Toàn Thế Giới Đều Làm Chúng Ta Tái Hôn


Editor: Lăng
"......" Quý Thiển Ngưng, con người đã sống ba mươi mấy năm chưa từng nghe qua một câu nói ngọt ngào nào từ chị, không thể không thừa nhận giây phút này có chút ngại ngùng xấu hổ.

Cô lắc lắc đầu, rốt cuộc cũng tìm lại lý trí, bình tĩnh lại rồi kéo Mạc Hạm đứng dậy, "Tôi thấy chị nghỉ ngơi cũng đủ rồi đó, đi thong thả, không tiễn."
Đúng lúc này điện thoại lại vang lên.

Đồ ăn tới rồi?
Quý Thiển Ngưng cầm điện thoại, nhìn thấy màn hình hiển thị ba chữ "Chị Thanh Hoan.

Mạc Hạm ở sát bên cô nên tự nhiên cũng thấy được, sắc mặt chị lập tức thay đổi.

Quý Thiển Ngưng vốn dĩ tính đợi Mạc Hạm về rồi mới gọi lại, nhưng vừa ngẩng đầu liền phát hiện Mạc Hạm đang nhìn chằm chằm vào điện thoại như muốn ăn tươi nuốt sống, cô bèn nảy ra một kế, đi tới ban công nhấn nút nghe.

Vị trí này không xa cũng không gần, vừa có thể đề phòng Mạc Hạm, vừa khiến cho Mạc Hạm nghe rõ ràng.

Cô cười cười, nói: "Chào chị Thanh Hoan, chị diễn xong rồi sao?"
Lục Thanh Hoan nói: "Mới vừa xong.

Quay ba ngày liên tục, làm chị mệt gần chết.

Cũng may đạo diễn nhân từ, tối nay cho phép chị nghỉ ngơi."
"Nghe vất vả quá vậy." Quý Thiển Ngưng làm bộ lơ đãng mà liếc nhìn Mạc Hạm đang đứng giữa phòng khách với vẻ mặt u ám, giọng cô dẻo quẹo tới mức tự cô cũng nổi da gà, "Chị nhất định phải tự chăm sóc bản thân mình đó, ngàn lần đừng để bản thân quá sức nha, nếu không người thích chị sẽ đau lòng đó."
Lục Thanh Hoan cười nói: "Nghe em nói như vậy, chị một chút cũng không thấy mệt." Lại nói tiếp, "Em cũng sắp tiến tổ rồi, chuẩn bị sẵn sàng chưa?"
"Em sắp chờ không nổi nữa rồi." Quý Thiển Ngưng trả lời: "Mấy hôm trước Na Na cũng đã vào đoàn làm phim, chị cũng vậy.

Aizz, em nhớ mọi người lắm.

Một mình em ở nhà chán chết đi được."
"Chúng ta sắp được gặp nhau rồi.

Chị đi thay đồ cái đã, lần sau lại nói chuyện."
"Tạm biệt chị nha, Thanh Hoan." Trước khi cúp máy, Quý Thiển Ngưng còn nói thêm một câu sến súa: "Nhất định phải quan tâm tới sức khỏe nha ~"
Nghe được âm thanh của giày cao gót gõ lên sàn nhà, cô liếc nhìn thử.

Chỉ trong nháy mặt, Mạc Hạm đã tới trước mặt cô, sắc mặt bất thiện nhìn cô, hỏi: "Nói chuyện với cô ấy vui vậy sao?"
Quý Thiển Ngưng nhướng mày: "Vui gần chết."
Mạc Hạm nghiến răng, đột nhiên duỗi tay bóp chặt cằm cô: "Em chỉ muốn chọc tức chị."
Quý Thiển Ngưng cũng không biết chị dùng kỹ thuật gì mà bóp thì không đau, nhưng lại không thoát ra được, sợ chị lại giở trò xằng bậy nên cô hơi đẩy chị ra, cảnh cáo: "Chị nếu dám hôn tôi lần nữa, tôi liền......" Cắn chết với báo cảnh sát đều nói rồi, còn gì ác hơn nữa ta?
Cô nhất thời chưa nghĩ ra, liền bị Mạc Hạm cướp lời: "Ai nói chị muốn hôn em?"
"......"
"Hình như em rất muốn chị hôn em."
"......" Fuck you.

Trước khi cô muốn định nhéo chị một cái thật đau thì Mạc Hạm đã thả cô ra, hỏi: "Nói đến hôn......!Trong bộ phim 《 Đình viện thâm sâu 》kia em có cảnh hôn với người khác không?"
"Đâu chỉ cảnh hôn, còn có cả cảnh giường chiếu, cùng hoàng thượng điên loan đảo phượng đại chiến 800 trận kìa." Nếu đã hỏi, Quý Thiển Ngưng liền cố ý chọc chị giận hơn nữa.

Mạc Hạm càng tức giận, cô càng vui vẻ.


Thôi rồi, cô tiến gần hơn với việc trở thành dân chơi hệ biến thái rồi.

Ai dè bây giờ Mạc Hạm cũng không tức giận, nhẹ nhõm nói: "Vậy cảnh diễn này của bọn em chắc không qua được thẩm tra rồi."
"......" Cô sao lại quên mất chuyện Mạc Hạm vào nghề sớm hơn cô chứ, những quy định phim ảnh này chị rành hơn cô rất nhiều.

"Về sau vẫn không nên quay cảnh hôn, em cũng đâu thích con trai."
Quý Thiển Ngưng một đồng tính nữ chính hiệu 100%, nên đối với chuyện phải diễn cảnh hôn với nam giới thì cả tâm lý và cơ thể đều có sự bài xích, nếu có thể chọn cách khác thì cô đương nhiên không muốn diễn cảnh hôn rồi.

Nhưng sự nghiệp diễn xuất của cô chỉ mới bắt đầu nên cô cũng không nghĩ tới sâu xa tới vậy.

Nhưng thấy Mạc Hạm nói vậy, lòng cô đột nhiên khó chịu, liền nói với giọng khó chịu: "Chị cũng có thích đàn ông đâu, nhưng không phải vẫn quay cảnh hôn với đàn ông đó sao? Nếu bản thân không làm được, thì dựa vào cái gì mà yêu cầu người khác?"
"Em nói là cảnh với Triệu Càn sao?" Mạc Hạm trầm ngâm một chút, nói: "Lúc nhận bộ phim này thì chị chưa quen em.

Hơn nữa thời gian trôi qua lâu, chị cũng không biết là có cảnh hôn.

Nếu em để ý......"
"Liên quan gì tôi!" Quý Thiển Ngưng kịp thời cắt ngang lời chị, nghiêng đâu qua một bên, nói cứng ngắc: "Được rồi, tôi cũng không nghĩ mình sẽ nói những lời này."
"Kia......"
"Ding dong ding dong ——"
Lần này mà không phải shipper giao đồ ăn thì cô đâm đầu vào tường ngay và luôn!
Quý Thiển Ngưng vọt nhanh tới của, nhìn mắt mèo liền thấy một tiểu ca mang áo đồng phục màu vàng, tay cầm thức ăn, nhẹ nhàng thở ra, mở cửa lấy cơm hộp.

"Xin chào, đây là đồ ăn mà cô gọi, cứ dùng thông thả.

Nhớ cho tôi năm sao nha."
Tiễn tiểu ca giao cơm đi, Quý Thiển Ngưng cũng không có đóng cửa mà nhìn Mạc Hạm chằm chằm.

"Em chưa ăn cơm sao?" Mạc Hạm nhìn hộp cơm trong tay cô, hỏi.

Quý Thiển Ngưng thờ ơ nói: "Tôi phải dùng cơm, chị đi được chưa?"
"Chờ em ăn xong thì chị đi."
"Chị ở đây tôi ăn không vô.

Chị muốn tôi đói chết hay sao?"
Mạc Hạm do dự một chút mới bước chân ra.

Chỉ có vài bước thôi mà chị chậm chạp vô cùng, có vẻ vô cùng miễn cưỡng.

Đi đến trước mặt Quý Thiển Ngưng, còn dừng lại nhìn cô thật lâu.

Lúc Quý Thiển Ngưng gần như mất không sắp mất khống chế nổi giận lần nữa, Mạc Hạm mới nói: "Em cứ chậm rãi mà ăn."
Rốt cuộc cũng chịu đi.

Quý Thiển Ngưng còn phải duy trì vẻ mặt bình thản, nghiêng người để chị đi ra ngoài.

Hình ảnh này giống như cảnh chia tay trong phim truyền hình vậy, hai nhân vật chính lướt qua nhau trong im lặng.


"Mạc Hạm." Quý Thiển Ngưng đột nhiên gọi chị lại, xoay người đối mặt với chị, có chút mệt mỏi nhưng rồi vẫn kiên quyết nói: "Nghe lời tôi, không nên lãng phí thời gian trên người tôi."
Đôi mắt Mạc Hạm nhanh chóng tối sầm lại, khẽ nhếch môi, chậm rãi nói: "Chờ em trở thành bạn gái của chị, em nói cái gì chị cũng nghe hết."
"................................."
"Rầm ——"
Tạm biệt!
Quý Thiển Ngưng dựa lưng vào cửa, nghe được âm thanh giày cao gót càng ngày càng xa, mãi tới khi không nghe được nữa, thân thể căng cứng mới thả lỏng.

Người phụ nữ chết tiệt này, sao bây giờ giỏi tán tỉnh quá vậy?
Trên mặt nóng rát, Quý Thiển Ngưng dùng tay quạt quạt, dư quang nhìn thoáng qua kính râm bị bỏ lại trên tủ giày, có cả khẩu trang cùng tóc giả, trong lòng đột nhiên bình tĩnh lại.

Cô đem ba thứ này giấu trong phòng mình, xong lại ra ăn cơm.

Nhìn thấy hộp cơm nằm trên tập kịch bản, không biết sao lại nhớ tới những lời nói trước đó của Mạc Hạm.

Ma xui quỷ khiến lại nghĩ tới chuyện kiếp trước.

Ở tuổi 20, Mạc Hạm đã bước chân vào lĩnh vực điện ảnh, khi 22 tuổi, chỉ bằng một bộ phim kháng chiến chống Nhật có tính tranh luận rất cao đã được phong hậu, 25 tuổi liền gặp cô.

5 năm này, tổng cộng Mạc Hạm đã diễn năm bộ điện ảnh, thì hai trong số năm bộ đó đã có cảnh hôn.

Mạc Hạm là một diễn viên rất chuyên nghiệp và có yêu cầu rất khắc khe khi quay phim, cứ nghĩ tới việc chị mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, nhưng cả hai cảnh hôn trong hai bộ phim đó chị đều tự mình diễn là hiểu rõ.

Tuy nhiên sau khi hai người kết hôn, Mạc Hạm cũng không quay cảnh hôn nữa.

Quý Thiển Ngưng mỗi lần giúp Mạc Hạm tuyển chọn kịch bản, nhìn thấy kịch bản nào có cảnh hôn đều sẽ ghen, nhưng cũng chỉ ghen trong lòng chứ không nói ra.

Cô đã từng hỏi Mạc Hạm vì sao lại không diễn cảnh hôn nữa, thật ra cô chỉ muốn nghe Mạc Hạm nói vài câu dễ nghe để dỗ dành cô mà thôi.

Mạc Hạm lại trả lời là: "Trước kia khi chưa đoạt giải thì không có quyền lên tiếng, đạo diễn bảo quay không thể không quay.

Hiện tại có thể tự mình sửa kịch bản, tôi vì sao còn phải tự làm khổ mình."
Dù cho chị có nói "Chị đã kết hôn với em rồi nên tránh những cảnh đó" thì cũng được mà......!Nhưng lại không chịu nói.

Cũng trách cô, tự cho mình là quan trọng.

Biết rõ ở trong lòng Mạc Hạm thì đóng phim mới là quan trọng nhất, một hai cứ phải hỏi những câu hỏi vô vị đó.

Hộp cơm tỏa ra hương thơm mê người, nhưng Quý Thiển Ngưng đột nhiên lại không muốn ăn nữa.

Ngày 16 tháng 8, người phụ trách tổ diễn viên của《 Đình viện thâm sâu》,Trần Lâm, nhắn Wechat nói rằng cô có thể bắt đầu vào đoàn làm phim được rồi.

17 Ngày tháng 8, Quý Thiển Ngưng cùng Cố Tâm Mỹ, trợ lý sinh hoạt công ty sắp xếp cho cô thu thập hành lý xong, lên xe lúc ba giờ, đi đến phim trường của thành phố ở sát bên.


Lúc tới khách sạn đã là buổi chiều, hôm nay cũng không có cảnh diễn của cô, bất nhưng Quý Thiển Ngưng thấy ở khách sạn có vẻ nhàm chán nên muốn đi phim trường nhìn xem một chút.

Lúc các cô đến phim trường, Lục Thanh Hoan vẫn đang đóng phim.

Salsa vui mừng chạy tới, phim trường quá yên tĩnh, cô nàng không dám lớn tiếng nói chuyện, chỉ nhỏ giọng chào hỏi: "Các cô tới rồi."
Quý Thiển Ngưng gật gật đầu với cô ấy, chuyển ánh mắt tới chỗ đang quay phim, nhìn thấy bên cạnh Lục Thanh Hoan có bóng dáng của người nào đó, con ngươi hơi co lại.

Cô suýt thì quên Triệu Hân Nhiên là nữ hai của bộ phim này.

"Cắt ——" đạo diễn đột nhiên hét lớn một tiếng: "Tôi đã nói mấy lần rồi, lúc Thanh Hoan cùng các phi tần khác nói chuyện, Hân Nhiên phải chú ý ánh mắt cùng vẻ mặt của mình, không được cứng nhắc như vậy, có biết không?"
Khoảng cách hơi xa, Quý Thiển Ngưng không thấy rõ vẻ mặt của Triệu Hân Nhiên, chỉ nghe thấy cô ta nói: "Thật xin lỗi, tôi đã biết."
"Lại lần nữa ——"
Diễn viên vào vị trí, trợ lý trường quay đập bảng, quay lại một cảnh mới.

Đây là lần đầu tiên Cố Tâm Mỹ tới phim trường, bị giọng nói đáng sợ của dọa sợ, nhỏ giọng nói: "Đáng sợ quá."
"Đây vẫn còn hiền đó." Salsa nói: "Đạo diễn đối những người khác rất nghiêm khắc, lúc trước còn mắng Thanh Hoan nữa.

Ông ta là bác cả của Triệu Hân Nhiên, nên vẫn chưa mắng đó, cứ nhìn Triệu Hân Nhiên quay cảnh này NG [1] tám lần là hiểu.

Chán không thèm nói, đãi ngộ khác nhau rõ như ban ngày."
[1]: NG là viết tắt của từ no good hoặc not good.

NG có nghĩa không tốt hay chúng ta có thể hiểu theo nghĩa khác như chưa đạt yêu cầu.

Trong quá trình sản xuất phim thì người ta sinh ra khái niệm NG, ý nói tới những cảnh quay bị lỗi hoặc không đạt chất lượng.

Cố Tâm Mỹ không có biết tám lần NG có ý nghĩa như thế nào, hỏi: "Tám lần là nhiều lắm hả chị?"
"Cảnh này rất đơn giản, chỉ là mấy vị phi tần gặp nhau trên đường sau đó hư tình giả ý hàn huyên vài câu, người khác diễn khá tốt rồi, nhưng cái cô Triệu Hân Nhiên này, hoặc là không nhớ được lời thoại, hoặc là đứng sai vị trí, còn không thì giống như vừa nãy đạo diễn mới nói, biểu tình cứng nhắc đó.

NG tám lần là quá quá nhiều."
"Hóa ra là như vậy."
Ở đoàn phim nửa tháng nay khiến Salsa vô cùng buồn chán, thật vất vả mới có bạn mới, liền tóm lấy người mới này nói không ngừng nghỉ: "Triệu Hân Nhiên này may mắn lại là cháu gái của đạo diễn, bằng vào diễn xuất tệ như vậy thì vốn không thể lấy được vai nữ hai này."
Cố Tâm Mỹ cảm thấy rất hứng thú, vội hỏi: "Nếu cô ta đã dựa vào quan hệ để tiến vào, chẳng lẽ những người khác không có ý kiến gì sao?"
"Sao lại không có, giận mà không dám nói đó.

Lúc trước nam hai diễn vai vương gia phải diễn chung với cô ta, bởi vì diễn xuất của cô ta quá kém, liên tục NG, nhưng có đạo diễn nên cái người nam hai đó không dám nói gì, chỉ có thể tức giận mà đá hỏng một cái đèn đạo cụ thôi đó."
"Wow, vậy ai mà diễn chung với cô Triệu Hân Nhiên này thì xui xẻo gần chết."
"Khụ khụ ——" Quý Thiển Ngưng nghe hai người họ càng nói càng thái quá, nhắc nhở: "Tai mắt vạch rừng, họa là từ ở miệng mà ra."
Cố Tâm Mỹ vội dùng tay che miệng lại.

Salsa cũng cảm thấy xấu hổ mà ngậm miệng lại, không than vãn nữa.

Quý Thiển Ngưng tiếp tục tập trung vào cảnh quay, bỗng dưng nghe thấy điện thoại kêu lên.

Trước khi đi cô đã nhắn cho Wechat Khương Ấu Na, Quý Thiển Ngưng tưởng đối phương nhắn lại cho mình, bèn lấy ra xem thử.

Một tin nhắn, đến từ Mạc hống hách.

Quý Thiển Ngưng nhìn nhìn hai người đứng bên cạnh, xác định cả hai không có chú ý bên này, mới click mở cái kia tin tức.

Mạc hống hách: "Đến XX rồi à?"
XX là tên của phim trường này.

Quý Thiển Ngưng hơi giật mình.


Mạc Hạm sao lại biết hôm nay mình sẽ vào đoàn làm phim?
Chẳng lẽ chị gắn máy định vị trên người cô?!
Không có khả năng, nếu là thật thật đi chăng nữa thì thời điểm tắm rửa đã sớm bị cô phát hiện.

