Diệp Tâm Hạ không hổ là bạch ma pháp lãnh tụ, nàng làm việc cơ bản tương đối dứt khoát mau lẹ đến không ngờ. Buổi chiều tối thời điểm, Mạc Phàm, Bee, Apase ba người vừa từ hàng quán Tân Thanh ăn uống về lập tức đón đến xem nhìn một cái nhóm người đang chờ mình tại đại tân lễ khách sạn.
Khí tức cấm chú…
Còn rất nhiều cấm chú...
Vậy cũng là một cụm cực cường giả xuất hiện, hay để Mạc Phàm lẫn Bee đều cảm thấy phi thường khủng hoảng. Nào nguyên bản khách sạn sinh hoạt thường ngày của bọn hắn hôm nay lại dĩ nhiên bùng nổ nhiều như vậy cấm chú sư hiện diện.
Nhiều nhất một vị lạ mặt trong nhóm người là hắn không biết, vị này khá lớn tuổi, mặc bộ đồng phục Tây thắt cà vạt rất đỗi lịch sự. Hắn đang thương thảo phòng ốc với phục vụ phòng khách sạn, dáng vẻ thoại nhìn râu quai nón bạc phới, không có tóc, thậm chí phần trán hơi nhô cao về phía trước…là loại đặc trưng rất dễ nhận dạng bị “hói” ở khoa học vị diện.
Thẳng thắn mà nói sẽ dễ đoán được học giả đỉnh cao nhân loại, giáo sư Stein đi.
Còn những người còn lại đi theo giáo sư Stein... đệt, suýt chút không tin vào mắt mình.
“Mẹ trứng, rốt cục cũng biết bạn bạo bệnh sắp chết mà đi thăm rồi à?” Mạc Phàm hướng con ngươi vào Mục Bạch mắng.
Có người hay là sẽ lo lắng cho mình, có chút người thân, người thân nào vậy mà cũng lần lượt vì mình thăm viếng chào hỏi. Ài, hắn đời này không thẹn đã từng loá mắt huy hoàng đi.
“Ngươi chưa chết thì nói làm gì.” Mục Bạch hờ hững phủi phủi tay, lập tức dội một gáo nước lạnh vào Mạc Phàm.
Nguyên bản hắn cũng là không phải hoàn toàn nguyện ý đi, bất quá bị cái kia bên cạnh Tương Thiểu Nhứ kéo theo dọc đường.
Đồng dạng thấp hơn Tương Thiểu Nhứ một ít chính là Linh Linh phiên bản thục nữ trang điểm kỹ lưỡng đang đứng bấm điện thoại. Quả nhiên, loại hình chữa bệnh kích thích này, nàng tương đối nhạy cảm nắm bắt thời cơ mà đi ké theo.
Phía sau thêm quen thuộc nữa là lão sư của Linh Linh, Trần Khương cùng hình thiên sứ Farl, tất nhiên, còn phải tính cả hai vị thánh ảnh giả Sudan và Tadan thường hay đi theo nàng.
Nhìn thấy nhiều cái quen biết mặt mũi, Mạc Phàm vừa vặn một nửa háo hức, nửa còn lại cũng bất đắc dĩ không biết nói gì hơn.
"Mục Bạch, ngươi xác định không thừa nhận sao, Tương Thiểu Nhứ nhà ta nhưng là một vị đại mỹ nữ, người cùng nàng như vậy bó bó kéo kéo thật khiến người ta dễ hoài nghi nhân khẩu bên trong sự tình..." Mạc Phàm trước tiên vẫn cứ là hướng mình chí cốt huynh đệ châm chọc.
Đừng nói Mục Bạch, Tương Thiểu Nhứ nghe xong mặt mũi cũng là đỏ chót lên hai mang tai. Tên hèn mọn này, quả nhiên đông người như vậy vẫn dám nói ra lời lẽ đáng xấu hổ đó.
Ngay cả Linh Linh đồng thời cũng tỏ ra khinh bỉ đến không chịu nổi, nàng vừa rồi xem như tiếng một con cẩu đang đói tình lang thang, nhìn đâu cũng thấy tạp chủng ăn ăn cắn cắn lén lút quan hệ làm nên bại hoại.
“Mạc Phàm, ngươi có phải hay không quá đáng nửa điểm. Chúng ta thế nào lại ô uế ăn cơm trước kẻng giống với ngươi.” Tương Thiểu Nhứ chua chát giọng điệu đáp lại.
Đây không phải Mạc Phàm kể cho người khác, cũng không là Mục Ninh Tuyết chia sẻ, nhưng từ rất lâu năm về trước, Apase ưa thích đem ra kể lể chuyện này trêu ghẹo. Nàng thời điểm nghe lại cũng chỉ biết cười khổ không dám nhìn vào mắt chính mình đại ca ca.
