Editor: Aminta.
Chương 189: Chìa khoá.
***
Sigourney và Ash ra khỏi vịnh Chạng Vạng, sau khi ra khỏi cửa thành phố, Sigourney đưa tay chạm vào chiếc vòng cổ màu đen trên cổ Ash, kích hoạt chức năng che mùi để giảm bớt mùi của Ash.
Sau đó họ bỏ lại những ánh mắt dò xét sau lưng và đến chỗ khe núi lần nữa.
Lúc này Sigourney mới kể về Fabio cho Ash.
Khi anh từng là con người thì thường xuyên ngụy trang thành tinh linh, trà trộn vào nhóm sinh vật ma pháp để tìm thông tin.
Fabio là tinh linh anh quen biết trong thời gian đó.
Anh ta là một tinh linh rất kỳ lạ.
Bỏ đàn sống riêng, không sống chung với tinh linh chung tộc của mình mà lại đi sống chung với quỷ hút máu.
Fabio cung cấp thông tin cho anh, anh cung cấp thiết bị luyện kim, thuốc phép mà các phù thủy con người mới có thể tạo ra cho Fabio. Bởi vì tách khỏi quần thể tinh linh, Fabio rất thiếu những thứ này.
Họ chưa từng nói tên cho nhau, nhưng bởi vì Fabio rất có danh tiếng, bởi vậy anh biết không ít chuyện về Fabio mà Fabio không biết gì về anh.
Fabio cũng chưa từng hỏi tên của anh, thân phận của anh.
Có lẽ Fabio đã biết anh là con người từ lâu, nhưng anh ta cũng không thèm để ý, cũng không tò mò.
Hai người vẫn giữ mối quan hệ đối tượng giao dịch, trao đổi thứ đối phương cần là đủ.
Ash nghe Sigourney kể, cậu gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Cậu cũng gần như hiểu rồi.
Giống như lúc nãy, Sigourney và Fabio cách hơn mười năm mới gặp lại, Fabio không hề kinh ngạc, cũng không hỏi trong những năm qua Sigourney đã đi đâu.
Hơn nữa Sigourney xuất hiện lần nữa trước mặt Fabio đã là một tinh linh ánh trăng bị biến đổi thành quỷ hút máu, nhưng anh ta vẫn không hỏi đã có chuyện gì xảy ra.
Chuyện thường thức ai cũng biết như Thánh Địa và ngày Huy Hoàng nhưng Sigourney lại không biết, Fabio vẫn giải thích bình thường.
Đối tượng giao dịch thông tin thế này quả là khiến người ta yên tâm.
Thảo nào khi Sigourney quay về thế giới này, anh lại trực tiếp đến tìm anh ta kiếm thông tin.
Trong khi nói về Fabio, Sigourney đã dựng xong lều vải pháp thuật, đồng thời lấy ra một bộ công cụ điều chế thuốc phép. Anh nhìn Ash rồi suy nghĩ, sau đó nói: "Anh ta cần rất nhiều thuốc phép, cậu điều chế chung với tôi."
Sau khi nhận được thông tin từ người ta, tiếp theo là lúc họ phải trả thù lao.
"Loại thuốc phép nào?" Ash cũng lấy bộ công cụ điều chế thuốc phép của mình ra: "Phải loại tôi biết điều chế không?"
Sigourney lấy nguyên liệu ra, anh bật cười một tiếng: "Thuốc gây ảo giác, bé ngoan như cậu sao biết được?" (Thuốc gây ảo giác cho văn vở chứ thực chất là mai thúy)
Ash hoàn toàn không biết nhưng không biết thì học, cậu khiêm tốn tiến đến bên cạnh Sigourney, cẩn thận quan sát động tác của anh.
Quá trình điều chế thuốc gây ảo giác đơn giản đến bất ngờ, dù là Sigourney thông thạo luyện kim chứ không phải thuốc phép cũng có thể dễ dàng điều chế được. Ash thành thạo thuốc phép đương nhiên điều chế dễ như trở bàn tay.
Điều duy nhất cần phải chú ý chính là trong quá trình đun chín thuốc phép mấu chốt, chất khí bay lên dễ khiến đầu óc người ta rơi vào cơn phê, tinh thần đê mê, nhất định phải cẩn thận tránh để hít vào.
Sau khi được Sigourney cảnh cáo, cuối cùng Ash cũng nhận ra tác dụng chân chính của thuốc gây ảo giác.
Nhưng Fabio cần nhiều thuốc gây ảo giác như vậy làm gì?
Dường như biết thắc mắc của Ash, Sigourney bình tĩnh nói: "Fabio sẽ không dùng nó làm chuyện xấu. Đều là để anh ta dùng hết."
Đó là một tinh linh tách khỏi quần thể, sống trong thế giới ảo tưởng, hiếm khi có lúc tỉnh táo trong ngày.
Ash khẽ "À" một tiếng, không tiếp tục hỏi nữa.
Nếu như thế giới hiện thực có thể khiến người ta vui vẻ mãn nguyện, thì có ai muốn đắm chìm trong thế giới ảo tưởng để tự lừa gạt bản thân đâu?
Cậu bắt đầu vùi đầu điều chế thuốc chung với Sigourney.
Khi đêm thứ hai sắp đến, họ mang thuốc gây ảo giác đến chỗ Fabio lần nữa.
Ban đầu họ cho rằng chỉ cần giao thuốc cho Fabio là xong, không ngờ đêm nay Fabio tỉnh táo hơn tối qua rất nhiều, anh ta lại mang đến một tin tức mới cho họ.
"Hình như hôm qua tôi quên nói... Người bên trong căn cứ liên minh Tự Do bị phá hủy đều còn sống."
"Dù sao những người kia cũng thuộc về địa điểm trong lời tiên đoán. Không ai dám khẳng định chìa khóa thế giới liệu có phải là một trong số những người đó hay không, hai người thấy đúng không?"
"Quốc hội không thể giết họ, cho nên đã nhốt họ lại trên đảo rồng."
"Nhưng tôi nghe nói một thông tin mật. Không phải ai trong số họ đều sống hết. Trong họ có một kẻ xui xẻo, hình như là chết trong cuộc chiến năm đó, cả linh hồn cũng tan biến, ngay cả các phù thủy thây ma cũng không thể cứu nổi người đó..."
...
Sau khi nhận được tin tức, họ lại trở về lều vải pháp thuật ở khe núi, Sigourney im lặng suốt quãng đường.
Những người trong liên minh Tự Do chưa chết ư?
Anh chính mắt thấy mọi người bị bẻ cổ, hút sạch máu tươi, xác người chồng chất... Sao họ lại còn sống?
Nhưng pháp thuật vô cùng thần kỳ.
Lúc trước anh đã chết, không thể nhìn thấy chuyện sau đó, bởi vậy anh cho rằng mọi người đều bị giết sạch như anh.
Nhưng sau khi anh chết đi, sinh vật ma pháp có rất nhiều khả năng thiên bẩm trong huyết thống, biết đâu trong số đó có một khả năng có thể cứu sống mọi người thì sao?
Cho nên... chỉ có mình anh chết thật sự trong cuộc chiến đẫm máu đó thôi ư?
Là kẻ xui xẻo trong miệng Fabio, cảm giác của Sigourney lúc này rất phức tạp.
Anh nên cảm thấy vui mừng, dù những người bạn cũ mất đi tự do nhưng họ vẫn còn sống tốt, anh có cơ hội gặp lại họ lần nữa, đúng là chẳng còn gì tốt hơn.
Nhưng chẳng biết tại sao anh lại không cười nổi.
Sắc mặt anh tối tăm, rầu rĩ vô cùng.
Sau cùng anh lạnh lùng căm hận nói: "Lại là muốn khống chế thế giới? Lần trước họ vọng tưởng khống chế thế giới đã khiến thế giới chia hai, bây giờ vẫn còn chưa tỉnh ra? Đồ ngu xuẩn! Có một bài học rồi mà vẫn chưa đủ sao?" Anh trút hết sự khó chịu lên người sinh vật ma pháp.
Ash ở bên cạnh anh yên lặng gật đầu, lần trước sinh vật ma pháp đã có ý định khống chế thế giới và làm quá trớn, lần này... có lẽ họ cũng đã quá trớn?
Cậu cảm thấy Sigourney hẳn là đã biết rõ trong lòng.
Chìa khóa trong lời tiên đoán chắc là ám chỉ Sigourney nhỉ?
Quốc hội muốn tìm được chìa khoá, kết quả họ đã giải quyết luôn chìa khóa ngay từ đầu.
Thánh Địa hay ngày Huy Hoàng sau này đều uổng công mà thôi.
Vậy chẳng phải quá trớn thì là gì.
Ash hơi muốn cười, nhưng nhìn thấy vẻ mặt u ám của Sigourney, cậu chớp mắt rồi lặng lẽ đưa tay che miệng.
Đương nhiên chuyện Sigourney là chìa khóa trong lời tiên đoán chỉ là suy đoán của Ash và Sigourney sau khi kết hợp với lời tiên đoán của Dylan, không chắc là chính xác hoàn toàn. Họ còn phải đến Thánh Địa một lần để xem có thể phát hiện ra gì hay không.
Vận mệnh chỉ dẫn họ trở lại vùng đất ban sơ, đi đến thế giới này không thể nào là chuyện vô tình, chắc chắn là có ý nghĩa gì đó.
Thánh Địa và ngày Huy Hoàng gần ngay trước mắt, họ phải kiếm cơ hội tham gia mới được.
Nhưng phải làm thế nào mới có thể khiến các chủng tộc lớn đồng ý cử họ làm người đại diện đây?
Bọn họ mới đến nên cũng không có cách nào tiếp xúc với những người có địa vị cao của các chủng tộc lớn hết...
Chẳng lẽ phải phô bày vận may của mình để gây chú ý sao?
Ash nghiêm túc nghĩ, làm thế nào để phô bày vận may đây? Trên Ilov Đỏ có sòng bạc nào lớn như trong vương thành Rực Rỡ không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...