Toàn Giới Giải Trí Đều Đang Đợi Chúng Ta Ly Hôn - Ma An

Chương 4: Ngày thứ 4 chưa ly hôn

Edit: Đường Mật
Beta: Vương Vương

Hơn nửa ngày sau Khương Mộc mới nhận được tin nhắn của Lương Yên, không biết là bới vì mới thấy hay vì bị đề nghị của Lương Yên dọa mà kinh ngạc tới mức không kịp phản ứng lại.

“Lương Yên, đầu em hiện tại còn đau không? Ngày mai anh đưa em đến nội khoa kiểm tra một chút nhé?”

“Mấy cái này nổi tiếng hay không đều là chuyện không thể biết trước được, nghe anh, đừng làm việc ngốc nữa được không?”

“Cút đi”.Lương Yên chỉ hận rèn sắt không thành thép, lắc đầu: “Anh vẫn là nhanh chóng đổi nghề đi, kiếm một công ty tư vấn nào đó. Theo em làm người đại diện thế này, đến cuối đời hai ta vẫn nghèo.”

Ba năm trước, sau khi tốt nghiệp Học Viện Điện Ảnh, Lương Yên mới bước ra ngoài xã hội có một lần diễn vai quần chúng chung đoàn phim mà Khương Mộc làm hậu cần.

Đúng lúc cô đang muốn tìm trợ lý cho mình, hai người ăn nhịp với nhau, cùng ngồi trong một quán nhỏ ở cổ chợ phía đông, một người chăm chú lắng nghe một người vạch ra kế hoạch bước vào hàng ngũ tiểu hoa, nổi tiếng nội trong ba năm.

Nhưng mà xem hiện trạng trước mắt, thật đáng tiếc. Lúc trước lập ra kế hoạch nổi tiếng với Khương Mộc cũng không thể nào thực hiện được nữa, xem ra phải bỏ giữa chừng.

Lương Yên quyết định không thảo luận với Khương Mộc về vấn đề kia nữa, anh làm hậu cần vẫn tốt hơn bây giờ nên cô lại nói tiếp: “Em từ trong nhà kia dọn ra ngoài rồi, hai ngày này ở khách sạn. Anh nhìn giúp em xem có nhà nào thích hợp hay không, để em thuê.”

“Khương Mộc biết Lương Yên với Lục Lâm Thành cãi nhau, đành đáp ứng: “Cũng được, anh tìm giúp em, em có yêu cầu gì không?”

Lương Yên: “Em muốn nơi nào có phong thủy tốt một chút, không cần gấp lắm đâu, anh cứ từ từ tìm cũng được. Khi nào tìm được thì mời giúp em một đại sư đến xem phong thủy, xem nhà có cần sửa gì không, làm cái Huyền Quang Kính hoặc là kiếm gỗ đào gì đó, tóm lại nhất định phải vượng.”

Khương Mộc cảm thấy anh sắp phát điên lên rồi: “Anh…sẽ cố gắng hết sức.”

“Lương Yên: “Cố lên ヾ(°°), em xem trong anh.”

Vẻ mặt Khương Mộc một lời khó nói hết, nhìn chằm chằm vào yêu cầu nhà ở của Lương Yên, cảm thấy cô gái này mất trí nhớ xong cả người đều thay đổi.

Trước đây Lương Yên là nữ diễn viên hiền lành, vô dục vô cầu còn bây giờ mỗi ngày đều cân nhắc xem làm sao để có thể nổi tiếng ở giới giải trí, không biết có phải bị ai làm cho nóng nảy hay không mà giờ đến làm người vợ bị bỏ rơi cô cũng muốn.

Khương Mộc tải phần mềm thuê nhà xuống, xem qua tin tức thuê nhà ở cái giao diện màu mè cả nửa ngày mới thoát ra, mở Baidu.

Khương Mộc bày ra vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng mà gõ ra mấy chữ trên thanh tìm kiếm Baidu:

“Nữ minh tinh bị thất bại nên làm cái gì bây giờ?”

**


Lương Yên tự nhốt mình trong khách sạn suy nghĩ hai ngày mới nghĩ ra hình tượng “Người vợ bị bỏ rơi”, vậy mà Khương Mộc còn bảo cô đi khám. Lương Yên buồn bực hai ngày, cuối cùng cũng chuẩn bị ra ngoài đi bộ hít thở không khí, nhân tiện tìm chỗ ăn cơm luôn.

Cô trang điểm nhẹ, xách theo một chiếc túi nhỏ liền đi ra cửa, ai ngờ ở tháng máy khách sạn phát hiện có người đang lén lút nhìn cô.

“Nhìn bên kia kìa, rất xinh đẹp, nhìn có vẻ giống Lương Yên?”

“Lương Yên là ai?”

“Chính là vợ Lục Lâm Thành đó.”

“À hóa ra là cô ấy, Lương Yên thật kìa, có vẻ Lương Yên với Lục Lâm Thành không có ý định ly hôn đâu.”

“Tại sao còn chưa ly hôn cơ chứ, mỗi ngày tôi đều đi xem hotsearch bọn họ ly hôn, sắp đợi đến chết rồi!”

Lương Yên: “………”

Lương Yên mặt không biểu tình đi vào thang máy trở về phòng của mình, lấy kính râm ra đeo, che khuất nửa khuôn mặt.”

Lại xuống thang máy lần nữa, cuối cùng cũng không bị người khác nhận ra.

Cô nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, vô cùng đau đầu mà ý thức được rằng bản thân mình hiện tại rối loạn đến thê thảm nhưng vì Lục Lâm Thành nổi tiếng đến mức trời đánh cho nên không dám đi dạo nữa. Kế hoạch ban đầu cũng sửa thành ăn một bữa cơm liền quay về khách sạn.

Lương Yên là người phía nam, không cay không vui. Mấy ngày nay cô chỉ ăn cơm hộp của đoàn phim với cơm của khách sạn, cơn thèm ăn đã sớm nổi lên vì thế nên khi đi ngang qua một nhà hàng có mùi thơm của bánh rán, có hương lẩu liền không đi nổi nữa.

Bây giờ vẫn chưa tới thời điểm ăn cơm nhưng tiệm lẩu đã có khách lục tục đi vào. Lương Yên đứng trước cửa tiệm, mở điện thoại ra tra một vài thông tin.

Ba năm trước trong trí nhớ của Lương Yên thì cô vẫn có mấy người bạn, phần lớn đều là cùng nhau đóng phim ở chợ cổ phía đông. Ngày đó biết nhau vẫn còn là diễn viên quần chúng, hiện tại đã có mấy người đổi nghề, cũng có người tiếp tục đóng phim điện ảnh, chỉ là chưa nổi tiếng thôi. Vậy mà giờ không cách nào liên hệ được.

Lương Yên bi ai phát hiện ra mạng lưới quan hệ trong ba năm này hẹp đến đáng sợ, người cô có thể kêu tới ăn cơm cùng bây giờ cũng chỉ có Khương Mộc.

Nhưng Khương Mộc lại không thể ăn cay, ngay cả mì ăn liền cũng chỉ ăn vị canh nấm hương hầm gà, mấy chục năm như một.

Lương Yên đành cất điện thoại đi, đẩy đẩy kính râm trên mũi, một mình bước vào, tựa như thiếu nữ với chiếc khiêng đơn độc cùng một thanh kiếm hành tẩu ở đại mạc võ lâm đi tới tiệm rượu.

Cô gọi một đống đồ ăn lớn, tự nhúng tự ăn. Người phục vụ tiệm lẩu sợ cô cô đơn liền đem một con gấu bông lớn đặt ở đối diện cô.

“Vị khách này có thể bỏ kính râm xuống được không, tôi giúp cô trông coi nhé?”. Người phục vụ mỉm cười hỏi.

Lương Yên mang kính râm ăn lẩu cũng ngại phiền toái, thuận tay lấy kính râm xuống đưa cho phục vụ, sau đó liền ăn uống thỏa thích.


Cuối cùng cô vẫn phải đỡ tường về khách sạn, nữ diễn viên nào cũng vì bảo trì dáng người mà phải nghiêm khắc khống chế lượng thức ăn. Lương Yên ngày thường ăn cũng rất ít nhưng hôm nay lại đụng tới lẩu, cô không kiềm chế được.

Hơn nữa cô cũng chưa phải quay chụp thì còn để ý cái rắm gì đến dáng người vì thế nên khó có hôm được ăn đến no căng liền ôm bụng nằm trên giường một hồi, không nghĩ đến việc sẽ di chuyển.

Lương Yên nghỉ ngơi trong chốc lát sau đó liền tự liệt chính mình vào danh sách “Nữ nghệ sĩ đánh chết cũng không thể chạm vào đồ ăn” đứng đầu bảng Phì Trạch Khoái Nhạc Thủy*, vừa uống nước vừa chơi điện thoại. Đã làm là phải làm đến cùng.

*Phì Trạch khoái Nhạc Thủy*: theo như mình search google thì nó ra là đây là một nhóm thức ăn, kiểu như tối về uống coca nằm trên giường chơi điện thoại, sự kết hợp giữa xem phim với ăn gà rán, là một hành động ăn uống theo mình thích ko lo gì đến dinh dưỡng.

Cô đăng nhập Weibo, thấy lượt thích của cái ảnh tự chụp được đăng lên hôm trước còn chưa vượt quá một trăm, hơn nữa còn bị rớt vài trăm fan.

Cho nên người khác đăng Weibo là để cho fans phúc lợi còn cô đăng Weibo là để nhắc nhở mọi người chú ý quên xóa Lương Yên ra khỏi danh sách sao…

Lương Yên buồn bực rót phân nửa lon coca (lí do Phì Trạch Khoái Nhạc Thủy mình đã ghi nghĩa ở trên nên ở đây mình sẽ dịch là coca cho dễ hiểu nhé chứ từ này không phải là coca nhe), chợt nhìn thấy danh hiệu diễn viên Lương Yên của mình, cô liền click mở hotsearch #hôm nay Lục Lâm Thành ly hôn chưa#, xem hôm nay thảo luận cái gì.

Vừa nhìn thấy bài đầu tiên trên Weibo, cô liền hoảng sợ.

Lục thành tâm thành ý: “Đây là Lương Yên sao? Chiều nay ở tiệm lẩu có nhìn thấy nhưng không dám đi lên chào hỏi. Cô ấy một mình ăn lẩu, còn ăn rất nhiều, một người mà sức ăn thịt bò bằng với ba bàn.”

Bên dưới là một bức mình chụp lén không biết từ góc độ nào. Lương Yên vuốt tóc, môi sưng lên, đỏ bừng vì cay nhưng thần sắc vẫn chuyên chú nhúng nguyên liệu nấu ăn vào nồi, đối diện còn có một con gấu bông oa oa*.
*Oa oa: một loại thú lưỡng cư.

Sau đó là một câu dài, cô độc cấp quốc tế, ăn lẩu một mình bị liệt vào cô độc cấp quốc tế của năm.

Lương Yên mắng một câu mẹ nó.

Chụp lén cô thì thôi đi, cô cũng không sợ, dù sao cô lớn lên rất xinh đẹp. Nhưng lại cố ý cường điệu rằng một mình cô ăn sạch ba bàn thịt bò còn chêm thêm một câu cô độc cấp quốc tế là cái quỷ gì? Cười nhạo cô có thể ăn luôn cô độc sao?

Lục Lâm Thành có fan như này cũng tức chết.

Vì thế hotsearch #hôm này Lục Lâm Thành ly hôn chưa# đêm nay lại có chuyện để thảo luận sôi nổi, toàn bộ đều tập trung vào việc Lương Yên một mình chạy tới tiệm ăn lẩu.

Những ngày tiếp theo, người qua đường cùng một đám fans cuồng chỉ tập trung chú ý việc Lương Yên lại có thể một mình ăn ba bàn lẩu mà đại fans của Lục Lâm Thành đối với chuyện Lương Yên một mình đi ăn lẩu cảm thấy vô cùng vi diệu.

Các đại fans đứng đầu không chỉ có nhiệm vụ tập hợp đông đảo lượng fans mà có khi còn muốn gánh vác công ty quản lý, cùng fans chia nhau làm việc. Một ít đại fans còn có phương thức liên hệ công ty quản lý nghệ sĩ, thậm chí có cả phương thức liên lạc với nghệ sĩ.

Công ty quản lý hoặc nghệ sĩ có nhu cầu gì với fans, ví dụ như bình chọn bảng minh tinh yêu thích nhất, đều sẽ thông qua đại fans để truyền đạt lại cho các fans.


Đại fans làm nghệ sĩ gần gũi hơn với fans, thông thường có thể khống chế trạng thái hành động trước tiên của nghệ sĩ.

Bình thường fans chỉ biết Lục Lâm Thành đang quay phim điện ảnh của một đạo diễn tài nhưng tính tình kì quái còn đại fans lại biết đạo diễn có tài nhưng tính tình kì quái này không tìm được trạng thái để quay phim nên cho đoàn phim tạm thời nghỉ ngơi, Lục Lâm Thành bí mật trở về thành phố B.

Rõ ràng hai người là vợ chồng, đều ở thành phố B, đều trong trạng thái nghỉ ngơi, vậy mà lại có thể bị người qua đường chụp lén được Lương Yên một mình đi ăn lẩu.

Tuy rằng lần đầu nhắc tới sẽ rất đau lòng nhưng nhóm đại fans vẫn tung ra một nghi vấn lớn: Lương Yên một mình đi ăn lẩu, vậy người làm chồng Lục Lâm Thành đi đâu?

Cái này chẳng phải gián tiếp chứng mình rằng Lục Lâm Thành không muốn cùng cô gái Lương Yên này ở chung một chỗ sao? Tình cảm của hai người trên thực tế so với ngoài mặt không giống nhau.

Các fans từ trước đến nay vốn am hiểu việc cầm kính lúp soi dấu vết mò chi tiết, cuối cùng đưa ra kết luận này liền quá đỗi vui mừng, tựa như thấy được ngày Lục Lâm Thành ly hôn không còn xa nữa.

Kích động tới mức một đại fan lập tức phát Weibo, tuyên bố Lục Lâm Thành ly hôn sẽ tổ chức rút thăm trúng thưởng, còn thêm một vạn tiền mặt phần thưởng

Phía dưới lập tức có mấy fans hỏi vì sao lại tang giá phần thưởng.

Đại fan không nói thẳng ra là Lục Lâm Thành đang nghỉ ngơi ở thành phố B, chỉ trả lời rằng: “Lương Yên có thể một mình đi ăn lẩu, không cần phiền tới ca ca của chúng ta là tốt nhất.”

Vì thế đêm nay đề tài lại bị thay đổi phương hướng, trên trang chủ cũng phá lệ náo nhiệt, không biết ai nổi lên cầm đầu, mọi người bắt đầu sôi nổi ở Weibo.

Có người ôn hòa:

“Vậy phiền Lương Yên về sau vẫn luôn một mình ăn lẩu đi.”

Đồng ý Lương Yên và oa oa một mình ăn lẩu.

Có người kích động:

“Nếu Lương Yên dám để cho ca ca bồi đi ăn lẩu, tôi liền hắc* cô ta cả đời.”
*hắc: bôi đen, nói xấu

Đồng ý vẫn là Lương Yên với oa oa một mình ăn lẩu.

Cũng có người chỉ điểm giang sơn:

“Cô gái Lương Yên này vẫn còn tính thức thời.”

Tiếp tục đồng ý Lương Yên với oa oa một mình ăn lẩu.

Lương Yên nhìn mấy người náo nhiệt thảo luận, tức giận đến mức bóp nát lon coca trên tay.

Cái khác cô có thể chịu được nhưng mà chúc phúc cô về sau vĩnh viễn một mình đi ăn lẩu, cô làm sao có thể nhịn được nữa!

Lương Yên nuốt không trôi nổi cái khẩu khí này, nhớ rõ mình đang đóng vai người qua đường vì thế tóm được một cái bình luận được chia sẻ nhiều nhất Weibo, tức giận lên án: “Lương Yên đời này đều không cần Lục Lâm Thành bồi ăn lẩu, các người yên tâm đi!”

Lương Yên biết lúc này khẳng định sẽ bị chửi vì thế trực tiếp ném di động đi, vào phòng tắm tắm rửa.


Chờ cô rửa mặt, sấy khô tóc xong, một lần nữa trèo lên giường. Điện thoại vẫn luôn có tiếng ong ong vang lên.

Hiển thị người gọi là Khương Mộc.

Lương Yên nhận điện thoại: “Alo.”

Khương Mộc đi thẳng vào chủ đề: “Tổ tông, em có phải quên fandom của mình rồi không?”

Lương Yên khẽ nhíu mày: “Fandom nào?”

Khương Mộc: “Em mau lên Weibo xem đi.”

Trong lòng Lương Yên run lên, click vào bình luận mới nhất của mình. Các nick khác cũng chia sẻ bình luận của cô, đồng loạt trả lời: “Lương Yên đời này đều không cần Lục Lâm Thành bồi ăn lẩu, các người yên tâm đi!”

Ba giây yên tĩnh trôi qua.

Lương Yên tức khắc sợ tới mức muốn khóc, sức chiến đấu của fans Lục Lâm Thành có bao nhiêu bưu hãn trong giới mọi người đều biết đến, chọc tới họ tương đương với việc tự tìm đường chết.

Đăng ảnh chụp màn hình thì cũng chỉ có trăm fans của Lương Yên nhưng lượt thích của cái bình luận đời này không cùng Lục Lâm Thành ăn lẩu trên Weibo đã sớm vượt qua ngàn người.

Lương Yên không ngừng xây dựng tâm lý cho chính mình, tự nhủ rằng không thể để bạo lực internet ảnh hưởng đến đời sống sinh hoạt. Sau đó mới dám run rẩy click mở khu bình luận.

“Hả?”. Lương Yên đột nhiên trợn to mắt.
Tưởng rằng sẽ chỉ có chửi rủa cùng trào phúng thế nhưng lạ hoàn toàn biến thành thế này:

“Cảm ơn Lương Yên, vậy phiền Lương Yên nói được làm được.”

“Cảm ơn Lương Yên, vậy phiền Lương Yên nói được làm được.”

“Cảm ơn Lương Yên, vậy phiền Lương Yên nói được làm được.”

……………….

Lương Yên vẫn không thể tin vào những gì mình thấy, xoa xoa đôi mắt, lần nữa liếc nhìn số fans của mình, sau đó phát hiện ra một sự thật kinh người.

Cô…….

Giống như………

Giống như………

Nổi tiếng rồi.

#ĐườngMật
Cuối cùng cũng làm xong  chương này rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận