Tôi Có Bạn Gái Là Giáo Viên
Có thể hơi đường đột một chút nhưng tôi chắc chắn với các bạn rằng tôi không thích bất kì sensei nào hết.
Hay nói cách khác, tôi ghét tất cả những ai được gọi bằng ‘sensei’.
Tuy nhiên, tôi chỉ là một học sinh cao trung bình thường, khiêm tốn, nên tôi không thể bỏ qua hay chống lại họ được.
Cũng giống như người đang ở trước mặt tôi, Fujiki Maka-sensei.Cô là giáo viên nổi tiếng toàn trường với cái tên “Bông hoa xa vời”.
Như một cách để diễn tả vẻ đẹp ấy.
Dù vậy, người giáo viên xinh đẹp ấy hiện đang đứng trước mặt tôi với một vẻ mặt nghiêm nghị-“Saiki Makoto-kun, cô… Fujiki Maka thích em!”…Uhm, chờ đã.
Là tỏ tình… tỏ tình ư? T-Tỏ tình!? K-Không thể nào…! Tôi đã được tỏ tình ư? Bởi Fujiki-sensei?Không không, thực sự chờ một chút đã.
Bình tĩnh, bình tĩnh lại nào, tôi ơi.
Nghe đây, Saiki Makoto, mày phải nhớ lại.
Cái lý do đã khiến mày ghét các ‘sensei’.
Đúng thế, mày không bao giờ có thể quên được nó.
Nó đã-Khi tôi còn học mẫu giáo, có một giáo viên mà tôi đã rất thích.
Cô ấy rất đẹp và luôn toát ra một mùi hương rất thơm và đó cũng là lí do tại sao tôi luôn bám theo cô ấy.
Tôi đã làm một chiếc nhẫn bằng hoa và tặng nó cho cô ấy.
Có lẽ tôi đã nhìn thấy nó trên TV, nó được gọi là ‘Nhẫn cưới’, chắc vậy.
Cô ấy đã rất vui và chấp nhận chiếc nhẫn của tôi.
Nhưng-cô ta… chỉ vài ngày sau hôm ấy, cô ta đã thông báo rằng cô ta sắp lấy chồng… và bỏ lại đằng sau trường mẫu giáo nơi tôi đang học.Con đàn bà đó!!!Mình đã thành công rồi!-Đó là những gì mà tôi đã nghĩ vào thời điểm đó và nó đã để lại cho tôi một vết thương sâu trong lòng.
Tất nhiên, tôi nhận ra cô ấy không hề có ý gì với tôi nhưng với một học sinh mẫu giáo, nó thực sự không rõ ràng.Kết thúc hồi tưởng.Sau đó, từ tiểu học đến trung học cơ sở, trong suốt khoảng thời gian tôi lớn lên đó, tôi đã luôn bị ám ảnh bởi cảm giác này.
Có thể nói là tôi đã giữ khoảng cách với mọi ‘sensei’ nữ.
Và tất cả chỉ vì cú chấn thương đó.
Không, nó không thực sự là một cú chấn thương.
Thật sự mà nói, tôi không còn ghét giáo viên mẫu giáo của mình nữa.
Vụ việc đó đơn thuần chỉ như một sự kích động-nhưng việc tôi giữ khoảng chách với các sensei là thật.Cứ như thế, tôi trở thành một học sinh cao trung và thậm chí đã học lên năm hai-Tôi vẫn còn ghét các “sensei”.Dù vậy, ngay cả khi đã nói như thế, tôi hiện đang được tỏ tình bởi một sensei.Vào một ngày nào đó của mùa xuân khi những bông hoa anh đào dần tách rời khỏi cành cây cũng là điều tượng trưng cho năm học mới bắt đầu.
Sau giờ học, tôi được gọi tới một căn phòng.
Người đã cho gọi tôi không ai khác chính là sensei dạy tiếng Anh của tôi, Fujiki Maka-sensei.Lạ thật, tôi không nhớ mình đã làm gì để bị gọi ra như thế này.
Mình đã làm gì… đúng thế mau nghĩ đi! Đột nhiên! Đột nhiên cô ấy tỏ tình với tôi! Một người không có mối quan hệ tốt với các sensei và rồi được một sensei tỏ tình?!“Em có vẻ khá sốc nhỉ, Saiki-kun.
Chà, cô hiểu mà.”Cô ấy đang nói một điều ngớ ngẩn gì đó.Fujiki-sensei–Thích tôi? Nếu tôi nhớ không nhầm, cô ấy đã trở thành giáo viên ở tuổi đôi mươi trong khi tôi đang là học sinh năm hai lớp A.
Tôi nói ở tuổi đôi mươi, nghĩa là cô ấy phải ở khoảng 24 hoặc 25, tôi nghĩ thế.
Điều đó nói lên rằng sensei hơn tôi khoảng 7 tuổi.Cô ấy dường như không hề trang điểm nhiều, một vẻ đẹp tự nhiên.
Mái tóc nâu tự nhiên trải dài trên lưng cô ấy và che đi cả đôi tai.
Ngoại y của cô đang mặc mang màu xanh đậm cùng với một chiếc váy ngắn bó sát.
Đôi chân thon dài của cô ấy trải dài xuống từ chiếc váy ngắn đó đã thu hút rất nhiều ánh mắt trong ngôi trường này.
Ngay bây giờ, cô đang đứng trước cửa sổ của căn phòng.
Bạn có thể vẽ lên một bức tranh với cô ấy như thế và bán nó như một tác phẩm nghệ thuật.“Em có thể hiểu cô đang có chút nghi ngờ em.
Tại sao một thằng học sinh nhàm chán như em lại được tỏ tình-hay gì đó như thế, phải không?”“……”Mặc dù tôi không thể phủ nhận hoàn toàn sự thật rằng tôi không phải là một thằng học sinh nổi bật, nhưng một sensei có nên nói những lời như thế với một học sinh như thế không?“… Cô đang làm gì vậy?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...