...
Không có thói quen nghe những lời phát biểu rỗng tuếch tại hội trường nội viện, Mạc Phàm ậm à một chút rồi cũng chậm rãi di chuyển khỏi chỗ ngồi.
Ban đầu, hắn dự định kéo Mục Ninh Tuyết cùng với mình đi dạo quanh học viện, dẫu sao cảnh sắc Anpơ địa phương có thể xem như tồn tại thần tiên quang cảnh trong toàn bộ học phủ trên thế giới này rồi. Chỉ là Mục Ninh Tuyết người trầm lặng, nàng muốn tụ lại chỗ đó nghe cho xong, thẳng thắn từ chối hắn.
Mạc Phàm đành cười khổ, cuốc bộ một mình, dạo tới khu vực Roa hoa viên đằng sau ngoại viện để thưởng thức.
Xào xoạt vài cơn gió dịu thổi ngang qua người, làn hơi ấm này không thể nói là quá quen thuộc, nhưng cảm thụ được thì tự nhiên đã trở thành giác quan, chỉ vì trong cơ thể từ lúc nào đã lưu giữ nó lại, đặc biệt ở thời gian ngắn gần đây, Mạc Phàm mới có thể nhận ra được. Trên cơ miệng hắn đột nhiên cong lên nửa vành nụ cười, đặc biệt thích thú.
“Ngươi thực sự rất yêu quý vườn hoa này sao, Lonna?”
Một tia quang hồn ảnh từ bên sau gáy Mạc Phàm nhen nhóm hiện ra, từ mới chớm còn là một chùm sáng trắng chưa định hình, sau đó bước ra hoàn toàn, dần dần tạo thành thân ảnh nữ nhân tinh khiết.
Nàng có cặp mắt trong suốt, tựa hồ không khác biệt so với thủy tinh, cơ thể là làn sương đặc quánh, nhu mì đến muốn cho người ta phải dìu dắt bên cạnh, mà cái kiểu khí chất này dĩ nhiên rất trùng khớp với Tâm Hạ hay bạch tinh linh Mei.
Nàng chính là Lonna! Thiện hồn trung nghĩa!!
Nơi đây, địa phương Anpơ học phủ, dĩ nhiên chính là nhà của nàng, dù nàng chỉ tồn tại như hồn cách trong cơ thể Mạc Phàm, nhưng đối với nơi này vẫn phi thường nảy sinh dao động mãnh liệt, muốn được ngắm nhìn, muốn được bước ra thưởng thức.
Nhưng nàng hiện giờ chỉ là một hồn cách canh giữ bát miếu tà thần, nàng không thể mọi lúc tự do xuất hiện trên nhân gian, chỉ có thể nhờ Mạc Phàm ý niệm, đem tinh thần lực giải phóng thành hình, đưa nàng ra bên ngoài trong chốc lát.
“Nơi này vẫn vậy, thật đẹp!”
Roa hoa viên…
Lonna ngắm nhìn từng bông hoa, ghé sát người xuống ngửi hương thơm của nó, mặc cho những ký ức năm nào gửi gắm đang lũ lượt chạy về khiến vành mắt nàng dần dần ướt đẫm.
“Mạc Phàm, người có biết tại sao ta đồng ý đi theo hồng ma Nhất Thu không?” Lonna hỏi rằng.
“Đi theo? Không phải là Nhất Thu luôn luôn tìm kiếm, miễn cưỡng thu nhặt bát hồn thiên địa sao?” Mạc Phàm hơi khó hiểu trước lời Lonna kể.
Lonna nở nụ cười, nàng lắc đầu trước câu hỏi của Mạc Phàm, rồi lại vui vẻ nói tiếp:
“Đối với ác hồn thì là như vậy, nhưng Nhất Thu không cùng một hành vi đối xử giống nhau khi tìm kiếm thiện hồn. Bản chất từ sau khi được người rửa oan, ta hoàn toàn có thể chọn lấy phương án chính mình siêu thoát đi…”
Mạc Phàm kinh ngạc nhìn chằm chằm Lonna, không có nửa điểm ý tứ cất lời, lặng lẽ chờ đợi thanh âm Lonna tiếp tục.
“Nhất Thu không có cưỡng chế, chỉ đơn giản đưa bàn tay hiền hòa ra, nhưng là ta nguyện ý nắm lấy, tự mình cống nạp cho chủ thể…người xem”.
Lonna nói rồi đặt bàn tay lên vườn hoa dưới chân. Nàng không có nghĩ nhiều cái gì, lập tức nhắm hai mắt. Bạch ngân đột nhiên phóng thích không ngừng, quay chung quanh nàng một cỗ u linh thân thể chậm rãi toát ra, hướng tám phương tản đi nhiều vô số kể.
Thủy ngân cùng bạch tố hòa lẫn trên từng tán hoa, có mượt mà, có trong suốt, cũng có loại hào quang màu trắng trổ nở, triệt để cái cảm giác thanh dịu theo ngọn gió cuốn đi.
Bạch ngân thuộc giống thực vật, ở Anpơ núi cao lạnh lẽo phát triển, bên trong vườn hoa Roa tồn tại là nữ vương băng lãnh nhất. Không phải bởi vì nó có thể đại biểu cho chính mình tuyết trắng Anpơ, mà vì sương lạnh giá tạo ra nó như vậy vốn dĩ đã bị hòa tan đến mức không thể nào tinh khiết hơn.
Dù hương thơm hay khí chất, dù luận về sắc đẹp hay điển tích hình thành, Bạch ngân như cũ vẫn không có hạng mục nào thoát khỏi vị trí đứng đầu đại biểu ở Âu Châu lục địa.
Mạc Phàm đứng đó thẩn người, hắn thậm chí có thể phân biệt ra mỗi một gốc cây Bạch ngân đang nô đùa sinh trưởng, như là ma pháp bản thân thi triển vậy.
Nương theo tinh thần lực dần dần phóng thích mà kéo dài, Mạc Phàm cảm nhận được Bạch ngân hơi thở cũng càng ngày càng khổng lồ, cứ việc nếu chính mình mong muốn, khẽ động đậy thôi, chẳng mấy chốc có thể biến cho cả dãy núi Anpơ này bọc lại bên trong bạch ngân lực lượng.
Trường âm, hô hấp, càng có tiết tấu nhẹ nhàng đong đưa, hết thảy Bạch ngân tựa như vì Mạc Phàm đã đến mà ra sức chào mừng, là cung kính phục vụ, càng có phần vui vẻ tìm được một cái minh bạch chủ nhân.
Phiến hoa bạch ngân không có sắc bén, nhưng mang khả năng hấp thụ dinh dưỡng cực kỳ cao, bao quát mấy ngàn, có khi mấy vạn km sinh trưởng, Mạc Phàm có thể tùy tiện thu về lực lượng tinh hoa khổng lồ, mạnh mẽ đến không gì sánh nổi.
Đặt lên bàn cân so với Phạm Quỳ của Michael, dĩ nhiên bất đồng khác biệt, Phàm Quỳ kinh khủng nhất chính là trói buộc, mượn quang năng liệt nhật tịnh hóa, cũng coi như hấp thu, nhưng là thiêu đốt, bóp nghẹt đối phương để sử dụng cho riêng mình, để từng gốc Phạm Quỳ phát triển nhanh chóng hơn, tất yếu sẽ vô cùng đáng sợ khi gặp hắc ám sinh thể.
Trái lại Bạch ngân tinh tế hơn, nhẹ nhàng hơn, như chính mình tinh khiết vậy, dù cho là tinh hoa, hơi thở thiên địa, bao quát không khí, nguyên tố, sinh vật… bạch ngân đều không xuất hiện bài xích. Đơn giản lắc lư một cái, ào ào dưỡng chất như vậy sẽ róc rách rỉ vào, mang theo từng tán hoa, từng mùi hương lan tỏa đến cho chủ thể. Cứ như vậy, thống nhất truyền hết cho một người lãnh tụ, không có phân tán, không tự hưởng quyền năng như Phạm Quỳ, nhưng muốn nói đối với người sở hữu là khuyếch đại hơn tới mấy lần.
Cái cảm giác này có thể coi như giống hệt lĩnh vực ma pháp…
Bạch ngân cấm giới?
Mạc Phàm thân thể hoàn toàn đắm chìm ở một loại cực kỳ nhu hòa tinh khiết, nhẹ nhàng phiêu đãng. Không có bất luận cái gì thống khổ, mà nếu có, cũng chỉ là kia ôn nhu vuốt ve hắn tâm linh hơi thở.
Cảm giác nếu chính mình trước đây không cần đón nhận Tà Thần lực lượng, chỉ cần may mắn sở hữu thiên phú liên quan đến hoa bạch ngân này, hắn cảm thấy sẽ không quá mấy năm bế quan tu luyện, cũng có thể tự mình đột phá, tiến giai bước vào cấm chú.
Lại như Mục Ninh Tuyết trải qua Vĩnh Dạ Nam Cực khắc nghiệt để tu luyện, bạch ngân cấm giới tạo ra môi trường êm dịu hơn, thoải mái tiếp nhận tinh hoa lực lượng núi cao Anpơ để dần dần phá bỏ tường rào cản trở mà thăng cấp.
Hắn thử nghiệm một chút, sau khi hấp thụ dưỡng chất, có thể nhã ra truyền thụ lại cho từng nhánh Bạch ngân, khiến chúng điên cuồng sinh trưởng, cao lớn hơn ba, bốn lần, tự thân cũng mang thêm thuộc tính kìm hãm di chuyển vô cùng cao.
Đối với dưới cấm chú, tốc độ, sự cơ động vốn dĩ chưa thể hiện được triệt để thể hiện, các pháp sư vẫn còn ảnh hưởng dựa vào điều tiết ma pháp của mình.
Nhưng lên tới cấm chú cấp bậc, tự nhiên cơ thể đã đột phá tới cảnh giới ưu việt, mà ở cái địa vị này, sự linh động, tốc độ liền muốn chiếm quá năm thành chiến thắng khi đối đầu.
Kìm hãm một chút, mang ý nghĩa khoảnh khắc ngắn ngủi đó, Mạc Phàm đã muốn triệt để đem đối thủ phanh thây rồi.
Mà một bên trạng thái cơ thể được nhận tinh hoa từ bạch ngân đưa đến, dĩ nhiên rơi vào toàn thịnh mĩ mãn, ma pháp tự nhiên cũng được chúc phúc thêm hai thành lực lượng…
Dã man!!!
Mạc Phàm sung sướng đến toàn thân phát nhiệt khí.
Không nói tới việc bản thân đón nhận hắc ám lực lượng miên man, cốt giữ thần cách Tà Thần trong người, Mạc Phàm sẽ mãi mãi không thể nhận được chúc phúc lực lượng từ Bạch ma pháp nữa. Nhưng mà Bạch ngân cấm giới này phi thường mạnh mẽ, mở ra cho hắn thêm một lĩnh vực thuộc tính, thoải mái gia trì sức mạnh cho mình.
Hai thành… hai thành ở cấp độ này của mình, thật không thể tưởng tượng được. Thậm chí, nếu cho hắn thời gian lâu dài hơn, tự cướp ma năng thiên địa, có khả năng sẽ tích trữ được lên tới ba, bốn thành.
Nghịch thiên quá đỗi đi a!!
Như này Lonna hồn cách, nàng được thiên địa ưu ái kết giao linh hồn thành Bạch ngân, dĩ nhiên tồn tại có thể sánh ngang Phạm Quỳ…
Không phải là mạnh mẽ phá hoại, không có cường hãn công kích, để lại cho vị diện hậu quả ngàn năm khó tái tạo, nhưng cái hắn có chính là ma năng hấp thụ, lực lượng tích trữ tổng hợp, càng thêm giải phóng kìm hãm kẻ địch trên diện rộng lớn vô cùng.
Cứ việc có hơi khác biệt với chính thống ma pháp từng khổ tu trãi qua, không có liên hệ tinh tử nối mạch.
Nhưng sức mạnh như thế này thì cũng không kém so với cấm chú rồi!!!
Có lực lượng này hỗ trợ, Mạc Phàm chính mình thầm nghĩ, có thể dựa vào sức lực bản thân ngự trị cả phương trời, đối với một nhánh quân cấm chú phổ thông cũng tuyệt đối tự tin có khả năng tận diệt.
Thậm chí chính mình còn có hồn lôi đang hấp thụ tiến hóa dần dần, chờ ngày xung kích, tương lai có thể như một quân bài tủ đối đầu với Lucifer.
Hừ… Lãnh nguyệt yêu mâu, ngươi chờ đó cho ta!!
“Cảm ơn!”
Âm thanh nhỏ vang bên tai, Mạc Phàm đang vui sướng trong lòng, đột nhiên giật mình một cái, hắn không nghĩ tới Lonna lúc này lại nói thế.
“Cảm ơn, người đã rửa oan cho ta sau ngần ấy năm ở nơi này, ta rất cảm kích, người nói bạch ngân sẽ không mất đi phải không?” Lonna nói rằng.
“Lonna…” Mạc Phàm mãi nhìn vào gương mặt phúc hậu kia của nàng.
Lonna gương mặt sáng rực, mắt híp lại mỉm cười hạnh phúc nhìn lấy Mạc Phàm, điều này làm cho hắn có chút chạnh lòng về cô bé xinh xắn nhưng yểu mệnh này.
“Bạch ngân bên trong nhân gian chính còn đại diện cho một thứ nữa… đó là yêu đời, là thanh xuân hạnh phúc. Ta muốn đến với người, vì từ lúc người xuất hiện, ta đã minh bạch trong lòng, bạch ngân một ngày nào đó sẽ lại sinh trưởng tốt đẹp, đương nhiên không chỉ có ở Anpơ địa phương, người giống như ngọn lửa hi vọng vậy, ta luôn tự hào mang lại nhánh nhỏ niềm tin...” Lonna hạnh phúc ôm lấy một nhánh hoa nói rằng.
Ấm áp…
Cô bé này vốn dĩ ấm áp như vậy.
Mạc Phàm chỉ tiếc một điều rằng ngoài hắn ra không ai có thể nhìn hay nghe thấy Lonna, linh hồn vốn không giống như triệu hoán sinh vật, nếu không hắn có thể để nàng gặp lại Perry viện trưởng cùng với Galan lão sư một lần.
Hai người bọn họ vẫn luôn xem Lonna như con gái của mình, bất luận có phẫn nộ thế nào vì nghĩ nàng phản bội, có tức giận ra sao khi nghĩ rằng nàng nói dối, phần tình cảm kia thực sự không thể nào vứt bỏ, huống hồ khi chuyện này làm sáng tỏ, có lẽ nỗi hối hận cùng day dứt vẫn còn chôn giấu ở đâu đó trong góc khuất trái tim của mỗi người.
"Ngươi có nguyện vọng gì đặc biệt ưa thích không, Lonna?
“Người đã hoàn thành hết cho ta rồi!!"
Mạc Phàm thở dài một cái, có chút hơi thẹn lòng.
“Bất quá, có chuyện này ta luôn muốn hỏi người!?” Lonna hỏi rằng.
“Có thể hỏi được?”
“Bạch ngân linh hồn trong bản thể ta, cho phép chính mình có cái nhìn vô cùng trong suốt vào bên trong linh hồn bất cứ ai. Ta từ lần đầu nhìn thấy người, liền phát hiện có chút bất đồng khác lạ!?”
“Bất đồng khác lạ?” Mạc Phàm đột nhiên sửng sốt một chút.
“Người rốt cuộc bao nhiêu tuổi? Linh hồn ta nhìn thấy được của người hoàn toàn không có sự bào mòn thời gian theo quy luật tương tự với nhân loại!?” Lonna ậm ừ một chút nhưng vẫn cố hỏi ra câu này.
Không phải người thường!?
Lão tổ tông còn chưa sinh con đẻ cái, đừng có làm ta đau lòng a…
“Còn có thể như vậy sao?... Có lẽ do ta ngày trước đã hòa trộn hồn cách với ác ma từ rất lâu, dẫn đến huyết mạch thay đổi.” Mạc Phàm cố gắng nghĩ ra một cách gì để trả lời.
Hắn còn muốn nói thêm, chính mình thần kỳ đến từ một vị diện khác, ở đó liền đến khí tràng hay ma pháp hoàn toàn không tồn tại, rất có thể là nguyên nhân khiến hồn cách cũng vì vậy mà khác biệt.
Chỉ là thực sự cũng không phải phải nói làm sao cho Lonna hiểu được.
Ài... nhận một cái mặt dây chuyền lạ lẫm từ một ông lão đằng sau trường học, rồi đùng một cái mở mắt ra sống ở một vị diện khác!?
Có lý không? Ai có thể tin được đây?
“Nếu người không muốn nói, thì ta cũng không ép hỏi, có một số chuyện rất bí ẩn trên thân thế của người, ta chỉ thắc mắc chứ không có lòng hoài nghi. Dù sao cũng rất cảm tạ người!” Lonna nở nụ cười ôn hòa, nàng nhún vai một cái rồi hòa tan trở lại thành thần cách bên trong cơ thể Mạc Phàm.
“Lộc cộc ~~~”
Xì xầm vài tiếng, một thân ảnh nữ tử khác ở đâu đang xách hai chậu nước tới địa phương. Nàng giống như định tưới cho bồn hoa Roa vậy, tất nhiên nhanh chóng chạm mặt Mạc Phàm ở vị trí khu vực.
“Ngươi đã trở thành cao giai pháp sư rồi?” Mạc Phàm nhìn Lý Vũ Nga nói.
“Ân”
Lý Vũ Nga lấy tay che miệng cười, rồi nàng nói tiếp:
“Từ lần đầu chúng ta gặp ở New York, ngươi đã nói mong muốn mình trở thành đệ nhất pháp sư, có hay không giờ ta nên chúc mừng?”
“Ha ha...”
Cả hai người cùng nhau ôn lại chuyện quá khứ đôi chút, Mạc Phàm cũng phụ Lý Vũ Nga tưới nước cho hoa rồi nhanh chóng cả hai sửa soạn nhập tiệc cùng mọi người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...