Tóm tắt
Tôi rất thích chuyến đi lần này
==================================
" Anh không thích Chu Dịch Kình sao? " Tần Ý hỏi.
Không đợi Kỳ Lợi Á trả lời.
Tần Ý liền theo sát lấy, nhẹ nói: " Tôi cũng không thích.
"
Sự tàn nhẫn trong đáy mắt Kỳ Lợi Á đã được kìm xuống, hắn khẽ cười ra tiếng.
" Đó thực sự là một điều tốt, nếu không...!"
Tần Ý ngẩng đầu nhìn hắn: " Hửm? "
Nếu không, tôi liền ném cậu ra ngoài.
Lời nói của Kỳ Lợi Á dâng tới miệng, nhưng hắn lại không có nói ra.
" Bây giờ anh đưa chăn cho tôi được không? " Tần Ý nhẹ giọng hỏi.
" Cậu định ngủ ở chỗ này à? " Kỳ Lợi Á liếc mắt xuống chiếc ghế sofa mà hai người đang ngồi.
Tần Ý gật đầu: " Đúng rồi.
Hay là anh muốn chúng ta ngủ chung? "
Kỳ Lợi Á đơn giản phác họa ra khung cảnh trong đầu hắn, sau đó hắn nhanh chóng bị kìm lại bởi những suy nghĩ của chính mình.
Hắn không muốn thấy Omega nhỏ này ngước lên nhìn hắn bằng đôi mắt đỏ hoe chỉ vì...nôn khan.
Hắn cũng không muốn phải mất kiểm soát một lần nữa.
Cuối cùng Kỳ Lợi Á yêu cầu người máy mang chăn tới cho Tần Ý.
Lúc này, bộ phim ngôn tình đã đi đến hồi kết.
Tần Ý đánh răng, tắm rửa rồi chui vào chăn, vừa nghe bài hát kết thúc phim ngôn tình vừa chậm rãi chìm vào giấc ngủ.
Kỳ Lợi Á lặng lẽ đứng sau ghế sofa.
Hắn thu hồi tất cả biểu cảm trên khuôn mặt lại, chỉ lạng nhạt đứng nhìn Omega đang ngủ.
Sau hơn năm phút chăm chú nhìn cậu, hắn đột nhiên cúi xuống vươn tay ra, cố gắng kéo tấm chăn rơi trên mặt đất lên chỉnh một chút.
Nhưng ngay khi vừa đưa tay ra, hắn liền khựng lại.
...Sẽ mất kiểm soát.
Kỳ Lợi Á thu tay lại, chậm rãi nhấc bước chân, quay người rời đi.
Ở tình thế như vậy mà vẫn có thể chìm vào giấc ngủ.
Đấy cũng đủ để chứng minh, thiếu niên Omega này nhìn qua cứ tưởng là toàn thân dựng đầy gai nhọn, nhưng thực tế lại còn rất ngây thơ và non nớt.
Đêm nay, Quách Khai trừng mắt nhìn máy giám sát, trừng đến nỗi hai tròng mắt đều muốn lồi hết ra ngoài, nhưng gã cũng không thể xem được cảnh tượng Tần Ý đi tắm.
Gã thực sự nhịn không nổi nữa, gọi người hầu qua hỏi: " Tiểu Omega mà ta đã mang về đâu rồi? Cậu ấy chưa có trở về phòng sao? " Gã không vui nói: " Các ngươi hẳn phải nên cẩn thận quan sát cậu ấy, nơi này quá lớn, cậu ấy sẽ bị lạc đường.
Nếu lỡ mà sẩy chân rơi xuống bể bơi thì cậu ấy sẽ chết mất.
"
Người hầu mở miệng muốn nói lại thôi, do dự một hồi.
Thẳng cho đến khi Quách Khai phát tiết xong, người hầu mới dám chen miệng vào, lắp bắp nói: " Ngài ấy, ngài ấy đã đi đến phòng của Kỳ Lợi Á tiểu thư rồi thưa chủ nhân.
"
" Ngươi nói cái gì?! "
Kỳ Lợi Á là một nữ Beta.
Chu Nghệ là một nam Omega.
Nhìn...nhìn chung thì giữa bọn họ hẳn là không có cách nào phát sinh quan hệ đâu ha.
