Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Lộc Tường đi xuống đài liền ủ rũ ngồi xuống ghế, biểu tình trên mặt rất buồn bực, thành viên đội tuyển Đồng Tước đều không đành lòng trách cứ cậu. Thiệu Trạch Hàng bất đắc dĩ nhìn một cái, nhẹ nhàng ôm bờ vai cậu mà nói: “Đừng buồn nữa, Lưu Xuyên chọn loại bản đồ này chính là muốn nhắm vào em. Nếu biết trước tôi đã để em lên đầu tiên, nếu không phải tại tôi điều chỉnh thứ tự, em đấu với Từ Sách sẽ đánh được nhiều hơn.”

Trên thực tế, 70% số lần lên lôi đài của Đồng Tước đều do Lộc Tường xung phong đi đầu, Thiệu Trạch Hàng đánh cuối. Lần này Thiệu Trạch Hàng tạm thời điều chỉnh trình tự vì hắn cảm giác bên Long Ngâm có thể sẽ phái Tần Dạ lên đánh cuối.

Nếu Thiệu Trạch Hàng đánh với Tần Dạ, hai người đều là dạng tuyển thủ bình tĩnh, tỉ lệ thắng sẽ không cao. Nhưng Tiểu Lộc lại khác, trước đây tỉ lệ thắng của Lộc Tường khi PK với Tần Dạ khá ổn. Cậu mới 19 tuổi, đang ở đỉnh cao phong độ, tốc độ tay cũng rất nhanh, để cậu đánh với tuyển thủ như Tần Dạ sẽ thích hợp hơn – hơn nữa dưới tình huống Đồng Tước có thể xác lập ưu thế ngay từ đầu, Tiểu Lộc đầy máu đánh Tần Dạ tàn phế phần thắng sẽ rất lớn.

Nhưng Thiệu Trạch Hàng lại không ngờ, Lưu Xuyên không phái Tần Dạ lên sân đánh cuối, lại cử tuyển thủ mới tinh Ngô Trạch Văn lên.

Linh xà động là loại bản đồ mê cung đặc thù nên rất ít đội tuyển sử dụng. Hiển nhiên hôm nay Lưu Xuyên làm hết thảy đều là để trải đường cho Ngô Trạch Văn, Ngũ Độc này cũng không hề đơn giản, Lộc Tường trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, Thiệu Trạch Hàng ở bên xem lại nhìn rất rõ – sau khi Ngô Trạch Văn khống chế cho Tiểu Lộc bị mù, lại lợi dụng Tơ nhện kéo dắt, nháy mắt kéo Tiểu Lộc đến một góc khuất tầm nhìn.

Tiểu Lộc khi ấy đang mù, không biết bản thân mình bị tơ nhện của Ngũ Độc lôi đi, vì vậy sau khi hết bị hạn chế, Lộc Tường lại phát hiện cảnh tượng trước mắt hoàn toàn thay đổi. Cậu vốn là một tên mù đường, lối rẽ xung quanh đều trở nên phức tạp, nhất thời không phân rõ được phương hướng.

– biện pháp bắt nạt Tiểu Lộc này, khỏi cần nói, chắc chắn là do Lưu Xuyên dạy!

Nhưng điều khiến Thiệu Trạch Hàng khiếp sợ không phải Ngũ Độc đối phương có thể lợi dụng bản đồ chơi diều với Lộc Tường, mà là khả năng khống chế địa hình của người này thực sự vượt qua tiêu chuẩn của người thường! Nhìn cách di chuyển của Ngô Trạch Văn, người xem sẽ cảm thấy hoa mắt căn bản không phân rõ được phương hướng. Đáng sợ hơn là trong lòng Ngô Trạch Văn lại nắm rất rõ đường đi trong bản đồ. Bởi vậy cậu có thể xuất hiện ở thời cơ tốt nhất đánh ra thương tổn cao nhất từ phía sau. Đồng thời khi người khác muốn giết cậu thì lại lợi dụng chướng ngại vô cùng xảo diệu ngăn cản tầm nhìn của đối thủ để trốn mất tăm – thực sự giống với u linh xuất quỷ nhập thần.

Thiệu Trạch Hàng liền nhớ đến quản lý Nhan Tử Di của Thịnh Đường, chị Nhan tuy chỉ là quản lý nhưng lại là người cực kỳ nổi tiếng trong lịch sử liên minh. Chính là bởi vì khả năng phân tích bản đồ và bố trí chiến thuật khủng bố của cô. Mà hiển nhiên, tuyển thủ Ngô Trạch Văn của đội tuyển Long Ngâm cũng có năng lực tương tự.


Một người có tốc độ tay rất nhanh, có thiên phú chơi game, hơn nữa tính cách lại cực kỳ bình tĩnh như tuyển thủ thực thụ, đồng thời có năng lực phân tích bản đồ siêu việt… Người này, chắc chắn sẽ trở thành ngôi sao mới sáng chói nhất trong mùa giải thứ 13 của liên minh chuyên nghiệp.

Thiệu Trạch Hàng ngẩng đầu nhìn sang hướng phòng cách âm đối diện, Ngô Trạch Văn đi xuống rất tự giác ngồi cạnh Lưu Xuyên, biểu tình vẫn bình tĩnh không một gợn sóng như trước. Lưu Xuyên mỉm cười vỗ vai cậu, lại gần bên tai nói gì đó, thành công lừa chết Tiểu Lộc hiển nhiên là chủ ý của Lưu Xuyên, hai người nhìn qua đều rất vui vẻ.

Thiệu Trạch Hàng cúi đầu lại thấy thiếu niên gục mặt ngồi bên cạnh không ngừng siết ngón tay. Khi Tiểu Lộc buồn bực sẽ có thói quen này, Thiệu Trạch Hàng có chút đau lòng, nhẹ nhàng cầm tay cậu nói: “Không sao cả, người mà sư phụ em bồi dưỡng không hề đơn giản, cậu ta có thể tính toán được phạm vi tầm nhìn của em từ vị trí em đang đứng, em thua dưới tay cậu ta cũng không sao, lần sau chú ý là được.”

Lộc Tường sửng sốt ngẩng đầu lên: “Anh nói Ngô Trạch Văn kia có thể mô phỏng thị giác của em sao?”

Thiệu Trạch Hàng gật đầu: “Nếu tôi đoán không lầm, Ngô Trạch Văn có lẽ giống với Nhan Tử Di của Thịnh Đường, có năng lực phân tích bản đồ ba chiều. Gặp phải loại bản đồ chướng ngại vật này, em lại mù đường, bị cậu ta chơi diều chết là chuyện bình thường, không nhất thiết phải buồn bực làm gì. Lần tới đến lượt chúng ta là sân nhà được chọn bản đồ, chắc chắn tôi sẽ không cho cậu ta cơ hội bắt nạt em.”

Thiệu Trạch Hàng nói tới đây liền vươn tay nhẹ nhàng xoa đầu Lộc Tường, lấy một hộp chocolate trong túi ra đưa cho cậu, ngữ khí ôn nhu nói: “Lại ăn một chút đi, chuẩn bị còn đoàn chiến nữa.”

Lúc này Lộc Tường mới vui vẻ lại, cầm chocolate nhét vào trong miệng.

– trong túi của đội trưởng Thiệu Trạch Hàng của đội tuyển Đồng Tước dự trữ chocolate đủ vị, mỗi khi được nghỉ giữa giờ thi đấu, hắn đều lấy một thanh đưa cho Tiểu Lộc. Nghe nói Tiểu Lộc sau khi ăn chocolate có thể lên tinh thần gấp trăm lần, càng đánh càng hăng, sẽ như uống thuốc kích thích.

***


Thời gian nghỉ ngơi sau khi đấu lôi đài kết thúc, đội viên hai bên đều điều chỉnh tâm tình, đoàn chiến tiếp theo lại là một khởi đầu mới, không thể để kết quả lôi đài ảnh hưởng đến khả năng phát huy khi đoàn chiến được.

Cũng may Lộc Tường nhanh chóng đầy máu sống lại, ăn xong liền bày ra bộ dạng sinh long hoạt hổ.

Cuối cùng đoàn chiến cũng bắt đầu, tuyển thủ hai đội lần lượt ngồi vào ghế, bắt đầu nhanh chóng điều chỉnh trang bị và kỹ năng.

Điều chỉnh trang bị cần thời gian, bình luận viên có thể nhân lúc này giới thiệu đội hình thi đấu hai bên. Trương Thư Bình mỉm cười nói: “Thưa quý vị khán giả, chúng ta có thể thấy đội hình đoàn chiến của hai bên, đội tuyển Long Ngâm vẫn giữ nguyên năm người không thay đổi, chỉ có vị trí phụ trợ đổi thành đội phó Lam Vị Nhiên. Từ khi đội tuyển Long Ngâm tiến vào liên minh chuyên nghiệp tới nay, phần lớn thời gian Tứ Lam đều nghỉ ngơi, hôm nay rốt cuộc anh ta cũng ra sân đánh đoàn chiến, mọi người có thể đón xem Tứ Lam trở về đánh phụ trợ như thế nào.”

Tô Đồng nói tiếp: “Bên này đội tuyển Đồng Tước mang tới đội hình thường dùng khi đoàn chiến, tuyển thủ vị trí số một là Đinh Vinh, số năm là Phùng Siêu, một thích khách, một phụ trợ, hai người này đều là tuyển thủ chuyển sang từ đội tuyển Trường An; tổ hợp Thiệu Lộc vẫn như cũ là dmg chủ lực vị trí thứ ba và thứ tư; vị trí thứ sáu là một người mới chơi buff nhỏ tuổi hơn Lộc Tường; tank vị trí thứ hai là đội viên cũ La Tiệp của đội tuyển Đồng Tước.”

Theo giới thiệu của bình luận viên, 12 vị tuyển thủ đã điều chỉnh xong trang bị và kỹ năng.

Tại phòng thi đấu, trọng tài phát lệnh: “Tuyển thủ hai bên đã chuẩn bị xong, mời đội trưởng đội tuyển Long Ngâm lựa chọn bản đồ thi đấu.”

Màn hình lớn chuyển sang màn hình của Lưu Xuyên.

Thời gian chọn bản đồ là 30 giây, Lưu Xuyên trước giờ khi chọn bản đồ đều quyết đoán dứt khoát trong ba giây nhanh chóng chọn ra bản đồ từ kho. Nhưng hôm nay, hắn lại mở ra loại bản đồ huyệt động, tìm được Linh xà động lại không ấn xác định, dường như đang do dự.


Lộc Tường lập tức đánh chữ: “Không phải lại nữa chứ! Làm gì có đoàn chiến nào lại đi chọn cái thứ bản đồ này!”

Lưu Xuyên đánh chữ đáp lại: “Cũng đúng, không thì cậu lại phá sạch bản đồ mất, vậy không chọn nữa:)”

Lộc Tường: “…”

Khán giả: “…”

Rõ ràng Xuyên đội đang mỉa mai đồ đệ mình, bái loại sư phụ như thế, Tiểu Lộc cậu nên tự cầu phúc đi!

Lưu Xuyên lại chọn ra Thiên không thành từ nhóm bản đồ không chiến, đánh chữ nói: “Chọn loại bản đồ này thì sao? Cậu sẽ không lạc đường ngã chết chứ? Tôi nhớ rõ cậu ngã chết ở tấm bản đồ này năm lần, đúng không?”

Lộc Tường buồn bực đánh chữ nói: “Trọng tài, anh ấy như vậy mà không tính là phạm quy sao?! Cố ý cười nhạo đối thủ, phải cho thẻ vàng chứ!”

Trọng tài mặt không đổi sắc liếc nhìn Lộc Tường.

Lưu Xuyên mỉm cười đánh chữ: “Tôi không cười nhạo cậu, tôi chỉ trần thuật sự thật, cậu thực sự đã ngã chết trong bản đồ này năm lần:)”

Lộc Tường: “…”


Khán giả: “…”

Trọng tài mặt không đổi sắc liếc nhìn Lưu Xuyên.

Theo quy định của liên minh chuyên nghiệp, khi thi đấu nếu công khai chửi mắng thô tục, công kích vũ nhục đối thủ sẽ bị thẻ vàng, hai lần thẻ vàng sẽ trực tiếp lĩnh án phạt. Nhưng Lưu Xuyên mỉa mai đối thủ chưa từng mắng chửi thô tục lần nào, giống như vừa nãy Ngô Trạch Văn công bằng đánh chữ “Hết mana rồi”, Lưu Xuyên kể lại chuyện cũ Lộc Tường từng tại bản đồ không chiến ngã chết năm lần, rõ ràng chính là – cười nhạo cậu IQ thấp hơn.

Lộc Tường nhìn sư phụ đánh cái emo quen thuộc mỉm cười kia, thực sự tức chết, hận không thể tự trục xuất sư môn – bái cái loại sư phụ như thế, chắc chắn kiếp trước cậu nợ Lưu Xuyên rất nhiều tiền!

Lưu Xuyên chơi đủ, lúc này mới khẽ cười cười, chọn một tấm bản đồ mới trong nhóm bản đồ huyệt động – Tri thù huyệt động (động tơ nhện), ấn xác định.

Lộc Tường: “…”

Lại chọn huyệt động tiếp là ý gì!

Đừng vì cộng sự của anh là người Miêu Cương mà liền chọn các thể loại huyệt động có được không?!

Ngay cả Trương Thư Bình cũng có chút xấu hổ, bèn giải thích: “Khụ, Xuyên đội chọn loại bản đồ đều có mục đích, hôm nay bản đồ hai lần đánh đều là huyệt động, Linh xà động, Tri thù động, xem ra lại muốn lợi dụng địa hình để bắt nạt đồ đệ.”

Khán giả cùng nhìn Lộc Tường bằng ánh mắt thương cảm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui