Tôi Chán Ghét Em!


Trịnh Tịch Như như không nghe thấy gì, cả người cứng đờ, một lần nữa bị xô ra.
Dương Minh Tuấn, anh ta đang ôm lấy Tô Minh Thư, gọi tên chị ta trong hoảng loạn, căn bản anh ta như mất bình tĩnh.
Ánh mắt anh ta giận dữ nhìn Trịnh Tịch Như.
"mau mau gọi xe tới!
Trịnh Tịch Như cô chán sống sao, tôi chỉ không để ý Minh Thư chút thôi mà cô đã làm hại cô ấy, cô có còn là người không vậy"
Tô Minh Thư, phần dưới không ngừng chảy máu, máu thấm hết ra quấn và Tô Minh Thư.

Dương Minh Tuấn nhận ra, chẳng lẽ Tô Minh Thư có thai.
Mặ kệ Dương Minh Tuấn có hốt hoảng, sợ hãi như nào, Trịnh Tịch Như lúc này chỉ ngồi yên lẳng lặng liếc nhìn, đầu cô nặng quá, vừa nặng vừa đau.
Ơ sao lại có máu vậy, Trịnh Tịch Như đưa tay là sau gáy, một dòng máu nóng hổi cứ từ từ chảy xuống.

Đến bây giờ mí mắt của cô cũng nặng chĩu.


cô như không còn sức nằm uỵch xuống sàn.
Dương Minh Tuấn lúc này mới để ý, Trịnh Tịch Như hình như cũng chấn thương rồi, còn có máu chảy dọc gáy, mái tóc đen tuyền của cô giờ đã bết dính cùng mùi máu tanh.
"Xe cấp cứu tới rồi thưa ngài!"
người làm vội vã thông báo, hắn ta không nhanh không chậm lấy mền quấn hông Tô Minh Thư lại bế xốc chị ta đưa lên xe, hắn ta cũng ở trên xe đến bệnh viện, cái vẻ lo lắng của hắn ta khiến các phụ ta trên sẽ cũng dè trừng.
Lúc này chỉ còn Trịnh Tịch Như lạnh lẽo nằm dưới sàn nhà, có lẽ do khi bị Tô Minh Thư lao đến tóm cổ áo, cú ngã nhào ra đằng sau khiến đầu cô rỉ máu.

Mùi máu tanh nồng nặc.

Một cô gái có thân hình bé nhỏ đang nằm trên sàn nhà, máu .à đỏ thẫm đã thấm đầy một mảng áo của cô.

"Trịnh Tịch Như, cháu sao không!"
Dì Tư vội vã từ dưới tầng lao lên, bà ấy biết Trịnh Tịch Như đang nguy hiểm, bà ấy khi thấy tiếng xung đột, xô đẩy của hai người phụ nữ đã hết sức không khỏi lo lắng nên đã báo Dương Minh Tuấn, cuối cùng hắn ta lại bế Tô Minh Thư đi, mặc kệ Trịnh Tịch Nhi một mình trên phòng.


"mau, mau lấy khăn, gạc, đồ dùng ý tế đâu rồi"
người làm trong nhà vội vã đi tìm hộp sơ cứu, để đưa cho dì Tư may mắn là bà ấy từng là y tà trong một bệnh viện có tiếng, nhưng giờ bà ấy đã nghỉ hưu và làm quản gia trong Dương gia.
Vết thương cũng không quá mức nghiêm trọng, chỉ là rỉ máu, may không phải xuất huyết não.
Trịnh Tịch Như lần này giữ được cái mạng, nhưng vì mất máu nên đã ngất.

Còn Tô Minh Thư khi được đưa tới bệnh viện, trong phòng cấp cứu rồi sau đó là chuyển qua phòng hồi sức, các bác sĩ đã gật đầu xác nhận là chị ta có bầu, nhưng không thể giữ được nữa.
Dươnb Minh Tuấn đúng là có quan hệ với Tô Minh Thư, nhưng thật chất họ quen biết nhau lâu nhưng khoảng 3 tuần trước Tô Minh Thư mới chấp nhận trao thân cho Dương Minh Tuấn, vả lại họ cũng dùng biện pháp an toàn, nói thẳng ra là hắn ta có đeo bao, vậy làm sao Tô Minh Thư có thai được.
Dương Minh Tuấn cảm giác trong lòng hỗn độn hắn ta vừa xót vừa khó hiểu, chẳng lẽ Tô Minh Thư vẫn qua lại với người đàn ông khác.

Cả thế giới này biết anh ta yêu Tô Minh Thư đến nhường nào, nhưng rõ là anh ta vừa xử lí một tên có ý định đưa đẩy với Tô Minh Thư, vậy chẳng nhẽ vẫn còn người khác.

Đúng hôm họ phát sinh quan hệ là hôm hắn ta có dùng bữa tối với Trịnh Tịch Như, hắn ta có uống rượu và sau đó đến chỗ Tô Minh Thư, hắn ta cũng nạp thêm men rượu, chẳng lẽ trong cơn men rượu, cơn say tình hắn ta lại sơ xuất không đeo bao, đúng là cảm giác hôm ấy không giống như đeo bao, hắn ta sung sức và hứng thú bất tận.

Cơn tình chả hai người bọn họ dài miên man, vậy hắn ta thật sự không đeo bao sao, và đứa bé này là con của hắn ta sao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui