Toàn Tông Môn Đều Dựa Vào Ta Để Ăn Dưa
Sáng sớm ngày hôm sau, Ninh Túc vẫn giống như mọi ngày đi đến quảng trường.
Đây là ngày thứ ba cô xuyên không đến đây.
Đây cũng là ngày thứ ba cô đến lớp học buổi sáng.
Hai ngày trước đó, sáng sớm tinh mơ cô đều ăn một viên Tích Cốc Đan để chống đói.
Nhưng hôm nay, cô vừa đến, vị tu sĩ có vẻ ngoài như cún con ngây thơ theo lời của hệ thống ăn dưa cũng đã tự mình mang bánh bao hấp tới cho cô.
Tròng mắt của hắn trong trẻo, đáy mắt giống như là được tẩm đầy ánh nắng mà sáng lên lấp lánh.
Trong tay hắn đang nâng một bát chén sứ Thanh Hoa, giới thiệu: “Ninh đạo hữu, đây là bánh bao nhân thịt mà ta làm từ thịt linh thú, ngươi có muốn nếm thử không?”
Ngày hôm qua, cô vẫn chưa thẩm hết lời nói của hệ thống ăn dưa, mà vừa nói đến, cô mới phát hiện, người thiếu niên trước mắt mình, thật sự giống như một chú cún con đáng yêu, luôn mang bộ dáng lén lút thăm dò mà quan sát vẻ mặt người khác.
Cô thống khoái đáp: “Được.
”
Vừa nhận bánh bao, cún con ngây thơ đã chúc mừng cô: "Chúc mừng đạo hữu, ngươi đã đạt tới tầng thứ nhất của Luyện Khí rồi.
"
Ninh Túc: ???
Bây giờ cô đã đạt đến tầng thứ nhất của Luyện Khí rồi sao?
Hệ thống ăn dưa lười biếng nói:
【 Bằng không thì sao? Cô phải biết rằng, cách tốt nhất để đột phá là sử dụng hết linh khí của mình, sau đó bổ sung, rồi lại sử dụng hết.
Tuy nhiên, vì phương pháp này quá cực đoan nên rất ít người có đủ kiên trì nghị lực dùng nó.
】
【 Nhưng cô thì khác.
】
【 Cô hãy tự mình đếm xem, mấy ngày này cô đã dùng hết bao nhiêu lần linh khí rồi.
】
Ninh Túc:……
Cho nên, ăn dưa còn có tác dụng này?
Dù sao việc ăn dưa thật sự cần quá nhiều linh khí, một khi linh khí bị tiêu hao hết, hệ thống ăn dưa sẽ bắt đầu trì trệ.
Vì để tiếp tục được ăn dưa, cô không thể không bổ sung linh khí.
Cứ thường xuyên bổ sung như vậy, mà cô liền nhẹ nhàng mà từ giai đoạn mới vừa dẫn khí nhập thể đã lên tới tầng thứ nhất của Luyện Khí.
Ninh Túc nhe răng cười: “Cảm ơn, thủ nghệ của ngươi so với ngày hôm qua cũng đã tịnh tiến không ít.
”
Nghe được lời của nàng, ánh sáng trong mắt cún con càng thêm sáng ngời.
Những gì Ninh Túc nói không phải chỉ vì dịp này.
Tay nghề của cún con ngây thơ, đến mắt thường cũng có thể thấy được sự tiến bộ.
Với tốc độ tiến bộ như vậy, chỉ có thể nói hắn xứng đáng trở thành hậu duệ của đại thực thần, hơn nữa còn rất có tiềm lực!
Sau khi Ninh Túc ăn xong ba cái bánh bao nhân thịt, trưởng lão giảng bài hôm nay —— Ngô Trì Thuần cũng đã tới rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...