Nghĩ tới đây, sắc mặt xanh mét của Quách Khai mới hòa hoãn được một chút.
- ---------------
Tần Ý đích thật là yên tâm lớn mật ngủ một giấc.
Cậu rất thích khoảng thời gian rời khỏi Phan Đạt Tinh này, mỗi ngày được ăn no ngủ kĩ, sướng như tiên, cách sinh hoạt của cậu cũng tràn ngập tự do tự tại.
Mà hay hơn chính là.
Khi cậu đã đem toàn bộ số tiền của Tần gia tiêu hết, mà lại còn chưa kịp nhận được di sản của mẹ cậu, thì tự nhiên có cái 'phiếu cơm' ở đâu lại chủ động đưa tới cửa.
Đắm chìm trong niềm vui sướng như vậy.
Bé Ý không chỉ ngủ ngon mà còn lại ngủ rất say nữa cơ.
Vì vậy, khi Kỳ Lợi Á mở cửa bước ra, tất cả những gì hắn nhìn thấy là khuôn mặt đang say ngủ của Tần Ý.
Một chút ánh nắng chiếu vào khuôn mặt cậu, tô điểm cho đôi lông mày và đôi mắt của cậu một chút ánh vàng.
Giống như "Người đẹp ngủ trong rừng" trong truyện cổ tích.
Kỳ Lợi Á: "...!"
Thật là một Omega ngây thơ đến không có chút nào phòng bị.
Làm cho Kỳ Lợi Á đều không thể nghi ngờ gì nữa, mọi hành động của Omega nhỏ này ngày hôm qua đều là cố ý.
Buổi sáng, Kỳ Lợi Á nhận được cuộc gọi video của thủ hạ.
Thanh niên bên kia vô cùng cẩn thận hỏi: " Lão đại, ngài đã xem thử chất dẫn dụ lên chưa? "
Không chỉ là cầm lên.
Mà ta còn bị nó thối chết.
Kỳ Lợi Á sắc mặt tối sầm lại, cuối cùng vẫn là quyết định làm sáng tỏ một chút.
Nếu không mà để tin tức loan ra một cái, là toàn thế giới đều sẽ nghĩ hắn lên cơn phát – tình đối với loại mùi như này, bọn họ chắc chắn sẽ cho rằng hắn là một tên biến – thái.
" Nó không phải chất dẫn dụ.
" Kỳ Lợi Á nói.
Thanh niên sững sờ một lúc rồi vỗ ngực kêu lên: " Tôi đã nói rằng làm sao mà ngài có thể...ủa.
" Anh ta ngưng lại kịp thời, không có nói hết phần còn lại.
Anh nhanh chóng đổi chủ đề, hỏi: " Vậy là Omega kia đã lừa dối ngài sao? "
Bị lừa gạt.
Nghe cũng không có gì đặc biệt.
Kỳ Lợi Á ánh mắt khẽ lay chuyển, hắn trầm giọng nói: " Là ta hiểu lầm cậu ấy trước, trên thực tế, không có chất dẫn dụ nào cả.
Chỉ có tin tức tố hấp dẫn.
Độ trùng khớp của ta và cậu ấy, ít nhất cũng phải trên 50%.
Pheromone trên người cậu ấy đối với ta có sức hấp dẫn rất lớn.
"
Thanh niên mặt mũi tràn đầy chấn kinh, thậm chí thất thủ đánh nát ba cái cái chén liên tiếp.
" 50%? " Thanh âm của anh ta run run.
Người thanh niên vội nói: " Cậu ấy so với mấy cái đồ vật trong tay Quách Khai quan trọng hơn nhiều! Ngài nên đưa cậu ấy về dinh ngay lập tức! Cậu ấy có đẹp không? Quách Khai rất thích những Beta và Omega xinh đẹp.
Ngài nên cẩn thận với Quách Khai một chút! Cậu ấy bây giờ ở đâu? "
Người khác nghe thì kích động.
Còn ngược lại, Kỳ Lợi Á nói xong liền trở nên bình tĩnh hơn.
" Cậu ấy có quan trọng không? "
" Đương nhiên là có...!Thật khó khăn vất vả mới có thể tìm được một Omega có độ trùng khớp cao hơn 50% với ngài.
Ngoại trừ lúc ngài vừa mới trưởng thành ra, thì về sau ngài chưa từng nếm qua mùi vị phát tình đúng không? "
Kỳ Lợi Á: "...!"
Thanh niên vội vàng giải thích: " Tôi, tôi không có ý tứ gì khác đâu.
Chỉ là, chỉ là muốn nói với ngài, người này thật sự rất trọng yếu! "
Lúc này Tần Ý từ trên ghế sofa chậm rãi đứng dậy.
Cậu giậm lên thảm bằng chân trần, lặng lẽ đi tới phía sau Kỳ Lợi Á, sau đó nghiêng đầu nhìn vào màn hình cuộc gọi.
Thanh niên bên kia mở to mắt ngạc nhiên.
Bởi vì anh ta đã nhìn thấy Tần Ý sau lưng Kỳ Lợi Á.
Đẹp quá, thiếu niên thực sự rất xinh đẹp.
Trong lúc tâm trí thanh niên đang loạn, thì bên kia đã truyền đến giọng nói.
" Kỳ Lợi Á, tôi có cần phải tránh không? " Tần Ý hỏi.
Thanh âm nghe vào cỡ nào nhu thuận a.
Thanh niên trong lòng tự nhủ.
Tần Ý lại lên tiếng: " Nhưng mà tôi đói bụng.
" Nói xong còn chớp chớp mắt.
Kỳ Lợi Á quay đầu lại.
Hắn đối với sự tiếp cận của Tần Ý cũng không hề ngạc nhiên.
Hắn cúi đầu liếc nhìn đôi chân trần trên thảm của cậu.
Mắt cá chân của thiếu niên trông rất tinh xảo.
Ngay cả móng tay cũng rất ngọn gàn sạch sẽ.
Chu Nghệ sẽ không biết được, cho dù cậu ấy có cởi giày thì hắn vẫn có thể nghe rõ tiếng bước chân của cậu ấy.
Vì các giác quan của Alpha tương đối nhạy bén.
Kỳ Lợi Á trong lòng tự nhủ.
Vừa rồi hắn cố ý phóng túng cho đối phương, muốn biết đối phương sẽ nói cái gì sau khi vụng trộm đi đến sau lưng hắn.
Kết quả là....!Đói?
Kỳ Lợi Á quay đầu nói: " Không cần né tránh, một hồi nữa đồ ăn sẽ được mang đến.
"
Tần Ý điểm xuống gật đầu, hơi ngẩng mặt lên, uể oải ngáp một cái..
Thanh niên lúc này vẫn đang nhìn chằm chằm cậu, sắc mặt anh đều sắp vặn vẹo đến bay ra ngoài vì kinh ngạc.
Anh lắp bắp hỏi: " Đó, đó là...!"
" Là Omega đó đấy.
" Kỳ Lợi Á nói: " Cậu ấy tên Chu Nghệ.
"
Thanh niên lơ đãng gật đầu, sau đó liên tục xin lỗi: " Thực xin lỗi, là tôi lắm lời.
Thì ra là tối hôm qua ngài dẫn người tới...ừm...!"
Tốc độ tiến triển quá nhanh!
Quả thực làm rung động cả nhà của anh!
Đây chính là độc thân quá nhiều năm nên một khi bộc phát liền đáng sợ như vậy sao?
Đem anh ra so cùng Lão đại, anh chỉ là một tiểu đệ đệ!
Thanh niên trong lòng hò hét.
Kỳ Lợi Á:?
Kỳ Lợi Á: " Thời điểm ta trở về, cậu ấy đã đứng ở cửa chờ ta.
"
Con mẹ nó!
Thanh niên lại lần nữa bị chấn động.
Một Omega xinh đẹp tuyệt thế như vậy và là Omega đạt được độ trùng khớp cao với lão đại, đã thế mà còn lại là tự động đưa thân tới cửa? Loại chuyện tốt này làm sao từ trước đến nay không xảy ra trên người anh a???
Vị chanh bao quanh ta a.
(*1)
Quả chanh trên cây chanh, còn ta lại chỉ ở dưới gốc cây chanh! (*2)
Kỳ Lợi Á quái dị liếc nhìn thanh niên, dứt khoát cúp cuộc gọi.
Tần Ý đã đánh răng, rửa mặt xong.
Lúc này nhìn cậu ấy trông rất ngoan.
Kỳ Lợi Á nghĩ thầm.
Người máy đột nhiên gõ cửa: " Kỳ Lợi Á tiểu thư, chủ nhân ở dưới lầu đợi ngài.
"
Kỳ Lợi Á dừng lại: " Xem ra bây giờ tôi phải đến phòng ăn dùng điểm tâm.
" Hắn quay đầu nhìn chằm chằm Tần Ý: " Tôi muốn cậu đi theo tôi, cậu thấy sao? Chí ít thì tôi có thể bảo hộ cậu.
Để Omega ở bên ngoài một mình thì quá là nguy hiểm đúng không? "
Tần Ý không ngạc nhiên chút nào trước đề nghị của hắn.
Một Alpha cường đại như Kỳ Lợi Á, hắn sẽ không cho phép có bất cứ một Omega nào có thể trở thành mối uy hiếp của hắn, nhất là đối với Omega có khả năng hấp dẫn hắn.
Vì vậy, Kỳ Lợi Á sẽ luôn mang cậu theo cho đến khi nào mà hắn phát hiện ra được chuyện gì đang xảy ra với hắn và tìm ra được biện pháp giải quyết hiệu quả thì mới thôi.
Tần Ý đi theo Kỳ Lợi Á đi ra ngoài, thấp giọng hỏi: " Đi theo anh thì sẽ có thịt ăn à? "
Đây là vấn đề mà cậu ấy quan tâm à?
Kỳ Lợi Á buồn cười nhìn chằm chằm thiếu niên: " Tất nhiên.
"
Sau đó rất nhanh hắn liền không nhịn được nghĩ, chẳng lẽ Chu gia đến thịt cũng không cho cậu ta ăn sao?
Kỳ Lợi Á hào phóng mà nói: " Cậu muốn ăn cái gì thì liền có cái đó.
"
Tần Ý gật đầu, lại hỏi: " Quần áo...!"
Kỳ Lợi Á: " Đấy cũng không phải vấn đề gì lớn.
Đợi sau khi rời khỏi đây, tôi sẽ dẫn cậu đi mua quần áo mới.
"
Tần Ý cười nhẹ: " Ừm.
"
Cái phiếu ăn chạy bằng dinh dưỡng này xài rất tốt mà đúng không?
Lại kiêm thêm vệ sĩ hộ tống miễn phí nữa chứ.
Họ cùng nhau đi xuống cầu thang, người phía trước luôn giữ khoảng cách hơn một mét với người phía sau.
Hôm nay Kỳ Lợi Á đã thay một bộ lễ phục màu đỏ sậm, kiểu dáng giống hệt lần trước, trông như thể nó đã được tẩm máu để đổi màu.
Khi Quách Khai vừa nhìn hắn, liền nheo mắt, nhịn không được dời tầm mắt sang chỗ khác.
Quách Khai trước đây không nghĩ nhiều như vậy.
Nhưng sau khi so sánh với Chu Nghệ, gã càng ngày càng cảm thấy Kỳ Lợi Á nhìn quá sắc bén, sát tâm lại nặng, không giống với một nữ nhân chút nào.
Quách Khai ánh mắt lóe lên.
Hừ được rồi.
Dù sao, nếu đã không chiếm được, chi bằng dùng vũ khí trong tay giết chết cô ta...!Gã chỉ cần tiếp tục giam giữ lấy Chu Nghệ là được.
Suy nghĩ thoáng qua trong đầu Quách Khai, nhưng gã không thể hiện nó ra trên khuôn mặt.
Gã cẩn thận quan sát tiểu Omega, xác nhận trên y phục thiếu niên không có gì thay đổi mới yên tâm, cười nói: " Không nghĩ tới quan hệ của hai người lại hòa hợp nhanh như vậy.
"
Gã nói: " Ba tháng trước, ta đã gặp phải Kỳ Lợi Á.
Lúc đó cô ấy rất lạnh lùng và kiêu ngạo, thậm chí còn không chịu nói một lời nào với ta.
Sau đó, cô ấy đã giúp ta giết chết một kẻ đã đánh lén vào Mục đế quốc của ta.
"
" Cậu đã nhìn thấy vũ khí của cô ấy chưa? Ẩn dưới đôi găng tay của cô ấy là lưỡi dao sắc bén có thể dễ dàng cắt cổ đối thủ và xẻ tất cả da thịt trên cơ thể hắn...!Thật đáng sợ phải không? "
Nói đến đây, Quách Khai thực sự cảm thấy bản thân có chút sợ hãi.
Đúng vậy.
Kỳ Lợi Á thực sự rất rất đáng sợ!
Tuy nhiên, vì đã được Kỳ Lợi Á cứu nên gã mới cảm thấy yên tâm mà mạnh dạn giữ nữ nhân này bên mình.
Nhưng sự thật chứng minh, nữ nhân này dù đã cho ăn nhưng vẫn là một con sói mắt trắng xa lạ.
Kỳ Lợi Á vuốt ve đầu ngón tay, quả thực có chút không vui.
Chỉ cần ngửi thấy mùi pheromone của hắn thì Omega nhỏ liền bắt đầu muốn nôn khan.
Vậy mà Quách Khai còn muốn thêm mắm thêm muối diễn tả về cách hắn giết người, hả? Muốn một hồi nữa làm Omega nhỏ nôn hết ra sao?
Quách Khải đùa cợt hỏi: " Tối hôm qua cậu và Kỳ Lợi Á ngủ chung một chỗ, không sợ sao? Nếu như cậu sợ ngủ một mình ở một nơi xa lạ, thì có thể tìm tới ta...!"
Kỳ Lợi Á tiếp tục vuốt ve đầu ngón tay.
Ngươi là cái thá gì?
Ngươi thậm chí còn không thể ngửi thấy mùi pheromone trên người cậu ấy.
Chỉ có mình lão tử mới ngửi được.
Quách Khai lúc này liền xoa xoa cổ áo.
Sao trời hôm nay có hơi lạnh ta?
Hệ thống điều hòa có bị hỏng rồi à?
Tần Ý nhỏ giọng nói: " Không sợ.
Ở cùng Kỳ Lợi Á tiểu thư rất an toàn.
"
Kỳ Lợi Á cười thầm trong lòng.
( Bố mày thắng:))))
Omega nhỏ này thật giỏi trong việc dỗ dành người khác.
Quách Khai có chút thất vọng.
Có phải vì cậu ấy còn quá nhỏ không?
Chu Nghệ vậy mà lại hoàn toàn không hiểu, gã cùng Kỳ Lợi Á đang đứng tại hai vị trí cạnh tranh.
Chỉ có một trong hai người bọn họ nhận được sự ưu ái từ cậu thôi!
Chu Nghệ không những không hiểu được để lấy lòng gã, mà ngược lại cậu còn khen Kỳ Lợi Á.
Thật là một đứa nhỏ đơn thuần đến quá đáng.
Quách Khai không cam lòng nghĩ thầm.
Tần Ý đột nhiên lại lên tiếng, cậu cười hỏi: " Tôi chưa từng thấy qua lưỡi dao nào được giấu dưới găng tay...!"
Quách Khai lập tức quay đầu nhìn về phía Kỳ Lợi Á: " Biểu diễn ra cho cậu ấy nhìn xem.
"
Kỳ Lợi Á hơi nheo mắt lại, một tia sáng lạnh lẽo âm trầm lóe lên trong mắt hắn.
Hắn vẫn không di chuyển.
Quách Khai sắc mặt đen lại.
Gã là chủ nhân của tinh cầu này!
Ở đây, gã là vua!
Tất cả những người còn thở hay những người không còn thở ở đây đều là thần dân của gã!
Làm sao có ai lại dám không nghe lời gã?
Gã trầm mặt quay đầu lại.
Sau đó, gã thấy tiểu Omega từ từ tiến lên một bước rồi nắm lấy tay Kỳ Lợi Á.
Kỳ Lợi Á là một nữ nhân rất cường hãn, không có gì để nghi ngờ về điều đó.
Nhưng cô ta lại cường hãn đến nỗi người khác không có cách nào chạm vào cô, nhưng hiện tại tiểu Omega lại đang nắm lấy cổ tay cô ta.
Không chỉ vậy.
Trên khuôn mặt lạnh băng của Kỷ Lợi Á chậm rãi xuất hiện một điểm hồng, thậm chí cơ thể cô ta còn khẽ run lên.
Tầm mắt Kỳ Lợi Á gắt gao đặt trên người thiếu niên.
Tiếp xúc thân thể.
Nó thậm chí còn gây choáng ngợp hơn là việc chỉ ngửi thấy pheromone.
Kỳ Lợi Á phải dùng khí lực cực lớn mới có thể miễn cưỡng đè nén ý nghĩ muốn xé nát quần áo trên người thiếu niên xuống.
Omega nhỏ trước mặt lại giở trò quỷ gì nữa à?
Hay là...thực sự chỉ...muốn xem vũ khí của hắn?
"Xoạt" Một âm thanh thanh thúy vang lên.
Ở đằng trước những ngón tay thon dài hữu lực của Kỳ Lợi Á có đeo một cái máy được gắn những lưỡi dao sắc bén, lưỡi dao màu đen, toát ra tia sáng lạnh xuyên thấu.
Vẻ đẹp lãnh khốc được kết hợp giữa máy móc và con người.
Lúc ta yêu cầu ngươi đưa nó cho tiểu Omega xem thì ngươi lại không thèm cử động!
Nhưng khi tiểu Omega chỉ mới nắm lấy cổ tay ngươi thì ngươi liền phô ra hết cho cậu ấy xem!
Quách Khai bị chọc tức đến sắp phát điên.
Gã muốn giết chết Kỳ Lợi Á.
Kỳ Lợi Á chết tiệt, cô ta vậy mà lại sắp áp đảo luôn một Alpha như gã!
Kỳ Lợi Á lúc này căn bản không có để ý đến phản ứng của Quách Khai.
Hắn từ đầu đến cuối vẫn thủy chung nhìn chằm chằm Tần Ý.
Đây là thứ mà Omega nhỏ muốn nhìn xem.
Nhìn xong liệu cậu ấy có sợ không?
Tần Ý giờ phút này đang chăm chú nhìn lưỡi dao: " Ừm...cái này dùng để cắt bò bít tết chắc cũng không tệ.
Bên trên bò bít tết còn có ít gân, tôi luôn luôn cắn hoài không đứt.
"
Cậu mỉm cười: " Tôi rất thích chuyến đi lần này.
"
Ngài nhìn, cái này đầu bếp đều có.
Kỳ Lợi Á nhìn chằm chằm nụ cười trên mặt cậu.
Có lẽ là hắn đã ngửi thấy mùi pheromone quá mê hoặc làm hắn không tự chủ được liếm môi một cái.
==================================
(*1) Vị chanh bao quanh ta ( 我好酸): Vị của trái chanh vô cùng chua nên câu này cũng có nghĩa là tôi bị tổn thương bởi một cái gì đó chua chát.
(*2) Quả chanh trên cây chanh, còn ta lại chỉ ở dưới gốc cây chanh! ( 柠檬树上柠檬果,柠檬树下只有我!): Câu gốc xuất phát từ chuyên mục thiếu nhi "Tree of Wisdom": "Quả thông thái trên cây thông thái, anh với em dưới gốc cây thông thái." và sau đó nó đã được cư dân mạng viết lại thành "Quả chanh trên cây chanh, bạn và tôi dưới gốc cây chanh, vị chanh bao quanh tôi."
Ý nghĩa của "Quả chanh trên cây chanh": Từ này chủ yếu dùng để miêu tả bản thân đang ghen tị, đố kỵ và trong lòng chua ngoa, là ẩn dụ cho tâm lý chua ngoa của con người khi bị đố kỵ.
Ý nghĩa của câu "Bạn và tôi dưới gốc cây chanh, vị chanh bao quanh tôi.": Còn câu này chủ yếu nói rằng tim có vị chua, rất khó chịu, chanh vốn có vị chua nên thường được dùng để chỉ vị của lòng mình.
Tất cả những điều trên là do mình dịch tổng hợp ở hai web jgdq.org và ssuuw.com
Translator & Editor: bwijes
Thanks for reading
Enjoy~.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...