Dịch: Thiên Hạ Địa Thượng
“Hồng sắc hỏa diễm, lẽ nào đây là Mân Viêm??” Đông Phương Minh nhãn lực vô cùng sắc bén, vừa liếc nhìn liền nhận ra ngọn lửa đang phun trào bên phía đối diện.
Địa Sát hỏa diễm sôi trào mãnh liệt, mang theo luồng sức nóng bàng bạc hướng về phía Thanh sắc hỏa diễm phóng đi, xét về độ bá đạo hay về sức nóng của ngọn lửa, Mân Viêm đều là phe kiệt xuất hơn.
Khi dòng Mân Viêm đỏ tươi do Mạc Phàm phóng thích nhảy vào trong khu vực liệt diễm màu xanh nhạt kia, liệt diễm màu xanh nhạt trong nháy mắt liền bị tiêu diệt, giống như một đám bại lang gặp phải một đầu mãnh hổ vậy, vừa đụng vào liền dồn dập tản ra, căn bản không dám chính diện giáp công với Mân Viêm kia một khắc nào cả.
Mạc Phàm lại truyền thêm ma năng, đem địa sát liệt diễm bành trướng càng thêm to lớn, một đóa liệt diễm chi hoa mỹ lệ cực kỳ cứ thế nở rộ giữa mảnh đồng cỏ này, tỏa ra ánh sáng chói mắt cực kỳ.
Ngọn lửa màu xanh nhạt kia bị tiêu diệt trong chớp mắt, bị Hồng Viêm chiếm lấy quyền quản hạt cả một khu vực rộng lớn xung quanh này.
Chỉ tiếc là thời gian tồn tại của Mân Viêm không thể dài hơi như đám Thanh Viêm kia được, bởi vì giữa hỏa chủng với nhau cũng có sự khác biệt về bản tính, ví như Mân Viêm là thuộc về loại bộc phát cường đại, lực phá hoại hung mãnh, còn như Thanh Viêm hẳn là thuộc về loại có năng lực duy trì khủng bố, sinh sôi không dứt.
Quả nhiên khi Mạc Phàm đem Thanh Viêm trục xuất ra xa xa khỏi bản thân mình, thì những ngọn lửa màu xanh nhạt này vẫn không có hoàn toàn tán đi, mà bồi hồi ở vùng phụ cận, mượn những bụi cỏ khô hanh kia để một lần nữa bùng lên, giống như đang thủ thế chờ đợi, có thể quay đầu trở lại bất kỳ lúc nào.
“Ngươi cũng nhận thức ngọn lửa này?” Mạc Phàm liếc mắt nhìn những ngọn lửa màu xanh nhạt bị đánh tan kia, không khỏi nở nụ cười.
“Được lắm, mấy vị huynh trưởng của ta tử nạn chắc chắn không tránh thoát có liên quan tới ngươi, hôm nay bằng bất cứ giá nào ta cũng sẽ đem ngươi mang về Thẩm Phán Hội để tra hỏi!!” Hai mắt Đông Phương Minh bắn ra nộ quang, giận dữ khôn cùng nói.
Lúc trước, Đông Phương Minh thông qua một vị lão thợ săn chỉ dẫn, biết rằng có một loại hỏa diễm có nhiệt độ cực cao xuất hiện ở ngoại thành Hàng Châu, ở một cái thôn nhỏ đang đối mặt với khô hạn nghiêm trọng.
Đông Phương Minh đúng ra là sẽ tự mình đi tới để thu lấy cái đặc thù Linh hỏa này, nhưng vì kẹt phải Thẩm Phán Hội sát hạch nên không thể đi được, vì vậy hắn đã đem cơ duyên này nhường cho mấy vị huynh trưởng có thực lực xuất sắc trong gia tộc, không ngờ mấy vị anh họ này sau đó lại biến mất khỏi thế gian, không để lại một chút manh mối nào, Mân Viêm mà mình tân tân khổ khổ thu thập tin tức tình báo cũng cứ thế trở thành giá áo cho người khác.
Nguyên bản Đông Phương Minh cho rằng mình vĩnh viễn cũng không biết được chân tướng của sự việc đó, không nghĩ tới hôm nay lại trùng hợp gặp được hung thủ đã giết chết mấy vị huynh trưởng!!
“Đông Phương Minh, không nên vọng động, mục đích của chúng ta là ngăn cản bọn họ tiến vào Bạch Sơn, chờ đợi Cung đình thị vệ đến trợ giúp.” Liễu Chung Minh vội vội vàng vàng nói.
“Không cần các ngươi đến dạy ta phải làm thế nào.” Đông Phương Minh đã triệt triệt để để nổi giận, khiến cho ngọn lửa màu xanh nhạt trên người hắn bốc lên càng thêm hưng vượng.
Sự việc chuyển biến như thế này lại thật đúng với ý của Mạc Phàm, hắn chỉ sợ là sợ đối phương không dám xông tới đánh chính diện với mình mà cứ một mực dây dưa qua lại, hiện tại tên cường hào có cánh này đã bị mình chọc giận, mọi chuyện tiếp theo liền trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Hắn đứng ở nơi đó, kỹ năng sử ra tiếp theo cũng không phải là một đòn cấp trung cấp phép thuật khủng bố, mà chỉ đơn giản lật tay một cái, hồng sắc liệt diễm trong nháy mắt dấy lên, chẳng khác nào một vị Ảo Thuật gia ưu nhã biến ra một đóa hoa hồng màu đỏ trong tay một cách phong nhàn, tùy tính cả.
“Hỏa tư!”
Mạc Phàm quăng ra luồng hỏa diễm trong lòng bàn tay, vẽ ra một đường cong tuyệt đẹp rực sáng trong màn đen, cực kỳ chính xác rơi vào vị trí mà Đông Phương Minh đang đứng.
Không thể không nói, thiên phú của tên Đông Phương Minh đúng là có chút biến thái, tốc độ thi pháp thật sự là quá nhanh. Có cảm giác như khi mình chỉ vừa phác họa xong một cái Tinh quỹ sơ cấp thì hắn đã phác hoạ ra xong một cái trung cấp Tinh đồ luôn rồi, nếu như tên này lúc nào cũng có nguồn ma năng dồi dào để cung cấp nữa thì đúng là Mạc Phàm chỉ có nước cắm đầu bỏ chạy mà thôi... Nếu như đem Mạc Phàm không ngừng sử dụng Hỏa Tư lúc trước ra so sánh với một khẩu súng liên thanh, thì tên Đông Phương Minh có thể nhanh chóng nổ ra liệt quyền này quả thực đúng là một dàn phóng tên lửa mà!
Mạc Phàm đã một lần nếm mùi giáo huấn, vì vậy hắn quyết định không sử ra trung cấp ma pháp để chiến đấu với tên kia nữa.
“Một cái ma pháp thấp kém nho nhỏ cũng muốn làm tổn thương ta, ngươi đúng là quá ngây thơ rồi!” Đông Phương Minh đối với Hỏa Tư mà Mạc Phàm ném tới căn bản là không hề đếm xỉa, tinh đồ dưới chân vẫn tiếp tục phác hoạ như cũ.
Lấy lực lượng của hỏa diễm trên người hắn, cho dù bị một cái hỏa tư cấp thấp đâm trúng tim ngay tức thì cũng chưa chắc có thể lay động hắn được một cái.
“Đến tột cùng ai mới là người ngây thơ đây?” Mạc Phàm thấy thế liền nở một nụ cười.
Bàn tay của hắn đột nhiên nắm chặt lại, tập trung vận dụng ý niệm để điều khiển Hỏa Tư trong nháy mắt nổ tung, thoáng chốc liền nổ ra một đoàn hỏa cầu đường kính hai mét có hơn, lực trùng kích dũng mãnh bắn tên Đông Phương Minh lúc nào cũng tự cho là đúng kia bay ra xa mấy mét.
Quả cầu lửa khổng lồ nhìn thấy mà giật mình này sau khi nổ tung ra hoàn toàn, dư lực còn lại chấn cho không khí xung quanh rung động ong ong một hồi, hỏa diễm ngổn ngang tứ tung khắp nơi trong phạm vi vụ nổ, ngoài ra còn có vô số hỏa tinh bắn tung toé ra ngoài...
Bản thân Mân Viêm vốn đã có thể làm cho uy lực nổ tung của sơ cấp ma pháp Hỏa Tư càng trở nên cuồng mãnh, uy lực dĩ nhiên khủng bố đến độ đủ để so với một cái Phàm Hỏa Liệt Quyền bình thường.
Uy lực nổ tung của đòn Hỏa Tư này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Đông Phương Minh, cũng may là bản thân hắn cũng là hệ “lửa”, nếu không vụ nổ tung này có thể đã trực tiếp biến hắn thành một tên nửa tàn nửa phế rồi!
” Hỏa Tư của ngươi...” Đông Phương Minh bị một đòn này oanh cho mặt mũi nám đen, trong ánh mắt của hắn ngoại trừ sự tức giận ra, còn là tràn đầy kinh ngạc.
Cái Hỏa Tư này tại sao lại có thể nổ mạnh như vậy, cho dù là trung cấp ma pháp thì cũng chỉ đến thế mà thôi!
“Ngươi là người thứ nhất thưởng thức hỏa tư cấp bốn của ta đấy.” Mạc Phàm khẽ mỉm cười, trong lòng bàn tay nháy mắt lại lật lên một đám Hỏa Tư khác một cách vô cùng nhanh chóng, thành thạo trước sau như một.
“Sơ cấp ma pháp bậc bốn...” Đông Phương Minh nghe xong liền cảm thấy trong lòng dấy lên sóng to gió lớn.
Đông Phương Minh hắn thân là một pháp sư xuất thân từ một gia tộc hiển hách, loại trang bị cỡ như Dực Ma cụ vốn không thuộc về cấp bậc này nhưng hắn vẫn có một cái, vì vậy hắn vốn cho là trong trung cấp lĩnh vực hắn tuyệt đối là hạc giữa bầy gà, tuyệt đối không có ai có thể so với mình được. Khiến cho Đông Phương Minh hoàn toàn không nghĩ tới chính là hôm nay hắn lại gặp phải một tên so với mình càng thêm cường hào, miễn cưỡng đem một cái ma pháp cấp thấp nho nhỏ cường hóa đến cấp bậc bốn!
Cường hóa ma pháp cấp thấp vẫn là cần dùng tinh phách a, giá cả của một cái tinh phách là khoảng từ 3 triệu đến 5 triệu, ngoài ra để bảo đảm tinh tử sẽ hấp thu trăm phần trăm, bình thường mọi người đều sẽ chọn dùng loại tinh phách phẩm chất lương hảo có giá 5 triệu kia.
Để cường hóa bảy viên tinh tử, liền cần luyện hóa hết bảy cái tinh phách, tổng cộng là gần 35 triệu Nhân Dân tệ lận đó trời ạ!
Nhiêu đó là đủ để mua một xuống cái linh chủng phẩm chất tốt nhất rồi!!
“Đem tài nguyên lãng phí trên một thứ vô bổ như vậy, đúng là ngu xuẩn!” Đông Phương Minh phỏng chừng đã trúng phải một tia đả kích nho nhỏ, chua xót mắng.
“Có vô bổ hay không, còn phải nhìn xem Linh hỏa của ta là loại gì!” Mạc Phàm kiêu ngạo nói.
Mân Viêm thuộc về loại hỏa chủng có nhiệt độ cực cao, là loại hình hỏa diễm đơn giản thô bạo nhất, có thể khiến cho uy lực của hỏa hệ kỹ năng tăng lên gần 2. 5 lần.
Cấp thứ tư hỏa tư, cũng không có đặc thù hiệu quả gì, chỉ đơn thuần là tăng cường uy lực nổ tung của hỏa tư cấp bậc ba lên gấp đôi mà thôi.
Gộp cả 2 tầng chồng chất lại, uy lực nổ tung của Hỏa Tư mà Mạc Phàm thi triển ra so với người bình thường phải mạnh hơn tới 5 lần!
Hỏa tư vốn đã là ma pháp sơ cấp sở hữu lực phá hoại mạnh mẽ nhất, sau khi trải qua 5 lần cường hóa, gần như đã vượt qua một nửa sức mạnh của một trung cấp ma pháp thông thường.
Kỹ năng Hỏa tư của Mạc Phàm trên căn bản đã thông thạo đến mức có thể thuấn phát, mặc dù uy lực của nó chỉ bằng một nửa lực lượng của trung cấp ma pháp, nhưng nhiêu đó cũng đã đủ để nổ cho tên Đông Phương Minh kia không còn một điểm tính tình nào!
* ———————————————————————————————————————————————————–*
Cảm ơn các bạn đã thưởng thức!
Nếu các bạn thấy hay thì hãy nhấn tim hay thả đề cử để mình có động lực dịch tiếp nha.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...