Tôi Cùng Phe Với Phản Diện


Dark clouds devour you, and it seems skies will never clear。But when the sun beams while the rain falls,it bring a bittersweet rainbow。Just when you think you're dang off into the su,a lightning bolt may strike you down。
Có lúc đám mây đen sẽ bao phủ tâm trí bạn như thể bầu trời không bao giờ trong xanh nữa.

Nhưng khi mặt trời chiếu sáng giữa cơn mưa, nó có thể mang lại cầu vồng buồn vui lẫn lộn.

Ngay lúc bạn nghĩ mình có thể nhảy múa vui vẻ dưới ánh chiều tà, biết đâu một tia sét từ trên trời giáng xuống sẽ đánh gục bạn thì sao.
Gần đây Charles có vẻ rất thích mời Vesper đi chơi.
Từ bảo tàng đến thánh địa mua sắm, từ khu phố người Hoa đến phòng trưng bày nghệ thuật, muốn gì có nấy.
Hành trình của Vesper hôm nay là nơi trung tâm phát triển phim truyền hình và nhạc kịch Mỹ -- Broadway.
Hai bên đại lộ Broadway có rất nhiều rạp hát.

Vào năm 1925, nơi đây sở hữu tới 80 rạp hát, nhưng do cuộc khủng hoảng kinh tế đầu thập niên 30, thời kì hoàng kim đã vụt tắt.
Dù vậy, Broadway vẫn là đỉnh cao của ngành sân khấu phương Tây.
Rốt cục Magento cũng trở về quận Westchester Country New York từ trụ sở bí mật ở Châu Phi, còn Vesper thì vừa xem xong vở nhạc kịch hài hước u ám trên sân khấu Broadway.
Dĩ nhiên đồng hành cùng cô là thầy Charles Xavier.
Quay lại xe, tài xế ngồi ghế trước.

Vesper và Charles ngồi ghế sau.
Dường như Vesper rất thích vở kịch này.

Cô cười mỉm.

Ánh mắt mê ly đến hút hồn.
Charles bỗng không kìm lòng được mà muốn chạm vào cô.

Thừa dịp gặp khúc cua trên con phố, anh dựa gần cô hơn một chút.
Cuối cùng tay anh đụng phải cô.
Dù qua lớp vải tuyn, anh vẫn không thể tập trung được.
Charles càng nổi lòng tham.

Anh muốn chạm vào cô một cách trần trụi.

Làn da trắng ngần của Vesper tựa như tiếng còi báo động dụ anh đi chệch hướng, đâm phải đá và chìm nghỉm.
Cô giống một yêu tinh xấu xa được sinh ra từ máu.


Và Charles đủ tỉnh táo để biết cô sẽ rước họa cho anh.
Nhưng khi sờ qua cổ tay cô, mọi suy nghĩ trong anh trở nên rối bời.
Charles cay đắng.

Anh cảm thấy một "bản thể khác" đang nhìn mình đầy chế giễu.
Chẳng phải anh đã khỏe lại rồi sao?
Anh là thiên tài khoa học được mọi người kính trọng, xuất thân từ gia đình nề nếp, nắm giữ khối tài sản hàng chục tỷ và được hằng bao nhiêu kẻ thầm thương trộm nhớ.
Tại sao anh lại tự đặt mình vào hoàn cảnh đáng buồn như vậy? Trên thế giới này đâu thiếu những cô gái tốt, vậy mà anh vẫn chót nảy sinh ham muốn điên cuồng với Vesper Lynd, người con gái đang mập mờ cùng cậu bạn thân Magneto.
Anh điên chắc rồi.
Bấy giờ nỗi đau đớn chực trào trong cặp mắt xanh lam của Charles.

Anh cực lực vùng vẫy và chỉ muốn thoát khỏi khốn cảnh này.
"Charles? Charles?"
Anh nghe thấy giọng Vesper, một chất giọng Pháp đặc sệt, ngọt ngào mà lẳng lơ.
Charles nhìn Vesper chằm chằm.

Anh hé môi, nhưng sự liêm chính trong anh cuối cùng cũng ngăn anh lại.
Anh là một quý ông mang phẩm cách cực cao.

Hiển nhiên việc tranh giành với bạn bè sẽ vượt xa khỏi phạm vi đạo đức của anh.
Nhưng Charles Xavier lại quên mất một điều, hăng quá hóa dở, kiềm chế nhiều lần sẽ chỉ dẫn đến sự bộc phát cuối cùng mà thôi.
Lúc này, chiếc xe màu đen vừa tới dinh thự Xavier.
Qua cửa sổ xe, Vesper đã trông thấy Magneto đang đứng dựa bên cổng.
Vesper vội vã đẩy cửa xe ra, hào hứng nhảy xổ vào lòng hắn, "Thầy ơi, em nhớ thầy quá."
Charles vẫn ngồi trong xe.

Sự mềm mại cơ hồ còn vương trên tay anh.

Nhưng trái tim anh lại như bị dìm xuống sông băng Nam Cực.
"Em đi đâu thế?" Erik nhíu mày.
Vesper nghiêng đầu, "Đi xem kịch cùng Charles."
"—Charles?" Erik nhếch mép mờ ám, "Mấy ngày trước em còn gọi cậu ta là thầy Xavier cơ mà."
Một giọng Anh tao nhã và trìu mến vọng về cách đó không xa, "Chính tôi yêu cầu Vesper xưng hô như vậy."

Charles bước đến gần họ.

Anh nhìn tay Erik đang ôm eo Vesper, bỗng thấy cơn giận dâng trào trong huyến quản.
"Tôi không biết từ bao giờ cậu lại thích đi chơi với một cô nhóc đấy." Erik cười mỉa.
Vesper xấu xa nhéo eo Erik một cái, "Tại em muốn đi Broadway thôi, Erik à."
Erik cúi đầu nhìn cô, nắm lấy bàn tay kia, liếc thoáng qua Charles rồi dắt Vesper vào dinh thự.
Nhìn bóng hai người rời đi, Charles cảm giác như có thứ gì đó sắp xé toạc tim mình.
Anh muốn dùng năng lực ngoại cảm để điều khiển tâm trí Erik buộc hắn phải buông Vesper ra.
Nhưng rồi sao, anh còn làm được gì nữa?
Thậm chí có khoảnh khắc, anh chỉ muốn tạo ảo ảnh trong đầu Vesper, thao túng suy nghĩ của cô làm cô yêu anh, làm cô chỉ khắc ghi mỗi một câu – tình yêu đích thực đời cô là Charles Xavier.
Nhưng nó lại vô dụng với cô.

Anh có thể điều khiển vô số tâm trí ở cự ly gần và kiểm soát hoàn toàn một tâm trí duy nhất.
Năng lực ngoại cảm mà anh giải phóng mạnh mẽ đến nỗi đánh ngất được mục tiêu.
Nhưng anh lại bó tay trước Vesper.
Charles cười khổ.

Anh thật đáng thương.
Trong dinh thự, Vesper rất chiều theo ý Erik, chẳng hề giãy dụa phản kháng.
Vesper cảm thấy hẳn hôm nay mình sẽ được thưởng thức vòng eo hàng đầu Châu Âu một cách trần trụi.
Về việc Charles nghĩ thế nào thì hiện tại không nằm trong sự suy tính của cô.

Đức thánh cha phải tự thoát khỏi gông xiềng đạo đức.

Cô chỉ là kẻ dụ dỗ mà thôi.
Tựa như con rắn mê hoặc Eva ăn vụng trái cấm trong Kinh Thánh vậy.
"Rầm".

Tiếng Erik đóng sầm cửa cắt đứt dòng suy nghĩ của Vesper.
Họ đã quay về phòng ngủ.

Vesper bị hắn ném thẳng lên giường lớn mềm mại có màn che.
Vesper gần như chìm giữa chiếc giường lò xo êm ái.


Erik tức thì đè lên người cô.
Khuôn mặt góc cạnh kia đầy kiêu ngạo và cấm dục.

Nhưng nghịch lý thay, ánh mắt hắn lại chất chứa ham muốn bạo tàn.
Tim Vesper đập thình thịch trước khí chất quyến rũ ở hắn.
Erik mân mê cằm cô, nói giọng lạnh lùng nguy hiểm, "Sao? Mới có mấy hôm đã bắt đầu cảm mến những người khác rồi à?"
Vesper hé môi định đáp lời thì Erik chợt nâng cằm cô lên rồi hôn, nuốt trọn câu nói của cô.
Erik tách hai chân cô, len vào giữa, để chân cô quấn chặt eo mình.
Song, gã đàn ông lực lưỡng xé rách áo khoác cô đang mặc.
Cảm giác áp bức và nguy hiểm đến cùng cực toát ra từ Erik làm Vesper thấy mình sắp ngất trước động tác thô bạo và khêu gợi kia.

Đó là hơi thở lạnh lẽo tăm tối, mang sức hút trí mạng khiến cô xụi lơ.
Hắn cúi người thật gần.

