Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Đem Trình Yên tới trên giường , Đỗ Thừa cũng không có tự động thủ ý tự thay y phục mà là gọi điện thoại cho phục vụ.
Rất nhanh, liền có một nữ phục vụ đi đến, Đỗ Thừa không nói gì thêm, trực tiếp bảo cô ta giúp đỡ Trình Yên đi phòng tắm thay quần áo.
Nữ phục vụ có chút ngoài ý muốn, các nàng ở khách sạn thấy rất nhiều nhưng kẻ có tiền mang theo phụ nữ uống say thuê phòng, chính là giống Đỗ Thừa, tựa như là một cái đều không có.
Cơ hội tốt như vậy. Những kẻ thuê phòng khác đều tìm cách lợi dụng nhưng Đỗ Thừa lại không, nữ phục vụ đối với Đỗ Thừa nhiều hơn vài phần bội phục, bởi vì cô phát hiện, Trình Yên không chỉ thật đẹp, hơn nữa đẹp đến kinh tâm động phách, ở dưới loại tình huống này còn có thể làm được loại tình trạng này, tuyệt đối không phải bất kỳ nam nhân nào đều có thể làm đi ra.
Đỗ Thừa cũng không biết ý tưởng kia của nữ phục vụ, mặc dù có chút ý động nhưng là Đỗ Thừa cũng không phải cái loại người cơ hội.
Trong lúc nữ phục vụ giúp Trình Yên Trình Yên tắm rửa thay quần áo, Đỗ Thừa liền đi mua thuốc dã rượu bởi vì Đỗ Thừa biết Trình Yên sau khi tắm rửa nhất định sẽ tỉnh lại, đến khi đó ý nghĩ mơ mơ màng màng nhất định sẽ mười phần khó chịu.
Nghĩ nghĩ sau, Đỗ Thừa lại gọi điện thoại để nhà hàng đưa tới một chút cơm Tây, chuẩn bị đồ ăn Trung Quốc cần thời gian lâu lắm. Bởi vì theo phản ứng của Trình Yên, hiển nhiên là bụng rỗng uống rượu, nếu không cũng sẽ không say nhanh như vậy, hơn nữa thời điểm Trình Yên ói, ngoại trừ rượu ra căn bản sẻ không có thêm cái gì, tự nhiên càng thêm xác định suy đoán của Đỗ Thừa.
Mười mấy phút đồng hồ sau, nữ phục vụ giúp đỡ Trình Yên từ trong phòng tắm đi ra.
Mà trên người Trình Yên. Quần áo đã muốn thay, hơn nữa thay vào áo ngủ nhà nghĩ chuẩn bi sẵn, áo ngủ cũng không tính gợi cảm nhưng là kết hợp với Trình Yên thần thái vừa tắm xong, cánh tay nhẹ lỗ ra, vô cùng mê người.
Chính là, Trình Yên rõ ràng còn không có hoàn toàn tỉnh lại, ánh mắt có chút mê ly, hơn nữa thân mình cũng lung la lung lay.
"Trước đem cái này uống cho tỉnh rượu".
Đỗ Thừa ý bảo nữ phục vụ đem Trình Yên đỡ tới trên ghế sa ***, sau đó cầm thuốc tỉnh rượu hướng phía Trình Yên đưa tới.
Nữ phục vụ thấy không còn việc gì, tự nhiên là lui ra ngoài.
Nghe Đỗ Thừa ngữ khí ôn nhu, lại được Đỗ Thừa săn sóc, hai giọt nước mắt liền từ nơi khóe mắt Trình Yên chảy xuống, chính là cô tuy cố gắng đón lấy cái chén trong tay Đỗ Thừa mấy lần đều bắt vào không khí, hiển nhiên thần kinh vẫn bị cảm giác say khống chế, tay chân còn có chút không thể tự do điều khiển.
Nhìn thấy Trình Yên bộ dáng động người, Đỗ Thừa mỉm cười sau đó bắt lấy bàn tay nhỏ bé đem cái chén bỏ vào trong tay nàng.
Tiếp nhận thuốc dã rượu Trình Yên cúi đầu uống, hai mắt có chút ửng đỏ, trong ánh mắt đã tràn ngập ngọt ngào cùng hạnh phúc.
Loại hạnh phúc này là bởi vì Đỗ Thừa không có lợi dụng lúc người ta say, cho dù ở tình huống này, có gì xảy ra thì Trình Yên cũng sẽ không trách hắn. Được Đỗ Thừa mười phần săn sóc, Trình Yên vốn là một phụ nữ dễ thỏa mãn, Đỗ Thừa chỉ một hành động đã có thể làm cho nàng cảm giác được vô cùng hạnh phúc, tuy rằng phần hạnh phúc này có lẽ là ngắn ngủi.
Uống hết một ly thuốc dã rượu, tinh thần Trình Yên cũng khá hơn một chút. Ánh mắt cũng dần dần trong sáng một ít.
Sau khi uống xong, Trình Yên bụng cũng ừng ực kêu lên, thanh âm tuy nhỏ nhưng là ở đây cũng mười phần rõ ràng.
"Em đói!"
Trình Yên nhất thời xấu hổ đỏ mặt. Bất quá cũng chu cái miệng nhỏ nhắn mà nhẹ nói.
Vừa nói dứt lời, Trình Yên mới tỉnh ngộ lại, vừa rồi cô do đang sa vào cảm giác hạnh phúc, bất tri bất giác dùng tới ngữ khí chỉ các cặp tình nhân mới nói với nhau.
Trình Yên ngữ khí khác thường nhất thời để không khí có chút ý vị, Trình Yên trộm nhìn thoáng qua Đỗ Thừa, sau đó vội vàng cúi đầu không dám nhìn Đỗ Thừa một cái nữa.
Đỗ Thừa mỉm cười thấy Trình Yên mặt mỏng, Đỗ Thừa tự nhiên sẽ không tại vấn đề này nói thêm cái gì mà là nói thẳng: "Anh biết em nhất định là chưa ăn cơm chiều, em chờ một chút, anh đã gọi giúp em một phần cơm Tây, hẳn là cũng sắp đưa tới".
Đỗ Thừa tính thực chuẩn, âm thanh vừa dứt chuông phòng chợt vang lên.
Đỗ Thừa biết là cơm Tây đưa tới, trực tiếp hướng nơi cửa, đưa cơm là một nam phục vụ sinh, cho nên Đỗ Thừa cũng không cho phục vụ sinh phụ giúp toa ăn tiến vào, bởi vì Đỗ Thừa không muốn cho Trình Yên mặc áo ngủ xuất hiện ở trước mặt nam nhân khác. Vì vậy, Đỗ Thừa tiếp nhận đồ ăn lúc sau liền đóng cửa lại.
Đỗ Thừa vì Trình Yên chuẩn bị cơm Tây mười phần nhiều, hơn nữa khách sạn đầu bếp tốt nhất chuẩn bị, thoạt nhìn tự nhiên là vô cùng ngon lành.
Đỗ Thừa đem bữa cơm đến trước mặt Trình Yên.
Trình Yên hiển nhiên là bụng rất đói, chờ Đỗ Thừa đưa cơm liền nhanh chóng ăn vào.
Chẳng qua cho dù là vậy, Trình Yên ăn vẫn làm cho người ta cảm giác mười phần tao nhã, cái loại cảm giác tao nhã này giống như là trong tận xương tủy lộ ra vậy.
Trình Yên ăn mười phần ngọt ngào, Đỗ Thừa săn sóc cẩn thận làm cho nàng cảm giác trong lòng tràn đầy vui vẻ.
Đỗ Thừa rót một chén rót một chén rượu đỏ sau đó liền ngồi ở một bên nhìn Trình Yên ăn, nhìn mỹ nữ ăn kỳ thật cũng là một loại hưởng thụ.
Tuy rằng bụng rất đói nhưng Trình Yên không có ăn nhiều, cầm khăn ăn lau miệng lại cầm lên rượu đỏ trên bàn rót một chén, bất quá lúc này, Trình Yên không có một ngụm uống hết mà là nhẹ nhàng thưởng thức, tựa như nghĩ đến cái gì.
Trình Yên trầm mặc để trong đại sảnh có chút im lặng.
Ước chừng hơn mười giây sau, Trình Yên bỗng nhiên ngẩng đầu lên, hơn nữa hướng phía Đỗ Thừa nói: "Đỗ Thừa, em đã ăn no, anh có thể cùng em khiêu vũ hay không?"
"Được".
Đối với yêu cầu Trình Yên, Đỗ Thừa tự nhiên sẽ không cự tuyệt, trực tiếp đứng lên mở nhạc.
Trình Yên cũng đứng dậy đem đèn treo trong đại sảnh tắt đi, để lại đèn màu sắc rực rỡ hai bên vách tường, âm nhạc vang lên chậm rãi, đại sảnh có chút tối lại.
Trình Yên gương mặt được đèn màu chiếu vào càng thêm động lòng người, vô tận phong tình.
Nhìn thấy khuôn mặt đẹp đến ngạt thở, Đỗ Thừa nhẹ nhàng vươn tay ra, trong thâm tâm Đỗ Thừa cũng không muốn cái gì cái gì, chỉ là muốn cùng Trình Yên khiêu vũ.
Trình Yên cùng ánh mắt Đỗ Thừa đối diện không dời, ánh mắt đã tràn ngập ngọt ngào hạnh phúc, ở một khắc này cô thật hạnh phúc.
Đỗ Thừa cũng không phải là lần đầu tiên cùng Trình Yên khiêu vũ cho nên hai người phối hợp hết sức ăn ý, chính là Trình Yên có lẽ còn không có hoàn toàn hết say, nhảy vài bước khuôn mặt nhỏ nhắn liền khẽ tựa vào ngực Đỗ Thừa, ở Đỗ Thừa dẫn đường nhẹ nhàng vũ động, bên khóe miệng đã tràn ngập ngọt ngào..
Đỗ Thừa bất tri bất giác cũng hơi chút khẩn trương, trực tiếp đem cả người Trình Yên ôm vào trong lòng để thân thể hai người càng sát lại.
Trình Yên không có phản kháng, hai tay khoát lên trên vai Đỗ Thừa, kiều thái mê người.
Thân mật ôm nhau để Đỗ Thừa mười phần rõ ràng cảm giác được Trình Yên mềm mại, còn có cặp ngực đẫy đà co dãn kinh người.
Khuôn mặt Trình Yên càng ngày càng hồng bởi vì cô có thể cảm giác được thân mình Đỗ Thừa đang dần dần nóng lên, thân thể của cô cũng là như thế, tựu hơi thở đều biến trầm trọng một ít, một đôi mắt đẹp lại càng giống như nhất vịnh thu thủy.
Bất tri bất giác, nhạc cũng dần kết thúc nhưng mà cho dù nhạc đã dừng Đỗ Thừa cùng Trình Yên lại là không có tách ra.
Đỗ Thừa lẳng lặng nhìn Trình Yên.
Trình Yên cũng nhìn Đỗ Thừa, đôi môi khẽ cắn vô cùng mê người.
Nhìn thấy Trình Yên kiều thái vô cùng mê người, Đỗ Thừa trong lòng bỗng nhiên có một cỗ xúc động, ở một khắc này. Hắn cũng không muốn suy nghĩ tiếp, trực tiếp hướng về phía Trình Yên mà hôn say đắm.
Trình Yên không có trốn tránh, cũng không có phản kháng ngược lại là chủ động vươn đầu lưỡi nhiệt liệt đón Đỗ Thừa, hai tay nắm chặt hai vai Đỗ Thừa, biểu hiện lúc này của cô cho thấy nội tâm cô lúc này rất khẩn trương.
Cái lưỡi thơm tho của Trình Yên để Đỗ Thừa hoàn toàn say mê, mà Trình Yên chủ động phản ứng lại càng thêm kích thích Đỗ Thừa, Đỗ Thừa hôn ngày càng mãnh liệt, hai tay không ngừng vuốt ve phía sau lưng Trình Yên.
Cảm thụ được Đỗ Thừa âu yếm, Trình Yên thở ngày càng mạnh, cả người giống như là mất đi khí lực, hoàn toàn dựa vào Đỗ Thừa.
18-11-2012, 06:09 AM
Tối Chung Trí Năng
Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...