" Ngài bắt được thư mời sao? " Người đánh xe hỏi.
" Ừa.
" Tần Ý nhàn nhạt đáp một tiếng, rất nhanh đem tờ giấy trong tay gấp lại, bỏ vào trong túi.
" Ngài có thể đến đó thử một lần, ngài lớn lên đẹp như vậy mà...!Một khi được chọn, ngài có thể sống từ nông thôn đến thành phố.
Họ sẽ yêu bạn như yêu đôi mắt của họ.
"
Nhưng Tần Ý đối với chuyện này căn bản không có hứng thú, cậu bình tĩnh hỏi: " Người nhận được thư mời, có thể không đi không? "
Người đánh xe liền khó xử.
Đại khái là vì gã chưa bao giờ nghĩ tới trường hợp này.
" Quyền lực của Vua lớn lắm sao? " Tần Ý thay đổi chủ đề.
Người đánh xe gật đầu: " Đương nhiên, Pali thành bang cường đại là bởi vì ngài ấy.
"
Sau đó, Tần Ý liền hỏi thêm một số câu hỏi rời rạc khác, nhưng hầu hết người đánh xe đều không thể trả lời chúng.
Tần Ý dứt khoát từ bỏ việc dò hỏi.
Đúng lúc này, giọng nói của người đánh xe lại vang lên, gã nói: " Đến ngân hàng rồi.
"
Tần Ý mang theo 'To con' xuống xe ngựa, ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy trên tòa nhà màu đỏ trước mặt có dán một tấm bảng hiệu, trên tấm bảng có viết chữ "Ngân hàng Meli".
Nơi này cũng có ngân hàng Meli sao?
Doanh nghiệp phổ biến thật rộng rãi a.
Tần Ý thoải mái bước vào.
Vào bên trong, thứ chào đón cậu không phải người máy như mọi khi, mà là một nữ Beta, cô ta kinh diễm nhìn Tần Ý, một đôi máy móc thủ tại dưới cổ tay áo của nàng khẽ nhúc nhích.
Tần Ý đảo mắt nhìn cô, sau đó tầm mắt dừng lại ở trên bức tường đằng sau.
Đồng hồ treo tường tỏa ra ánh sáng xanh nhạt, trên đó có viết dòng chữ "Kỷ nguyên mới năm 3099, ngày 3 tháng 7, lúc 20:42".
Nó hoàn toàn không tuân theo kế pháp của lịch vũ trụ.
Lúc này, Tần Ý rốt cục nhớ tới trong sử sách "Kỷ nguyên mới" là cái gì.
Nhân loại rời xa trái đất, tiến vào vũ trụ, đến các thiên hà khác nhau để xây dựng những thành phố phù hợp cho sự sinh tồn của toàn nhân loại.
Sự khởi đầu này được gọi là "Kỷ nguyên mới".
Năm 3099 của kỷ nguyên mới, khoảng cách so từ lịch vũ trụ của Tần Ý phải tính bằng mấy năm ánh sáng?
Dù sao đi nữa, nếu chiếc đồng hồ treo tường không có khả năng lừa gạt cậu.
Vậy thì, thời đại này có thể là xen lẫn giữa lúc nhân loại từ trái đất tiến vào vũ trụ, đến lúc nhân loại thống trị các thiên hà.
bwijes: Thời đại này diễn ra trước cả thời của Tần Ý đang ở nhé.
Có nghĩa là ẻm đang xuyên về quá khứ á.
Tần Ý bình tĩnh đến đáng kinh.
Cậu nhớ tới trong thư viện có một quyển sách ghi lại thời đại này, nhưng văn tự miêu tả rất ngắn.
Người ta chỉ nói rằng con người của thời đại này, niềm tin và sự cuồng nhiệt của họ đối với nền văn minh Kandalati đã đạt đến đỉnh cao.
Khoa học và thần học chạm nhau.
Nhưng sau đó, các nhà sử học lại cho rằng trong lịch sử không tồn tại những con người này.
Vì thế tất cả những tính ngưỡng về nền văn minh Kandalati đều là hư cấu.
Nhớ lại điểm này, Tần Ý thậm chí còn nghĩ đến chuyện đổi nghề thành nhà sử học sau khi trở về lại vũ trụ của mình.
Nếu như có thể chứng minh thời đại này thực sự tồn tại, có lẽ sẽ thu được một khoản lớn phí nghiên cứu.
Hoặc, cậu hoàn toàn có thể dựa vào những thứ có sâu trong "Trùng động" để có được cuộc sống không lo cơm ăn áo mặc đến cuối đời.
" Tiên sinh, xin chào, tôi có thể giúp gì cho ngài? " Nữ Beta cất tiếng hỏi, đánh gãy dòng suy nghĩ của Tần Ý.
Tần Ý: " Tôi muốn kiểm tra số dư tài khoản.
"
" Vâng.
"
Nửa giờ sau.
Beta nữ cung kính tiễn Tần Ý ra ngoài, còn chuẩn bị một ít quà lưu niệm cho cậu mang đi.
Tần Ý vừa biến mất, trong lòng cô ta liền không kìm được kích động, quay đầu lại cùng đồng nghiệp nói: " Trời ạ, cậu ấy giàu nhức nách luôn á! Vẫn còn trẻ như vậy mà...!Chỉ tiếc cậu ấy là một Omega.
Cũng không biết đó có phải là di sản từ chồng cậu ấy hay không.
"
Tần Ý đứng ngoài cửa: "...!"
Mặc dù lời nói kia có chút vô duyên.
Nhưng cảm ơn cô rất nhiều vì đã gợi ý thêm cho tôi một ý tưởng tuyệt vời khác.
Tần Ý không ngờ ngân hàng Meli lại có thể lợi hại như vậy.
Cho dù cách nhau vài thời đại, số dư trong tài khoản của cậu vẫn có thể hiển thị, có thể chi tiêu bình thường thông qua ngân hàng.
Mà càng kinh người hơn chính là, trong vũ trụ của cậu, số tiền mấy trăm triệu cũng không có gì đặc biệt lắm, nhưng ở thời đại này lại giống như là tỷ phú vậy.
Vậy thì cậu có thể đổi ít tiền để có nhiều hạnh phúc hơn không?
Những người trong thời đại này cũng có tên rất ngắn.
Hơn nữa do cách xa lịch vũ trụ vài niên đại, nên cậu sẽ không bao giờ gặp được hai Alpha còn lại trong bảng kết quả trùng khớp 100%!
Ở đây cậu không cần phải kết hôn!
Quá tốt......
Thật sự quá tốt.
Cậu thích nơi này.
Đuôi chân mày của Tần Ý khẽ cong lên, sau đó lại mang theo 'To con' đi vào xe ngựa.
Mười phút sau, bọn họ đã trở lại khách sạn.
Tần Ý hào phóng đưa cho 'To con' một khoản tiền, để anh ta ngày mai tự mình đi mua cơ giáp.
Còn về phần cậu...!Ồ, tất nhiên là cậu mạnh dạn nằm trên giường ngủ nướng rồi!
Tần Ý lần này ngủ rất thư thái, mãi cho đến khi mơ hồ nghe thấy tiếng gõ cửa.
Tần Ý lười biếng trở mình, kéo sợi dây ở đầu giường, nói: " Vào đi.
"
"Cạnh" cánh cửa mở ra, một nhóm người mặc áo choàng trắng đi thẳng đến trước mặt cậu.
" Mời ngài đi theo chúng ta về cung.
"
Tần Ý lười biếng không nhúc nhích: " Các người là ai? "
Nam nhân mặc áo choàng trắng sửng sốt một chút, sau đó từ trong cổ họng ép ra một thanh âm: " Chúng ta là...người hầu của Vua, ngài đã nhận được thư mời tới hoàng cung, có lẽ sẽ trở thành cô dâu của Vua.
"
Tần Ý ngáp một cái, hỏi: " Các người hiện tại đã phát hiện được thư mời kia ở nơi nào chưa? Đi tìm đi.
"
Nghe xong lời này, đám người áo trắng hai mặt thất thần nhìn nhau.
Chẳng lẽ trong phòng này vẫn còn có người thứ nào khác ngoài cậu ta?
Không phải thiếu niên mỹ lệ trước mặt này là người đã nhận được thư mời sao?