Nụ hôn của hắn vừa mạnh bạo vừa gấp gáp, điên cuồng như tận thế.
Vesper dịu dàng đáp lại Erik để trấn an hắn, kết quả bị hắn ôm chặt hơn.
Lưỡi Erik thỏa sức tàn phá môi cô.

Sự chiếm hữu nóng bỏng suýt làm cô tan chảy.
Vesper cảm giác cả thế giới của mình đang sụp đổ.
Đầu óc cô rỗng tuếch.

Mọi suy nghĩ đều bay sạch.

Còn Erik thì kiếm tìm hương thơm trong miệng cô không chút kiêng nể.

Cô có thể nghe thấy âm thanh mập mờ triền miên giữa hai đôi môi.

Nó khiến tim cô đập như sấm và sắp nhảy vọt ra khỏi lồng ngực.
Mãi lâu sau, Erik mới chịu buông tha cho cái miệng nhỏ xinh sưng đỏ kia.

Vật nam tính nóng nảy của hắn đang chọc vào cô cách một lớp quần.
Vesper thở hổn hển, choáng váng.
Mặt Erik đầy nguy hiểm, "Tôi thấy em đã khỏi hẳn từ lâu rồi."
Vesper duỗi tay ôm chặt cổ hắn, ngọt ngào nói, "Em bị thầy mê hoặc mất rồi."
"Thật à?" Erik cúi đầu gặm cắn cổ cô, vén áo lên rồi nắn bóp, "Thể hiện ra cho tôi xem nào."
Cô gái bên dưới thật mềm mịn, gợi cảm đến khó cưỡng.
Erik vùi mặt vào ngực cô, trấn an con thú dữ bên trong.


Dù có thế nào hắn cũng không muốn làm cô tổn thương.
Môi hắn hôn hít cổ Vesper, liên tục để lại những dấu vết dâm đãng.
Vesper áp hai tay lên má Erik, nâng đầu hắn dậy rồi dịu dàng hôn lên môi hắn.
Ân cần mà ngọt ngào khiến người ta hưng phấn.
Nhưng nụ hôn khẽ như trẻ con ấy chỉ làm Erik càng muốn chiếm hữu cô hơn thôi.
Cô quá đỗi non mềm, ấm áp, quyến rũ tới khó tin.

Ai mà không muốn có cô cơ chứ.
Môi Erik lại chiếm thế chủ động.

Đồng thời hắn thuần thục cởi bộ đồ vải tuyn trên người cô xuống.
Rất nhanh, cơ thể trắng nõn của cô gái tóc đen đã bị phơi bày.
"Erik –" Môi cô đang gọi tên hắn, kèm theo tiếng thở dốc hổn hển.
Hai tay Erik điên cuồng sờ soạng da thịt cô.

Vesper cảm giác mình như con búp bê tráng men có thể dễ dàng bị hắn bóp nát,
Đó là một loại hormone cực kỳ mạnh ở nam giới buộc đối phương phải thần phục và đáp lại.
Giọng Erik trầm khàn, "Muốn tôi không?"
Vesper nhìn hắn chăm chú, "Đừng hành hạ em nữa –"
Erik nhếch mép cười.

Hắn nhìn thẳng vào mắt cô, đồng thời chậm rãi cởi từ áo sơ mi đến quần dài...
Vesper trông thấy vòng eo gợi cảm kia, tiếp theo đó –
Cô vô thức lùi về sau.

Chẳng ai nói cho cô biết ngoài vòng eo số một Châu Âu hắn còn sở hữu "cái ấy" thuộc hàng top nha.
Cô cảm giác hôm nay mình đang rơi vào thế hiểm.

Giờ chạy trốn có kịp không?
Nhưng dĩ nhiên Erik sẽ không bao giờ cho cô cơ hội này.

Hắn đè lên Vesper, nhìn cô chằm chặp, "Vesper, em chỉ được nằm ngủ trong lòng tôi thôi."
Hắn ép chặt cô nàng, khom người và xâm chiếm cô giữa tiếng thở hổn hển của cô.
"Erik –" Vesper không chịu nổi ưỡn người lên, móng tay găm sâu vào bả vai hắn.
Erik hôn môi cô, giọng trầm mà nguy hiểm, "—Tránh xa Charles Xavier ra."
Tại một phòng khách thiếu sáng cách phòng ngủ này hàng chục feet.
Đôi mắt xanh của Charles chợt lóe, như đau đớn, như giận dữ.
- - Anh đang đọc suy nghĩ của Erik Lehnsherr..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận