Đầu Quý Phong đầy mồ hôi, bộ dạng lúng túng, sắc mặt đỏ bừng khiến cho Tiêu Vũ cảm thấy rất buồn cười, ánh mắt cô đung đưa, cặp môi đỏ mọng khẽ nói.
-Cậu biết xoa bóp à?
-Đúng, đúng vậy!
Quý Phong luống cuống trả lời, đồng thời lặng lẽ lau mồ hôi trên trán.
-Hi…hi…hi
Thấy được dáng vẻ khẩn trương, Tiêu Vũ không nhịn được cười, cô ta khẽ gật đầu, nói:
-Nếu đã nói như vậy, thì cậu giúp tôi xoa bóp một chút đi!
-Lại chỗ kia... Tôi đỡ cô ngồi lên ghế sa *** trước đã, như vậy thuận tiện hơn!
Quý Phong có chút nói lắp bắp.
Tiêu Vũ gật đầu, dựa vào cánh tay của Quý Phong, ngồi xuống ghế sa ***.
Quý Phong quay đầu nhìn một lượt khắp phòng, lấy một cái ghế nhỏ đặt trước mặt Tiêu Vũ, nói.
-Tiêu Vũ, cô đặt chân lên ghế này đi!
Tiêu Vũ cười khúc khích, liền giơ chân lên, cởi bỏ giày xăng-̣đan, đặt lên ghế.
Quý Phong hơi bối rối, hắn không biết nên bắt đầu từ đâu!
Chân của Tiêu Vũ có thể gọi là rất đẹp, đôi chân trắng nõn, tựa như là một khối ngọc đẹp, thon dài, mịn màng, khiến cho người khác không thể không say sưa ngắm nhìn, sau đó đem cất đi cẩn thận, không dám cho người ngoài thấy được, sợ người khác sẽ đoạt đi.
Năm ngón chân kia, cực kỳ giống năm khối ngọc xanh nhạt, khiến cho người khác không khỏi bị thu hút, không thể rời ánh mắt đi.
Cùng với nước sơn màu đỏ ở những ngón chân kia, lại càng khiến cho bàn chân đẹp càng thêm đẹp, làm cho tim Quý Phong đập thình thịch!
Hắn không nhịn được thầm mắng mình vô sỉ, trong lòng rõ ràng là đã thích Đồng Lôi rồi, lại vẫn tạo ra cuộc gặp mặt này, chỉ mới trải qua nửa tiếng nhưng trong lòng hắn đã có chút xao xuyến.
Lắc đầu một cái, Quý Phong bỏ qua suy nghĩ vừa rồi, sau đó cẩn thận ngắm đôi chân Tiêu Vũ, trong đầu không biết nên làm gì bây giờ.
Chân Tiêu Vũ thật sự là thật đẹp, được xoa bóp đôi chân này, quả thực chính là diễm phúc, Quý Phong có những suy nghĩ vẩn vơ.
-Làm sao vậy? Có vấn đề gì không?
Tiêu Vũ thấy nét mặt Quý Phong có chút khác thường, không khỏi hỏi.
Quý Phong luống cuống vội vàng lắc đầu, nói.
-Không có! Không có! Tôi chỉ là đang nhớ lại các kỹ thuật xoa bóp thôi, ha ha...
Sau khi cười xong, Quý Phong hít một hơi thật sâu, cố đè những rung động trong lòng xuống, khẽ nâng chân của Tiêu Vũ lên, hắn có thể cảm giác được rõ ràng, bản thân mình đang có những rung động.
-Hô!
Quý Phong hít thở sâu vài cái, bình tĩnh trở lại, hắn lại cúi đầu nhìn lại, lập tức phát hiện, tại vị trí mắt cá chân Tiêu Vũ, đã bị sưng lên, hơn nữa còn có vết bầm.
Khối máu bầm này, nhất thời đã khiến cho chân của Tiêu Vũ mất đi chút vẻ đẹp vốn có!
“Trí não, giúp tôi điều động dòng điện sinh vật, tôi muốn giúp cho bạn tôi xoa bóp!” Quý Phong tập trung suy nghĩ, trao đổi cùng trí não, đồng thời, tay hắn bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp chân cho Tiêu Vũ.
“Chủ nhân, dòng điện sinh vật đã bắt đầu theo tay của cậu truyền ra ngoài, cậu chỉ cần đặt tay tại vị trí cần xoa bóp là được rồi!” Âm thanh của trí não truyền đến, mới khiến cho Quý Phong đột nhiên tỉnh hồn lại.
Hắn cố gắng bình tĩnh, nhẹ nhàng xoa bóp chân cho Tiêu Vũ.
Trên thực tế, trong lòng Tiêu Vũ lúc này cũng không được bình tĩnh, thậm chí có thể nói là rất ngượng ngùng.
Có thể không ngại ngùng đem chân đặt ở trong tay một người con trai, mặc kệ người ta vuốt ve, quả thực là chuyện không thể tin nổi, Tiêu Vũ chưa bao giờ nghĩ sẽ làm chuyện điên rồ như vậy!
Nhưng mà, có lẽ thấy được bộ dạng trung thực của Quý Phong, Tiêu Vũ nhất thời nổi tính trẻ con, đã nghĩ ra trò trêu chọc tên nhóc này, nhưng mà tình hình bây giờ, dường như là có chút mập mờ rồi đây.
“Không nên suy nghĩ nhiều, hắn chỉ là một học sinh trung học, hơn nữa sắp là học sinh của mình. Hơn nữa, là do hắn làm mình bị thương nên bây giờ phải xoa bóp cho mình, đó là một điều rất bình thường, không có gì phải thấy ngại ngùng!” Tiêu Vũ tự động viên mình, nhưng lại đỏ mặt, ánh mắt ngượng ngùng.
-Hô…!
Tiêu Vũ lén hít thở sâu, mới lấy lại được bình tĩnh, ngay lúc này, ở cổ chân cô cảm thấy một cảm giác cực kỳ sảng khoái, loại cảm giác này, dường như tất cả lỗ chân lông đều mở ra, để hút lấy tất cả không khí. Cơ thể của cô, trong nháy mắt mềm nhũn ra, nếu như không phải ngồi trên ghế sa ***, cô ta đã không có cách nào ngồi thẳng, loại cảm giác sảng khoái đó, không có cách nào ngăn cản!
Theo bản năng, miệng nhỏ nhắn của Tiêu Vũ nhẹ nhàng hộc ra một tiếng rên rỉ.
-Ác...!
Vù!
Sau khi phát ra thanh âm đó, gương mặt xinh đẹp của Tiêu Vũ có một chút đỏ, cô ta rất xấu hổ, tại sao mình lại phát ra âm thanh như vậy!
Chết tiệt!
Tiêu Vũ cúi đầu bối rối vô cùng, khiến cho mái tóc t dài che đi gương mặt của cô, bằng không, cô ta thật muốn tìm một cái lỗ để chui vào rồi.
Nhưng mà, loại cảm giác sảng khoái vô cùng đó, lại quanh quẩn tại tim của cô, dù như thế nào cũng xua mãi không đi!
Quý Phong cũng lúng túng vô cùng, cô nam quả nữ ở chung một phòng, mà tay của hắn còn không ngừng vuốt ve chânTiêu Vũ, loại cảm giác tiếp xúc da thịt tuyệt vời đó, khiến cho trong lòng hắn không nhúc nhích được.
Quả thực chính là hại nước hại dân.
Trong lòng Quý Phong ngầm nói một câu, rồi mới miễn cưỡng bình tĩnh lại, làm bộ như không có nghe thấy gì, tiếp tục động tác xoa bóp.
Dòng điện sinh vật lần nữa truyền, một lần nữa Tiêu Vũ cảm nhận được cảm giác cả người đều mềm nhũn, cô ta cắn môi của mình, sợ lại phát ra tiếng rên rỉ mắc cở đó.
Nhưng khi tay Quý Phong xoa bóp mạnh hơn, dòng điện sinh vật cũng đang gia tăng, Tiêu Vũ càng ngày càng khó nhịn được, cô ta ngượng ngùng phát hiện, ở một vị trí trên cơ thể mình xảy ra phản ứng, ngay cả chỗ ấy, cũng có một giòng nước ấm.
“Không được rồi!”
Tiêu Vũ không nhịn được nữa, đột nhiên dang chân, sắc mặt ửng hồng, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy ngượng ngùng.
Vậy mà lúc này Quý Phong, hai mắt mở to, sắc mặt cũng ửng hồng, hơi thở cũng dồn dập!
Tiêu Vũ đang mặc là một chiếc áo đầm, hơn nữa còn là ngồi đối diện Quý Phong. Bởi vì nàng đột nhiên dang chân, làm lộ ra bắp đùi trắng như tuyết, toàn bộ lọt trong tầm mắt Quý Phong.
Thân hình khỏe đẹp cân đối, trắng như tuyết mà còn tinh tế tỉ mỉ… Quý Phong cả người nóng nảy.
Quý Phong đột nhiên cảm thấy trong lỗ mũi có đồ vật gì đó đang chảy xuôi, hắn tự tay sờ một cái, không ngờ lại là máu mũi!
Trước mắt là cảnh tượng quyến rũ vô cùng, khiến cho Quý Phong huyết khí phương cương cuối cùng chảy máu mũi.
-Quý Phong, cậu làm sao vậy...
Tiêu Vũ thở hào hển vài cái, rồi thấy Quý Phong đang chảy máu mũi, cô ta liền hỏi ngay.
Ngay sau đó, Tiêu Vũ huyên phát hiện ánh mắt Quý Phong đang nhìn mình chằm chằm, cô ta theo ánh mắt Quý Phong cúi đầu nhìn lại.
Vù!
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Tiêu Vũ trong nháy mắt có một màu đỏ tươi, đồng thời, cô ta kêu thành tiếng.
-“A!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...