Rất nhanh, Mạnh phu nhân và Mạnh Cốc Tuyết mỉm cười bước vào.
Không biết có phải do chuyện lần trước hay không, Mạnh phu nhân đã đặc biệt dặn dò Mạnh Cốc Tuyết, nên cô ta cúi đầu thấp, không còn kiêu ngạo như lần đầu gặp mặt.
Nhưng nhìn kỹ sẽ thấy, đôi mắt cô vẫn linh hoạt nhìn xung quanh, không yên phận chút nào.
Kiều Kiều đột nhiên nhớ ra một chuyện rất quan trọng.
Nguyên tác có nhắc tới, nam nữ chính lần đầu gặp nhau là ở phủ Kiều, trước đây cô chưa nghĩ nhiều, bây giờ ngẫm lại, chẳng phải mình đang làm cầu nối cho họ sao?
Điều ghê tởm nhất là, sau khi gia tộc họ Kiều bị diệt, nam nữ chính lại quay về nhà họ Kiều, danh chính ngôn thuận nói là trở lại nơi cũ để hồi tưởng lần đầu gặp mặt.
Kiều Kiều cô muốn hỏi, lúc họ tình tứ với nhau, không cảm thấy oan hồn của cả gia đình nhà họ Kiều đang nhìn chằm chằm họ sao!
【A! Thật tức chết mà! Ai có thể ngờ rằng lần đầu gặp mặt của nữ chính và Tĩnh Vương lại là do tiệc đầy tháng của mình mà thành!】
【Hu hu hu, có cách nào ngăn họ gặp nhau không, nếu nam nữ chính không gặp nhau từ đầu, thì gia đình mình sau này có phải sẽ không gặp nhiều khổ nạn như vậy không?】
Kiều phu nhân vẫn đang quan sát Mạnh Cốc Tuyết, nghe đến đây trong lòng giật thót.
Cô gái nhà họ Mạnh này chẳng lẽ là nhân vật lợi hại như vậy sao?
Theo ý của Kiều Kiều , chỉ cần không để Mạnh Cốc Tuyết gặp bất kỳ hoàng tử nào là được đúng không?
Bây giờ Mạnh Cốc Tuyết đang ở hậu viện nhà họ Kiều, chuyện này đối với bà - một chủ mẫu của gia đình, đương nhiên là dễ như trở bàn tay!
Lúc này mẹ con nhà họ Mạnh đã tiến lên chúc mừng, Kiều Kiều vừa ngước mắt, liền thấy ánh mắt Mạnh Cốc Tuyết đờ đẫn, thần trí lơ đãng.
Triệu Giao Giao đương nhiên biết Mạnh Cốc Tuyết đang nghĩ gì.
Trong nguyên tác đã miêu tả rõ ràng, Mạnh Cốc Tuyết luôn cho rằng mình là nữ chính xuyên không từ xã hội hiện đại, trong thời đại ngu muội lạc hậu này thì cô ta là cao nhân một bậc.
Nghe nói hôm nay, Thái tử sẽ mang theo ba vị hoàng tử đến chúc mừng, cô ta lập tức quên mất Triệu Thiên Kinh.
Mạnh Cốc Tuyết tin chắc rằng, trên đời này chỉ có người đàn ông cao quý nhất mới xứng với cô ta, chẳng hạn như Thái tử - người dưới một người, trên vạn người, là người thừa kế của một quốc gia!
Nghĩ tới việc mình có thể trở thành hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, khóe miệng Mạnh Cốc Tuyết nở nụ cười đắc ý.
“Nguyệt Nhi? Nguyệt Nhi?”
Mạnh phu nhân đỏ mặt, nhẹ nhàng kéo tay áo Mạnh Cốc Tuyết.
Con bé này giờ càng ngày càng không ra gì, Kiều phu nhân hỏi chuyện mà còn thất thần!
Kiều phu nhân thấy vậy, lông mày hơi cau lại, trên mặt không còn chút vui vẻ nào.
Bà thật sự không hiểu, phủ Kiều rộng lớn của họ làm sao lại bại dưới tay một đứa con gái như vậy.
Kiều kiều hiểu rõ trong lòng.
【Mạnh Cốc Tuyết tâm tư chắc đã hướng tới Thái tử rồi, ngay từ đầu đã nhắm tới việc muốn làm người trên vạn người.
】
【Nhưng Thái tử không để ý tới cô ta, mà cô ta lập tức bị vẻ đẹp yêu nghiệt của Nhị hoàng tử hấp dẫn, hai người nhìn nhau từ xa rồi nhất kiến chung tình.
】
Kiều Kiều nghĩ đến đây, không nhịn được cười.
【Đây không phải là hào quang của nhân vật chính sao? Mạnh Cốc Tuyết bây giờ mới mười tuổi, thân hình nhỏ bé, dung mạo cũng không quá nổi bật, Nhị hoàng tử đã gặp qua biết bao mỹ nhân, sao lại đối với cô ta nhất kiến chung tình chứ?】
Mạnh Cốc Tuyết phản ứng lại, vội vàng hành lễ với Kiều phu nhân, nhưng vì quá vội, động tác cũng có chút biến dạng.
Kiều phu nhân thấy vậy, không chút biểu cảm lắc đầu.
Tâm tính và dáng điệu như vậy, còn mơ tưởng làm Thái tử phi?
Mạnh phu nhân cảm nhận được ánh mắt soi mói và chê cười của các phu nhân xung quanh, hai tai nóng bừng, lúc này giọng nói từ bên ngoài kịp thời cứu bà.
“Phu nhân, Thái tử mang theo ba vị hoàng tử đến thăm, lão gia sai nô tì bế tiểu thư qua đó.
