Trong hồ tắm sương mù hỗn loạn không tiêu tan, hai bóng người bị bao phủ trong đó, quần áo cởi ra tùy ý bay tới một bên, chứng minh thượng đế tạm thời không để ý tới.
Thượng đế đang nếm thử chuyện hiếm thấy trong sinh mệnh _ tình sự. Ngay cả khi mới lạ, thì trước đây bên người cũng có nguồn gốc ô nhiễm tinh thần như sách Sáng Thế, chuyện nên biết đến, hoặc nhiều hoặc ít cũng biết một chút. Huống chi cho dù y không biết, Lucifiel cũng sẽ dẫn đường cho y.
Lucifiel ngưng mắt nhìn khuôn mặt thần, khóe môi mang ý cười.
Cảm nhận được đau đớn rất nhỏ khi bị tiến vào thân thể, hắn dựa lưng vào mép hồ, thân mật đổi lấy tình yêu trong nụ hôn. Hắn không có quá nhiều ngượng ngùng, từ lúc mình bị hắc thượng đế gọi đến đại thánh đường thị tẩm, hắn đã kéo thấp điểm mấu chốt.
Thần bằng lòng, hắn phụng bồi thì có làm sao.
Thật lâu trước kia, trong mắt mình cũng đã không nhìn thấy những người khác rồi…
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, Lucifiel vẫn không thể tránh khỏi mà tim đập gia tốc. Suối nước nóng khiến hắn giảm bớt một ít tra tấn, chỉ là cách lần phát sinh quan hệ trước đó, đã qua nhiều năm, nơi chưa bị cày cấy nhiều quá mức chật hẹp, khó có thể đơn giản mà cất chứa một phần của đối phương.
Cảm giác quái dị lan tràn dưới thân.
“Thần…” Lucifiel giật giật phần eo cứng ngắc, muốn đổi vị trí, thượng đế lại nắm chắc bờ vai hắn, ngón tay chặt chẽ, một tay khác ôm lấy phần eo, thần lực rót vào trong cơ thể, giúp Lucifiel giảm bớt khó chịu.
Lucifiel cảm thấy khó tin vì công năng của thần lực.
Đích thật là lực lượng vạn năng.
Khắc chế thân thể mềm yếu trượt xuống, hắn kiễng chân, ôm cổ thượng đế, thấp giọng nói bên tai đối phương: “Trước buổi tối, Luci đều theo ngài.”
Thượng đế thoáng khựng lại hô hấp, vị trí vốn đang thong thả đi vào, bỗng nhiên trực tiếp đâm vào chỗ sâu, đụng vào nơi lửa nóng trong đó. Lucifiel hít ngụm khí, trong mắt bịt kín một tầng hơi nước, như sương trắng trên suối nước nóng che khuất con ngươi hắn, khiến hắn mềm hoá đến độ sắp biến thành nước.
“Hưm —— ”
Phần eo bắt đầu không tự chủ được khẽ run, Lucifiel cắn môi dưới, hừ nhẹ vài tiếng, nhiệt độ trên mặt chợt tăng lên, dường như còn nóng hơn cả dòng nước.
Tình dục đã lâu không gặp chen chúc tới, đánh vỡ chuẩn tắc cấm dục.
Thiên đường yêu cầu thiên sứ cấm dục, trói buộc thiên sứ, cũng làm cho dục vọng của thiên sứ một khi bị dẫn ra, liền dễ dàng phạm lỗi lầm không thể tha thứ.
Đa số thiên sứ sa đọa làm sao lại không biết là mình sai.
Nhịn không được.
Đây là sự hấp dẫn khi vụng trộm trái cấm.
Dục niệm bị đè nén được phóng thích, Lucifiel đứng không vững, hoàn toàn bị thượng đế ôm vào trong ngực. Thượng đế hôn hai má đỏ lên của hắn, thương tiếc mà yêu thích, một đường dọc theo bên tai, bên gáy hôn xuống, Lucifiel không tự chủ được ngẩng đầu, để thần có thể nhấm nháp mình.
Cánh môi hắn mở ra, thở dốc không ngừng.
Tóc vàng rũ ở sau lưng, di chuyển trên mặt nước, cong cong, uốn lượn, tuyệt đẹp giống như một bức họa do vệt sáng vàng kim vẽ ra, phụ trợ cho mỹ mạo được trời ưu ái của Lucifiel.
“Ta đều là của ngài —— ”
Hắn vứt hết rụt rè ra sau đầu, chủ động nghênh hợp thượng đế, lớn mật đến độ không giống thiên sứ.
Đôi mắt vàng kim của thượng đế không còn phản chiếu thế giới, ánh mắt bị Lucifiel chiếm cứ, những cảm xúc và khát vọng xa lạ thổi quét đến, tim thần co rút nhanh, hiểu rõ ý nghĩ của mình.
Muốn Luci.
Những ác ma đó sao dám nhìn trộm trân bảo của y!
Thượng đế đấu đá ở nơi kẹp chặt, khiến nhiệt độ trên thân thể được thư giải. Giọng y khàn khàn lại khó nén vẻ thanh lãnh, “Thời gian ban ngày rất nhiều.”
Ánh mắt Lucifiel lưu luyến, ngón tay từ lưng thượng đế lướt xuống, vô lực mà biếng nhác, kích lên gợn sóng nhè nhẹ trên mặt nước.
“Hôm nay ta… lại phải… ha… xin nghỉ.”
Vui thích giờ phút này, vượt qua bất cứ chuyện gì.
Suối nước nóng không ngừng chảy vào hồ, tràn qua bờ hồ, lại thoát nước ra ngoài, pho tượng tiểu thiên sứ đơn thuần tươi cười, con ngươi được khảm bảo thạch, trong tay nâng cái chai không ngừng cuồn cuộn trào ra dòng nước ấm áp, tăng thêm không khí lãng mạn cho trận tình ái này.
Thượng đế không còn kích động như lần trước, ngắn ngủi phóng thích liền kết thúc. Lucifiel cũng không hy vọng thần thẹn quá thành giận, khiến mình lại bị làm mơ hồ ký ức mấu chốt.
Hắn hiểu loại chuyện đó rất mất mặt.
Nhưng mà ——
Thần, ngài không thể vì không muốn mất mặt mà cứ làm hoài được!
Tuy rằng Lucifiel hưởng thụ, nhưng mà cảm nhận được thần ẩn nhẫn, đau lòng cũng không ít.
Ở trong lòng hắn mắng Michael đến máu chó đầy đầu, nếu không phải do sách tên kia viết, làm sao thần lại biết cái ý nghĩ kỳ quái như “Nam tính kiên trì càng lâu, càng có thể chứng minh năng lực của mình”, còn có! Thần, ngài nhớ kỹ loại nội dung đó làm chi hả!
“Ngài không cần chứng minh cái gì cả.”
Hai tay Lucifiel ôm má thượng đế, dịu dàng tận trong xương, “… Thần, ngài vui sướng, ta mới có thể vì ngài mà cảm thấy vui sướng.”
Trên lông mi màu bạc của thượng đế dính đầy nước, đôi mắt vàng kim sáng rọi mà áp lực.
“Ngô chỉ —— ”
Vừa nói, thần kinh buộc chặt liền suy sụp.
Lucifiel hôn hôn khóe mắt của y, lập tức một tay chống đỡ thân mình trên mép hồ, nửa người dưới vặn vẹo như rắn, đánh tan một tầng phòng tuyến cuối cùng dưới đáy lòng thượng đế.
Luồng nhiệt hoàn toàn khác với suối nước nóng tiến vào trong cơ thể.
Lucifiel biết đây là cái gì.
Hắn thong dong nhìn thượng đế cứng đờ, an ủi: “Không có vấn đề gì, thần, ngài không cần nhẫn nại cái gì cả——” nhưng mà sau khi an ủi như vậy, hắn phát hiện áp suất thấp của thượng đế càng ngày càng nặng, hơi nước cũng bị thần uy ép tới độ chìm xuống rất nhiều.
Lucifiel dùng phương pháp của mình đối phó thượng đế.
Ánh mắt hắn lưu chuyển, tình ý nồng nhiệt, “Thần, thêm một lần nữa là được mà.”
Thân thể thượng đế lập tức có phản ứng.
Khuôn mặt có lạnh băng hơn nữa, trong phút chốc cũng hiện lên một chút xấu hổ, thượng đế cố gắng không nhìn tới biểu tình mỉm cười của Lucifiel, rời khỏi thân thể Luci.
“Đến tẩm điện.”
Thượng đế tin tưởng vững chắc là do hoàn cảnh nơi này không tốt, dẫn đến y không có biện pháp kiên trì tiếp.
Đối với việc này, Lucifiel thuận theo nằm ở trong ngực y.
“Được.”
Muốn bao lâu đều tùy ngài.
Tiếng nước vang lên, lại mất, thượng đế ôm thiên sứ của mình hư không biến mất.
Ở phía trước cung điện, chỗ làm việc mỗi ngày của sí thiên sứ trưởng, Curtis lại gặp khó khăn trong việc từ chức. Vốn dĩ hắn đã quyết định, hôm nay nhất định phải từ chức, ném vị trí phó quan lại trên đầu Michael, ai có thể ngờ điện hạ lại đến trễ!
Không, không chừng là nghỉ luôn rồi.
Bút lông chim của Curtis chọt trên giấy, ánh mắt nhìn về phía người hầu.
Người hầu lắc đầu, “Curtis đại nhân chờ một chút đi.”
Dù sí thiên sứ trưởng đại nhân không tới, phó quan cũng phải tiếp tục làm việc, khác nhau ở chỗ có một số việc phó quan không cách nào xử lý, nhất định phải để sí thiên sứ trưởng đến ký tên.
Nói ví dụ như: từ chức.
Curtis tháo thấu kính thủy tinh trên mũi xuống, dùng vải mềm mại chà lau, một lần nữa đeo lên, hắn cẩn thận quan sát xung quanh.
Trên thân người hầu trí thiên sứ là màu sắc tiến vào trạng thái làm việc, màu vàng nhạt, vô cùng nghiêm túc, nhưng mà Curtis nghiêm túc đánh giá, vẫn phát hiện vẻ lo lắng trên người bọn họ.
Người hầu cũng không biết vì sao Lucifiel điện hạ chậm chạp không tới.
Bỗng nhiên, người hầu trưởng Demol đi đến hậu điện xong vội vàng đi ra, trên mặt đỏ như chảy máu, lúc phát hiện Curtis không có vùi đầu làm việc, mà là nhìn khắp nơi, vẻ mặt của hắn chợt lạnh xuống, không có bất cứ cảm xúc dư thừa gì lộ ra.
“Curtis đại nhân, điện hạ nghỉ.”
Nói xong câu đó, hắn hành lễ với Curtis, đi ra thông báo với người hầu ở cửa cung điện.
Curtis vểnh tai, nghe thấy vài câu thật nhỏ.
“Hôm nay điện hạ nghỉ ngơi, nếu có sí thiên sứ đại nhân đến, cũng cứ theo lẽ thường nói cho bọn họ biết… điện hạ không gặp bất cứ thiên sứ nào.”
“Vâng.”
“Demol, điện hạ quá mệt nhọc, thân thể không thoải mái sao?”
“Mấy cái đó không cần hỏi nhiều.”
Sau khi dặn dò rõ ràng, Demol không dừng lại ở đại điện, cúi đầu đi đến hậu điện, hắn cần sửa sang xong hồ tắm trước khi Lucifiel điện hạ tỉnh lại.
Hắn không rõ điện hạ đã xảy ra quan hệ với ai, trong tẩm điện lại có thêm ai, nhưng mà chuyện này tuyệt đối không thể để lộ ra, đây là quyết tâm phụng dưỡng điện hạ của hắn trong mấy vạn năm làm người hầu trưởng!
Nhưng mà lúc bước đi dồn dập, Demol không ngừng loại đi đối tượng hiềm nghi.
Metatron điện hạ không có khả năng, trí thiên sứ trưởng cố chấp mà thủ lễ, sẽ không và cũng không dám làm ra loại chuyện này; sáng sớm trên đường tới, hắn đã đụng phải Beelzebub điện hạ, đối phương đến cung điện trí thiên sứ trưởng làm việc, không thể nào lén vòng qua đây…
Sí thiên sứ đại nhân thừa lại còn bốn vị, Samael điện hạ không có gan biết pháp phạm pháp, trừ khi ấn tượng nhận biết mấy năm nay đều là giả, còn có Gabriel điện hạ, nghe nói Gabriel điện hạ và Samael điện hạ quan hệ vô cùng tốt, không có khuynh hướng luyến mộ Lucifiel điện hạ.
Asmodeus điện hạ và Berial điện hạ đều ở tầng khác, đến Hằng Tinh thiên khẳng định sẽ lưu lại ghi chép thông hành, chỉ đợi kiểm chứng là được.
Dưới sí thiên sứ là trí thiên sứ, Demol không quá tin tưởng Lucifiel điện hạ sẽ nhìn trúng trí thiên sứ, nhưng có một điểm hắn có thể xác định.
Chỉ cần điện hạ đồng ý, bất cứ một trí thiên sứ nào cũng bằng lòng dâng lên thân thể.
Khuôn mặt tận lực làm lạnh của Demol lại đỏ bừng.
Trong lòng hắn kêu rên, rối rắm muốn mạng, điện hạ, tại sao ban ngày ngài lại làm loại chuyện này, không sợ ngô thần phát hiện sao!
Đóng kỹ cửa phòng tắm, Demol nhặt lên quần áo dưới đất, lại vớt y bào ngâm trong suối nước nóng lên, xác định hai món đều là y bào thiên đường, một món trong đó là kiểu dáng Lucifiel điện hạ thường mặc khi đi ngủ.
Một món khác ——
Nhìn thế nào cũng giống như là quần áo điện hạ mua cho Yahveh điện hạ.
Cùng một phẩm cấp.
Biểu tình của Demol ngưng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm mấy đường kim ngân văn trên y bào. Cuối cùng, ngón tay hắn run rẩy gấp y bào lại, bỏ vào trong không gian trữ vật.
Sau khi người hầu trưởng chuyên nghiệp hỗ trợ xóa đi dấu vết trong bồn tắm, đi tới ngoài tẩm điện, ngón tay gõ gõ cửa điện.
“Điện hạ.”
Trong tẩm điện, đáp lại hắn không phải Lucifiel.
Thượng đế không có ý che lấp, che môi Lucifiel định nói chuyện, lạnh nhạt nói rằng: “Luci làm việc mệt, hôm nay nghỉ ngơi, ngươi bảo phó quan của hắn đi xử lý công việc.”
Y mới không muốn để Luci mới vừa làm xong loại chuyện này, lại bò khỏi giường đi làm việc đâu, quá cực khổ.
Demol: “…”
Yahveh điện hạ, ngài có dám bớt dối trá một chút, thêm một chút chân thành hay không.
Lý do này giả đến không chịu được luôn!
Hết chương 136
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...