“Ta khi nào lại ăn cơm trước kẻng. Ngươi có biết ta cùng nàng trên thực tế đã là hôn ước từ rất nhỏ hay không. Ta bất quá chỉ tùy tiện đặt ấn ký chủ quyền trong người nàng sớm một chút.” Mạc Phàm tằng tằng nói.
Tương Thiểu Nhứ nghe xong lập tức cơ hàm co cứng lại, không biết nên phải đáp gì thêm với tên điên này. Về phương diện ngữ khí, tự nhiên xưa nay không hiểu vì sao hắn có thể xuất khẩu không cần suy nghĩ lại trơn tru hợp lý đến không ngờ.
"Ngươi tốt thì đem những lời này đối với Triệu Mãn Duyên, ngươi nói với hắn là hữu hiệu, hắn nhất định chuyện này sẽ kể chi tiết cách hình thành nhân khẩu mới. Nữ nhi quan hệ cứ phải hướng hắn luận bàn, cùng hắn dám ngủ với chị dâu so ra ngươi càng thấp." Mục Bạch nhẫn nhịn một hồi, vẫn là bàn tay khéo léo chỉ hướng Triệu Mãn Duyên đằng xa xa nói rằng.
Ban nãy, Mạc Phàm trước sau đều không nhìn thấy Triệu Mãn Duyên trong đám người họ, còn tưởng rằng hắn đang giải quyết tiếp nội vụ công việc liên quan Triệu Thị, hoặc là dạng kia tu luyện sự tình.
Quả nhiên là lỗi lầm tạo hóa…
Con mẹ nó, vừa tới khách sạn đã rời đoàn, trực tiếp tiến vào quầy bar ôm ấp gái gú!!!
"Tóc vàng đó là huynh đệ ngươi?" Bee bên cạnh Mạc Phàm quan sát tình hình một quãng, giờ phút này nói ra.
“Đúng… ah, không phải, ta giống như chưa từng biết hắn.” Mạc Phàm mất mặt đến không muốn thừa nhận nói ra.
“…” Bee trầm ngưng không có đáp lại, tiếp tục bộ dáng suy tính điều gì.
“Phải rồi, giới thiệu một chút, người này là Bee, cái du lịch gia Italy đại lục, chúng ta tình cờ quen biết nha.” Mạc Phàm hướng ánh mắt mọi người lại.
Cao ráo, tóc vàng, ngũ quan đồng thời tuấn mỹ ưa nhìn, đứng cạnh đám Mục Bạch, Mạc Phàm cũng không quá thua kém về ngoại hình, dĩ nhiên một dạng thu hút cực kỳ phái nữ.
Chỉ là thời điểm ánh mắt mọi người ngưng tụ tới, vừa vặn sau đó liền nhìn qua Triệu Mãn Duyên kia địa phương so sánh.
“Vị đạo hữu này, ngươi cùng Triệu Mãn Duyên có… máu mủ nào chung sao?” Tương Thiểu Nhứ trót miệng không giữ được.
Cái kia hình thiên sứ Farl đồng thời tới tấp gật đầu, nàng cũng cảm thấy hai người ngoại hình tương đương khá giống nhau, mặc dù vẫn là Triệu Mãn Duyên càng đẹp mắt hơn một chút, khuôn mặt dâm đãng hơn một chút.
“Ha ha, ta sao lại cùng Triệu Thị quan hệ, các người đừng như vậy.” Bee đồng tử loay hoay lập tức thích nghi tình huống.
Hắn đồng ý một điểm có nhìn qua Triệu Mãn Duyên, vốn dĩ cũng thấy hoài nghi chính mình nội tình gốc gác, hoặc là Triệu Mãn Duyên gốc gác.
“Ta nghe bảo cái đó hắn cực kỳ thích nam nam quan hệ, lấy phụ nữ ra đơn giản chỉ làm bình phong nha. Bee, ta cảm thấy…hmm, bất quá ngươi cẩn thận một chút, tên này một ngày 24h nếu ở cạnh nam nhân thì đũng quần sẽ luôn trạng thái cúi chào”. Mạc Phàm dùng âm hệ truyền đạt với Bee, tiện tay tranh thủ cơ hội đem lấy lần trước mình muốn đau mông sự tình tặng cho Triệu Mãn Duyên.
“Khặc khặc, ta nhận ra ta thực sự yêu thích ngươi nha.” Bee đáp lại, thậm chí hắn cũng đem huyền âm lực lượng ngẫu hứng trả lời với Mạc Phàm, để cho Mạc Phàm khóe mắt lập tức nhiều phần bị rung động cảnh báo.
Gia hỏa này vậy mà còn có tu luyện huyền âm hệ?
Trong nhận biết của hắn, Bee cùng tất nhiên là một cái độc hệ vô cùng lợi hại cấm chú sư. Giả dụ độc hệ chủ yếu chính là tiến hành một số phương thức đặt bẫy công kích, nếu tại địa phương nếu hắn bảo tọa, thêm vào huyền âm hệ theo dõi, cuối cùng cái này một nhánh khổng lồ pháp sư hay yêu ma thậm chí có thể bất đắc dĩ toàn diệt dù chưa trổ mảnh thực lực nào. Đó là tình huống Mạc Phàm còn chưa biết hắn bao nhiêu cái hệ còn lại đấy!
Nhớ lần trước chính mình đem tinh thần lực lượng đổ dồn vào không gian đóng kín bảo vệ Cố Đô khỏi Băng Bích Hạt Chu bạo phát, Mạc Phàm thậm chí tin rằng Bee đứng không quá xa như vậy có thể sẽ không giữ được mạng sống.
Nếu lấy độc hệ cùng huyền âm hệ ra dĩ nhiên sẽ không có thủ đoạn phòng ngự, tên này còn sống, thậm chí mang mình trở về… liền mang ý nghĩa hắn trên thực tế những hệ còn lại còn muốn mạnh hơn.
Đây không phải Thánh Thành mắt xanh mắt đỏ không để ý đó chứ?
"Cái này... ngươi với hắn hợp thức hóa đi, ta là một cái nam nhân đã có vợ con sự tình, không thích hợp, không thích hợp." Mạc Phàm tạm thời dừng lại suy nghĩ cá nhân, từ chối chủ động.
"Vậy cũng tốt." Bee cười cười gật gật đầu, thập phần tỏ ý muốn đi qua bên kia vị bằng hữu tóc vàng chào hỏi.
“Chúng ta nhận được tin giáo sư sang Trung Quốc, từ Cố Đô lập tức chào đón tới. Ngài vừa vặn dẫn cả bọn đến nơi này xem thử cho ngươi vật chất tối trong người.” Hình thiên sứ Farl lúc này mới mở miệng trực tiếp nói ra.
Giọng của Farl truyền thanh âm khá mãnh liệt, để Triệu Mãn Duyên cũng là mau chóng ý thức được đám Mạc Phàm trở về rồi, hắn nheo mắt liếc sang nhìn bọn họ một cái.
“Mạc Phàm, lần trước Cố Đô có trận rung chuyển động đất, ta sử dụng một ít thiết bị điều tra thông tin, toàn bộ dãy Thần Tường ngoại than Cố Đô đã biến mất, thậm chí cả ngoại thành cũng trở thành mảnh gạch nung hố sâu, đến vong linh cũng không có dấu hiệu sinh tồn… ngươi hẳn cũng ở đó thời điểm.” Linh Linh thói quen nhạy cảm vào đề tài.
Mạc Phàm nhìn các nàng, hết Farl, lại đến Linh Linh, về sau liếc qua Mục Bạch cùng Tương Thiểu Nhứ, hắn đều thở dài ra một hơi mệt nhọc.
Là nên tìm thời gian thích hợp cùng bọn hắn nói rõ tình huống hiện tại hay vẫn là trực tiếp gây bất ngờ?
Vẫn trước sau cùng chiến sự cấp bách.
“Các ngươi, đã đến đông đủ, ta vừa vặn có điểm muốn nhờ sức…” Mạc Phàm chậm rãi nói ra.
“Việc gì cứ nói, giữa chúng ta không cần phải tốn nước bọt như vậy nhờ vả!” Tương Thiểu Nhứ nói.
Tất nhiên, những người còn lại không tính vị giáo sư Stein bên kia đang còn bận việc đều đồng dạng gật đầu xác nhận.
“Được, vậy xem như các ngươi đồng ý hết, cái này chính …”
“Ah, khoan đã, ta chưa từng nói sẽ đồng ý, Mạc Phàm, ta chỉ đến thăm ngươi một cái hôm nay, mai lại đi a …” Triệu Mãn Duyên không biết vì cái gì nghe rất rõ, hắn tự bản thân đối chiếu kinh nghiệm dưới tự nhiên có thật nhiều bài học xương máu.
Đây là tuyệt đối không lành sự việc…
Mạc Phàm không thèm để ý Triệu Mãn Duyên, hắn coi như con hàng này chưa từng nói gì, tiếp tục cất lời:
“Chúng ta tấn công Côn Lôn yêu quốc!!!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...