Nam nhân áo trắng lấy ra một cái hộp to bằng lòng bàn tay, khi có tiếng "bíp" từ góc phòng, cả bọn liền xông lên.
Sau đó, bọn họ liền nhìn thấy bức thư mời được nhét lộn ngược vào khe hở bồn cầu trong nhà vệ sinh.
" Anh có thể mang nó đi.
" Tần Ý nhẹ giọng nói.
"...!"
Đám nam nhân áo trắng lại tiếp tục hai mặt nhìn nhau, sau đó liền thống nhất xoay người đi đến bên giường Tần Ý, đem cả cái giường bưng lên.
Tần Ý:?
Bọn họ cứ như vậy khiêng Tần Ý lên xe.
Còn có thêm cái bồn cầu kia.
Những khách nhân khác của khách sạn không khỏi rụt cổ, sợ hãi than: " Cậu đó nhất định là người rất đặc biệt a, ta chưa từng thấy qua người nào tiến cung mà có người khiêng đi hết.
"
" Chúng ta sẽ có Hoàng hậu sao? "
Tần Ý vuốt ve cơ giáp: "...!" Cậu không thích cái thời đại này nữa.
Cưới ( cướp) vợ còn ghê gớm hơn cả trong vũ trụ cũ của cậu!
Cung điện hoàng gia của thành bang Pali được xây lên bằng vỏ sò và pha lê, trông nó rất cao lớn và thơ mộng.
Sau một giờ.
Tần Ý ngồi bên trong một tòa cung điện.
Cung điện giống như một con trai khổng lồ đang mở miệng, và họ ngồi trong "bụng" của nó.
Tần Ý nhìn xung quanh thì thấy có khoảng tầm mười nam lẫn nữ với vẻ ngoài khác nhau.
Tất cả đều cầm thư mời.
Tần Ý:???
Ôi mẹ ơi, có cần làm quá vậy không trời!
Các người đi lừa đảo cưới vợ thì thôi đi, còn lừa một lúc hơn mười người?
Lúc này, một người ăn mặc trông giống tổng quản bước ra.
Nhóm người nam nữ đằng kia kích động chào đón y.
" Chúng ta có thể nhìn thấy Vua không? "
" Đương nhiên rồi, sau khi sơ tuyển, người được chọn cuối cùng sẽ diện kiến Vua.
" Tổng quản đáp, ngữ khí đột nhiên thay đổi: " Nơi này tại sao lại có cái bồn cầu vậy?! "
Những người khác kinh ngạc nói: " Bồn cầu cũng có thư mời nữa hả? "
Sắc mặt của tổng quản dần đanh lại.
Y tiến đến lẩm bẩm nói: " Mặc dù cái danh phận cô dâu định mệnh của Vua là lừa đảo, mục đích chính là để cho càng nhiều người danh chính ngôn thuận nhìn thấy Vua càng tốt.
Tuy có thể là mèo mù gặp chuột chết, nhưng biết đâu một ngày nào đó Vua sẽ chịu kết hôn...!"
" Cái bọn ngu xuẩn này, lần trước mang về một người tàn tật cùng hai cái lão nhân, lần này còn mang cả cái bồn cầu về? Thư mời không nhận thức được nào là người nào là vật thì khỏi bàn đi, không lẽ bọn họ cũng không nhận thức được sao? " Tổng quản cực lực kìm nén lửa giận trong cổ họng.
Đám hầu cận nơm nớp lo sợ, run rẩy chỉ vào Tần Ý: " Đó là đồ của cậu ấy.
"
Tần Ý rất muốn lên tiếng phản bác, không, đây là đồ của khách sạn.
Nghe thấy vậy, tổng quản hung hăng quay đầu nhìn về hướng chỉ tay.
Ngay sau đó, y liền thấy rõ được khuôn mặt của Tần Ý.
Lửa giận của y bỗng chốc tan biến.
" Cậu ta! Chính là cậu ta! " Tổng quản đột nhiên cao giọng nói: " Cậu ta chính là cô dâu của Vua! "
Tần Ý: "...!"
Không phải ngươi vừa nói đó chỉ là trò lừa đảo sao, tôi nghe nghe hết đấy nhé.
Nhóm người trong cung liền xôn xao cả lên vì câu nói của tổng quản.
Đám hầu cận lại lần nữa nâng Tần Ý lên.
