Tóc Ngắn Thì Sao Nào - Tớ Vẫn Thích Cậu

Khoảng thời gian bên nước ngoài của Rin rất dài.Lúc nào cô cũng bận bịu với các thiết bị chữa bệnh (cô bị bệnh).Thuốc là nỗi kinh hoàng đối với cô,nó gắn bó với cô từ rất lâu rồi.
Cô nhớ Len lắm,cô mong ngày trở về,sẽ có rất nhiều chuyện để kể cho Len.Tiêu biểu là chuyện cô được một người tỏ tình.
Một buổi chiều lộng gió,cô thơ thẩn ngồi trên xích đu ngoài vườn thì một anh chàng cao ráo đứng cạnh hàng rào gọi cô.Cô quay sang nhìn anh ta.Hmm..anh ta cũng khá đẹp trai và nếu như không nói quá thì cũng có thể gọi anh là 'soái ca' (đùa xíu thôi,mình chẳng biết soái ca là gì,thấy mn nói nên nói theo).Rồi giờ tiếp ha.Anh chàng có dáng người cao ráo,khuôn mặt điển trai với mái tóc xanh biển ngắn.Đôi mắt sâu,xanh thăm thẳm.Ánh nhìn kiên định,sắc bén.Nụ cười bí hiểm,không khéo chắc sẽ bị hút bồn bởi nó quá.Hạng này chắc gái bu cả rổ.Cô nhìn anh,thắc mắc trong lòng
'Người này bị gì thế nhỉ?Sao lại đứng đây?'
Không để cô ngơ ngác nữa,anh chàng lên tiếng.Giọng nói ấm áp,ngân vang những nốt nhạc,thật dễ cảm thấy dễ chịu khi nghe nó:
-Chào cô bé,anh là Mikuo.Em tên gì?
Cô im lặng một lúc rồi ngước mặt lên trả lời:
-Rin,Kagamine Rin!
-Rin à?Tên đẹp đấy.-Anh ta cười
-Anh đến đây với ý định gì?

Mikuo mở cổng bước vào,cô la toáng lên:
-Ê!Ai cho anh vào?
-Haha...bình tĩnh nào cô bé!
-Đồ...dâm tặc,ăn cướp ><
Mikuo vẫn thản nhiên mỉm cười,để mặc cho cô có la đến đâu thì la.Anh nắm lên tay cô,quỳ xuống.Cô cảm thấy bối rối vì tình cảnh này mà không biết làm gì.
'Chẳng lẽ rút tay ra,anh ta sẽ buồn mất,mà không rút thì....Trời ạ'
Nhẹ nhàng đặt lên tay cô một nụ hôn,anh nói:
-Rin à,ngày nào anh cũng thấy em chơi đùa cùng cây cỏ.Hmm..Không nói quá chứ khi ấy em như một thiên thần,thiên thần của anh.Anh để ý em lâu rồi,anh muốn nói: anh yêu em.Đồng ý làm bạn gái anh nhé?
Cô vội vã rụt tay lại,mặt đỏ rần rần.Cô cúi gầm để che giấu đi khuôn mặt e lệ,cô lắp bắp nói:
-À...Em...rất...cảm...ơn...tình...cảm..của anh...nhưng..n..nhưng..em..không..thể..đồng ý..e..Em...xin...lỗi...

Mặt Mikuo thoáng biến sắc:
-Vì sao?
-Vì...em..có lý do...
Mikuo đứng dậy quay lưng đi
-Anh cho em thời gian để suy nghĩ..nhưng trong ba ngày em phải có câu trả lời.
Anh ta lặng lẽ bước đi,không nói lời nào.
Ba ngày cũng trôi qua,cô phải trả lời Mikuo.Cô lấy hết can đảm để nói lời từ chối một cách thật tử tế,không để đối phương phải đau lòng.Mikuo nghe xong chỉ biết đứng nhìn cô một cách đau khổ.Chắc đau,nhưng phải cố chịu,trên đời không điều gì luôn theo ý mình đâu.
Cô ngồi hí hửng định khi về nước sẽ kể cho Len nghe chuyện này.
'Không biết Len sẽ phản ứng ra sao ta?Tức giận à?Ghen hay sao?Hìhì'
Bỗng nhiên,một cảm giác chạnh lòng lướt qua,kéo cô ra khỏi cái suy nghĩ trẻ con ấy.
'Mà,sao lại cứ thể tức được.Cậu ấy có thích mình đâu.'
      *********************
Thanks for reading ^^have a nice day


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui