Sáu người đội tuyển Long Ngâm cùng chạy về phía trên mật thất, còn bốn người Thất Tinh Thảo lấy được cờ cũng lập tức về thành khôi phục trạng thái, sau đó đợi thầy trò Tiêu Tư Kính và Trần Tiểu Bắc hồi sinh cùng nhau đi đường trên.
Đương nhiên vì phải đánh cờ ở đường dưới, thời gian Tô Thế Luân đuổi tới chậm hơn đội tuyển Long Ngâm mười mấy giây, Long Ngâm tới trước cũng không thể đấu võ trực tiếp, vì một khi tấn công sẽ bị trạng thái của lá cờ ảnh hưởng, đến lúc đó Thất Tinh Thảo làm bọ ngựa bắt ve, ngư ông đắc lợi thì đúng là mất nhiều hơn được.
Lưu Xuyên kiên nhẫn chờ đợi mai phục tại chỗ, bảo Trạch Văn bố trí tầm nhìn thật tốt. Trạch Văn thắp hai ngọn đèn có thể thấy rõ hướng đi tới của đối phương. Sáu người Thất Tinh Thảo cùng xuất phát, Tiêu Tư Kính đi trước, Trần Tiểu Bắc theo sát, Tiết Khắc, Tô Thế Luân vẫn duy trì cự ly nhất định, sau cùng là phụ trợ Tống Tư Viễn và trị liệu Hà Phương.
Bước đi của sáu người rất thống nhất, tác chiến phối hợp lẫn nhau, một đội ngũ đoàn kết lại thêm năng lực hành động, đôi khi chỉ cần nhìn đội hình cùng tiến lên là có thể phán đoán được rõ ràng trong Thất Tinh Thảo toàn là nhân tài kiệt suất. Tiêu Tư Kính hàng trước mà dừng lại thì đừng hòng vòng qua hắn để giết những người phía sau.
Lưu Xuyên hiểu rõ điểm này, vì thế ý tưởng đoàn chiến của hắn cũng rất rõ ràng – cường sát Tiêu Tư Kính.
Thân ảnh đối phương vừa xuất hiện trong tầm ngắm, Lưu Xuyên lập tức hạ lệnh nói: “Đánh!”
Xích sắt trong tay vung lên, lóe ra ánh sáng sắc lạnh móc thẳng vào Tiêu Tư Kính kéo đi!
Tại sao Tiêu đội không né tránh?
Khán giả hiện trường đều ngừng hô hấp, cho đến khi bên tai vang lên tiếng động – câu trúng rồi!
Ngay cả Tô Đồng bình luận cũng nhịn không được thốt lên: “Một móc này của Xuyên đội quá đẹp! Ra tay vô cùng xảo quyệt!”
Góc độ ra tay của Lưu Xuyên là một góc chết rất vi diệu, Tiêu Tư Kính muốn né khỏi hướng của móc câu kia chỉ có thể tự đâm vào tường. Quả nhiên Xuyên thần không phải kẻ ăn chay, sau lần đầu ra tay bị lão Tiêu né được, đến lần thứ hai lập tức điều chỉnh vị trí nhắm chính xác.
Sáu người Thất Tinh Thảo tới trễ hơn vì thế móc câu này của Lưu Xuyên khiến họ trở tay không kịp.
Nhưng dù sao tâm lý của thành viên đội mạnh cũng rất trâu chó, thấy lão Tiêu bị câu đi, mọi người lập tức nhận ra nơi này có mai phục. Tô Thế Luân và Tiết Khắc một trái một phải lập tức bố trí tầm nhìn, nhìn cho rõ tình hình rồi nói tiếp.
Tiêu Tư Kính bị câu đi, lại nghênh đón một bộ móng vuốt của Tần Dạ.