”
Kiều phu nhân nghe vậy, sắc mặt hơi chỉnh lại, giao Tiểu Kiều cho Lưu nhũ mẫu, dặn dò phải thật cẩn thận.
Mạnh Cốc Tuyết nghe vậy, trong mắt lập tức lóe lên một tia sáng.
Kiều Kiều cũng cực kỳ phấn khích.
【Ồ hô, ta sắp gặp nam chính rồi! Để xem hắn ta đẹp đến mức nào!】
Mạnh phu nhân nhân cơ hội kéo Mạnh Cốc Tuyết ngồi xuống, đôi mắt của Mạnh Cốc Tuyết thì cứ đảo quanh, tâm tư đã theo Lưu nhũ mẫu đi xa.
Cô ta nhìn quanh, chim én lượn quanh, thiếu cô ta cũng không ai để ý.
Vì vậy cô ta giả vờ không yên, lắc lư thân mình, hạ giọng nói: “Mẹ, con muốn đi đại tiện.
”
Mạnh phu nhân sắc mặt trầm xuống, “Trước khi ra ngoài không phải đã bảo con đừng uống quá nhiều trà sao?”
Mạnh Cốc Tuyết sợ không kịp theo kịp Lưu nhũ mẫu , vội vàng nói: “Ôi mẹ ơi, người có ba việc cấp bách, chuyện này không thể tránh được!”
Mạnh phu nhân không có cách nào, đành dặn dò cẩn thận: “Hãy để tỳ nữ nhà họ kiều ở cửa dẫn con đi, nhanh đi nhanh về.
”
Mạnh Cốc Tuyết vui vẻ đồng ý, nhân lúc mọi người không chú ý, lặng lẽ bước ra ngoài.
Cô ta không biết rằng, nhờ lời nhắc nhở của Kiều Kiều nà Kiều phu nhân luôn để ý đến cô ta.
Thấy Mạnh Cốc Tuyết quả nhiên không an phận, Kiều phu nhân gọi đại tỳ nữ Lưu Mặc đến, dặn dò vài câu.
Lưu Mặc cung kính đáp lời, lặng lẽ rời đi.
Ở phía bên kia, Kiều Kiều được nhũ mãu Lưu đưa đến trong vòng tay của Kiều Trung Quốc.
So với sự náo nhiệt giữa các phu nhân trong hậu viện, tiền viện lại tĩnh lặng và nghiêm túc đến đáng sợ.
Kiều Kiều tò mò nhìn xung quanh.
【Nhanh nào, để ta xem nam chính ở đâu!】
Kiều Trung Quốc nghe được tâm tư của con gái, lập tức ân cần quay mặt cô về phía Nhị hoàng tử.
Kiều Kiều nhìn kỹ, lập tức hít sâu một hơi.
Thiếu niên có ngũ quan tinh tế, sống mũi cao, mặt tựa bạch ngọc, mày đen bay lên.
Đôi mắt của hắn ta sâu hơn người thường, đuôi mắt hơi xếch, khiến khuôn mặt tuấn tú vô cùng này thêm phần mị hoặc.
Kiều Kiều khách quan đánh giá:
【Đẹp trai! Đẹp trai đến mức xoay tròn 360 độ trên trời!】
Triệu Trung Quốc:?
Triệu Thiên Kinh:?
Nhị hoàng tử dung mạo yêu nghiệt, thực sự là hiếm thấy trên đời.
Mẫu thân của hắn là công chúa ngọc lưu của Bắc quốc - mỹ nhân đệ nhất năm đó.
Sau khi Bắc quốc chiến bại, công chúa Ngọc Lưu bị đưa đến hòa thân, trở thành Ngọc phi của đương kim Hoàng đế, sau khi sinh Nhị hoàng tử thì qua đời.
Liên quan đến chuyện hậu cung, trong đó không biết bao nhiêu chuyện bí ẩn.
Kiều Kiều cảm thán trong lòng, lập trường quả nhiên quyết định thái độ.
Lúc đầu đọc nguyên tác, cảm thấy nam chính là người đẹp trai, mạnh mẽ, đau khổ, sau này trả thù rất sướng.
Bây giờ đứng ở lập trường của nhà họ Kiều, nam chính vì đại nghiệp trả thù mà cấu kết với Bắc quốc, tàn sát trung thần ái quốc, giết hại tất cả những người cản đường, thật là tàn nhẫn.
【Haizz, năm đó việc giữ con giết mẹ, khiến Nhị hoàng tử căm hận tất cả mọi người, từ Hoàng đế đến Hoàng hậu.
】
【Đừng nhìn hắn bây giờ yếu đuối, vô tội đứng đây, thực ra hắn đã giơ nanh vuốt của mình ra rồi!】
【Chẳng bao lâu nữa, người của Bắc quốc sẽ đến liên hệ với hắn.
】
【Chứng cứ thông đồng phản quốc mà dì nhét vào phủ Kiều vì sao lại chân thực như vậy, bởi vì tất cả những văn thư trên đó đều là dấu thật mà!】
Tim KiềuTrung Quốc đột nhiên run lên, vừa kinh hãi, vừa dâng lên một cơn giận khó kìm chế.
Nhị hoàng tử lại cấu kết với người Bắc quốc?
Phải biết rằng, người Bắc quốc năm đó vô cớ xâm phạm biên giới Đại Ung, đốt phá cướp bóc, còn nhẫn tâm hại chết hàng vạn dân biên giới!
Nam nhi Đại Ung đổ máu trên chiến trường, sau ba năm chiến đấu gian khổ mới đánh bại hoàn toàn Bắc quốc, đem lại cảnh yên bình hiện nay.
Nhị hoàng tử sao có thể cấu kết với kẻ thù, một lần nữa đặt Đại Ung vào nguy cơ chiến tranh!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...