Toàn Thế Giới Tham Gia Trò Chơi Sinh Tồn


Thời gian đếm ngược đến thời điểm trò chơi bắt đầu còn 1 phút.

Tô Vân hít một hơi thật sâu rồi thở ra, cố gắng giữ bản thân bình tĩnh.

Sau khi nhận được kỹ năng, Tô Vân tìm một cái balo chuẩn bị những vật dụng cô cho là sẽ có ích trong trò chơi.

Đồ ăn, nước khoáng, dao gọt trái cây,...đều là những thứ cần thiết trong mấy bộ phim viễn tưởng mạt thế.

Hầu như đồ ăn trong nhà đều được đóng gói đặt trong tủ đông nên Tô Vân cố nhét thêm cái nồi, bát đũa, lại thêm mấy gói mì ăn liền vào trong cái bao tải khá rộng, tất nhiên cô cũng không quên mang theo bật lửa.

Nếu không có lửa thì dù có chuẩn bị đầy đủ cũng không ăn được.

Đến đúng 10 giờ, tiếng tích tích vang lên, trước mắt Tô Vân xuất hiện một mảng sương mù trắng, nhìn giống như khói nhưng lại dày đặc khiến người ta cảm thấy ngột ngạt.

Một giọng nói máy móc vang lên trong đầu cô,
[Đang kiểm tra thông tin...Chào mừng người chơi Tô Vân tham gia trò chơi 'Cờ Vua'.

Ngoài kỹ năng và thẻ bài, người chơi không được phép mang theo những vật dụng khác.]
Sau đó, Tô Vân sững sờ nhìn những vật dụng mình hao tâm tổn sức chuẩn bị gần một tiếng theo sương mù bay đi.

Tô Vân:...

Mặc dù cảm thấy hơi tức giận nhưng Tô Vân không dám chửi rủa hay nói gì.

Lỡ như nó bị chọc giận mà khiến cô bốc khói luôn thì cạn lời thật sự.

[Kiểm tra hoàn tất.

Đếm ngược 3 giây.]
Sau khi số 1 vừa vang lên, Tô Vân cảm thấy đầu óc ong ong, hai mắt nhắm nghiền vì bị ánh sáng chói quá mức làm cho khó chịu.
Khi mở mắt ra, Tô Vân thấy mình đứng trên một tấm gỗ phân biệt hai màu đen trắng, xen kẽ nhau như sọc caro, ngang dọc đều có 8 ô vuông.

Không lẽ là muốn bọn họ chơi cờ vua thật? Nhưng tại sao bọn họ lại đứng trong bàn cờ vua khổng lồ thế này...
Trong lúc Tô Vân nghĩ ngợi, những người chơi khác cũng lần lượt xuất hiện.

Mọi người đứng thẳng tắp thành 2 hàng, mỗi hàng có 8 người.

Phía đối diện cũng tương tự.

Trên đầu người chơi đứng bên phía cô có một tấm bảng màu đen, phía đối diện là màu trắng.

Nếu theo như quy tắc của trò chơi cờ vua thông thường, quân trắng sẽ được đi trước.

Nhưng cũng may mắn là đi trước chưa chắc được lợi, người chiến thắng là ai không thể biết được.

Tô Vân âm thầm đánh giá những người khác.

Đội tạm thời của cô có thể nói là rất đa dạng.

Người già có, trẻ con có, thậm chí còn có người tay chân đang bó bột.

Càng quá đáng hơn là trẻ sơ sinh và phụ nữ đang dưỡng thai cũng bị bắt ép tham gia trò chơi.
Nhược lão bệnh tàn đều có đủ, không hề có tiêu chuẩn nào.

Trò chơi này thực sự quá ác độc, trẻ sơ sinh, người tàn tật, người già, phụ nữ mang thai, bọn họ làm sao có thể phản ứng kịp nếu có chuyện xảy ra.

Mọi người ai cũng ngơ ngơ ngác ngác, trên mặt đầy kinh hãi.

Giống như Tô Vân, những người khác cũng cảnh giác nhìn xung quanh.


Bên tay phải cô là một chàng trai trông khoảng 20 tuổi, nhận thấy ánh mắt của cô thì quay ra nhìn rồi gật đầu một cái.

Cô cũng khẽ gật đầu đáp lại rồi quay sang bên trái, là một người đàn ông béo trông hơi hung tợn, thấy cô nhìn mình thì trợn mắt, miệng đóng mở giống như đang mắng chửi.

Tô Vân giật mình không dám liếc lung tung nữa, thẳng tắp nhìn thẳng về phía trước.

Vẫn là tạm thời không nên trêu chọc người khác.

Nhưng cũng thật kỳ lạ, nhiều người như vậy mà Tô Vân không nghe thấy giọng nói nào hết, dường như mỗi người đều bị cô lập trong một không gian vô hình.

Chân cũng bị cố định không di chuyển được, nhưng cũng không cảm thấy mỏi.

Đối với một người suốt ngày đi đi lại lại như Tô Vân thì cảm giác bị ghim một chỗ thật sự không thoải mái chút nào.

Trước mắt, người chơi đều đã có mặt đầy đủ, giọng nói xa lạ có chút quỷ dị vang lên.

[Người chơi đã có mặt đầy đủ rồi nha.

Trò chơi sẽ bắt đầu ngay lập tức.

Có ai muốn từ bỏ quyền chơi không nào? Suy nghĩ cho thật kĩ đó nha~]
Tô Vân thấy một người phụ nữ trung niên ở phía đối diện giơ tay lên, sắc mặt tái mét, miệng run rẩy mấp máy như nói, 'Tôi muốn về nhà'
[À~ Có một người chơi muốn bỏ quyền rồi.

Được thôi.]
Sau đó, không có sau đó nữa, người phụ nữ trung niên kia hệt như quả bom được kích hoạt từ trước, nổ tung thành những mảnh vụn bay tứ tung, văng cả lên mặt, trên quần áo những người đứng xung quanh.


Dưới chỗ người phụ nữ đứng lúc nãy vô cùng bừa bộn, phải nói là, không ngửi thấy mùi cũng thấy tanh và kinh tởm, máu tung toé khắp nơi, chảy cả ra những vùng bên cạnh.

Tô Vân cũng không dám nhìn quá lâu, những người đứng gần bị ảnh hưởng sắc mặt trắng bệch, người run lẩy bẩy, trán đầy mồ hôi, nhưng lại bị cố định tại chỗ như cũ.

Nên dù cảm thấy kinh tởm cũng chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.

Có người còn nôn khan tại chỗ, bãi nôn hoà lẫn với máu trông thật sự rất rợn, Tô Vân không nhìn nổi nữa đành cúi đầu xuống.

Nó đã nói, phải suy nghĩ kỹ trước khi lựa chọn.

Vậy chẳng phải chọn sai sẽ chết sao? Giống như người phụ nữ trung niên kia.

Không được từ bỏ quyền chơi, từ bỏ quyền chơi đồng nghĩa với chết.

Sắc mặt Tô Vân không mấy dễ chịu.

[Còn người chơi nào muốn bỏ quyền chơi không?]
Lúc này không có ai dám làm gì, chỉ bằng trải nghiệm kinh khủng vừa rồi cũng đủ khiến bọn họ ám ảnh cả đời.

[Nếu không còn người chơi nào muốn bỏ quyền chơi thì trò chơi bắt đầu đó nha~ Hì hì ].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui