Toàn Chức Thành Chủ
Bích Động trấn lúc này giống như nhân gian địa ngục.
50 con tinh thần yêu lang lên tục công kích .
Tuy cánh cổng thành phía tây đã phát huy 500% tác dụng nhưng nó cũng rất nhanh anh dũng ngã xuống.
Đàn sói đông đảo tràn vào thẳng tay à không thẳng chân tàn sát.
Trong trấn tuy có phản kháng nhưng chỉ là yếu ớt mà thôi.
Người mạnh nhất Bích Động trấn là đội trưởng đội lính đánh thuê Ngô Văn Thành tu vi tụ khí đỉnh phong bị phệ nguyệt yêu lang một vả quy tiên.
Cũng may có cái cổng sắt anh dũng cản địch nên cho Bích Động trấn người thêm một chút thời gian chuẩn bị trước đó nên những nhân vật trọng yếu đã chạy ra khỏi trấn hết rồi.
Khi đàn sói chàn vào thì chỉ còn lại 4-5 trăm người trong trấn mà thôi.
Những tên lính đánh thuê thì ai chạy thì chạy, ai không chạy thì làm một phòng tuyến cản đường ở cổng thành phía đông sau đó đóng cổng thành.
Đây là mệnh lệnh cảu 4 đại gia chủ.
Bọn họ cần cái cổng phía đông cản lại bọn sói điên trong thành để bọn họ có thể sống sót đào thoát.
Những người còn lại trong thành thì có liên quan gì đến họ.
Họ chỉ cần bọn họ còn sống là được.
Vợ có thể cưới thêm, con cháu cũng có thể sinh.
Lúc nãy bọn chúng chỉ tận lực mang đi trực hệ nam nhân còn người già trẻ em bọn hắn không quan tâm.
Tài sản bọn hắn cũng đã dấu kỹ rồi.
Chờ tai nạn qua đi bọn họ một lần nữa trở lại.
khi ấy tro tàn lại cháy, đông sơn tái khởi.
Đoàn xe của hải quân chạy vội mà đến.
Khi gần đến nơi thì gặp mười mấy cái xe ngựa đang chạy đường.
Rất nhanh hai bên nhận ra nhau.
Hành động vô nhân đạo này của đám người khiến mọi người bất mãn cực kỳ nhưng đại tá Hàn Văn Thanh vẫn bất đắc dĩ phân ra một tiểu đội hộ tống mấy con quỷ đội lốt người này.
Nhìn mọi người trong xe giận giữ mắng chửi mấy tên kia, kirows thì lại không bực bội như vậy.
Nếu là mình, tuy kirows sẽ không tán hành phương án của bọn chúng khi hy sinh người thân để sống sót.
Tuy nhiên nếu nhìn trên góc độ sinh tồn thì kirows cũng không khỏi công nhận đây là một kế sách hiệu quả.
Nhưng nên nhớ người làm trời nhìn, luật “hoa quả” không tha một ai.
Khốn cảnh của bọn chúng chính là hậu quả của việc chống đối trước đó.
Đoàn người hải quân đến Bích Động trấn thì thành đông vẫn nguyên vẹn, cửa thành vẫn chưa bị phá tan.
Không nói nhiều đại tá Hàn Văn Thanh ngay lập tức nhảy ra khỏi xe.
Anh chạy nhanh chóng vọt lên phía trước.
— QUẢNG CÁO —
Đứng trước, hai cánh cửa thành khổng lồ đóng chặt hai tay anh bắt đầu vận khí.
Linh khí tuôn trào.
Đại tá Hàn Văn Thanh nhắm thẳng vào cánh cổng tung ta một chưởng mạnh mẽ long thương.
Chưởng ra, một hư ảnh hình rồng từ hai tay lao ra nhắm thẳng vào cổng thành.
“Ầm” một tiếng ,con rồng kia bay xuyên qua cánh cổng.
Nơi nó bay qua mọi thứ nổ tung, khói bụi mờ mịt.
Khói bụi tan đi toàn bộ cổng thành phía đông ( bao gồm cả thành lâu cùng cổng thành) đều bị san bằng thành bình địa, tạo ra một lối vào rộng hơn mười mét chạy thẳng vào trong trấn.
Không cần đại tá Hàn Văn Thanh nhiều lời đoàn xe nhanh chóng vào chấn, mọi người tản ra xung quanh nỗ lực giải cứu những người còn may mắn sống sót cũng như tiêu diệt toàn bộ yêu thú.
Trong Bích Động trấn lúc này giống như một lò sát sinh, mùi máu tanh lan tỏa trong không khí.
Tiếng sói tru văng vẳng trong đêm.
Đoàn xe trực chỉ quảng trường mà đến.
Mọi người tiếp tục lấy trải thảm hình thức mà quét sạch Bích Động trấn.
Kirows một lần nữa lấy ra hơi thở tử thần.
linh khí chuyển động kirows đưa linh khí vào ống ngắm kích hoạt chức năng khuếch đại ánh sáng của ống ngắm từ đó cho phép kirows có thêm khả năng nhìn ban đêm.
Cầm theo hơi thở tử thần kirows nhảy lên các mái nhà bắt đầu tìm kiếm mục tiêu của mình.
Đàn sói gần 300 con trong mắt gần trăm úy cấp binh lính hải quân thực sự không đủ nhét kẽ răng.
Chỉ mất hơn 30 phút toàn bộ bọn chúng bị giết sạch.
Thu dọn chiến trường bọn họ cứu được hơn 50 người sống sót.
Những người sống sót này chủ yếu là trẻ nhỏ được cha mẹ chúng giấu đi vào trong tủ hay cho vào chum đậy nắp hay những nơi tương tự như vậy mới may nắm đợi được hải quân đến.
Sau khi rà soát cả trấn một lượt chắc chắn không bỏ sót ai đại tá Hàn Văn Thanh ra lệnh thu quân.
Đoàn xe vận tải rời khỏi thị trấn giàu có nhất Hỏa Long sơn mạch.
Trên đoàn xe mang theo hơn 50 người sống sót rời đi.
(cả gần 300 xác sói nữa, riêng kirows thì mang theo một thân tài phú mà đi và không chỉ kirows có thu hoạch).
Đại tá Hàn Văn Thanh ra lệnh rà soát một lần nữa là mọi người ai cũng ngầm hiểu cả tuy nhiên ai hiểu thì chỉ tự biết, mình làm mình hưởng, không bàn tán không ai nói thành lời hết.
Sau khi thu thập một dợt đoàn xe mang theo hơn 50 người sống sót trở lại Đông Long thành.
Với lũ súc sinh đã bỏ trốn thì việc lấy đi chút của cải ẩn giấu này của chúng cũng chẳng phải việc thương thiên hại lý chỉ là tăng thêm một chút trừng phạt cho chúng mà thôi.
Khi về đến cổng thành thì vừa gặp đội xe hộ tống đến cổng thành.
Những người này nhanh chóng được hải quân bàn giao cho Đông Long thành.
Lúc này trời cũng sắp sáng rồi.
Tuy vậy mọi người vẫn tranh thủ nghỉ ngơi còn kirows thì ngáp một cái rồi đi đến căng tin ăn đêm.
— QUẢNG CÁO —
Vào căng tin kirows gọi một bình rượu táo mèo, một đĩa lạc rang, một đĩa giềng tim sào dưa bắt đầu
Nhấm nháp cũng như thưởng thức rượu.
Vị rượu thơm nồng có chút chua chua ngọt ngọt của táo uống rất êm.
Rượu uống vào đến bụng thì một luồng nhiệt khí bùng nổ.
Rượu thật ngon.
Kirows vừa đặt chén xuống đang định làm thêm chén nữa thì thình lình bình rượu trên bàn bị một bàn tay mềm mại không sương cầm đi.
Trung tá Lê Ngọc Tâm thình lình xuât hiện ngồi trước mặt kirows.
Nàng mặc một bộ váy màu tím dài quá gối, hai dây váy để lộ ra bờ vai trắng mịn.
Nàng cầm binh rượu châm cho kirows một chén khanh khách cười:
“này nhóc, tý tuổi đầu đã bắt trước ai đua đòi uống rượu rồi”
Kirows thi vui vẻ nâng chén rượu lên nhấp một ngụm.
“Quả nhiên rượu ngon thiếu mỹ nữ thật là thiếu sót lớn”
Nghe kirows khen mình Ngọc Tâm cung vui vẻ tiếp tục rót thêm một chén rượu cho kirows.
Trong lúc ấy kirows cũng từ trong kho hàng hệ thống lấy ra hai chiếc chén ngọc để lển bàn.
Bộ chén ngọc bích này là kirows mới khoắng được từ Bích Động trấn.
Thấy kirows lấy ra chén ngọc, Ngọc Tâm trung tá cũng vui vẻ châm tửu vào hai hiếc chén ngọc.
Châm xong rượu kirows nâng chén lên.
“chén này ta xin kính mỹ nhân một chén”
Thấy kirows mời thì Ngọc Tâm cũng vui vẻ nâng chén lên:
“cũng được chứ”
Kirows một hơi cạn hết chén rượu thơm còn Ngọc Tâm trung tá thì môi mềm khẽ nhấp một ngụm.
Đặt chén xuống nàng lại lưu loát châm cho kirows mọt chén đầy.
Kirows thấy nàng lại châm rượu cho mình thì vui vẻ nhận lấy.
Mỹ nữ châm rượu ngu gì không nhận chứ.
Nhấc lên chén này kirows vui vẻ hỏi:
“ đêm khuya như vậy trung tá hạ mình ngồi châm rượu cho ta không sợ người khác ghen sao ?”
Nghe kirows hỏi vậy, Ngọc Tâm trung tá chỉ khẽ cười:
“Nếu như ta nói ta muốn cậu làm tiểu tình nhân của ta thì sao?”
Nói ra câu này này, nàng mắt ngọc nhìn thẳng vào kirows mà quăng ra một cái mị nhãn.
— QUẢNG CÁO —
Đang ăn một miếng rau dưa xào mà kirows giật mình cắn luôn vào lưỡi.
Theo phả xạ anh kêu lên “a” một cái.
Thấy kirows cắn vào lưỡi Ngọc Tâm cười lên khanh khách:
“cậu sao vậy, chẳng nhẽ ta không xứng đáng để yêu thương sao ?”
Giọng nói câu này 3 vẻ cười cợt, 3 vẻ nũng nịu, 4 vẻ hờn dỗi, kirows nghe vào mà lông tơ trên người dựng ngược hết cả lên.
Suýt thì anh sặc luôn miếng rau dưa trong miệng.
Cố gắng lấy lại bình tĩnh.
“ựm hừm, trung tá cứ đùa vui, mỹ nhân như người làm sao lại không có người thương được chứ.
Không chừng số người thầm thương người xếp đến cổng thành còn không hết đâu ?”
Nghe thấy kirows nói vậy thì Ngọc Tâm chỉ cười cười:
“làm gì có ai a.
Ta đang sợ ế đây này.
Sợ ế nên ta mới đang tìm người yêu đây này”
Ngồi uống rượu mà kirows không còn ngửi thấy mùi rượu nữa mà anh phảng phất mình rơi vào một bể “thính” thơm lừng.
Không muốn tiếp tục kirows, anh nâng lên chén rượu cạn một cái thưởng thức sự cay nồng của rượu bình thản nói:
“không biết trung úy muốn ăn gì ta đi lấy giúp người.
Ở đây hình như chỉ còn có cháo gà với phở bò thôi không biết người ăn cái nào?”
Thấy kirows nghiêm túc, trung tá Ngọc Tâm cũng không có đùa dai.
Nàng nhờ kirows lấy cho một tô phở bò.
Hai người ăn uống vui vẻ sau đó trở lại ký túc xá đã là hừng đông.
Sau khi kirows rời đi Ngọc Tâm mỹ nữ cũng nhìn kirows thật lâu sau nói ra “thật thú vị” sau đó nàng đi vào thoát y tắm rửa chuẩn bị cho ngày mới.
Hai ngày sau nhóm hải quân cũng tham gia một số nhiệm vụ hỗ trợ di tản nữa mà thôi.
Đến rạng sáng ngày thứ 3 thì một trận đại trấn xảy ra.
Cả tòa thành rung lắc dữ dội, một số nhà dân yếu ớt sụp đổ ngay trong cơn địa chấn.
Cơn địa chấn cũng là tín hiệu cho thiên tai bắt đầu.
Ngay khi cơn đại chấn còn chưa kết thúc thì Hỏa Long sơn ba ngọn núi lửa khồng lồ đã bắt đầu phun lửa..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...