Dưới ánh mắt ngơ ngác của các trí thiên sứ, hắc thượng đế ôm tiểu thiên sứ dịu dàng mềm mềm trong ngực mình, khoái trá đi vào một tiệm chuyên môn bán trang phục tiểu thiên sứ.
Chủ tiệm chỉ thất thanh ngắn ngủi, sau đó nhiệt tình chào đón.
“Yahveh điện hạ, ngài muốn mua quần áo cho vị tiểu điện hạ này sao? Chỗ chúng ta có rất nhiều kiểu dáng mới…”
Nói còn chưa dứt lời, chủ tiệm liền nhìn thấy Yahveh điện hạ rút từ giá áo ra một bộ váy nhỏ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lucifiel tối sầm.
Hắn túm quần áo trước ngực thần, nhỏ giọng nói rằng: “Ta không cần mặc loại này.”
Hắc thượng đế dụ dỗ: “Rất đẹp.”
Không!
Ngô thần đã nói không luyến đồng mà! Vì sao biến thành như vậy!
Lucifiel không có cơ hội hối hận, bị đẩy vào sau một cái rèm nhỏ thay quần áo.
Sau khi thay xong, Lucifiel chiếm được một biểu tình cười ngây ngô của chủ tiệm, một cái nhìn chuyên chú không chút chớp mắt của hắc thượng đế, còn có một số ánh mắt si ngốc ngoài cửa tiệm.
Tinh thần bọn họ bị một phát công kích mạnh, ngã dưới bản thu nhỏ của Lucifiel.
[ Hóa ra dáng vẻ điện hạ nhỏ đi lại đáng yêu như vậy! ]
[ Tiểu điện hạ là sí thiên sứ mới sinh ra, nhưng dung mạo này… ]
[ Ngô thần, sao ngài không đi tìm điện hạ! ]
[ Thật đáng yêu! ]
[ Ta không nhịn nổi, không được, ta không thể phản bội Lucifiel điện hạ. ]
…
Tại thiên đường, thiên sứ không thể sinh dục thường xuyên lựa chọn thu dưỡng một tiểu thiên sứ, chăm sóc bọn nó, thỏa mãn cảm giác có được hài tử. Hành vi như vậy đều là không ràng buộc, mãi cho đến khi tiểu thiên sứ có thể độc lập sinh hoạt tại thiên đường, các thiên sứ thành niên có thể buông hai tay bảo hộ ra, mỉm cười nhìn bọn nó có được cuộc sống của mình.
Tiệm trang phục tiểu thiên sứ giống vầy, đều đi theo con đường cao cấp, dù sao thì các trí thiên sứ đa phần đều giàu có, đối với tiểu thiên sứ cũng ra tay cực kỳ hào phóng, sẽ không khắt khe với tiểu thiên sứ.
Cho nên lúc trả tiền, kỳ thật đồ của cửa hàng này rất đắt…
Chủ tiệm nói: “Điện hạ, tám vạn Hằng Tinh tệ.”
Hắc thượng đế rút ánh mắt về, “…”
Y có ý đồ mở không gian trữ vật của thượng đế ra, nơi đó có không ít thủy tinh tệ. Nhưng không biết thế nào, y lại không có cách nào mở ra, sáng tạo thủy tinh tệ lại càng làm không được, trong thủy tinh tệ ẩn chứa lực lượng quang minh thuần khiết, không phải thần linh thuộc tính hắc ám như y có thể biến ra được.
Chờ đợi một lúc lâu, chủ tiệm nghi hoặc nhìn vị sí thiên sứ đại nhân này, vì sao đại nhân không trả tiền?
Muốn miễn phí sao…
Kỳ thật cũng không phải là không thể được… chỉ là dễ dàng ảnh hưởng đến uy nghiêm của điện hạ…
Chủ tiệm do dự, vừa muốn mở miệng nói miễn phí, tiểu thiên sứ xinh đẹp đã nói chuyện.
“Ta trả.”
Ngón tay bé con mở không gian ra, từ trong khe, có thể mơ hồ thấy thủy tinh tệ chồng chất như núi trong không gian.
Những ngọn núi nhỏ san sát kia trực tiếp khiến chủ tiệm si ngốc.
Tiểu điện hạ thật có tiền!
Hắc thượng đế bình tĩnh ôm Lucifiel trở về, đi ra khỏi tiệm trang phục, một chút cũng không có cảm giác mất thể diện khi thiên sứ thay mình trả tiền. Nói đúng ra, từ hỗn độn đến hiện tại, hắc thượng đế đều chưa từng thức tỉnh cái thứ kỳ dị như “cảm giác mất thể diện”.
Lucifiel thấy thần không có không vui, vươn ra hai tay ngắn ngủn, ôm lấy cổ thần.
Hắc thượng đế cảm giác bên cạnh cổ đều là làn da mềm mềm, rất thơm.
“Luci, lần đầu tiên ngươi làm nũng với ngô.”
“Thần thích không?”
“Ngô ban ngày khẳng định không thích, nhưng ngô buổi tối tương đối thích.”
“Phải không…”
Lucifiel như có điều suy nghĩ, hoàn toàn không đoán được khả năng hắc thượng đế bôi đen một thượng đế khác.
Dưới cái nhìn của Lucifiel, thần sẽ không nói dối, cho dù ngẫu nhiên có mấy lần “nói dối”, đều bởi vì hắn không rõ là có hai vị thần, cho nên hiểu lầm đối phương.
Ban đêm đi dạo phố không chỉ thả lỏng, còn khiến hắc thượng đế thấy rõ ràng thái độ của Luci.
Luci vẫn sùng kính y.
Chẳng sợ y là hắc ám, là một phần mà thượng đế không thích.
Trước khi ban ngày đến, hắc thượng đế phải quay về đại thánh đường, y không muốn ở lại, để tránh mặt quang minh tự cho là thực đứng đắn ban ngày nhìn thấy Lucifiel bé con.
Lúc gần đi, lòng bàn tay thần linh sờ sờ đỉnh đầu Lucifiel.
Lucifiel lộ ra tươi cười tin cậy.
Giọng hắc thượng đế bình thản hơn không ít, có thêm ý tứ khác: “Tuy rằng ngươi gọi ngô là thiên phụ, nhưng ngươi cũng không phải là con của ngô, nếu ngươi thích xưng hô như thế, không ngại chờ về sau ngươi sinh ra thần tử cho ngô, rồi lại giáo dục nó gọi ngô như thế.”
Trong tích tắc, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lucifiel đỏ lên, từ bên tai đỏ đến tận cổ.
Sinh ra… thần tử…
Thần ban đêm lại bắt đầu nói lung tung!
Sau khi hắc thượng đế nói xong, đặt Lucifiel trước cửa cung điện sí thiên sứ trưởng, xoay người biến mất.
Lucifiel ngẩng đầu nhìn trời, “Sáng sớm đến rồi.”
Hắn mỉm cười, kiễng chân đẩy cửa ra, trở lại tẩm điện đổi về bộ dáng bình thường. Tuy rằng như vậy có thể làm giảm dục vọng của hắc thượng đế, nhưng mà hắn không hy vọng khiến thần ban ngày phản cảm.
Thượng đế thích dáng vẻ hắn thành niên, như vậy mình liền vĩnh viễn giữ dáng vẻ như vậy trước mặt đối phương.
Trong đại thánh đường, sách Sáng Thế thấy hắc thượng đế trở về, lập tức hỏi.
“Đêm nay ngài trôi qua thế nào?”
Nó không thể nhìn thấy hạ giới, chỉ có thể từ chuyện ban ngày đoán ra tính toán của điện hạ, nhận thấy được quanh thân hắc thượng đế tràn đầy không khí bình tĩnh, nó liền biết chuyện thành công hơn phân nửa.
Hắc thượng đế ngồi trở lại ngự tọa, có chút khí định thần nhàn, “Tạm ổn.”
Sách Sáng Thế ngứa ngáy trong lòng, “Dáng vẻ điện hạ thế nào?”
Hắc thượng đế liếc nó, sau đó nhắm mắt lại, không nhìn sách Sáng Thế, đi ngủ.
Sách Sáng Thế ngu người.
Mặt hắc ám, trước kia không phải ngươi thích nói chuyện phiếm với ta lắm sao!
Kết quả của việc không moi ra được chuyện, chính là sách Sáng Thế không cách nào giải thích với thượng đế ban ngày. Thượng đế tỉnh lại nhìn thấy mình ở đại thánh đường, còn tưởng rằng không có hạ giới, “Y không đến Hằng Tinh thiên sao?”
Sách Sáng Thế đáp: “Có.”
Thượng đế lại ghi một khoản nợ cho mặt hắc ám, lại đi quấy rối Luci!
“Còn nữa đâu?”
“Ặc… Không rõ lắm, mặt hắc ám của ngài chẳng nói gì.”
Sách Sáng Thế chột dạ nhìn thượng đế một cái, đôi mắt vàng kim của thượng đế lóe lên, hoàn cảnh đại thánh đường biến mất khỏi đáy mắt y, theo sau mà đến chính là cung điện Hằng Tinh thiên. Y nhìn thấy Lucifiel bình yên vô sự nghỉ ngơi ở trên giường, mà còn ngủ đến thực bình tĩnh, liền yên lòng.
“Xem ra không có phát sinh chuyện gì.” Thượng đế lẩm bẩm.
Sách Sáng Thế buồn cười nhìn y, thần quan tâm điện hạ như vậy, nhưng ở phương diện tình cảm lại một chút cũng không thông suốt.
Còn không nắm chặt, cẩn thận điện hạ bị mặt hắc ám dụ dỗ!
Nó nghĩ đến tên Michael gian trá kia, nói rằng: “Thượng đế, trong khoảng thời gian này điện hạ thực vất vả, ba vị sí thiên sứ Samael, Michael, Beelzebub, có nên giải trừ trừng phạt hay không?”
Thượng đế không chút nào cảm nhận được sự khổ tâm của nó, lạnh lùng nói: “Không giải trừ! Ngoại trừ Michael, Beelzebub, thì Samael trừng phạt tương đối nhẹ, rất nhanh là có thể đi ra.”
Sách Sáng Thế thở dài: “Được rồi.”
Điện hạ cũng thật sự là vất vả, một thiên sứ kiêm sự vụ của ba thiên sứ.
Chuyện đã xảy ra ban đêm, cho dù hắc thượng đế chưa nói nửa câu, thượng đế cũng từ trong xôn xao ở Hằng Tinh thiên nhìn thấu manh mối. Không ít trí thiên sứ đều đang nhỏ giọng nghị luận chuyện tối hôm qua, nói là có một tiểu thiên sứ giống sí thiên sứ trưởng, phục sức trên người đều là phẩm cấp sí thiên sứ trưởng, bị Yahveh điện hạ ôm vào trong ngực ra ngoài dạo phố.
Trong đó, thượng đế cũng vi diệu mà nằm cũng trúng đạn.
Bởi vì sau khi các trí thiên sứ biết được chuyện này, trong lòng đều nói một câu nho nhỏ.
[ Quả nhiên ngô thần thích nhất là… mặt điện hạ. ]
Thượng đế quay đầu hỏi sách Sáng Thế: “Luci là thiên sứ đầu tiên ngô lấy mình làm bản gốc sáng tạo ra, ngô thích dung mạo Luci có vấn đề sao?”
Sách Sáng Thế thành thật nói: “Không có vấn đề.”
Thượng đế gật đầu, xem ra không phải vấn đề của mình, mà là những trí thiên sứ đó thích miên man suy nghĩ.
Nhưng mà câu tiếp theo, thần khí bạn sinh nhà y liền bổ một đao.
“Ngài chỉ là có xu hướng tự kỷ thôi.”
“…”
Vài giây đồng hồ sau, một đường parabol xinh đẹp lại xuất hiện, ôn lại độ cao và lực độ năm đó.
Thượng đế ôn hoà nói: “Trượt tay.”
Trong đại thánh trì có thêm một quyển xác chết trôi.
Buổi sáng lúc làm việc, Lucifiel vô cùng chuyên tâm, trong mắt để lộ ra vẻ uy nghiêm. Nhưng mà không chỉ Curtis, hay là người hầu trưởng Demol, đều tương đối quan tâm “tiểu điện hạ”… trong truyền thuyết xuất hiện đêm qua.
Demol không dám hỏi, cũng không thích hợp hỏi, trái lại Curtis vẫn luôn khiêm tốn lại mở miệng.
“Điện hạ, có một việc đang ồn ào huyên náo ở Hằng Tinh thiên.”
“Là chuyện gì?”
Lucifiel không ngẩng đầu lên, ngòi bút nhanh chóng phê chữa nội dung.
“Đêm qua, nghe nói xuất hiện một vị tiểu thiên sứ phẩm cấp vô cùng cao…” Curtis nhìn nhìn Lucifiel, lại cụp mắt xuống, tất cung tất kính nói, “Hơn nữa dung mạo rất giống điện hạ, vị tiểu thiên sứ đó bị Yahveh điện hạ ôm vào ngực, đi dạo một buổi tối trên đường phố Hằng Tinh thiên.”
Lucifiel thản nhiên nói: “A, tiểu thiên sứ kia là ta.”
Curtis hạ mắt choáng váng.
Demol ở bên cạnh đưa công vụ cũng run tay lên, đồ vật thiếu chút nữa rơi xuống đất.
Cửa đại điện, nhóm người hầu che mặt, thầm nghĩ: “Điện hạ, ngài với Yahveh điện hạ mới là tình yêu đích thực sao!”
Mấy vị điện hạ khác nếu biết chân tướng, tám phần là sẽ nát cả tim.
Qua nhiều năm như vậy, Demol chưa từng nghe nói Lucifiel điện hạ có sở thích biến nhỏ, lúc này khó có thể tin, “Lucifiel điện hạ, ngài bảo ta đặt may quần áo không phải cho một tiểu thiên sứ mặc ư?”
Lucifiel thong dong lật công vụ sang một tờ, “Ta đặt cho mình.”
Demol phun một búng máu.
Loại hiểu lầm này ai có thể tưởng được chứ!
Hắn ta chậm rãi nuốt xuống, bỗng nhiên quỳ một gối, “Điện hạ, chuyện này cần ngài đi làm sáng tỏ, không thì thiên đường sẽ truyền lưu tin tức lại có thêm một vị sí thiên sứ đại nhân.”
“Không cần.” Lucifiel nở nụ cười, “Bên phía địa ngục, hẳn sẽ rất ‘vui vẻ’ khi nhận được tin tức này.”
Demol tắt tiếng, điện hạ, ngài thật sự là ác mà.
Đối với chuyện đả kích địch nhân, Demol giơ hai tay đồng ý. Toàn bộ cung điện sau khi biết được tiểu thiên sứ là ai, đều sáng suốt giữ im lặng, ai cũng sẽ không giải thích nguyên nhân chuyện này với bên ngoài.
Curtis tổng kết ra một tâm đắc mới: làm một sí thiên sứ phó, cần phải có một nội tâm mạnh mẽ thừa nhận nổi bí mật, cùng với… tín niệm kiên định đối mặt sắc đẹp không hề lay động.
Hắn ta xoa xoa kính mắt, quyết định gia tăng ma pháp trên thấu kính, phòng ngừa mình nhìn điện hạ liền tiến vào trạng thái ngẩn người.
Hết chương 99
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...