Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
-Không có gì là không thể, ta xem ngươi như bao cát mà đấm, ngươi làm sao chịu nổi chứ.
Lâm Phàm đi về phía trước, gương mặt ung dung, phảng phất như trận đấu vừa rồi chỉ là bài vận động làm nóng người mà thôi.
-Thua!
Một số đệ tử liều mạng, không chạy bao xa đã quay đầu lại nhìn, nhưng thời điểm nhìn thấy, bọn họ đều trợn mắt há mồm, mắt suýt chút nữa đã rớt ra ngoài.
Lôi Cuồng Long thua?
Chuyện quái gì vậy, đây đang đùa sao, trò đùa này cũng hơi lớn a.
Thánh chủ ngừng lại, người của các thế lực khác cũng ngừng lại xem, từng người đứng trong hư không giống như bị choáng váng, nhìn bóng người khiến người ta không dám tin kia.
Lôi Minh thắng? Trấn áp được Lôi Cuồng Long, đây không phải mơ chứ.
Đặc biệt là Thánh chủ, trố mắt ngoác mồm, nàng không ngờ người thắng cuối cùng lại là Lôi Minh.
Nhưng Lôi Cuồng Long nắm giữ Lôi Đình Chi Thành nha, mà Lôi Đình Chi Thành lại là bảo bối mà lão tổ ngưng luyện ra, Lôi Minh lại có thể trấn áp Lôi Đình Chi Thành một cách đơn giản, thật không thể tin được.
-Long tiểu huynh đệ điên cuồng của ta, ngươi cảm thấy thế nào?
Lâm Phàm đứng trước mặt Lôi Cuồng Long, nhẹ giọng nở nụ cười, nụ cười kia như trào phúng Lôi Cuồng Long.
-Đáng ghét….
Lôi Cuồng Long giận dữ hét lên, âm thành khan khan, cú đấm cừa rồi của đối phương rõ ràng không có sức mạnh nào, nhưng không thể tránh khỏi, tất cả khí thế đều bị đối phương trấn áp.
Lâm Phàm nói:
Chấp Pháp Đường sau này sẽ là của Lôi Minh ta, ngươi có thể sang một góc chơi, nhưng nếu ngươi không nỡ rời khỏi, có thể ở lại làm tên chạy vặt.
Há, Lôi Đình Chi Thành này cũng có chút ý nghĩa, nhưng ta lại không biết dùng nó để làm gì a.
Lâm Phàm nhìn Lôi Đình Chi Thành sớm bị hàng phục trong tay, đã trở nên ngoan ngoãn hơn, trong đó còn có Lôi Trì, mặc dù không tệ nhưng đối với Lâm Phàm lại không có chút tác dụng nào.
Rèn luyện thân thể, nhưng thân thể Lâm Phàm đã sớm đạt đến cảnh giới Viễn Cổ đại viên mãn, còn cần tu luyện cái rắm.
-Trả Lôi Đình Chi Thành lại cho ta.
Lôi Cuồng Long gầm thét, Lôi Đình Chi Thành này là tất cả của hắn, nếu không có Lôi Đình Chi Thành, thực lực của hắn sẽ không còn mạnh nữa, từ nay về sau sẽ không còn được ca tụng, hắn không thể bắt đầu lại từ đầu.
-Muốn?
Lâm Phàm đưa Lôi Đình Chi Thành trước mắt Lôi Cuồng Long, câu dẫn hỏi.
Hai mắt Lôi Cuồng Long đỏ bừng nhìn Lâm Phàm, không nhịn được lấy tay chộp tới, tuy nhiên lại rơi vào khoảng không.
-Nếu muốn, ngươi có thể nói, không cần phải cướp à.
Lâm Phàm cười nói.
-Rốt cuộc ngươi muốn cái gì?
Lôi Cuồng Long cắn raeng nghiến lợi hỏi, nếu ánh mắt có thể giết người thì Lâm Phàm sớm đã bị hắn giết mấy ngàn lần rồi.
-Rất đơn giản, ta hỏi ngươi, ngươi có phục hay không?
Lâm Phàm hiện tại đang muốn trấn áp nội tâm cao ngạo của Lôi Cuồng Long xuống.
Lôi Cuồng Long hạ thấp đầu, sắc mặt vô cùng dữ tợn, loại sỉ nhục này, hắn tuyệt đối không bao giờ nói, cũng không bao giờ quên.
-Xem ra ngươi không phục, đã như vậy, Lôi Đình Chi Thành này đành tặng cho người khác thôi.
Lâm Phàm cười cợt, sau đó những người đang vây xem:
Trong các ngươi, người nào muốn có Lôi Đình Chi Thành này, chỉ cần nói một tiếng phục, món đồ chơi này sẽ là của các ngươi.
Ngươi dám, đây là đồ lão tổ tặng cho ta, ngươi dám đưa nó cho người khác?
Vậy thì sao? Đều là người Lôi tộc, Lôi Đình Chi Thành ở trong tay ai không giống nhau, như thế nào, nếu như ngươi vẫn không nói, vậy Lôi Đình Chi Thành này chỉ có thể để người khác dùng.
Lâm Phàm nói.
Theo lời Lâm Phàm nói, có vô số người động lòng.
Thánh chủ Thánh Lôi Đường không thể nói ra lời này, nhưng Thanh Toàn đứng một bên lại lên tiếng:
Lôi Minh Đường chủ, ta phục.
Ngươi nhìn xem, có người phục.
Lâm Phàm cười nói.
Theo sát phía sau là các vị Đường chủ, hô:
Lôi Minh Đường chủ, ta cũng phục.
Ta cũng phục, đưa Lôi Đình Chi Thành cho chúng ta đi.
Chỉ cần là người Lôi tộc, không ai không muốn có được Lôi Đình Chi Thành, đặc biệt, bây giờ Lôi Cuồng Long đã bị Lâm Phàm trấn áp, vì vậy, có rất nhiều đệ tử không còn sợ uy nghiêm Lôi Cuồng Long nữa.
Bảo bối như vậy, nếu ngươi không muốn lấy, không phải là kẻ ngu sao?
Lôi Cuồng Long lúc này hoàn toàn nổi giận:
-Lôi Minh, ngươi dám…
Lâm Phàm cười lạnh một tiếng, sau đó xoay người lại:
-Có gì không dám chứ.
Lôi Cuồng Long nhìn thân ảnh Lâm Phàm, cuối cùng cam chịu, Lôi Đình Chi Thành không thể cho đi, nếu như mất nó, hết thảy mọi thứ sẽ chấm dứt.
-Ta phục.
Lôi Cuồng Long gầm nhẹ một tiếng, như muốn giải phóng tất cả cảm giác không cam lòng ra ngoài.
Lâm Phàm vừa nghe liền nở nụ cười, sau đó trực tiếp ném vật trong tay vào ngực Lôi Cuồng Long.
Bảo bối này, ngay một khắc Lâm Phàm cầm nó đã biết, trong này có dấu ấn của Lôi tổ, nếu mình giành lấy, xóa đi dấu ấn sẽ làm hắn nghi kị, đồng thời, bảo bối này căn bản không có tác dụng gì đối với Lâm Phàm.
Đến bây giờ, v tổ chưa hề đi ra, đương nhiên hắn vẫn đang quan sát tình hình, nếu Lâm Phàm quá tuyệt tình, lão tổ sẽ đánh đến nơi.
Lúc này, Lôi Cuồng Long ôm Lôi Đình Chi Thành vào trong ngực, gương mặt vui mừng, chỉ cần Lôi Đình Chi Thành còn trong tay hắn, Lôi Cuồng Long cũng có cảm giác an lòng hơn.
-Ha ha!
Lâm Phàm hét dài một tiếng, đạp lên mặt Lôi Cuồng Long, vượt về phía trước:
-Từ nay về sau, Chấp Pháp Đường sẽ do Lôi Minh ta quản lí, các vị nếu như muốn gia nhập Chấp Pháp Đường, có thể nắm chắc cơ hội này, ngày mai bản Đường chủ dẫn đội, mang bọn ngươi ra ngoài rèn luyện, thời cơ không thể mất, đã qua thì không trở lại đâu.
Lạch cạch!
Lôi Cuồng Long bị Lâm Phàm đạp dưới chân, lửa giận thiêu đốt trong lòng, nhưng hắn biết mình lúc này, không phải đối thủ của đối phương, cho nên chỉ có thể kiềm chế.
Hành vi bá đạo kia của Lâm Phàm làm cho bọn đệ tử có mặt ở hiện trường bị chấn kinh.
Đặc biệt là Thánh chủ Thánh Lôi Đường, không ngờ tên Lôi Minh này lại lấy tốc độ sét đánh, không kịp bưng tai lên làm Đường chủ Chấp Pháp Đường.
Mà những đệ tử nguyên là đệ tử của Chấp Pháp Đường, lúc này cũng hô một tiếng:
-Cung nghênh Lôi Minh Đường chủ.
Theo bọn hắn, ai làm Đường chủ Chấp Pháp Đường đều được, chỉ cần có thể giúp bọn họ tăng tu vi, giúp bọn họ rèn luyện là được.
Mà Lôi Cuồng Long bị trấn áp, điều đó đại biểu, vị Đường chủ này có thực lực cường hãn hơn.
Sau này ở Lôi Tông, xem còn thế lực nào dám bắt nạt bọn họ hay không.
Đặc biệt là Đường chủ vừa nói, muốn dẫn bọn họ ngày mai ra ngoài rèn luyện, làm bọn họ càng kích động hơn.
Trước đây, bọn họ gia nhập Chấp Pháp Đường cũng có ra ngoài rèn luyện, nhưng đa phần đều phải tự mình đi.
Lôi Cuồng Long vẫn luôn bế quan tu luyện, còn các phó Đường chủ khác lại không để bọn họ vào mắt, sao có dẫn họ ra ngoài lịch lãm được chứ.
Bây giờ, hành động của Lâm Phàm tự nhiên mang đến hảo cảm cho mọi người.
Đường chủ mới này không sai.
Trong lòng những người thế lực khác cũng đang suy tính, lúc đầu, chỉ Lôi Cuồng Long thôi cũng đã khó giải quyết rồi, nhưng không ngờ Đường chủ mới này lại còn mạnh mẽ hơn, khó đối phó hơn.
Chuyện này quá hỗn loạn, khó giải quyết a.
Lâm Phàm lười phân cao thấp cùng các thế lực khác, chỉ cần đưa đám người Chấp Pháp Đường ra ngoài đùa nghịch thôi, cũng đã đủ mệt rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...