấy đều vô cùng thuần thục, Lưu Xuyên còn cố ý tăng nhanh tốc độ, vậy mà cả ba tên tân thủ Trạch Văn, Lý Tưởng lẫn Cá đều không bị bỏ lại phía sau.
Ngô Trạch Văn đột nhiên quay sang hỏi Lưu Xuyên "À đúng rồi, tôi có thể nói với Lý Tưởng chuyện anh là Hải Nạp Bách Xuyên với Thất Dạ Tuyết là Dạ Sắc không?"
Lý Tưởng dù gì cũng là bạn thân nhất của Ngô Trạch Văn, cả ba người họ lại thường xuyên chơi game chung với nhau, nếu gạt Lý Tưởng có vẻ như không hay lắm.
Cũng đã bị khả năng trinh thám thần sầu của Trạch Văn vạch trần chân tướng rồi, Lưu Xuyên cũng chả buồn giấu làm gì nữa, liền thoải mái nói "Nói đi, không sao cả."
Ngô Trạch Văn gật đầu, liền quay lại gửi tin nhắn cho Lý Tưởng "Lý Tưởng, nói cậu nghe một sự thật này."
Lý Tưởng đang khinh công bay vi vu trên trời, thấy lời này liền dừng lại đứng ở ngọn cây một lát trả lời Ngô Trạch Văn "Sự thật gì?"
Ngô Trạch Văn nói "Lưu Xuyên là Hải Nạp Bách Xuyên, Thất Dạ Tuyết chính là Dạ Sắc."
Lý Tưởng "..."
Trên màn hình đại sư đột nhiên víu một phát, sau đó rụng từ trên cây xuống bẹp một tiếng nằm im trên mặt đất, chết queo...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...