Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Trong hư không vô tận, Lâm Phàm không nói một câu nhìn Thủy Hỏa Đại Đế bên cạnh, nàng rốt cuộc muốn dẫn mình đi đâu.
Điều khiến Lâm Phàm cảm thấy kinh dị chính là thủ đoạn của Thủy Hỏa Đại Đế quả thật không tầm thường.
Hư không đang qua lại lúc này cùng hư không bình thường Lâm Phàm nhìn thấy có gì đó không giống nhau.
Giống như đang xuyên qua con sông dài của thời gian.
Trong nháy mắt, tình cảnh trước mắt đã biến dạng.
- Ở đây...
Lâm Phàm nhìn một màn phía trước, vẻ mặt khẽ biến, trong chớp mắt đã đến hành cung của Thủy Hỏa Đại Đế rồi, này con mẹ nó… Cũng quá nhanh đi.
Lâm Phàm biết vị trí hành cung của Thủy Hỏa Đại Đế, cách chỗ vừa rồi hắn đứng còn hơn một cái lộn của Đại Thánh mười vạn tám ngàn dặm nữa, ngang qua vô số thế giới, nhưng không ngờ, chỉ trong chớp mắt đã đến rồi, bá đạo a.
Thời điểm thấy những hầu gái xung quanh, khóe miệng Lâm Phàm liền nở nụ cười, đều là người quen cả.
Thời điểm những thị nữ kia nhìn thấy Lâm Phàm, trong mắt đều lóe lên vẻ kính sợ, các nàng đều biết người đàn ông này là người của đại Đế, không dám thất lễ.
- Đến đây!
Ngữ khí Thủy Hỏa Đại Đế bắt buộc người khác phải làm theo, không được phép nghi ngờ.
Lâm Phàm không nói gì thêm, hắn đã tập mãi thành quen đối với những điều này rồi.
Lâm Phàm đi theo Thủy Hỏa Đại Đế vào trong một gian phòng sang trọng, ở đó có một cái giường lớn, đặc biệt nổi bật.
Lâm Phàm liếc mắt nhìn Thủy Hỏa Đại Đế đang đứng bất động một bên, tự giác đi tới một bên giường, từ từ cởi áo, sau đó nằm lên gường
- Ai da, cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi, nếu tránh không được, chỉ có thể hưởng thụ thôi.
Lâm Phàm nhắm mắt lại.
- Đến đây đi, ca chuẩn bị xong rồi.
- Ngươi làm gì vậy?
Lúc này, Thủy Hỏa Đại Đế nhíu mày, ngữ khí có chút khác thường.
- Ngươi không phải muốn cưỡi ta à?
Lâm Phàm mở mắt ra, nghi ngờ hỏi.
- Hừ, bản Đế nói muốn sủng hạnh ngươi khi nào?
Thủy Hỏa Đại Đế lạnh lùng trả lời.
- Sao không nói sớm, dọa ta một trận!
Lâm Phàm nhanh chóng đứng lên, mặc quần áo vào.
- Vậy chúng ta ở đây làm gì?
- Bản Đế muốn nói với ngươi, địa điểm lần này ta muốn dẫn ngươi đi, là bí cảnh mà chỉ có chí cường giả mới có thể tiến vào, cũng là chỗ thần bí nhất của vùng thế giới này, tới đó, ngươi tốt nhất không nên gây chuyện, nếu không, cho dù bản Đế cũng không thể cứu được ngươi.
Thủy Hỏa Đại Đế nghiêm nghị nói, trong ánh mắt nàng vậy mà lộ ra sự lo lắng.
Thủy Hỏa Đại Đế còn không hiểu cái tên này sao? Bất quá, bí cảnh này không phải chí cường giả thì tuyệt đối không biết.
Nàng vốn không muốn nói cho cái tên này biết, nhưng tính toán một chút, dù gì hắn cũng có quan hệ với mình, cũng không đành lòng bỏ hắn lại.
Có điều Thủy Hỏa Đại Đế không biết đó là, cho dù nàng không nói hắn biết, thì Đại Thánh hay Bàn Cổ Ma Thần cũng sẽ nghĩ biện pháp thông báo cho hắn mà thôi, vấn đề chỉ là có tìm được Lâm Phàm hay không.
- Ta chưa bao giờ gây sự, huống hồ, thực lực ta hiện giờ không yếu, muốn chém chết ta, hừ… Phải xem bọn họ có bản lãnh đó không?
Lâm Phàm không phục nói.
Ca là một nam tử hán, đường đường chính chính, chẳng lẽ còn cần một người phụ nữ bảo vệ?
Coi thường người ta quá.
- Vậy thì tốt!
Mắt phượng xinh đẹp của Thủy Hỏa Đại Đế lóe lên vẻ linh động.
- Nhớ kỹ, trong bí cảnh nguy cơ trùng trùng, dù là chí cường giả cũng không dám khinh thường, thực lực ngươi mặc dù không tệ nhưng cũng phải hết sức cẩn thận.
Lâm Phàm phát hiện, Thủy Hỏa Đại Đế này thật sự rất quan tâm đến hắn, chẳng lẽ đây là lâu ngày thâm tình trong truyền thuyết, cẩn thận nghĩ lại thấy cũng đúng a.
Dù sao, lần đó chịch một phát cũng mấy năm, một chút tình cảm chắc là có mà.
- Tiểu Thủy, ngươi không phải có cảm tình với ta rồi chứ?
Lâm Phàm thấp giọng hỏi một câu, nhưng lời vừa nói liền khiến Thủy Hỏa Đại Đế nổi giận.
- Ai nha, đừng động thủ, có chuyện gì chúng ta cứ tỉ mỉ nói chuyện, được rồi, được rồi, ta không nói, ta không nói gì nữa…
Lâm Phàm vội vàng xua tay, ca chỉ đùa một chút thôi, cần gì phải động thủ chứ.
Một chút cảm giác hài hước cũng không có, thật sự vô vị.
Có điều, bí cảnh mà Thủy Hỏa Đại Đế nói quả thật khiến hắn động lòng.
Không biết địa phương nào mà ngay cả Thủy Hỏa Đại Đế cũng phải cẩn thận dặn dò mình như thế.
Thủy Hỏa Đại Đế dù sao cũng là chí cường giả, thực lực còn hết sức biến thái, ngay cả nàng cũng cảm giác rất nguy hiểm, đủ hiểu nơi đó khủng bố như thế nào.
Thời khắc này, nội tâm Lâm Phàm tràn đầy mong chờ, không biết trong bí cảnh sẽ có bảo bối gì.
- Ba ngày nữa ta tới đón ngươi.
Thủy Hỏa Đại Đế nói xong, lập tức rời khỏi nơi này.
- Thần thần bí bí.
Lâm Phàm bĩu môi, sau đó theo thói quen sử dụng góc nhìn thượng đế bao quát tất cả Huyền Hoàng Giới.
Huyền Hoàng Giới phát triển rất thuận lợi, không có xuất hiện vấn đề gì lớn.
Hỗn Thế Ma Vương Vương Tiểu Minh cũng không có phụ một phen khổ tâm của hắn, lăn lộn trong Huyền Hoàng Giới rất vui vẻ sung sướng, tu vi cũng đã đạt đến Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị.
Còn đám thiên kiêu khác cũng không tệ, dưới sự thúc giục của Vương Tiểu Minh, cũng càng ngày càng tiến bộ a.
Vương Tiểu Minh mỗi nửa tháng đều sẽ chủ động quấy rầy những người thiên kiêu này, làm bọn họ sứt đầu mẻ trán, gần như muốn sụp đổ, một đám người tức giận phấn đấu, tu luyện và tu luyện, thề quyết phải phục thù.
Hai đứa học trò học trò yêu dấu của hắn, Chỉ Kiều và Cửu U đều đang nỗ lực tu luyện, tu vi cũng không tệ, chỉ còn kém một chút nữa để trở thành cường giả Thần Thiên Vị tầng mười.
Người khiến Lâm Phàm kinh ngạc nhất chính là Diệt Cùng Kỳ vẫn còn đang bế quan, tu vi của hắn vậy mà đạt đến Chí Tôn Cảnh sơ giai.
Có lẽ Diệt Cùng Kỳ hiện giờ là nhân vật mạnh nhất Huyền Hoàng Giới.
Sau đó Lâm Phàm nhìn Huyền Vân Tiên một chút, thê tử hắn nhận thức, lúc này cũng đang một mực bế quan.
Có lẽ mọi người đều biết, bên ngoài Huyền Hoàng Giới tồn tại rất nhiều yếu tố bất ổn, chỉ có thực lực cường đại mới có thể trợ giúp bản thân mình.
Tất cả những thứ này vẫn vô cùng nhỏ bé đối với chí cường giả.
Lâm Phàm hiện giờ nắm trong tay bốn thế giới, trong đó, thực lực sinh linh trong Động Thiên hắn là mạnh nhất, theo sát phía sau là Bức Giới, Huyền Hoàng Giới, cuối cùng là Địa Cầu.
Về phần Địa Cầu, Lâm Phàm không hề thông tri bất cứ điều gì, vì sinh linh trong đó thật sự quá yếu, cho dù có cho bọn họ đầy đủ thời gian, bọn họ cũng không nhất định đuổi kịp.
Dù sao thứ kém nhất ở đó không chỉ có thời gian mà còn nội tình.
Ba ngày sau.
Thủy Hỏa Đại Đế xuất hiện trước mặt Lâm Phàm.
- Đi theo ta, nhớ kỹ, không nên gây chuyện.
Thủy Hỏa Đại Đế vẫn luôn nhắc nhở vấn đề này.
- Biết rồi.
...
Không biết qua bao lâu, Lâm Phàm cảm giác được chuyến đi lần này tuyệt đối không ngắn, một chí cường giả như Thủy Hỏa Đại Đế có thể xuyên qua trường hà thời gian, lại mất thời gian như vậy, sợ rằng khoảng cách này không phải bình thường a.
Thời điểm Lâm Phàm nhìn rõ mọi thứ trước mắt, nội tâm hắn hoàn toàn ngây ngẩn.
- Này, con mẹ nó… Cái chỗ nào đây?
Trước mặt Lâm Phàm, xuất hiện hai phiến cửa đá không biết cao bao nhiêu, phong tỏa thiên địa, mặt trên điêu khắc vô số phù văn thần bí, thậm chí còn có một thần liên cực khủng đang gắt gao khóa trụ hai phiến cửa đá lại.
Khí tức Tuyên Cổ vĩnh hằng từ cửa đá phân tán ra bên ngoài…
Đứng trước luồng hơi thở này, bất kỳ ai cũng cảm giác mình rất nhỏ bé, không có bất kỳ sức chống đối nào.
Má ơi, ta đến chỗ nào đây?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...