133.
Edit by : TwoZi
Tào Tử Luyện trầm mặc hồi lâu, trong miệng lẩm bẩm hỏi: "Ngươi......!Ngươi nói cái gì?"
Hắn giống như có chút không tin được điều mình vừa nghe, cũng không rõ Trương Tiểu Nguyên vì cái gì đột nhiên liền nói ra câu này.
Như thế nào liền phải kéo hắn nhập môn?
A Thiện Nhĩ cũng sửng sốt, gã phản ứng so với Tào Tử Luyện còn muốn trực tiếp hơn, nhịn không được nhăn mi, bật thốt lên liền nói: "Ngươi đây là khinh người quá đáng!"
Chỉ là gã khẩu âm độc đáo, kia một câu nói ra, Trương Tiểu Nguyên sau một lúc lâu mới nghe hiểu, Lục Chiêu Minh càng là ngơ ngẩn, lẩm bẩm lặp lại: "Kỵ người quá sâu?"
Trương Tiểu Nguyên yên lặng bưng kín mặt mình.
Còn tốt, phản ứng Tào Tử Luyện so với tưởng tượng của y đã hòa hoãn hơn rất nhiều rồi.
Trương Tiểu Nguyên thật sâu hít một hơi.
Sau hơn một tháng nhập môn, y đã minh bạch.
Bên trong sư môn của bọn họ, sư phụ không quản chuyện lớn nhỏ, sư thúc giống như đối với việc khuếch trương sư môn cũng không có hứng thú gì, đại sư huynh là một kiếm si, nhị sư huynh là một tên ham ăn, Hoa Lưu Tước ngày nghĩ đêm mơ thu nạp tiểu sư muội, như vậy tính ra, chỉ có y, mới là hy vọng của toàn bộ sư môn .
Thu người cũng dựa vào y, kiếm tiền có lẽ cũng phải dựa vào y.
Trương Tiểu Nguyên tuyệt đối không thể nhận thua.
Tương lai sư môn lớn mạnh đang ở trước mắt, y nhất định phải nỗ lực!
"Đúng vậy." Trương Tiểu Nguyên nói, "Sư môn chúng ta tuy cũng không có danh tiếng gì, nhưng lại có không ít người mới, so với U Huyễn Cung chỉ có hai người, này hẳn càng là lựa chọn tốt hơn đi?"
Tào Tử Luyện nhỏ giọng nói: "Nhưng......!Nhưng các ngươi là chính đạo nha?"
"Tào đại ca không phải vừa nãy đã nói rằng ranh giới chính tà thực ra không có rõ ràng sao?" Trương Tiểu Nguyên hỏi lại hắn, "Ngươi lấy danh nghĩa tà đạo U Huyễn Cung khắp nơi thu người, kẻ nguyện ý nhập môn, phần lớn hẳn cũng là người tà đạo, những tên đó không biết chừng nằm trong đám người giαи ɖâʍ bắt nạt người già, khi dễ phụ nữ trẻ em, liền tính ngươi thu được người, ngươi thật sự có thể dễ dàng quản lí đám môn hạ để tử kia sao?"
Tào Tử Luyện: "Này......"
"Huống chi, giang hồ đại phái, như thế nào mới có thể hùng mạnh?" Trương Tiểu Nguyên hỏi lại hắn, "Võ công, tài lực, số lượng đệ tử, không có cái nào không phải là yếu tố quan trọng , U Huyễn Cung không có tiền, không có người, liền tính võ công......!Cũng không có quá cao đi?"
Hai tên bại tướng dưới tay Lục Chiêu Minh hơi hơi cúi đầu, tựa hồ đều nhất tề lâm vào suy nghĩ sâu xa.
"Sư huynh của ta võ công thâm hậu, các ngươi cũng đã thấy." Trương Tiểu Nguyên nói, "Nhưng huynh ấy còn chưa mạnh bằng sư phụ ta, vô luận là võ công hay nhân số đệ tử, chúng ta đều tốt hơn so với U Huyễn Cung ."
Kỳ thật sư môn bọn họ cũng chỉ có sáu người thôi, chó chê mèo lắm lông, nhưng y không nghĩ nhiều như vậy, trước đem Tào Tử Luyện cùng A Thiện Nhĩ lừa vào cửa rồi lại nói sau.
Tào Tử Luyện thế nhưng cảm thấy chính mình có một tí bị thuyết phục rồi.
Hắn gian nan gật gật đầu, lẩm bẩm nói: "Ngươi nói......!Giống như thật sự có chút đạo lý."
"Tài lực cũng chỉ là một chuyện." Trương Tiểu Nguyên ho khan một tiếng, nói, "Sư môn ta có phòng đen ngói đỏ, các ngươi có sao?"
Tào Tử Luyện yên lặng lắc đầu.
Hắn nghiêm túc nghĩ nghĩ, sư môn kia có sân to phòng rộng, môn hạ đệ tử từ túi tiền đã có thể tùy tùy tiện tiện lấy ra mấy trăm lượng bạc, môn phái này hiện giờ trên giang hồ còn chưa có danh tiếng , nhưng nếu kinh doanh tốt, tương lai nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ.
Hắn cảm thấy chính mình có một ít bị thuyết phục.
"Huống chi sư môn ta còn chưa ở trong chốn giang hồ có danh khí quá lớn, hiện giờ sư phụ muốn thu nạp thêm môn đồ, chấn hưng sư môn, các ngươi nếu gia nhập thời điểm này, nhất định về sau sẽ trở thành những vị tiền bối!" Trương Tiểu Nguyên hoàn toàn xem nhẹ ánh mắt Lục Chiêu Minh đang ngốc lăng, vô căn cứ, liều mạng lừa dối, "Ngẫm lại xem đi Tào đại ca! Đến lúc đó sẽ có vô số sư đệ sư muội chạy theo phía sau, kêu ngươi hai tiếng sư huynh!"
Tào Tử Luyện kích động.
Hắn cảm thấy lời nói Trương Tiểu Nguyên phi thường có đạo lý.
Thiên hạ thế nhưng còn có một môn phái giàu nhưng chưa thành danh, đây chẳng phải là lựa chọn hắn ngày đêm thương nhớ sao!
Nhưng cho dù hắn động tâm, trước mắt lại vẫn còn một nan đề cực lớn.
Tào Tử Luyện nhăn mi thở dài, nói: "Nhưng ta náo loạn Đại Hội Võ Lâm của các ngươi ......"
"Này không phải vấn đề gì lớn!" Trương Tiểu Nguyên vỗ ngực, hướng Tào Tử Luyện bảo đảm, " Sư phụ chúng ta cùng Võ Lâm Minh chủ chính là bạn tri kỉ ! Nếu Bùi minh chủ biết các ngươi muốn gia nhập sư môn ta , hắn nhất định sẽ thật cao hứng!"
134.
Lưu lại Tào Tử Luyện cùng A Thiện Nhĩ trọ lại ờ khách điếm gần đó, Trương Tiểu Nguyên dẫn theo lồng gà kéo tay Lục Chiêu Minh, vui vui vẻ vẻ trở về Võ Lâm Minh.
Lục Chiêu Minh đến lúc này còn chưa phục hồi tinh thần lại, hắn vẫn không rõ, bọn họ vốn dĩ chỉ là hẹn nhau đi mua một cái lồng chim, vì cái gì......!Đột nhiên hắn liền nhiều thêm hai tên sư đệ rồi?
Huống chi hai cái sư đệ này còn là người trong tà đạo, sư phụ cùng Bùi minh chủ đều sẽ không thể đáp ứng đi?
Hắn không khỏi giữ chặt Trương Tiểu Nguyên, muốn Trương Tiểu Nguyên giải thích rõ ràng chuyện này.
Lục Chiêu Minh hai hàng lông mày nhíu chặt, thần sắc nghiêm túc, hỏi thẳng : "Tiểu Nguyên, đệ có từng nghĩ qua bọn họ là người tà đạo."
Trương Tiểu Nguyên gật đầu: "Đệ đương nhiên biết nha."
Lục Chiêu Minh: "Từ xưa chính tà không đội trời chung, liền tính đệ muốn nhận bọn họ nhập môn, Bùi minh chủ cũng tuyệt sẽ không đáp ứng đi?"
Trương Tiểu Nguyên đối Lục Chiêu Minh cười cười, nói: "Bùi minh chủ không chỉ sẽ đáp ứng, mà ngay cả sư phụ cũng sẽ rất cao hứng."
Lục Chiêu Minh khó hiểu.
"Đệ nghĩ, ở trong mắt Bùi minh chủ cùng sư phụ , chính đạo nhập tà là tội ác tày trời, nhưng tà đạo hoàn lương lại là cái gì?" Trương Tiểu Nguyên nhịn không được ý cười bên môi, thậm chí muốn vì sự lợi hại của mình mà vỗ tay, "Đó là lãng tử quay đầu quý hơn vàng, chỉ cần nguyện ý bỏ gian tà theo chính nghĩa, Võ Lâm Minh tuyệt sẽ không phản đối."