Loại cảm giác này hệt như bị người ta "Giám thị", vô cùng sởn tóc gáy, Quý Thiển Ngưng tạm thời đã quên mất chuyện dùng chiến tranh lạnh để đối phó với Mạc Hạm, hỏi chị: "Sao chị lại biết?"
Mạc hống hách: "Chị có WeChat của Trần Lâm."
Quý Thiển Ngưng: "............"
Trần Lâm vậy mà cũng nói cho Mạc Hạm biết những điều này? Điều đó chẳng phải nghĩa là từ nay về sau nhất cử nhất động của cô ở phim trường đều có khả năng sẽ bị người nào đó biết sao?
Nhưng lúc Mạc Hạm hỏi thăm về mình, chẳng lẽ Trần Lâm không cảm thấy kỳ lạ sao?
Quý Thiển Ngưng không dám nghĩ tiếp nữa.

"Tốt, cho qua." Âm thanh đạo diễn từ xa xa truyền tới, làm cả phim trường vốn đang yên tĩnh xôn xao cả lên.

"Tôi đi trước nha." Salsa nói xong liền chạy đi tìm Lục Thanh Hoan.

Quý Thiển Ngưng vốn dĩ cũng định đi tới gọi Lục Thanh Hoan, lại thấy Lục Thanh Hoan bị đạo diễn gọi lại, bèn rút chân lại.

Đột nhiên một cô gái mặt trang phục của phi tần đẩy mọi người ra, phía sau còn một cô gái ăn bận bình thường theo sát.

Quý Thiển Ngưng nhận ra đó là Triệu Hân Nhiên cùng trợ lý của cô ta, bèn kéo Cố Tâm Mỹ nhích qua một bên.

Không nghĩ tới thị lực của Triệu Hân Nhiên lại tốt như vậy, liếc mắt một cái đã nhận ra Quý Thiển Ngưng, rút lại vẻ khó chịu và quẫn bách trên mặt, lập tức đi tới.

Cố Tâm Mỹ không biết giữa các cô có xích mích, chỉ cảm thấy Triệu Hân Nhiên đằng đằng sát khí, bèn kéo kéo ống tay áo Quý Thiển Ngưng.

Quý Thiển Ngưng vỗ vỗ mu bàn tay của cô nàng, ý bảo cô ấy đừng hoảng hốt.

Triệu Hân Nhiên đi tới gần, ánh mắt giống hai thanh phi đao bắn thẳng tới đây, hỏi thẳng: "Trác Nhiên nói mấy ngày hôm trước A Hạm hóa trang thần thần bí bí xong lén lút chạy đi tìm một người, cả buổi cũng không thấy đâu.

Có phải chị ấy tìm cô hay không?"
Thật ra Quý Thiển Ngưng có một chút cảm giác bội phục Triệu Hân Nhiên, người này mới nhìn thì có vẻ không thông minh lắm, nhưng trực giác lại chuẩn đến đáng sợ.

Nhìn thấy tay của Triệu Hân Nhiên gần như muốn chọc mù mắt cô, Quý Thiển Ngưng có một khát khao muốn bẻ gãy nó.

Nhưng phim trường nhiều người như vậy, đánh nhau không tốt.

Nghĩ đến lần trước cô tận tình khuyên bảo Triệu Hân Nhiên, cứ nghĩ chỉ cần Triệu Hân Nhiên và Mạc Hạm thành một đôi, thì sau này Mạc Hạm sẽ không còn dính líu gì tới cô nữa.

Nên những câu đó đều là lời tận đáy lòng.

Nhưng giờ cô đổi ý rồi.

Quý Thiển Ngưng ghét nhất bị người khác chỉ vào mặt mình, hất ngón tay đó ra, tràn đầy ý trêu tức mà nói: "Đúng vậy.

Chị ấy ở trong phòng tôi một hồi lâu, cô đoán xem chúng tôi đã làm gì?"
Triệu Hân Nhiên lập tức nổi trận lôi đình, mắng: "Cô đúng là không biết xấu hổ!"
"Sao cô lại mắng người khác như vậy." Cố Tâm Mỹ vì cô mà bênh vực kẻ yếu.

Quý Thiển Ngưng vội ngăn lại cô trợ lý này lại, nửa cười nửa không mà nhìn ngũ quan vặn vẹo của Triệu Hân Nhiên, nói: "Cô thì có xấu hổ đó.

Mấu chốt là, Mạc Hạm chị ấy có muốn cô không?"
- --
Chương này dài quá các bác ạ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận