Vĩ Linh Hoàng một thân hồng y lăng lệ chẳng biết lúc nào trôi nổi trên đầu thân thể băng sơn to lớn của Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân. Bình minh sau lưng rực rỡ chiếu tới, mà tại quang thải hờ hửng đi xuyên qua lớp vải nhung, gảy nhẹ mái tóc phũ ở vai xuống, để cho loại hình tác phẩm nghệ thuật này nhìn từ bên ngoài vào, vô luận là thông thái hay sắc đẹp, đều giống như một vị toàn năng thần nữ vậy.
Tóc xanh tóc trắng không gió mà bay, bàn tay nàng gảy nhẹ, chẳng biết từ lúc nào đã ở tư thế tự hành huyền thuật, có thể nhìn thấy Vĩ Linh Hoàng quanh thân nổi lên một đầu Bạch Ma Bát Vĩ Hồ quang ảnh, cuộn tại nàng thướt tha nổi bật dáng người.
Azazel thấy đối phương đã xuất thủ, càng không do dự nữa.
Mười sáu tử sắc chi dực vẩy một cái, nương theo Thánh Quang Song Chùy cuồn cuộn phá không khí, lập tức âm thanh chói tai truyền ra, đã nhìn thấy một đạo thải quang khí tím, tạo thành to lớn hơn thần uy, ý đồ đem nữ nhân trước mắt cho đánh bay.
Vĩ Linh Hoàng vẫn đứng tại chỗ bất động, mở miệng than nhẹ:
"Tiểu bạch!"
“Ngoa hống ~~~~~~~~!”
Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân ngửa cổ rống lên một tiếng, xuất hiện một cỗ phong hào vững như thành đồng phía trước nàng. Ở trước mặt nó, chùy khí thần uy kia vừa vặn lao tới lại không cách nào tại mảnh khu vực này lan tràn ra, ngược lại là bắn tung toé hướng về phía hai bên sơn cốc, đem đồi núi đánh cho vỡ nát.
Azazel công kích thất bại, không thành vấn đề.
“Thuấn tức ma lôi!”
Lóe lên ngân quang đường hầm Lôi Môn ngay tại địa phương dưới chân Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân, cái này là Mạc Phàm làm tốt chuẩn bị một màn kế hoạch cùng Azazel đi.
Dung hợp pháp môn, cấm chú không gian, cấm chú lôi hệ.
Lôi môn mở ra, cuồn cuộn ngân quang lôi điện vừa trong suốt vừa chói mắt dày đặc như thủy sinh tảo biển trong đại dương không ngừng đâm lên trời, đâm vào da thịt của tòa thể xác to lớn Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân.
“Ầm ầm ầm ~~~~~~~~~!”
Bình minh màu hồng nhạt, ngân lôi màu trắng nổi bật từ địa ngục bắn lên nền trời, lại giống như một tia tử quang thần cực bùng phát đục phá tinh vân, đánh tan chân quyển, như một mảnh laze điện quang cường hãn cùng thô bạo không gì sánh được trỗi dậy.
“Gào gào…….. Grừ ~~~~!”
Thiểm điện ghim vào da thịt cứng hơn ngọc thạch kim cương của Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân, tuy không có xuyên qua lân phiến, nhưng là lôi của Mạc Phàm sinh ra từ Hắc Ma Lôi Hoàng, sở hữu điện thế, điện tai đã chạm vào cực hạn trên thế giới này; cứ việc cỡ nào cản trở, cỡ nào phòng ngự, nó vẫn hoàn toàn mang đến một hồi chớp giật cao thế tiếp cận một tỉ vôn.
Cao thế sấm sét làm cho nhiệt độ trong chớp mắt này đã sánh với Thái Dương Nhật Liệt, những mảng băng cốc sâu dưới mấy cái nền đất sơn mạch, dù là kiên cố không biết bao nhiêu vạn năm, dĩ nhiên lập tức tan chảy, đồng dạng Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân nội quan, nội tại đều nhất nhất lâm vào trì trệ thống khổ trạng thái.
Ghim xuyên tâm không được, thì trói.
Ngân hoàng lôi từ dưới đất đâm lên, lại từ trên cao quay ngược xuống như đảo chiều từ trường, hoàn toàn quấn lấy Thần Thú quanh thân.
Những xiềng xích trắng tinh này phảng phất hấp thu Lôi nguyên tố từ Lôi Uyên trăm nghìn km trên bầu trời, có thể nhìn thấy vài ánh hào quang xẹt qua thì sẽ sản sinh một chùm chớp giật kịch liệt, không những buộc chặt lại thống khổ mỗi Dị Thú Chi Vương, thậm chí còn vung đánh về phía xung quanh, đánh tại Vĩ Linh Hoàng trên người.
Chằn chịt ngân quang điện mang trong suốt chói mắt quấn quanh Vĩ Linh Hoang thân thể, tại nàng cắn xé xuống không ít bạch sắc mao hồ trên da, có vết máu hồng chảy xuống, có vết cắt qua vùng eo, vùng đùi y phục, mà nàng gương mặt lại càng có chút bị điện giật đến miệng tràn ra huyết dịch.
Vĩ Linh Hoàng đứng trong Lôi kiếp cuồng nộ đó một hồi lâu, ánh mắt như cũ chằm chằm nhìn lấy Mạc Phàm, tại dưới ngân quang thiểm điện dần dần mờ nhạt rồi tắt hẳn, càng thêm thần thánh uy nghiêm, càng mang đến cỗ vương giả khí tức thậm chí sẽ làm người có một loại cảm giác thấp kém cùng sợ hãi nằm sấp trên mặt đất.
Gió nhẹ.
Gió từng sợi, từng sợi đan xen xẹt ngang qua Mạc Phàm, qua Azazel trên má.
Cuối cùng cuộn tròn thành một cái bão táp phong vũ quanh thân Vĩ Linh Hoàng.
“Nguy, nàng kiên nhẫn thụ thương để lập trận!" Azazel lúc này mới ý thức được.
Gió thành hào chắn, hào chắn cuỗm đi tàn dư của ngân lôi siết trên người Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân. Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân có thống khổ, có đau đớn, nhưng đồng dạng cũng là một phong quyển chi vương, gặp phong quyển, chính như thả cá về hồ.
Có Dị Thú Chi Vương làm đồng bọn một bên xây dựng yêu pháp huyền thuật, Vĩ Linh Hoàng thuận thế mượn lực, vẻn vẹn một cái lắc tay, Bạch Ma Bát Vĩ Hồ sau lưng liền nhảy vọt lên cao, tám cái quanh ảnh đuôi ầm ầm hóa thành thần quyển cuồn cuộn!
Thần quyển sống dậy!
"Xá xá xá xá ~~~~~~~~~~~~ "
Không trung cũng như mặt đất trải dài mấy trăm km về phía trước lập tức chìm vào hỗn loạn khí lưu, xáo động làm cho người ta một loại cảm giác chen chúc đến khó có thể hô hấp.
Thần quyển gió lớn bừa bãi tàn phá mà đến, tràn ngập trong trời đất, thế giới rộng lớn trong thời gian cực ngắn bị lấp đầy, thân ảnh bạo vũ vậy mà cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, tựa hồ một thanh Tàn Phong Lưỡi Hái, đang cố ý cắt chém vị diện này!
Nhìn thấy đạo Tàn Phong đánh tới, Mạc Phàm bình tĩnh thử nghiệm một ít đem nguyên bản dung hợp không gian cùng hắc ma lôi hoàng âm thầm đi phá tan Phong Kiếp Bát Giới này, nhưng mà ngay cả chớp mắt trắng xóa điện tai rung động thiên địa như vậy vừa xuất ra, lập tức Thần Phong chi liêm trực tiếp tước xuống, đánh gãy cả ma pháp lực lượng.
Mạc Phàm nhíu mày, trước mắt có chút kiêng kỵ!
Tàn Phong Lưỡi Hái xác thật uy lực vô cùng, mặc dù là tối cao Sí thiên sứ trong truyền thuyết, vẫn là cái kia ác ma trời sinh kẻ hủy diệt cũng không dám dễ dàng bước vào khu vực thần phong bạo tạc cắt ra bát giới, trong phong kiếp bát giới này, hết thảy sinh vật, nguyên sinh, vật chất đều sẽ gặp phải phong liêm đáng sợ nhất cắt chém, hơn nữa là nhiều lần liên tục.
“Song hành chưởng khống phong nguyên tố, Côn Lôn núi cao là bàn phong, hai đỉnh vị phong nguyên tố cực hạn đồng thời bạo tạc liền có thể gọi là hải đăng phong chi trên thế giới này rồi, liền muốn so sánh được với Nam Cực Đế Vương chưởng khống băng nguyên tố." Azazel dùng âm hệ phát ra tần số đủ nghe đến cho Mạc Phàm.
“Có ý tưởng gì?” Mạc Phàm duy trì an toàn khoảng cách với Phong Kiếp Bát Giới trước mắt, miệng đáp lại.
“Thả ta vào bên trong!” Azazel nói ra.
“Ngươi nói điêu sao?” Mạc Phàm hỏi.
“Phong kiếp chỉ là mở màn, càng kéo dài không nói sẽ càng mở rộng, càng gia tăng cường lực không thể phá, nhiều khả năng còn sẽ có Băng kiếp song chưởng kết hợp, lúc đó e rằng chúng ta đều vô lực chống đỡ. Tâm bão chính là nơi an toàn nhất, vừa vặn cũng là nơi để phá bão đi, thời điểm này cũng không phải là quá sức với cơ thể ta. Ngươi không gian chi nhãn có hay không xác định được tâm bão để đưa ta vào?” Azazel đối với tình thế trước mắt đều không làm chậm lại quyết định.
“Được, nhờ vào ngươi!” Mạc Phàm nói rằng.
Một tia ngân quang bàng bạc đột ngột phát sáng tại địa phương hai người đi, lập tức một đường hầm không gian cuỗm lấy thân thể Nhật Nguyệt thiên sứ Azazel tại thân ảnh biến mất.
Dĩ nhiên, địa điểm đầu bên kia đường hầm, chính là hạch tâm Phong Kiếp của Vĩ Linh Hoàng cùng Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân.
..........................
“Tê tê tê tê ~~~~~~~~~!”
Mạc Phàm vẫn bị thu hút ánh mắt lấy thân thể Vĩ Linh Hoàng phía trước, nàng vẫn đang vận pháp, không có lại di chuyển.
Mà tại hắn ngược lại ý thức được, cực nhanh lướt một tòa băng sơn như đạn pháo, loại này hàn phong mẫn diệt khí tức đều để cho người khác một trận lạnh lẽo đến kinh người, còn nói tốc độ, con người là sẽ không thể so sánh đấy.
Cùng một thời gian, bàn tay Mạc Phàm cầm lấy phụ hiệu Hắc Ma Lôi Hoàng tầng thứ hai.
Hồng Ma Hữu Kiếm hắc hồng trường quang rực rỡ đến cực điểm.
Biết rõ sau lưng có sát ý, Mạc Phàm lại chưa quay người, chỉ vẹn vẹn thở ra một tiếng:
“Cút!!!”
Không phải là kiếm sĩ, không biết cái gì về đấu kiếm đấu pháp, Mạc Phàm căn bản chỉ đem thần lực ác ma tập trung vào mũi Hồng Ma Hữu Kiếm, gọn gàng nhanh chóng chính là một kiếm chém ngang qua, nhất thời thiểm điện xiềng xích lít nha lít nhít bện thành một tấm màn trời điêu khắc màu đỏ đen lớn vô cùng, biểu lộ ra lực lượng sấm sét vô cùng vô tận.
Lực lượng sấm sét vô cùng vô tận vẽ một đạo huyết mực, huyết mực như Ma Lôi Thánh Sơn, khí thế khủng bố!
Mà Mạc Phàm một kiếm này thuần túy chém ngang, liền thấy trên mặt đất, một đạo chân chính Ma Lôi Thánh Sơn đầy ắp thánh văn phích lịch một dạng quét tới.
Ma Lôi Thánh Sơn thẳng tắp mà như chớp điện, vừa vặn từ cái kia trắng toát kẻ đánh lén trên thân thể lướt qua, nó phảng phất bị dãy Lôi Sơn hất tung ở bên đồng dạng, đột nhiên rơi hướng đại địa vài ngàn km rất xa.
Kẻ bị đánh văng là Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân.
Đoạn kiếm chém vào trên thân băng sơn Bạch Mao Hoàng Kỳ Lân đánh lén tới, làm nó không chỉ có nửa đoạn một bên long dực trực tiếp nổ tung, vị trí thân thể, rất nhiều vảy lân phiến còn lại càng bị thiểm điện xiềng xích bao lấy, một lần nữa đã bị giật đến toàn thân thối rữa vết bỏng.
Mấy vị thành viên cấm chú hội xa xa nhìn tới, nội tâm thật lâu không cách nào bình tĩnh, bọn hắn có thể cảm nhận được một kiếm kia uy lực, hết lần này tới lần khác một đạo thiểm điện này to như núi cao nhưng nhanh đến mức ngay cả gió cũng đều không làm ra được một chút phản ứng nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...