Lục Chiêu Minh nhíu mày: "Chính là......"
Trương Tiểu Nguyên nói: "Yên tâm, đệ sẽ nói lại với Bùi minh chủ, hắn nhất định sẽ thực nguyện ý."
Lục Chiêu Minh: "Còn sư phụ?"
"Sư phụ là chính nhân quân tử, một lòng chỉ nghĩ tới dạy người hướng thiện." Trương Tiểu Nguyên nói, " Thân phận Tào Tử Luyện cùng A Thiện Nhĩ bất chính chẳng phải càng thêm thỏa mãn tâm nguyện cua sư phụ muốn dạy người hướng thiện sao?"
Lục Chiêu Minh: "......"
Lục Chiêu Minh cau mày, chung quy vẫn cảm thấy không cao hứng.
Chỉ là bọn hắn đã về tới Võ Lâm Minh, việc cuả Tào Tử Luyện cùng A Thiện Nhĩ chưa từng cùng Bùi Vô Loạn bàn qua, đương nhiên không nên nói bậy, hắn đành phải ngậm miệng, biểu tình nghiêm túc, đối với chuyện mình sắp có thêm hai cái sư đệ này, phi thường không hài lòng.
135.
Trương Tiểu Nguyên đem lồng gà mang về trong viện, đem bồ câu béo mệt tới hơi thở thoi thóp nhét vào trong lồng gà, gấp không chờ nổi mà chạy đi tìm Bùi Vô Loạn.
Y hướng thủ vệ của Võ Lâm Minh hỏi minh chủ đang ở đâu, họ nói hiện giờ thời gian này, hắn hẳn là ở nghị sự nội đường xử lý sự vụ, mấy nay Thiên Minh Các ở trên giang hồ khắp nơi nháo loạn, hắn lại càng thêm bận rộn, ít nhất còn cần nửa canh giờ mới có thể từ nghị sự đường trở về.
Trương Tiểu Nguyên ăn không ngồi rồi, lại không nghĩ sau khi trở về chờ lát nữa lại đến một lần, y liền ngồi ở ngoài đình viện cạnh thư phòng Bùi Vô Loạn, tìm thủ vệ đại ca muốn một ít thức ăn cho cá, ngồi xổm bên hồ hoa sen cho cá ăn.
Y thoạt nhìn cũng chỉ là thiếu niên 16-17 tuổi, lại là đồ đệ Vương Hạc Niên , thủ vệ tự nhiên sẽ không quá đề phòng y, liền cũng mặc kệ, mà Trương Tiểu Nguyên ở bên hồ ngồi xổm một lát, cảm thấy chân tê, đang muốn đứng lên duỗi duỗi người thư hoãn gân cốt, bỗng nhiên liền thấy bên cạnh một hòn núi giả nhảy ra hai hàng chữ.
"Lệ Nhĩ Ti, Thiên Minh Các trưởng lão thứ nhất."
"Lâm Dịch, Tử Hà Lâu lâu chủ, Thiên Minh Các tứ trưởng lão đứng đầu."
Trương Tiểu Nguyên: "......"
Từ từ, y có phải hay không lại phát hiện ra một sự tình kỳ quái gì đó?
Lệ Nhĩ Ti tên này y nhớ rõ, đó là tình nhân cũ của Bùi Vô Loạn mà giang hồ đồn thổi, nghe nói là nữ tử Tây Vực, Hình Nghiên nói nàng là yêu nữ, lúc trước khi Trương Tiểu Nguyên nhắc tới tên Lệ Nhĩ Ti, trong lòng Hình Nghiên suy nghĩ chính là Bùi Vô Loạn cùng Lệ Nhĩ Ti còn có một đoạn tình dây dưa.
Kia nói cách khác, Lệ Nhĩ Ti hẳn là cũng giống Cơ Hoài Điệp , là hồng nhan tri kỳ của Bùi Minh Chủ thuở phong lưu thiếu thời.
Nhưng Lệ Nhĩ Ti vì sao lại trở thành trưởng lão Thiên Minh Các rồi?
Nàng cùng Lâm Dịch ở chỗ này làm gì?
Trương Tiểu Nguyên nhất thời khẩn trương, cảm thấy chính mình tựa hồ lại chuẩn bị phát hiện ra một bí mật động trời nào đó.
......
Kia núi giả cách hồ sen nơi Trương Tiểu Nguyên đang ngồi có hơi xa , hơn nữa núi đá còn ngăn trở tầm mắt, cho nên y tuy rằng nhìn thấy một ít tin tức trên đầu Lệ Nhĩ Ti cùng Lâm Dịcn , nhưng lại không cách nào biết hai người bọn họ đang làm cái gì, nòi thầm to nhỏ gì.
Trương Tiểu Nguyên khắp nơi nhìn nhìn, dịch tới phía bên kia hồ cá, làm bộ chính mình đang kiếm một nơi cho cá ăn khác, một mặt trộm ngẩng đầu hướng bên núi giả nhìn chăm chú —— vừa lúc, tuy rằng khoảng cách khá xa, nhưng y có thể thấy hai người Lệ Nhĩ Ti cùng Lâm Dịch đang nói chuyện sau núi đá .
Lâm Dịch là tiền bối chính đạo đức cao vọng trọng, Lệ Nhĩ Ti lại là bạn tốt của minh chủ kiêm hồng nhan tri kỷ, hai người bọn họ đứng ở bên cạnh núi giả trò chuyện, hiển nhiên là sẽ không kéo tới chút hoài nghi nào.
Trương Tiểu Nguyên lén lút nhìn về phía hai người, nghiêm túc chú ý đoạn đối thoại xuất hiện trên đầu bọn họ.
Dẫn đầu mở miệng là Lâm Dịch, hắn ngữ điệu dồn dập, hiển nhiên có chút sốt ruột quá độ.
"Ngươi tìm được rồi sao?" Lâm Dịch hỏi, "Hắn đem đồ vật giấu ở đâu?"
Lệ Nhĩ Ti lắc đầu: "Ta vào thư phòng hắn , nhưng cái gì cũng không thấy được, ta nghĩ......!Hắn có thể dễ dàng để người khác tiến vào thư phòng mình, hẳn là trong đó cái gì cũng không có."
Lâm Dịch lắc đầu thở dài, nói: "Thôi, trước sau cũng sẽ có cơ hội."
"Nhưng ta lại phát hiện một sự việc cực kỳ có thâm ý." Lệ Nhĩ Ti cười nói, "Ngươi tuyệt đối không thể tưởng tượng ra."
Lệ Nhĩ Ti tóc đen nhánh, làn da lại cực trắng, trên người vận trang phục nữ tử Tây Vực, lộ ra bầu ngực mịn màng cùng đôi tay nõn nà, một cặp mắt mèo màu xanh lục , chính là mị hoặc động lòng người đến nói không nên lời, Trương Tiểu Nguyên nghe nói người Tây Vực lúc trẻ đều là mang dung nhan mỹ mạo, nhưng bù lại họ cũng lão hóa rất nhanh, Lệ Nhĩ Ti lại tựa như không giống như lời đồn này, tuổi tác nàng hẳn cũng không chênh lệch lắm so với Bùi minh chủ, nhưng xa xa thoạt nhìn......!Giống như cũng chỉ mới 30.
Lâm Dịch nhíu nhíu mày, thấp giọng nói: "Ngươi không cần úp úp mở mở, chúng ta nói chuyện thời gian quá dài, có lẽ sẽ khiến cho người khác chú ý."
Lệ Nhĩ Ti liền đành phải nói: "Ta đi vào thư phòng Bùi Vô Loạn, hắn sốt ruột muốn đi nghị sự đường, liền đem ta lưu lại trong thư phòng, ta có chút nhàm chán, liền đi dạo trong viện......"
Lâm Dịch sốt ruột truy vấn: "Sau đó thì sao?"
"Phòng ngủ Bùi Vô Loạn không có khóa lại, những tên thủ vệ đó thật sự cho rằng ta có quan hệ ám muội với hắn, cũng không ngăn cản, ta liền trực tiếp đi vào." Nàng hơi hơi cong mày, tươi cười càng thêm mị hoặc động lòng người, nhưng trên người dường như lại nhiều thêm mấy phần khinh thường "Ta nói năm đó Bùi Vô Loạn vì sao chưa từng động tâm với bất kì ai, hóa ra......"
Lệ Nhĩ Ti hơi hơi ngừng lại,hạ giọng, gằn từng chữ.
"Nguyên lai Bùi minh chủ của các ngươi, là tên đoạn tụ."
---------------------
Lời editor : Bằng cách nào đó mà cảm thấy Tiểu Nguyên mới giống gian thương ấy =)))
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...