Hiệu quả thị giác của móng vuốt Nga Mi rất kinh người, móng vuốt bén nhọn của đại thần Dạ Sắc Tần Dạ nhắm thẳng vào đỉnh đầu đối phương, cảm giác như muốn xiên một lỗ vào đầu của Tam Tư Đại Sư.
Tiêu Tư Kính bị Lưu Xuyên kéo qua trong nháy mắt khiến tầm nhìn bị hỗn loạn trong một giây, trong một giây ngắn ngủi này Tần Dạ đã dùng ba chiêu liên kích “Cửu chỉ đoạt hồn” đánh cho Tiêu Tư Kính mất máu ba tầng!
Tiêu Tư Kính cũng phản ứng lại rất nhanh, sau khi bị Tần Dạ đánh lập tức không khách khí dùng Long trảo thủ khống chế Tần Dạ!
Nhưng bên cạnh Tần Dạ vẫn luôn có bảo tiêu Lý Tưởng, cùng là Thiếu Lâm, Lý Tưởng cũng có kỹ năng Long trảo thủ, đương nhiên biết được suy nghĩ của Tiêu Tư Kính lúc này muốn khống chế Tần Dạ, Lý Tưởng nhanh trí che trước mặt Tần Dạ, tiện tay mở Kim chung tráo bảo hộ anh.
Kết quả là một chiêu của Tiêu Tư Kính trực tiếp kéo Lý Tưởng da dày lại.
Gặp đại sư đối phương liều mạng bảo vệ Tần Dạ, Tiêu Tư Kính cũng không nói lời vô nghĩa, trực tiếp chuyển mục tiêu muốn giết Lý Tưởng. Dù sao chỉ cần Lý Tưởng còn ở đây, mọi thương tổn khi đánh Tần Dạ cũng sẽ chuyển lên người cậu ta, chẳng bằng trực tiếp giết tên này trước cho xong.
Hai Thiếu Lâm hàng trước giao tranh, nhưng Lý Tưởng có tính phòng ngự cao hơn, còn Tiêu Tư Kính lại có tính công kích đặc thù.
Thiếu Lâm Quyền là lưu phái cận chiến kiêm khống chế, rất nhiều chiêu thức như La Hán quyền pháp, Phục ma quyền pháp đều có hiệu quả mạnh mẽ, tuyển thủ trình độ bình thường gặp cao thủ Thiếu Lâm Quyền sẽ không có cách phản kháng, bị một bộ liên chiêu của đối phương đánh cho thành vũng bùn.
Trình độ hiện tại của Lý Tưởng không thể so với Tiêu Tư Kính, nhưng cùng là Thiếu Lâm, cậu hiểu rất rõ chiêu thức của đồng môn, không đến mức bị lão Tiêu đánh chết, chưa kể bên cạnh còn có đồng đội trợ giúp, không thể chết ngay được.
Có điều cách di chuyển của Tiêu Tư Kính rất xảo diệu, có thể tránh được rất nhiều kỹ năng. Ba dmg của Long Ngâm muốn giết hắn cũng không phải chuyện đơn giản.
Cục diện giằng co nhanh chóng bị phá vỡ – chi viện của Thất Tinh Thảo đã đuổi tới!
Tô Thế Luân vừa ra sân liền trực tiếp mở chiêu cuối, đàn bướm nườm nượp bay tới tạo hiệu ứng mù tạm thời. Đội tuyển Long Ngâm không kịp phòng bị đều trúng chiêu, Tô Thế Luân nhân cơ hội dùng tơ nhện kéo Tiêu Tư Kính về, tơ nhện của Ngũ Độc không những kéo được kẻ địch, còn có thể cứu đồng đội của mình!
Nhưng Tô Thế Luân không ngờ rằng dường như Lưu Xuyên đã đoán trước điểm này, ngay khi Tô Thế Luân đuổi tới liền triệu hồi bốn con rối, bao vây bốn phía của Tiêu Tư Kính! Dù hiện tại Lưu Xuyên có không nhìn thấy gì, nhưng kinh nghiệm thi đấu phong phú giúp hắn nhắm mắt cũng có thể phán đoán được phương hướng đại khái của đối phương.
Kỹ năng kéo người của Tô Thế Luân bị con rối cản lại, sợi tơ trong tay Lưu Xuyên căng lên, bốn con rối đồng thời nổ tung, tạo thành thương tổn rất lớn cho Tiêu Tư Kính!
Cùng lúc đó, nhân cơ hội toàn bộ Long Ngâm bị mù, Tô Thế Luân và Tiết Khắc cũng liên thủ đánh ra sát thương rất cao, Lý Tưởng hàng trước trong nháy mắt thấp máu, cùng với Tiêu Tư Kính, hai Thiếu Lâm trở thành mục tiêu đánh hội đồng.
Lúc này mới thấy được điểm mạnh của Thiếu Lâm đệ nhất liên minh lão Tiêu, hắn đứng hàng trước tạo áp lực tâm lý rất lớn cho người khác. La Hán quyền pháp khí phách đánh ra không một kẽ hở, khiến người khác không thể lại gần. Tần Dạ đánh lão Tiêu không có phần thắng quá lớn, Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn phía sau mặc dù liên thủ công kích Tiêu đội nhưng buff đối diện cũng chẳng ngồi im, liên tục bơm máu cả đoàn, Tiêu Tư Kính rất khó chết ngay lập tức.
Cuộc chiến càng kéo dài càng trở nên bất lợi với Long Ngâm!
Nếu nói tổ hợp Tần Dạ, Lưu Xuyên, Ngô Trạch Văn có thể đánh ngang 3 vs 3 với tổ hợp Tiêu Tư Kính, Tô Thế Luân và Tiết Khắc, thì Trần Tiểu Bắc chính là biến số!
Đúng vậy, Thất Tinh Thảo vẫn còn một Thiếu Lâm Trần Tiểu Bắc!
Tiểu Bắc không những có thể hiệp trợ sư phụ cậu đánh hàng trước mà còn có thể tấn công!
– Đoạn trường đao!
Ngay thời khắc mấu chốt này, tiểu hòa thượng khiêng đại đao trực tiếp quét một chiêu, Tần Dạ và Lý Tưởng đứng trước bị dính hiệu quả sợ hãi, phụ trợ Thất Tinh Thảo cũng đuổi kịp đúng lúc dùng trận Thái Cực giảm tốc và Lưỡng nghi trận tăng công kích, Tô Thế Luân và Tiết Khắc thấy thế lập tức bạo tốc độ tay cường sát Lý Tưởng!
Lý Tưởng bị dính chiêu không tung ra được chiêu thức nào, hơn nữa phòng ngự của bản thân cũng bị hạ thấp trên diện rộng, vốn máu đã tàn liền ngã xuống trong nháy mắt.
– [Luân Hồi Vãng Sinh] kích sát [Lý Tưởng Đại Sư], tam sát!
Lý Tưởng phía trước ngã xuống, nhưng Tiêu Tư Kính lại vẫn còn sống – không chỉ có Tiêu Tư Kính di chuyển oái oăm gây phiền nhiễu cho đối thủ, bên cạnh còn có đồ đệ bạo lực Trần Tiểu Bắc mang tính công kích cao trợ giúp, bởi vậy hàng trước của Thất Tinh Thảo mới khó nhằn như thế.
Một đợt giao tranh này, Long Ngâm vẫn không chiếm được ưu thế.
– [Hải Nạp Bách Xuyên] kích sát [Tam Tư Đại Sư], song sát!
– [Luân Hồi Vãng Sinh] kích sát [Dạ Sắc], tứ sát!
Điều kiện để Tô Thế Luân tấn công quá tốt, đứng sau Tiêu đội đánh lén rất nhàn nhã, anh có thể làm Địa Tạng đứng phía sau giết người trong nháy mắt mà không có chút áp lực nào. Trong khi đó Tần Dạ lại là cận chiến hàng trước, cự ly công kích hạn chế, có rất nhiều thời điểm đứng vào phạm vi của chiêu thức, trở thành mục tiêu của đối phương.
Tuy kế hoạch ban đầu là giết Tiêu đội đã thành công, nhưng đội tuyển Long Ngâm lại phải trả cái giá quá lớn. Tổn thất cả hai người hàng đầu là Lý Tưởng và Tần Dạ, lấy hai đổi một rõ ràng là lỗ nặng. Đây cũng là điều khiến các đội tuyển khác khi gặp Thất Tinh Thảo phải đau đầu nhất. Không giết được Tiêu đội thì khỏi phải đánh nữa, nhưng một khi tập trung giết Tiêu Tư Kính thì đôi khi tổn thất bên mình còn nặng nề hơn, dù giết được Tiêu đội vẫn không đánh tiếp được.
Khán giả hiện trường có chút nôn nóng, Thất Tinh Thảo mạnh đoàn chiến là chuyện ai cũng biết, nhưng thua trên sân nhà thực sự sẽ khiến người ta buồn bực.
Đợt giao tranh tổng thứ hai thất bại khiến đội tuyển Long Ngâm trực tiếp vứt bỏ hai lá cờ, ngay cả Trương Thư Bình cũng nhịn không được mà nghiêm túc: “Nếu cứ thế này, có lẽ Long Ngâm sẽ bỏ cả cờ đen, liên tục bị giành mất hai lá cờ xanh đỏ sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới sĩ khí và niềm tin của cả đội.”
Tô Đồng nói: “Tại sân nhà mà thua 3:6 thực sự không tốt chút nào, cờ đen chính là mấu chốt, hi vọng Long Ngâm có thể điều chỉnh lại kịp thời.”
Rốt cuộc đội tuyển Long Ngâm có thể thay đổi cục diện hay không? Khán giả cũng rất mong chờ.
Trong phòng cách âm, sắc mặt Lý Tưởng rất khó coi, lần đầu tiên gặp được một tank Thiếu Lâm mạnh như thế, cùng là đồng môn lại có chênh lệch quá lớn, đấu với lão Tiêu cho cậu cảm giác thất bại triệt để. Rõ ràng mình là Thiếu Lâm Phật da dày, nhưng khi cùng bị hội đồng thì Phật Thiếu Lâm lại chết trước. Nhìn Tần Dạ liên tục ngã xuống hai lần, tâm tình cậu trở nên buồn bực đến cực điểm.
Hai người cùng nhau về thành chờ hồi sinh, màn hình máy tính xám ngoét vẫn đang đếm số.
Tần Dạ nhìn mặt tên kia như sắp tận thế, nhịn không được mà cười, dùng tay phải nắm lấy tay trái của Lý Tưởng nói: “Nhanh tỉnh táo lại đi! Mặt dài ra thì thắng được chắc? Có phải trẻ con ba tuổi đâu mà còn chờ tôi an ủi?”
“…” Lý Tưởng nghe vậy rất xấu hổ, nhưng được Tần Dạ nắm tay vẫn khiến Lý Tưởng phục hồi tinh thần trong nháy mắt.
Hai người bọn họ thực sự rơi vào cảnh chó cắn áo rách, hôm nay cùng chết hai lần, hai người tặng cho Tô Thế Luân bốn điểm hạ gục… Thực sự không thể nhẫn nhịn được nữa, lát nữa nhất định phải giết ngược lại!
Thời gian đếm ngược kết thúc, màn hình máy tính lại sáng lên, Lý Tưởng cũng lập tức trở nên sinh long hoạt hổ.
Lưu Xuyên bình tĩnh nói: “Không thể tiếp tục đánh như vậy nữa, giết Tiêu Tư Kính phải trả giá quá đắt. Chúng ta chỉ có ba dmg, Tần Dạ mà chết thì tôi và Trạch Văn liên thủ cũng đánh không lại họ. Vì thế đợt đoàn chiến tiếp theo nhất định phải bảo đảm Tần Dạ còn sống!”
Lý Tưởng lập tức gật đầu: “Đã biết!”
Lưu Xuyên dừng một chút lại nói: “Trạch Văn, cậu chú ý nhịp độ của tôi, tuy chúng ta đã thua hai lần nhưng chiêu cuối vẫn còn đủ. Đợi lát nữa trực tiếp đánh chết Trần Tiểu Bắc tạo ưu thế chênh lệch quân số đã! Hơn nữa hiện tại Tô Thế Luân đang có bốn điểm hạ gục, lực công kích tăng 20% rồi, đừng đấu trực tiếp với cậu ta, đợi sau khi giết sạch hàng trước rồi lợi dụng địa hình chơi diều chết tên đó sau.” Lưu Xuyên thở sâu, quyết đoán nói, “Tập trung tinh thần đi, xuất phát!”
Cả sáu người đi tới đường giữa, lúc này cờ lệnh đường trên còn khoảng 20% máu, đợi sau khi Thất Tinh Thảo đánh cờ xong về thành hồi máu lại chạy tới mật thất chính giữa thì đội tuyển Long Ngâm đã bố trí mai phục xong xuôi rồi.
Tuy mọi người Thất Tinh Thảo rất dè chừng cẩn thận, nhưng có ưu thế tới trước, đội tuyển Long Ngâm hoàn toàn không vì hai đợt giao tranh thất bại mà rụt rè, ngược lại còn đánh chủ động hơn – Minh điệp chi tế! Khôi lỗi chi vũ!
Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn ăn ý mở chiêu cuối, mọi người Thất Tinh Thảo còn chưa kịp phản ứng liên bị đàn bướm bay đến khiến cả đội bị mù, đồng thời Lưu Xuyên trong một giây triệu hồi bảy con rối khống chế đối phương bằng tốc độ nhanh như sấm sét, cả sáu người liền bị cấm túc tại chỗ.
Tần Dạ nhanh như gió lao tới trước mặt Trần Tiểu Bắc, dùng một bộ liên chiêu bạo lực “Nhiếp hồn trảo” “Xuyên tâm trảo” “Bạch cốt luyện trảo” không khách khí đánh Trần Tiểu Bắc!
Giang Thiếu Khuynh lập tức mở “Lưỡng nghi trận” gia tăng công kích và hạ phòng ngự của địch, Ngô Trạch Văn triệu hồi rắn độc có tính công kích mạnh nhất đi cắn Trần Tiểu Bắc, cổ trùng trong tay vung lên, “Vạn độc phệ tâm” cũng đánh vào người Trần Tiểu Bắc!
Lưu Xuyên cũng dùng toàn lực giết Trần Tiểu Bắc, ba người liên thủ, đợi đến khi hiệu quả khống chế tầm nhìn của Thất Tinh Thảo kết thúc mới khiếp sợ phát hiện Trần Tiểu Bắc thấp máu rồi!
Hà Phương lập tức tung chiêu cuối kéo máu cho Trần Tiểu Bắc, nhưng Giang Thiếu Khuynh đã sớm đề phòng, dùng “Lục hợp trận” hạ thấp hiệu quả trị liệu. Kỹ năng buff cấp cứu tại chỗ của Hà Phương vốn yếu, không có cách kéo đồng đội trên bờ tử vong trở về.
– [Hải Nạp Bách Xuyên] kích sát [Bắc Bắc], tam sát!
Trên thực tế khi đó Trần Tiểu Bắc chỉ còn một giọt máu cuối cùng, Tần Dạ chỉ cần tùy tiện dùng một chiêu công kích phổ thông cũng có thể lấy được điểm hạ gục, nhưng Tần Dạ bỗng ngừng lại một giây, ăn ý nhường điểm cho Lưu Xuyên.
Lưu Xuyên đã có hai điểm hạ gục rồi, giết thêm người thì lực công kích sẽ cao hơn, nếu mình lấy điểm lúc này chỉ có thể tăng 5% lực sát thương, thà nhường Lưu Xuyên một điểm, cho Xuyên thần bùng nổ mạnh mẽ hơn!
– cũng như toàn bộ Thất Tinh Thảo bao dưỡng Luân thần, toàn đội Long Ngâm cũng bắt đầu ăn ý nuôi béo Xuyên thần.
Một đợt mai phục tại chỗ rồi đột kích bất ngờ khiến đội tuyển Thất Tinh Thảo trở tay không kịp, không ngờ Long Ngâm thua giao tranh tổng hai lần, đến trận thứ ba vẫn có thể hung mãnh như vậy, miểu sát Trần Tiểu Bắc chỉ trong nháy mắt!
Khán giả hiện trường kích động vỗ tay!
Đúng thế, Long Ngâm chưa bao giờ nhận thua! Dù trước đó đã bỏ hai lá cờ, nhưng đội ngũ mà Xuyên thần dẫn dắt vẫn dũng cảm tiến lên, thế như mãnh hổ! Chúng tôi sẽ chứng minh trực tiếp rằng, Long Ngâm hoàn toàn không biết sợ hãi!
Tuy ba người Tần Dạ, Lưu Xuyên, Ngô Trạch Văn cùng tung chiêu cuối giết Trần Tiểu Bắc cũng là cái giá đắt, nhưng Trần Tiểu Bắc vừa chết, ưu thế 6 vs 5 liền thiên về Long Ngâm.
Lưu Xuyên nói phải bảo vệ Tần Dạ, Lý Tưởng liền tung toàn bộ kỹ năng chịu đòn thay về phía Tần Dạ. Mặc dù Tần Dạ đứng hàng trước liên tục bị hai thầy trò Tô, Tiết bao vây tấn công, nhưng máu của anh vẫn nguyên vẹn vì mọi thương tổn đều chuyển hết cho Lý Tưởng, mà Tiểu Dư kéo máu cho Lý Tưởng đã thành quen, kỹ năng bơm máu của Nga Mi Cầm nhiều vô số, buff cho đại sư da dày vẫn không có bất trắc gì.
Ưu thế quân số theo thời gian liền trở nên rõ ràng hơn, không có Trần Tiểu Bắc quấy nhiễu phía trước, Tần Dạ, Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn liên thủ giết lão Tiêu dễ hơn lúc trước rất nhiều.
Lưu Xuyên tung kỹ năng “Khôi lỗi thất sát trận”, tiếng nổ của những con rối vang lên ầm ầm, Tiêu Tư Kính hét lên rồi ngã gục!
– [Hải Nạp Bách Xuyên] kích sát [Tam Tư Đại Sư], tứ sát!
Tiếng vỗ tay tại hiện trường vang lên không ngớt, thậm chí rất nhiều người còn kích động đứng lên.
Xuyên thần và Luân thần cùng có bốn điểm hạ gục, lực công kích có thể nói là ngang nhau, nhưng rõ ràng khi lão Tiêu ngã xuống, Thất Tinh Thảo lập tức rơi vào cục diện suy tàn. Hai thầy trò Tô, Tiết cùng với Tống Tư Viễn và Hà Phương đều thuộc môn phái đánh tầm xa máu mỏng, Lý Tưởng và Tần Dạ lại thừa thắng xông lên, Ngô Trạch Văn và Lưu Xuyên đứng sau hiệp trợ, có thêm Giang Thiếu Khuynh mạnh mẽ tung trận giảm tốc, bốn người muốn đi cũng không đi được.
– [Luân Hồi Vãng Sinh] kích sát [Lý Tưởng Đại Sư], ngũ sát!
Tuy cục diện rất bất lợi, nhưng Tô Thế Luân vừa đi vừa đánh vẫn có thể lấy được mạng của Lý Tưởng thấp máu.
– [Hải Nạp Bách Xuyên] kích sát [Khắc Kỷ Thận Hành], ngũ sát!
Lưu Xuyên cũng không hề nương tay, dùng “Thập tự vây sát” ngăn cản bước đi của Tiết Khắc sau đó lại cho nổ con rối tại chỗ, lấy mạng Tiết Khắc!
Thất Tinh Thảo chỉ còn lại một dmg là Tô Thế Luân, trong khi tuy Long Ngâm hi sinh Lý Tưởng nhưng vẫn còn đủ ba dmg Xuyên, Văn, Dạ, hơn nữa còn ở trong trạng thái rất tốt.
– thế trận thua hai trận liên tiếp bị lật ngược trong nháy mắt!
Chỉ có thể nói uy lực chiêu cuối của tổ hợp Xuyên, Văn vẫn rất mạnh, chỉ trong vài giây bị mù và khống chế di chuyển, toàn bộ đội tuyển Thất Tinh Thảo đều rơi vào thế bị động.
– [Hải Nạp Bách Xuyên] kích sát [Luân Hồi Vãng Sinh], lục sát!
– [Hải Nạp Bách Xuyên] đã siêu thần!
Tiếng hoan hô hò hét chói tai vang lên như muốn nổ tung nhà thi đấu!
Lưu Xuyên dùng khinh công đuổi giết Tô Thế Luân, nhất định muốn lấy mạng Tô Thế Luân. Tô Thế Luân không biết phải nói gì: Cậu đi đánh cờ đi đuổi theo tôi làm gì hả? Nhất định muốn lột da chó làm thuốc mỡ lấy mạng tôi, cậu thù tôi nhiều thế cơ à!
Thực ra Lưu Xuyên chỉ đơn giản muốn đạt thành tựu siêu thần mà thôi. Nhân cơ hội Tiêu Tư Kính lên bảng đếm số liền bắt nạt Luân thần lấy mạng cậu ta, không chỉ hoàn thành lục sát mà còn khiến sĩ khí của Long Ngâm bùng nổ, tăng nhanh tốc độ lấy cờ đen tại đường giữa.
Vừa rồi thua giao tranh hai lần, bỏ mất hai lá cờ khiến cảm xúc của Lý Tưởng và Tiểu Dư trở nên tiêu cực, Lưu Xuyên làm vậy cũng là muốn đồng đội củng cố niềm tin.
Điểm số cuối cùng trên màn hình lớn là 5:4, Long Ngâm có ba điểm lôi đài và hai điểm đoàn chiến, Thất Tinh Thảo bốn điểm đoàn chiến.
Tuy con số này không đẹp như 6:3 hay 7:2, nhưng mức độ phấn khích của trận đấu này lại không hề thua kém trận với Lạc Hoa Từ. Nhất là đối với fan của Long Ngâm, họ thấy được sự trưởng thành và tiến bộ của đội tuyển này, nhìn Xuyên thần dẫn dắt mọi người lật ngược thế cờ khiến nhiều người thậm chí xúc động muốn khóc!
Vừa rồi mọi người thực sự cho rằng Long Ngâm sẽ bị đánh tiếp, bỏ luôn cả lá cờ thứ ba. Nhưng chẳng ngờ Long Ngâm phản kích có thể sắc bén như vậy, trực tiếp đánh nát Thất Tinh Thảo, Xuyên thần còn khí thế lấy được lục sát, đạt thành tựu siêu thần!
– dù trong tình huống nào, Long Ngâm chúng tôi cũng sẽ không buông tay!
– đây chính là điều mà đội trưởng Hải Nạp Bách Xuyên dùng hành động của chính mình nói cho mọi người biết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...