Đường Vi vẻ mặt không đành lòng nói:
- Huyết Vũ, tại sao nhất định phải làm lớn chuyện đến mức này chứ? Tôi nhớ năm đó khi vừa vào công hội, anh còn từng làm người huấn luyện của chúng tôi, dạy chúng rất nhiều kỹ năng sống trong thế giới ngầm…
Đến bây giờ tôi cũng vẫn chưa quên tất cả những gì ban đầu anh giúp tôi, tôi chỉ muốn nói chuyện nghiêm túc với mọi người. Nếu không phải Hồng Nguyệt quá vô lý thì sự việc cũng sẽ không phát triển đến nước này.
Ánh mắt Huyết Vũ lộ ra một tia nhớ lại, Shirley ở bên cạnh thì ho hai tiếng, nói:
- Huyết Vũ, tôi cảm thấy có thể Huyết Phượng Hoàng thật sự không phải là hung thủ… Nếu cô ấy thật sự giết hội trưởng thì không cần nói với chúng ta nhiều như vậy.
Thực lực của người đàn ông kia còn mạnh hơn cả hội trưởng của chúng ta lúc còn sống, hắn hoàn toàn có thể trực tiếp giết chết chúng ta, không cần giải thích…
Tần Xuyên nhếch mày cười cười:
- Vẫn là cô em này hiểu lý lẽ, nhưng các người nghĩ sai một điểm. Tôi không hề quan tâm đến việc ai giết hội trưởng các người, chỉ cần các người dám ra tay với người phụ nữ của tôi thì tôi vẫn sẽ làm thịt các người.
Huyết Vũ vẻ mặt nghi hoặc, thật ra trước đó anh ta cũng có chút dao động, lúc này Shirley nói như vậy hình như càng thấy không đúng.
- Nếu không phải cô giết hội trưởng thì tại sao hội trưởng lại chết? Với thực lực của hội trưởng, trừ phi là người đặc biệt thân cận đánh lén, bằng không thì trong công hội chẳng ai có thể vào phòng luyện công của người ấy, còn giết cả người ấy.
Huyết Vũ nói.
Đường Vi thì như có điều suy nghĩ, trước đó cô còn quá kinh ngạc nên không kịp suy nghĩ kĩ, nhưng lúc này bỗng có một suy nghĩ hiện lên trong đầu cô.
Tần Xuyên nhìn thần thái của Đường Vi liền gần như hiểu rồi:
- Vừa nãy khi giao đấu với tên Hồng Nguyệt kia, từ trong chân khí của anh ta, anh cảm nhận được một tia khí tức đặc biệt, chẳng khác nào “Huyết Hoàng Công” kia của Tiểu Vi Vi em, có phải nguyên nhân này không?
Đường Vi đột ngột ngẩng đầu, cô không nghi ngờ độ nhạy cảm của Tần Xuyên, cho dù thực lực của cô và Hồng Nguyệt chênh nhau rất nhiều, vì thế không cảm nhận được nhưng chắc chắn Tần Xuyên sẽ không nhìn nhầm.
- Quả nhiên là như vậy…
Đường Vì thì thào, trong mắt hiện lên vài phần đau lòng.
Huyết Vũ cùng Shirley một hồi mờ mịt:
- Làm sao vậy? Có vấn đề sao?
Đường Vi thở dài:
- Có lẽ các người cũng biết công pháp của sư phụ là “Huyết Hoàng Công” do hội trưởng đời đầu tiên của Bất Tử Điểu truyền lại, mỗi đời đều chỉ truyền cho người kế nhiệm, từ một người hoặc chọn từ mấy người kế nhiệm ra người có thiên phú luyện để trở thành hội trưởng kế tiếp.
- Đúng vậy, nhưng chuyện này có liên quan gì đến Huyết Hoàng Công?
Huyết Vũ hỏi.
Đường Vi tiếp tục nói:
- Vừa nãy người đàn ông của tôi giao đấu Hồng Nguyệt, phát hiện chân khí của anh ta có khí tức của Huyết Hoàng Công…
- Cái gì?
Hai người bọn Huyết Vũ bốn mắt nhìn nhau:
- Ý cô là Hồng Nguyệt…
Tần Xuyên khoát khoát tay:
- Mặc kệ các người có tin hay không, chắc là anh ta đã học “Huyết Hoàng Công”, có điều anh ta không hề tận lực thi triển, vì thế, những người có tu vi thấp hơn anh ta như các người đều không phát giác ra.
Đường Vi nói:
- Nếu anh ta thật sự đã học được “Huyết Hoàng Công” thì chứng tỏ anh ta biết rõ chỗ thiếu hụt lớn nhất của công pháp này… Vậy thì nếu anh ta muốn giết chết sư phụ thì cũng đơn giản.
- Chỗ thiếu hụt của Huyết Hoàng Công?
Huyết Vũ và Shirley đều rất nghi hoặc, bọn họ chưa bao giờ nghe nói trấn hội thần công này của công hội có chỗ thiếu hụt gì.
Hội trưởng các đời đều dựa vào Huyết Hoàng Công, nằm trong top của bảng xếp hạng sát thủ thế giới ngầm, chỉ nghe nói công pháp này được hội trưởng đời đầu phát hiện trong một di tích cổ nhưng không hề biết lai lịch cụ thể.
Đường Vi mấp máy cặp môi đỏ mọng, do dự một chút rồi mới giải thích:
- Vốn dĩ tôi đã hứa với sư phụ vĩnh viễn không tiết lộ bí mật của Huyết Hoàng Công ra ngoài, nhưng nay sư phụ bị hại, tôi tin tưởng hai người nên nói bí mật này với hai người vậy…
Thật ra Huyết Hoàng Công tổng cộng chia thành “9 biến”, tu vi của mỗi biến tăng rất kinh khủng, càng về giai đoạn cuối càng tăng nhiều.
Nhưng cùng với mỗi lần tăng lên thì cũng chính vào sau mỗi lần biến đổi đều sẽ xuất hiện “sự suy yếu” trong một khoảng thời gian. Trong thời gian này, người tu luyện còn yếu ớt hơn cả người bình thường, không những mất hết công lực mà còn cả người toàn thân bủn rủn vô lực, như là bị rút sạch khí lực vậy…
Nghe đến đó, mắt Huyết Vũ cùng Shirley đều lộ ra vẻ khiếp sợ, tin tức kiểu này tuyệt đối là điều người Huyết Hoàng Công không muốn bị người ngoài nghe thấy nhất!
Nếu như đây đều là sự thật thì có nghĩa là dù có luyện công pháp này đến cảnh giới cao đến đâu đi nữa thì cũng có khả năng bị bất cứ một người yếu ớt nào ám sát!
Tần Xuyên ở bên cạnh cũng giật mình:
- Hóa ra là vậy, chẳng trách một năm trước khi anh quay đầu nhìn thấy Tiểu Vi Vi em, em và Tiểu Nghị bị mấy tên lưu manh quấn lấy mà em vẫn không cách nào phản kháng… Hóa ra đó là thời gian suy yếu của em à?
Đường Vi gật đầu cười, lần kia nếu không phải Tần Xuyên ra tay cứu bọn cô thì có thể cô không giữ được cả sự trong sạch rồi.
Đáng giận là những tên lưu manh đó bình thường không hề phải đối thủ của cô, đúng lúc ngày hôm đó bệnh tâm lý của Đường Nghị phát tác, đi ra khỏi nhà, không biết tung tích.
Trong lúc cấp bách, nửa đêm cô còn tìm kiếm khắp nơi nên mới gặp người đàn ông chán nản lưu lạc đầu đường.
Cũng từ lúc đó trở đi, hai người coi như cũng kết duyên phận sau đó.
Chỉ có điều Tần Xuyên khi đó công lực cũng bị phế, chỉ lộ ra chút thực lực của người theo võ, vì thế Đường Vi cũng từng cho rằng Tần Xuyên chỉ có chút bản lĩnh đó.
- Khi đó em đang trong giai đoạn “biến thứ hai”, suy yêu cả tuần liền… Sư phụ từng nói nếu đạt đến “3 biến” thì sẽ có khoảng 1 tháng suy yếu.
Mà khi em rời khỏi sư phụ, người đã sắp đạt đến biến thứ tư, nếu không có gì bất ngờ thì có thể sẽ suy yếu trong gần nửa năm, thậm chí là một năm…
Đường Vi phân tích nói:
- Khi đó, sau khi sư phụ muốn lui về phía sau, em nghĩ có một phần nguyên nhân chính là muốn cẩn thận với biến thứ tư, vượt qua thời kỳ nguy hiểm đó.
Nhưng khi đó em muốn chạy về Trung Quốc nên người đành tìm người kế nhiệm khác.
Huyết Vũ cùng Shirley đã nghe rõ, nghĩ như vậy thì tất cả đều hợp lý rồi.
- Nói cách khác… lúc đầu hội trưởng chọn Hồng Nguyệt làm hội trưởng nên cũng truyền Huyết Hoàng Công cho anh ta?
Shirley nói.
- Nhưng tại sao Hồng Nguyệt phải giết hội trưởng? Hội trưởng vất vả bồi dưỡng anh ta nhiều năm như vậy…
Huyết Vũ khó hiểu nói.
Tần Xuyên cười ha ha:
- Điều này có gì khó đoán đâu, nếu đổi lại là một người theo võ Tiên Thiên trung cấp khác mà bị chèn ép ở dưới làm lão nhị nhiều năm như vậy, trong lòng có thể không có oán khí không?
Huống chi anh ta biết nếu hội trưởng của các người vẫn còn sống thì anh ta vĩnh viễn chỉ là lão nhị trong công hội. Đợi một năm sau, hội trưởng của các ngươi lần nữa rời núi thì chẳng phải anh ta càng không ngẩng đầu lên được sao?
Hơn nữa bí mật “Huyết Hoàng Công” càng ít người biết càng tốt. Nếu anh ta giết hội trưởng của các người rồi giết cả Tiểu Vi Vi của tôi nữa thì chẳng phải là chẳng ai biết đến chỗ thiếu hụt này sao?
Huyết Vũ cùng Shirley nghe xong sởn hết cả gai ốc, nhưng lại không cách nào phản bác suy đoán này.
Rất lâu sau mà Huyết Vũ cùng Shirley vẫn hổ thẹn mà cúi đầu.
- Thật xin lỗi, Thực xin lỗi, Huyết Phượng Hoàng, xem ra chúng ta thiếu chút nữa đã nối giáo cho giặc, gây sai lầm lớn. Nếu thật sự giết cô rồi thì quá có lỗi với các tiền bối của công hội rồi.
Đường Vi cười khổ lắc đầu:
- Ít nhất huyết thù của sư phụ phải báo, vậy là đủ rồi.
Đột nhiên, trong mắt Shirley tràn ngập sự tha thiết nói:
- Huyết Phượng Hoàng, cô quay trở lại công hội chúng tôi đi. Bây giờ cô là người duy nhất tu luyện Huyết Hoàng Công, theo quy củ của công hội chúng ta thì cô chính là hội trưởng mới rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...