Chương 37
Ngày thứ ba mươi bảy xem tiền như rác
Cố Minh Cảnh ở cùng khách sạn với đoàn làm phim《 Đào Hoa Nặc 》, lúc anh đi ra cửa chính khách sạn thì tài xế đã đậu xe trước cửa.
Cố Minh Cảnh chuẩn bị lên xe thì đột nhiên nghe được phía sau có người nũng nịu kêu một tiếng: “Tổng giám đốc Cố.”
Hửm?
Cố Minh Cảnh và trợ lý Cao đồng thời quay đầu lại, Cố Minh Cảnh thấy một cô gái hơi gầy và một cô gái hơi mập tiến về hướng bọn họ, cô gái hơi gầy phía trước mặc quần áo hiện đại nhưng lại làm kiểu tóc cổ trang, trên mặt cũng đã trang điểm xong.
Cô gái gầy bước nhanh đến trước mặt Cố Minh Cảnh, đầu tiên là nhìn nhìn trợ lý Cao, sau đó mới ngẩng đầu cười ngọt ngào nói với Cố Minh Cảnh: “Tổng giám đốc Cố, hiện tại ngài có đến phim trường không? Em đã lỡ chuyến xe của đoàn phim, bây giờ lại gấp đi đóng phim, ngài có thể cho em đi nhờ không? Chúng ta cùng đến đó?”
Cố Minh Cảnh đầu tiên là nhìn nhìn cô gái gầy, sau đó tầm mắt lại chuyển đến trên người cô gái mập sau lưng cô ta, dừng lại hai giây.
Cô gái gầy cho rằng anh cảm thấy một chiếc xe không thể chở cô ta và trợ lý cùng lúc nên lập tức nói thêm: “Trợ lý của em có thể tự qua đó, cô ấy không vội.”
Cố Minh Cảnh thu lại tầm mắt từ trên người cô gái béo, sau đó lại rơi xuống trên người cô gái gầy, anh nhìn vẻ mong chờ trên mặt cô ta thì không khỏi nhíu mày, rốt cuộc cũng phun ra ba chữ: “……………… Cô là ai?”
Hạ Kiều cũng tự biết là nụ cười khéo léo trên khuôn mặt cô ta đã cứng lại.
Lúc này trợ lý Cao mới cười gượng một tiếng, nhanh chóng nói: “Tổng giám đốc Cố, đây là cô Hạ Kiều, nữ chính của bộ phim《 Đào Hoa Nặc 》.”
Hạ Kiều không ngờ cho dù tối hôm qua liều mạng lượn lờ trước mặt Cố Minh Cảnh như vậy mà anh ta vẫn không nhớ tên cô, hơn nữa không chỉ không nhớ tên, thậm chí cô trông như thế nào, diễn vai gì trong bộ phim anh ta đầu tư cũng không có ấn tượng. Rất không tồi, nét kinh ngạc trên mặt cô ta cũng chỉ xuất hiện trong chớp mắt, ngay sau đó lại khôi phục vẻ tươi cười khéo léo: “Tổng giám đốc Cố, có thể cho em đi chung với ngài đến phim trường không?” Cô ta chắp tay trước ngực, làm ra tư thế cầu xin, vô cùng đáng thương mà làm nũng, “Em sắp trễ rồi~”
Trợ lý Cao lặng lẽ lắc lắc cánh tay nổi da gà.
Dường như Cố Minh Cảnh cũng không đồng ý với yêu cầu của Hạ Kiều mà hỏi lại một câu: “Lúc cô đóng phim thường xuyên đến trễ?”
Hạ Kiều: “………………” Cô ta giật giật môi, “Em…”
Tiếp theo Cố Minh Cảnh chất vấn một tiếng: “Hửm?”
Khuôn mặt Hạ Kiều nhanh chóng chuyển sang màu đỏ, lui ra phía sau hai bước: “Tổng giám đốc Cố, em đến phim trường trước. Ngài bận rộn, cảm ơn tổng giám đốc Cố, tạm biệt.”
Hạ Kiều giống như kéo theo trợ lý chạy trốn.
Trợ lý Cao trước tiên là nhìn bộ dạng gấp gáp chạy đi của Hạ Kiều, sau đó mới nhìn vẻ mặt bình tĩnh của tổng giám đốc Cố.
Tận đáy lòng anh sinh ra cảm xúc kính nể.
“Mỗi sáng cô Sở sẽ đến công viên phía sau luyện thoại, sau đó đúng 7 giờ 45 sẽ ngồi xe của đoàn phim đến phim trường.” Hai người ngồi trên xe, không biết vì sao trợ lý Cao lại đột nhiên bổ sung một câu.
“Ừm.” Cố Minh Cảnh giống như tùy ý trả lời.
Môi anh cong lên cười cười.
*****
Khu vực quay phim, phim trường《Đào Hoa Nặc 》.
Hôm nay Hạ Kiều lại đến muộn, đến bây giờ vẫn chưa đến, sắc mặt đạo diễn đã rất khó coi.
Từ khi《 Đào Hoa Nặc 》công bố ảnh tạo hình thì độ hot vẫn rất cao, hôm nay tổ chuyên môn đã sắp xếp cho phóng viên đến xem nửa ngày, cảnh này do ba người Sở Tích, Hạ Kiều và Hạ Phong diễn, nhưng ai ngờ sắp bắt đầu rồi mà Hạ Kiều vẫn chưa đến, vì thế đành phải để Sở Tích và Hạ Phong diễn thử trước.
Trong đoàn phim dường như Hạ Phong chỉ đùa giỡn với nữ chính là Hạ Kiều, còn Sở Tích thì chưa từng nói chuyện. Anh ta đã từng quay nhiều phim thần tượng như vậy rồi nên đối với cảnh hôn ngày hôm nay phải nói là bình tĩnh đến không thể bình tĩnh hơn. Hạ Phong đã ngồi ở trước bàn dùng để đóng phim, chuyên viên trang điểm đang vẽ gương mặt anh ta ửng đỏ sau khi say rượu.
Trái lại là Sở Tích, cô khẩn trương đến mức cả đêm hôm qua cũng không ngủ ngon, trong đầu luôn nghĩ đến cảnh quay hôm nay.
Cô lại tìm xem vài bộ phim mà nhân vật nữ chủ động hôn sâu nhân vật nam, sau khi xem xong một lúc vẫn không yên tâm.
Đạo diễn Trần thấy Sở Tích lo lắng liền hỏi: “Trước kia chưa từng quay cảnh hôn sao?”
Sở Tích ôm kịch bản ra sức lắc đầu.
“Thì ra là nụ hôn đầu trên màn ảnh.” Đạo diễn Trần gật đầu, ông là thật lòng thích Sở Tích, vừa thấy tạo hình của cô liền xác định cô chính là diễn viên diễn vai yêu phi Lưu Ly, ông nhận thấy được cô tiến bộ từng ngày, cười nói: “Không sao, một chút nữa tôi làm mẫu cho cô xem nên diễn thế nào, đừng lo lắng.”
“Cảm ơn, cảm ơn đạo diễn.” Sở Tích gật đầu.
**********
Phóng viên giải trí và nhiếp ảnh gia đến xem cũng làm tốt công việc ghi lại những hình ảnh đạo diễn hướng dẫn diễn viên ở phim trường.
“Cô ôm cậu ta giống như vậy, à, ánh mắt, chú ý ánh mắt, nhất định phải liếc mắt đưa tình.”
Đạo diễn Trần tự mình hướng dẫn Sở Tích diễn vai yêu phi thổ lộ với Vương gia say rượu, ông vừa nói vừa tựa đầu vào lòng ngực Hạ Phong, sau đó ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt liếc mắt đưa tình nhìn về phía Hạ Phong.
Đạo cụ hình người là Hạ Phong cảm nhận được cái liếc mắt đưa tình từ đạo diễn thì biểu tình hơi cứng lại.
“Đem đầu tựa vào lòng ngực cậu ta, sau đó bắt đầu đọc thoại. Đừng chỉ nói không, phải ôm ôm cổ gì đó, chú ý tương tác, phải có tương tác.”
Đạo diễn Trần tựa đầu vào lòng ngực Hạ Phong cọ cọ, sau đó duỗi tay ôm cổ anh ta.
“Sau khi nói xong lại nhìn cậu ta một cách thâm tình. À, chú ý, ánh mắt vẫn là liếc mắt đưa tình, sau đó mới có thể bắt đầu chủ động hôn lên...” Đạo diễn Trần ôm cổ Hạ Phong kéo xuống một chút, mặt hai người càng lúc càng gần, ban đầu gương mặt Hạ Phong không có biểu tình gì, nhưng khi nhìn thấy gương mặt ngày càng tiến gần của đạo diễn thì trợn to mắt, cơ thể không tự chủ được mà hơi ngã ra sau, lại không thể trực tiếp đẩy ra, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, Sở Tích nhìn thấy cũng bắt đầu căng thẳng.
Nụ cười trên mặt phóng viên hơi giật giật.
Cuối cùng, lúc khoảng cách giữa hai người chỉ còn lại một chút để hô hấp thì đạo diễn Trần rốt cuộc cũng mở mắt ra, hai cánh tay vẫn còn treo trên cổ Hạ Phong, sau đó giống như không có việc gì mà quay đầu nhìn về phía Sở Tích đã dại ra: “Thấy không? Cứ diễn giống như vậy, chỉ cần trước đó đặt cảm xúc đúng chỗ thì lúc sau cô có thể tự do phát huy, không thành vấn đề.”
Hạ Phong thở phào một hơi.
Phóng viên quanh phim trường cũng thở phào một hơi.
“À được được được.” Sở Tích vội vàng gật đầu. Đạo diễn cũng không cần phải làm mẫu cho cô phải hôn như thế nào đâu.
Cô từng hợp tác với rất nhiều đạo diễn lớn, nghiêm túc có, hài hước có, tính tình nóng nảy cũng có, nhưng hôm nay là lần đầu tiên cô nhìn thấy đạo diễn… sinh động như vậy.
Cô dám nói nếu đạo diễn đẹp trai một chút thì giới giải trí sẽ có rất nhiều chuyện về tiểu sinh.
Đạo diễn Trần hướng dẫn Sở Tích diễn xong thì Hạ Kiều mới đến, mặt cô ta có vẻ không được tự nhiên, vội vàng đổi quần áo xong rồi đi đến chuẩn bị quay.
“1, 2, 3, action.”
Vừa có khẩu hiệu, Sở Tích nhớ lại những gì đạo diễn vừa nói, ánh mắt thâm tình nhìn Hạ Phong đóng vai Vương gia say rượu.
Sau đó đem đầu tựa vào lòng ngực anh ta.
Phim trường vô cùng yên tĩnh.
Cố Minh Cảnh và trợ lý Cao một trước một sau đi đến, từ xa đã nhìn thấy Sở Tích tựa vào lòng ngực Hạ Phong.
Cố Minh Cảnh nhíu mày, đi đến trước máy theo dõi.
Trong lúc quay phim đạo diễn Trần đã phát hiện Cố Minh Cảnh nhưng cũng không lên tiếng chào hỏi, chỉ gật gật đầu, sau đó tiếp tục nhìn chăm chú vào màn hình máy theo dõi.
Sở Tích đã đọc thoại xong, bắt đầu vòng tay lên cổ Hạ Phong chuẩn bị hôn.
Đạo diễn đột nhiên hô lên: “Cắt.”
Diễn viên đều nhìn về phía đạo diễn.
Sở Tích thật vất vả mới chuẩn bị tốt tâm lý dâng lên nụ hôn màn ảnh đầu tiên của cô, không ngờ lúc này lại bị gián đoạn.
Đạo diễn Trần vừa tức giận vừa buồn cười: “Sở Tích, mặt cô đỏ như vậy để làm gì?! Cô tự đến máy theo dõi xem xem mặt cô đã đỏ thành cái dạng gì rồi.” Yêu phi mặt dày vô sỉ hôn trộm Vương gia, chỉ biết đắc ý, sẽ không đỏ mặt.
Sở Tích bị đạo diễn nói như vậy càng đỏ mặt hơn, không ngừng cúi đầu xin lỗi: “Thật xin lỗi đạo diễn, thật xin lỗi đạo diễn.”
Đạo diễn Trần: “Đừng đỏ mặt, không có gì phải mắc cỡ, làm lại lần nữa.”
“Được! Cảm ơn đạo diễn.” Sở Tích đồng ý, sau đó nhìn thoáng về phía đạo diễn, ánh mắt đột nhiên cứng đờ.
Sắp bắt đầu diễn lại lần nữa, cả người Sở Tích cứng đờ trở lại vị trí đóng phim.
Phía trước máy theo dõi, Cố Minh Cảnh mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, anh hỏi: “Hôm nay diễn cái gì?”
Đạo diễn nhanh chóng giải thích: “Hôm nay Sở Tích và Hạ Phong diễn cảnh hôn, hai người lần đầu tiên hợp tác, lại vì Sở Tích cần phải chủ động nên có chút lo lắng.”
Ông nói xong, không chờ Cố Minh Cảnh phản ứng liền hô “Action!!!”.
Sở Tích tiếp tục ôm cổ Hạ Phong chuẩn bị hôn, thật ra lúc này cô không đỏ mặt nhưng đạo diễn vẫn hô dừng.
“Sở Tích, ánh mắt! Ánh mắt cô!! Liếc mắt đưa tình đi đâu vậy?!”
Sở Tích gật đầu xin lỗi giống như gà con mổ thóc: “Xin lỗi, thật xin lỗi đạo diễn.”
Vừa tưởng tượng đến cảnh Cố Minh Cảnh đang ở đây thì cả người cô đều không được tự nhiên, diễn không được tự nhiên nên đã quên mất phải chú ý ánh mắt.
Một cảnh hôn vì Sở Tích diễn sai quay đi quay lại ba lần vẫn chưa xong.
Đạo diễn Trần lắc lắc đầu, đang muốn tiếp tục thì Cố Minh Cảnh bên cạnh đột nhiên mở miệng nói: “Đây là cảnh quay của các người?”
“Hả?” Trần đạo nghi hoặc nhìn về phía Cố Minh Cảnh.
Cố Minh Cảnh nhíu mày nhìn chằm chằm vào hai người dưới máy quay, ánh mắt không vui dừng lại trên người Sở Tích.
Nhiệt độ không khí tại phim trường đột nhiên hạ xuống vài độ.
Không xong rồi không xong rồi.
Tối qua Sở Tích không tuân thủ phép tắc đến dự tiệc của tổng giám đốc Cố mà lại chạy đi hẹn hò với tiểu chó săn, chắc chắn đã đắc tội anh ta, chọc cho anh ta không vui. Hiện tại quay một cảnh hôn thôi mà lại rề rà như vậy, còn chưa chính thức bắt đầu đã dừng rất nhiều lần.
Làm nhà đầu tư, đương nhiên là muốn đến phim trường xem quay phim thuận lợi mà không phải giống như bây giờ.
Đặc biệt là tên đầu sỏ này lại còn phạm lỗi.
Ánh mắt của mọi người trong phim trường đều dừng trên người Sở Tích.
Đắc tội nhà đầu tư, quay phim còn không để cho người ta vừa lòng, thảm rồi.
Mắng một trận ra oai phủ đầu hay trực tiếp đổi vai rồi phong sát đây?
Tóm lại thì cái nào cũng rất thảm.
Sở Tích cảm nhận được từng đạo ánh mắt đang nhìn cô chăm chú, cả người như đứng trong đống lửa, ngồi trong đống than.
Cô cũng sắp khóc rồi, không phải hôm qua Cố Minh Cảnh đã đến rồi sao? Hôm nay lại đến chi nữa?
Cố Minh Cảnh nhả ra một câu “Cảnh này dùng thế thân.” Sau đó nhìn về phía Sở Tích, “Bảo cô ấy lại đây cho tôi.”
Cố Minh Cảnh nói xong liền đi.
Mọi người dùng ánh mắt thông cảm nhìn Sở Tích.
Thảm rồi, bình thường diễn rất tốt, hôm nay mới quay cảnh hôn không đạt đã bị nhà đầu tư bắt gặp.
Tối hôm qua cô còn không đến bữa tiệc, đắc tội người ta rồi.
Cũng đã trực tiếp dùng thế thân luôn rồi, đây không phải là tát vào mặt diễn viên sao? Phải nói là đối với diễn xuất của cô có bao nhiêu là không hài lòng.
Có điều tổng giám đốc Cố người ta cũng cho cô mặt mũi, hay nói là anh ta có tố chất, không la mắng cô trước đám đông là tốt lắm rồi, chỉ kêu cô vào phòng nghỉ để phê bình một mình cô.
Nhưng mà lúc này kích động nhất vẫn là nhóm phóng viên ở phim trường, ngay cả tiêu đề hôm nay cũng đã viết xong:
# Đạo diễn gợi cảm nhiệt tình hướng dẫn nhưng Sở Tích lại biểu hiện không tốt, chọc giận nhà đầu tư một lần nữa, nghi sẽ lâm vào cảnh đổi vai #
Đột nhiên Sở Tích có một loại cảm giác giống như lúc đi học phạm lỗi, sau khi tan học lại bị sau bị thầy giáo gọi vào văn phòng một mình.
Sở Tích mờ mịt nhìn nhìn, mọi người cũng đang nhìn cô.
Hạ Phong bên cạnh thì trực tiếp đứng dậy bỏ đi rồi.
Sở Tích cũng đứng lên, đi từng bước về phía đạo diễn: “Đạo diễn, tôi…”
Đạo diễn Trần nhìn bộ dạng của Sở Tích, ông thở dài: “Đi đi, ngoan ngoãn xin lỗi tổng giám đốc Cố đi.”
Hạ Kiều bên cạnh cũng xuy một tiếng, vẻ mặt xem kịch vui.
Người đàn ông Cố Minh Cảnh kia, dầu muối không ăn, chọc giận anh ta đã có Sở Tích chịu.
Sở Tích trả lời với đạo diễn một tiếng, sau đó nhìn về hướng Cố Minh Cảnh vừa rời đi, cô thở dài rồi đi theo qua đó.
Phim trường bỏ qua cảnh quay này, thế thân của Sở Tích đến hóa trang và thay quần áo một lần nữa, đoàn phim nghỉ ngơi nửa giờ.
Trợ lý Hạ Kiều đi đến chỗ phóng viên nói hai câu, ý bảo các cô không cần viết chuyện Hạ Kiều đến trễ.
“Được, không thành vấn đề.” Phóng viên vừa rồi ngồi đối diện máy quay chụp được tư liệu sống, gật đầu, tin tức và tài liệu hôm nay đã đủ phong phú, ai lại để ý đến một người đến trễ.
Cũng không biết hiện tại Sở Tích bị nhà đầu tư mắng thành cái dạng gì rồi.
Sau đó cô tiện tay mở diễn đàn tin tức giải trí mà phóng viên thường dạo xem, phát hiện bản thảo của cô còn chưa có phát thì trên diễn đàn đã ghim ở đầu trang.
“Sáng nay một nữ minh tinh tên hai chữ đã chọc giận nhà đầu tư ở phim trường, trực tiếp bị đổi người, thế thân thượng vị!”
Phía dưới còn kèm thêm một bức hình thế thân bị chụp lén ở phòng hóa trang.
******
Bên ngoài studio《 Đào Hoa Nặc 》, một vài bóng dáng lén lút vụt qua.
Là những tên cơ hội lấy danh là fans cuồng đến gần những địa điểm quay phim.
Những người như thế này có rất nhiều trong phim trường, đi theo ngôi sao đến khách sạn, lấy tiền mang những người hâm mộ đến phim trường nhìn ngôi sao đóng phim, vì thế mà trên mạng có rất nhiều hình ảnh và video không chính thức lộ ra, những cảnh quay bị phát tán cơ bản đều không thể ghép vào bộ phim, chỉ có thể quay lại, cho nên các đoàn làm phim cũng rất khó chịu về điều này, bọn họ vẫn luôn tìm bắt những tên cơ hội như vậy nhưng có bắt như thế nào cũng không hết.
Vài người trên cổ đều treo bảng tên công tác giả, một khi tiến vào phim trường rồi thì đều đi ở những vòng ngoài, sợ ở chỗ đông người sẽ bị phát hiện.
“Hôm nay tất cả diễn viên chính đều ở đó, trên thông báo nói có cảnh hôn, các người xem xong phải đưa thêm tiền đó!” Tên cơ hội nói.
“Được được.” Những người khác không ngừng gật đầu. Cảnh hôn đó, vừa nghĩ thôi đã thấy kích thích muốn chết rồi, mặc kệ nhiều tiền thế nào, đáng giá!
Tên cơ hội mang theo fan cuồng giống như FBI trốn đông trốn tây. Trong studio có rất nhiều đồ đạc, đủ loại phục trang thiết bị, rất dễ để ẩn nấp. Tên cơ hội ngựa quen đường cũ, một đường đem nhóm fan cuồng đi ra chỗ đóng phim chính.
Nhóm người đi ngang qua phía sau phòng hóa trang, đột nhiên một fans cuồng trong nhóm liếc mắt nhìn vào cửa sổ phòng hóa trang, dường như nhìn thấy gì đó, nháy mắt trợn to mắt, cả kinh chụp lấy đùi của đồng bọn, cố gắng không phát ra tiếng, một bên lấy điện thoại, một bên ra hiệu bảo đồng bọn ngàn vạn lần không được lên tiếng.
……
****
Phóng viên nhìn thấy tiêu đề “Sáng nay một nữ minh tinh tên hai chữ đã chọc giận nhà đầu tư ở phim trường, trực tiếp bị đổi người, thế thân thượng vị!” đang được bàn tán sôi nổi kia thì biểu tình đông lại.
Rốt cuộc là ai tuôn ra tới? Diễn viên quần chúng? Hay là hiệp sĩ?
Thật đúng là thiếu đạo đức.
Sau đó cô tải lại trang, đột nhiên phát hiện có thêm một bài viết mới.
——
“Nữ minh tinh tên có hai chữ tình cảm bộc phát, không thể kìm chế nên đã hôn nhau trong phòng hóa trang ở phim trường, tiểu chó săn quyến rũ phơi bày trước ánh sáng!”
Phóng viên: “……………………”
Sao hôm nay lại nhiều có nữ minh tinh tên hai chữ xảy ra chuyện như thế này!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...