Tất cả mọi người đưa ánh mắt đố kị cùng ước ao, chăm chú nhìn cậu được đưa đi.
Tòa cung điện kia nằm ở trung tâm của hoàng cung, nơi mà người thường không thể đặt chân vào được.
Trong cung điện nguy nga.
Đằng sau một chuỗi màn pha lê, mơ hồ có thể thoáng thấy một bóng người cao lớn.
Hắn trông vẫn còn rất trẻ.
Khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng như sương tuyết, khiến người ta liên tưởng đến đóa hoa nghênh ngang mọc trên núi cao vạn trượng (*), hoặc tảng băng rắn chắc nằm sâu vạn trượng dưới đáy biển.
(*) Vạn trượng: 1 trượng = 4 mét
Mái tóc xanh dài xõa xuống vai.
Chiếc vương miện trên đầu được đính vô vàn đá quý.
Tên hầu quỳ rạp xuống dưới chân hắn, cực kỳ thê lương kêu lên: " Ngài đã một ngàn lẻ một tuổi rồi, cũng đã thành niên rồi! Nếu ngài không kết hôn, tộc chúng ta làm sao tiếp tục tồn tại? "
Vị Vua trẻ không hề lay chuyển.
Hắn chỉ cụp mắt xuống, ánh mắt lạnh lùng lãnh đạm quét qua tên hầu.
Lúc này, tổng quản vội vàng bước vào cửa: " Đức Vua đáng kính, cô dâu của ngài...đã được đưa tới.
"
" Cô dâu của tháng bảy này sao? " Vua lạnh lùng hỏi.
Vậy là tháng năm và tháng sáu trước đó đã có cô dâu đưa tới rồi sao?
Các người cũng thật trâu bò a! Tần Ý thầm nghĩ.
Tổng quản hưng phấn nói: " Có lẽ, cậu ấy sẽ là người cuối cùng.
"
" Cuối cùng ngươi cũng học được cách từ bỏ những chấp niệm, đối mặt với thực tế rồi? "
" Không! Đương nhiên không phải! Mời ngài nhìn kỹ cậu ấy một chút...!" Tổng quản hận không thể lập tức lôi Tần Ý lên ngay phía trước mình.
Tần Ý ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt sau màn pha lê.
Cậu nhàn nhạt nói: " Mặc dù là thế, nhưng tôi cũng phải nhắc nhở ngài, tôi là một góa phụ, đã từng kết hôn sinh con, tôi tự cảm thấy mình không thích hợp làm cô dâu của Vua.
"
Tổng quản sững sờ.
Mà lúc này, nam nhân ngồi ở trên ngai vàng kia cũng đang từng li từng tí, lặng lẽ khắc sâu hình dáng của Tần Ý vào đáy mắt.
Đôi mắt phượng đẹp đẽ câu hồn với đuôi mắt hơi xếch lên.
Mũi thẳng tắp cùng đôi môi mỏng như cánh hoa.
Làn da trắng hoàn mỹ, giống như một loại lụa xa tanh, cũng giống như một loại ngọc bội trân quý.
Ánh mắt xuyên qua tấm màn pha lê tinh xảo, ánh sáng tán xạ dường như bị tấm màn pha lê cắt thành từng mảnh, in vào trong mắt hắn.
Dường như nó cũng rơi vào người thiếu niên.
Tỏa sáng rạng rỡ.
Cậu giống như báu vật cất giữ trong hoàng cung.
Vị Vua trẻ bất giác nghĩ.
Tổng quản rốt cuộc cũng hoàn hồn sau cú sốc quá lớn, anh ta vui mừng đến mức bật khóc, nhảy dựng lên: " Trời đất ơi! Cậu ấy là một góa phụ! Một góa phụ có kinh nghiệm nuôi dạy con cái! Trời ạ! Ông Trời đã ban cho chúng ta một niềm vui quá bất ngờ a! Đứa trẻ sơ sinh của tộc Kyabi chắc chắn sẽ có thể sống thật tốt! Góa phụ là nhất, góa phụ tuyệt vời quá đi mất huhuhu! "
Tần Ý: "...? "
Mấy cái người trong hoàng cung này hình như đều mắc bệnh về não rất nặng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...