Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Lucifiel tinh bì lực tẫn ngồi ở bên cạnh ao, tóc vàng không ngừng nhiễu nước.

Lần này thực may mắn, xung quanh không có thiên sứ, nhìn cấu tạo căn phòng này, hắn có thể xác định nơi này là phòng chuyên dụng của thiên sứ trưởng. Nhiều lần trước, hắn tìm được cửa ra vào, nhưng mà còn chưa đi tới, đã cách nước thánh nhìn thấy bóng người mơ hồ. Có một lần thậm chí hắn còn nhìn thấy Asmodeus, nề hà nghĩ đến bộ dạng mình, hắn không đi tới.

Hắn bị đồng bạn nhìn thấy không mặc quần áo, nhiều lắm là có tổn hại mặt mũi, nhưng mà Asmodeus thích mình, hắn cứ như vậy đi lên khẳng định sẽ mang đến ảnh hưởng không tốt cho đối phương.

Rất nhiều lúc, hắn cũng không phải là không hiểu tình cảm, mà là không thể tiếp nhận thôi.

Nhìn trên người nơi nơi đều là nước thánh, Lucifiel bất đắc dĩ đi vắt khô tóc, tiếng nước tí tách, sau đó lấy từ trong không gian trữ vật ra khăn mặt chà lau thân thể và tóc. Chờ đến khi hắn thay một thân quần áo mới sạch sẽ, cửa đột nhiên bị phá mở, một đội thiên sứ thủ vệ nổi giận đùng đùng vọt vào.

“Nơi này là phòng của Gabriel điện hạ, ngươi tự tiện xông vào tiểu thánh đường —— ”

Thủ vệ cầm đầu xông tới, giận dữ mắng đột nhiên im bặt.

Hắn ta nhìn thấy cái gì ——

Một bóng người đưa lưng về phía hắn ta, thanh thản ngồi ở bên cạnh thánh trì chà lau tóc, chỉ nhìn bóng dáng đã biết là tuyệt sắc. Tóc vàng hơi ướt của đối phương bị vén sang bên gáy, lộ ra cần cổ tuyết trắng, tấm lưng tao nhã mà thẳng tắp, eo gầy, xuyên thấu qua y bào dán sát ở trên người, giống như còn có thể nhìn thấy đường cong xinh đẹp.

Đây là một mỹ nhân.

Một người nhìn vô cùng quen mắt, mà còn là đối tượng khiến hai chân như nhũn ra.

Bước chân thủ vệ dừng quá nhanh, dẫn đến vài thuộc hạ phía sau đều đụng phải lưng hắn ta, kêu ngao ngao.

Lucifiel nghe thấy giọng bọn họ, quay đầu lại nhìn, nhất thời nhìn thấy mấy gương mặt đỏ bừng. Hắn mỉm cười nói rằng: “Ta tạm thời trưng dụng phòng của Gabriel, các ngươi có thể đi ra ngoài.”

Thiên sứ thủ vệ gần như là cùng tay cùng chân đi ra ngoài, cứng ngắc đóng cửa lại.

A a a a a a!

Ở trong phòng này chính là sí thiên sứ trưởng!

Ngoài cửa, thiên sứ xếp hàng cách đó không xa đều buồn bực nhìn mấy thủ vệ, không phải muốn vào bắt người sao? Sao lại mang vẻ mặt lo sợ không yên chạy ra, còn thay đối phương đóng cửa lại?

Một thủ vệ trong đó run run, “Ta đi thông báo Gabriel điện hạ.”

Vài thủ vệ khác nghĩ đến người trong phòng, sắc mặt càng đỏ lên, tâm hạch đập bịch bịch. Bọn họ xung phong nhận việc: “Ta ở chỗ này, thay điện hạ thủ vệ!” “Không không, vẫn là ta ở lại, các ngươi đi duy trì trật tự!” “Câm miệng, ta là tiểu đội trưởng của các ngươi, thiên sứ ở lại chỗ này là ta.”

Tức khắc, bọn họ đều giống như cà mắc sương, ủ rũ xuống.

Sau đó nhóm thủ vệ đều cảm giác được lễ rửa tội ánh mắt từ một chỗ khác, một đống thiên sứ xếp hàng đang nhỏ giọng nghị luận, chỉ trỏ bọn họ, ánh mắt giống như đang nhìn thiên sứ mắc bệnh vậy.


Thủ vệ trưởng: “…”

Nếu cho các ngươi biết bên trong là ai, các ngươi sẽ còn cuồng nhiệt hơn cả ta!

Hừ một tiếng, thủ vệ trưởng đứng ở cửa, trận địa sẵn sàng đón quân địch, “Mấy đứa các ngươi, nhanh đi thông báo Gabriel điện hạ.”

“Vâng…”

“Vâng, aiz… đi thôi.”

“Ta xem như nhìn rõ rồi, lão đại cũng là fan của điện hạ.”

“Trật tự bên này làm thế nào?”

“Để lão đại coi đi.”

Tầng thứ hai Thủy Tinh thiên, sau khi Gabriel biết được tin tức, sâu sắc cảm thấy mình không ra khỏi cửa cũng có thể đụng chuyện.

Lucifiel điện hạ sao lại có hứng thú chạy đến chỗ nàng?

Nguyệt Tinh thiên không phải Hằng Tinh thiên, cường độ quang minh thấp, áp lực không gian nhỏ, tùy ý đều là thiên sứ cấp chín, hoàn cảnh sinh hoạt tự nhiên không bằng Hằng Tinh thiên gần với Thủy Tinh thiên. Lấy tính cách Lucifiel điện hạ, xác suất đến nhân gian giải sầu, còn lớn hơn xác suất đến tiểu thánh trì Nguyệt Tinh thiên rửa tội.

Nàng bỏ xuống công vụ, theo vài thủ vệ đến tầng thứ nhất Nguyệt Tinh thiên.

Lúc này cửa tiểu thánh đường có vẻ có chút chật chội, không ít thiên sứ nghe nói Lucifiel điện hạ ở bên trong, sôi nổi nghe tin tức mà tới. Đồng thời bọn họ cũng thực nghi hoặc, điện hạ đến Nguyệt Tinh thiên lúc nào?

Loại tin tức này không có khả năng giấu được!

Gabriel nhìn thấy loại tình cảnh này, ánh mắt nghiêm khắc hơn vài phần, “Đều tản ra cho ta!”

Nàng hạ lệnh đóng cửa tiểu thánh đường, bảo thủ vệ đều ra cửa canh.

Trong tiểu thánh đường, rốt cuộc Gabriel gặp được thủ trưởng nhà mình. Lucifiel từ bên cạnh ao đứng lên, mỉm cười nhìn chăm chú vào Gabriel, “Ta vốn dĩ cũng không muốn kinh động ngươi, nhưng mà không ngờ lại là phòng của ngươi.”

Sắc mặ Gabriel quỷ dị, “Ý điện hạ là —— ”

Lucifiel chỉ tiểu thánh trì, “Ta từ phía dưới tới, đúng lúc đến phòng của ngươi.”

Gabriel vẻ mặt khiếp sợ, lần đầu tiên nghe nói phía dưới tiểu thánh trì còn có thông đạo! Vậy chẳng phải là mỗi lần rửa tội, hoặc là tắm rửa trong thánh trì, đều có thể bị thiên sứ khác nhìn thấy?

Lucifiel ho nhẹ một tiếng, “Bí mật này chỉ có ta và thần biết.”


Gabriel an tâm xuống, “Cái này tốt rồi.”

Dù sao thì nàng tin tưởng phẩm hạnh điện hạ, khẳng định sẽ không làm ra chuyện rình coi.

Sau đó không còn lời gì để nói.

Đối mặt thủ trưởng vĩnh viễn có áp lực, Gabriel kiên trì hỏi: “Điện hạ, tại sao ngài lại tới đây? Ta nghe nói hôm nay ngài ở đại thánh đường…”

Lucifiel mỉm cười, “Có một số việc ta không tiện lộ ra.”

“Điện hạ, muốn đến chỗ ta ngồi chốc lát không?” Gabriel quyết đoán không đi tìm hiểu sâu, nhiệt tình nói với điện hạ, “Trong cửa hàng của ta mới nhập một đám hàng hóa, có rất nhiều vật phẩm trang sức bảo thạch của long tộc.”

Nếu là bình thường, Lucifiel cũng đi, nhưng hôm nay hiển nhiên không được.

Tạm biệt Gabriel, hắn từ trong tiểu thánh đường đi ra, bên tai là từng trận tiếng kinh hô. Các thiên sứ há lại cam tâm rời đi, đã sớm canh ở cách đó không xa, chờ đợi đại thiên sứ trưởng và sí thiên sứ trưởng đi ra. Lucifiel dịu dàng mỉm cười với bọn họ, sau khi trấn áp âm thanh huyên náo, không nhanh không chậm rời khỏi Nguyệt Tinh thiên.

Điểm đến truyền tống trận —— Thủy Tinh thiên.

Trong đại thánh đường, sách Sáng Thế đã đợi một đoạn thời gian, không thể không đến bên tai thượng đế hô.

“Thượng đế, điện hạ còn chưa đi ra!”

“…”

Thượng đế từ trong giấc ngủ nhất thời thanh tỉnh.

Liếc mắt một cái nhìn lại, y nhìn thấy dưới đáy đại thánh trì không có một bóng thiên sứ.

“Luci… đâu?”

Giọng nói của thần thoáng kẹt một chút.

Y nghĩ tới một khả năng, Lucifiel tìm không thấy cửa ra, đi đến tiểu thánh trì những tầng khác. Khả năng này, sách Sáng Thế cũng nghĩ tới, nhưng mà nó vạn phần hoảng sợ: “Thượng đế, Lucifiel điện hạ không mặc quần áo, nếu trực tiếp đi ra ngoài, rất dễ dàng bị nhìn sạch!”

Được rồi, trong lòng thượng đế cũng có chút không thoải mái.

“Ngô đi tìm ——” nói còn chưa dứt lời, cửa đại thánh đường bị đẩy ra.

Lucifiel từ bên ngoài đi tới, một thân trường bào màu trắng không có bao nhiêu hoa văn, tóc dài rũ xuống thắt lưng, đơn giản mà nhẹ nhàng khoan khoái. Hắn mỉm cười nhìn sách Sáng Thế dại ra, cùng với thượng đế mặt không đổi sắc.


“Ngọ an, thần.”

Sau khi dằn vặt cả một buổi sáng, thành công đến giữa trưa.

Thượng đế nhìn hắn, hỏi: “Luci, ngươi đi đâu?”

“Tầng thứ nhất Nguyệt Tinh thiên.” Lucifiel bước lên, đứng thẳng trước ngự tọa, ánh mắt dịu dàng, “Bởi vì không rõ vị trí đại thánh trì, cho nên ta tìm thấy một nơi liền đi ra ngoài.”

Thượng đế lập tức dùng thần niệm đi thăm dò Nguyệt Tinh thiên.

Các thiên sứ cảm thấy sau ót lạnh lẽo, có cái gì đó chợt lóe rồi biến mất.

Sau khi thượng đế xác định thiên sứ không có nhìn thấy thứ không nên nhìn, vừa lòng nhìn về phía Lucifiel.

Lucifiel hạ mắt cười, còn nói thêm: “Ngô thần, ta còn có một việc muốn bẩm báo với ngài, đêm hôm đó, có một thủ vệ tiểu thánh đường nhìn thấy ta với ngài.”

Thượng đế ngạc nhiên nói: “Này có vấn đề gì?”

Giọng Lucifiel mơ hồ, “Hắn hiểu lầm ta với ngài yêu đương vụng trộm…”

Thượng đế: “…”

Sách Sáng Thế kinh ngạc nói: “Từ từ, vì sao không có nhận được báo cáo?”

Thượng đế liên tưởng đến Samael, bỗng nhiên không lên tiếng, dù Samael nhận được báo cáo phỏng chừng cũng sẽ áp chế đi. Về phần Lucifiel… lúc hắn hiểu rõ thủ vệ kia giúp hắn che giấu bí mật, liền có một loại xấu hổ không cách nào nói ra, vừa không muốn hại trí thiên sứ kia chịu tội, cũng không muốn làm trí thiên sứ kia trái với quy tắc thiên sứ.

Khó cả đôi đường, hắn cũng im lặng.

Sách Sáng Thế hồ nghi nhìn hai người bọn họ, “Các ngươi làm sao vậy?”

“Luci, ngươi đi xử lý.” Thượng đế nhắm mắt lại, thản nhiên phân phó Lucifiel.

“Vâng.” Lucifiel lên tiếng.

Hắn quyết định đánh nhãn mất trí nhớ cho trí thiên sứ kia.

Lucifiel không có lập tức rời đi, mà là tiếp tục mỉm cười nhìn thượng đế, “Ngô thần, hình như ngài còn có một ít chuyện chưa nói với ta.”

Đôii mắt vàng kim của thượng đế hơi xa xăm.

Nói thế nào? Nói mặt hắc ám của y tương đối háo sắc linh tinh sao…

Sách Sáng Thế cười nói thay y: “Điện hạ, cái này liên quan tới bí mật của thượng đế đó.”

Lucifiel cong môi, sau đó hắn nửa ngồi xuống, tựa vào trên đầu gối thượng đế, đầu ỷ lại mà dán vào đối phương. Cánh chim thánh quang từ sau lưng kéo dài ra, mở rộng, giống như phủ thêm một lớp áo lông ánh sáng cho hắn.

“Thần, y mạnh hơn ta.”


“…”

“Đêm hôm đó, y thiếu chút nữa đắc thủ, là thủ vệ phát hiện mới dừng lại.”

“…”

“Ngài và y không giống, ta thích chính là ngài.”

“Luci…”

“Nói cho ta biết một đáp án đi, ít nhất để ta sống rõ ràng.”

“Ngươi nói gì vậy.”

“Nếu có lần sau, ta tình nguyện chết, cũng sẽ không để y chạm vào ta.”

Lucifiel vòng qua eo thượng đế, cảm nhận lạnh như băng và ấm áp trên người thần linh. Thần sáng thế chân chính là mâu thuẫn như thế, vừa nhân ái chúng sinh, cũng coi thường chúng sinh, chính là một mặt chân thật mà thánh quang mỏng manh ngăn trở.

“Thần, ta là của ngài.”

Hắn đều đem hết thảy tốt đẹp nhất cho thần sáng thế của hắn.

Vẻ mặt thượng đế khẽ động đậy, tay dừng lại trên đỉnh đầu Lucifiel, chậm chạp không sờ xuống.

Y vốn nên giống một thiên phụ nhân từ, ôn hòa bao dung, dùng tay vuốt ve con của mình. Nhưng mà câu chuyện của Lucifiel đánh nát khả năng này, thứ Lucifiel muốn không phải quan ái!

Sí thiên sứ trưởng muốn chính là tình yêu!

Lucifiel chủ động ngẩng đầu, nhìn thẳng thượng đế, “Ta không muốn làm một tạo vật bình thường.”

Thượng đế lạnh lùng nói rằng: “Ngươi muốn làm cái gì?”

Lucifiel thấp giọng cười nói: “Tự nhiên là như trong lòng ngài nghĩ vậy, thần của ta.”

Sách Sáng Thế không dám thở mạnh một tiếng, khẩn trương nghe bọn họ đối thoại.

Điện hạ, ngài cũng quá lớn mật!

Thần ghét nhất chính là ái dục, cấm nhất cũng là ái tình!

Lucifiel sẽ không vì e ngại mà dừng lại không tiến, hắn đã do dự lâu lắm, giờ khắc này chạm đến bí mật của thần linh, hắn lựa chọn ngả bài, dùng tình cảm chân thành của mình để đổi lấy một phần tín nhiệm.

Nói cho ta biết đi.

Cái người lúc ban đêm, nóng bỏng nhìn ta đến tột cùng là ai?

Hết chương 95


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui