“Hai biên bản nữa, ý ngươi là gì? Tại siêu cấp thức tỉnh thạch, ta có thể ưu đãi cho ngươi mua một lần được song hệ thức tỉnh". Quách Lập Ngữ cơ hồ không hiểu chút.
“300 ức một người không phải sao, ta muốn mua thêm cho hai người nữa đồng thời!" Mạc Phàm cười cười nói rằng.
“Mua thêm cho hai người nữa sẽ là tổng cộng 900 ức, ngươi có tiền đến vậy sao?” Quách Lập Ngữ như bị nghẹn lại họng, sửng sốt hỏi.
“Chỉ 900 ức?” Mạc Phàm ngạo ngạo bộ dáng tỏ vẻ.
“Mạc Phàm, ngươi đây là muốn làm gì, nghèo còn thích chơi trội sao?” Tùng Hạc nhìn hắn không hiểu một dạng nói ra.
900 ức!
Con số này nhưng cực kỳ thiên văn. Liền còn đủ cho hiếm hoi gia tộc lớn đào tạo ra được một nhóm hai, ba thanh niên siêu giai pháp sư, thậm chí nếu có chút vận may còn sẽ miễn cưỡng đạt được mãn tu toàn hệ cả đấy.
Nửa năm thu nhập Triệu Thị, liền cũng chỉ rơi vào dạng này!!
“Đừng đùa nữa, số tiền này ngay cả chúng ta cũng không thể có đủ để đưa cho ngươi. Chí ít vẫn phải tận dụng thử quan hệ của ngươi cùng Cấm Chú Hội hay trợ cấp quân đội xem sao. Dù sao công trạng của ngươi đứng trên cả nước vẫn là rất cao". Phong Ly vuốt râu nói.
“Ài, cầm lấy cái này ghi hết vào đi, cứ khấu trừ trực tiếp vào hóa đơn mua hàng là được". Mạc Phàm cười khổ nói ra, tiện tay đưa cho Quách Lập Ngữ một cái sổ hóa đơn đỏ lấy ra từ không gian.
“Triệu Thị hóa đơn đỏ, ngươi… ngươi làm sao mà có?” Quách Lập Ngữ thất sắc chấn kinh hỏi.
“Ngươi, cái tên này ăn cắp của Triệu Mãn Duyên phải không?” Đường Nguyệt đồng dạng cũng hơi nghi ngờ Mạc Phàm, liền véo vào tai hắn một cái phi thường mạnh.
“A…a, Đường Nguyệt lão sư, người đừng như vậy, không tin các ngươi có thể trực tiếp gọi điện con số phía dưới xác nhận!" Mạc Phàm khó khăn lắm mới được buông ra, một vành tai đỏ chót xoa xoa, nét mặt rất nhiều oan uổng đáp lại.
“Nói một chút chuyện gì, ở đây xem như toàn người nhà?” Đường Nguyệt triệt để muốn dạy dỗ học trò cưng của mình.
Mạc Phàm nhìn nàng, sau lại nhìn sang đám người Phong Ly, rất nhanh thở dài một cái, trầm ngưng giọng điệu vô tội nói: “Chuyện là bấy lâu ta cũng chưa báo cáo lại với các ngươi, ba ba của ta lúc trước sinh hoạt tại trời Âu, lạm lụng bán trà tiếp khách, dĩ nhiên thiên bẩm khéo ăn khéo nói vớ được một cái nữ nhân điềm đạm góa phụ, vừa vặn hòa nhập cuộc sống mới. Mãi sau này hắn gọi điện nói với ta mới biết đó là mụ mụ Triệu Mãn Duyên một dạng. Ta nghe xong cũng là vô cùng hoảng loạn, thậm chí có chút buồn buồn mặc cảm với huynh đệ mình. Nhưng biết sao được, gạo đã nấu thành cơm, liền chúng ta từ nay trở thành người một nhà, ta thì trở thành người thừa kế thứ hai của Triệu Thị với 30% cổ phần, nếu Triệu Mãn Duyên không may chết đi, còn phải xem có nên đổi Triệu Thị thành Mạc gia hay không…”
Trong đầu Mạc Phàm có cái suy nghĩ, sẽ tuyệt không hay nếu bảo rằng đem tinh phách Đế Vương Côn Lôn đổi lại cổ phần Triệu Thị. Cho nên là, lời lẽ như vậy dĩ nhiên hắn nói ra được đấy, lại còn rất tự nhiên nói ra.
Toàn bộ mọi người nghe xong cũng đều một dạng suýt chút muốn đè hắn ra đánh cho một trận. Tên này là giành hết may mắn của thiên hạ rồi sao?
“Quả nhiên, quả nhiên, thiên sinh tốt tại cha tại mẹ. Ta đây mài kiếm thực lực, neo lưng già ra vất vả kiếm sống. Mạc lão huynh chính là mài kiếm nhân tâm, chục năm gọt dũa một đường chém xuống đúng lúc liền trở thành thần tiên!” Tùng Hạc vuốt râu tâm đắc.
Không có chờ đợi lâu, Mạc Phàm tại trong ý niệm đang liên tục truyền vào không gian khế ước, gọi hai cái xinh đẹp mỹ nhân gà gật bên trong đang khò khò ngủ.
Tại giữa thiên văn đài gian phòng hơi tối một chút, đột ngột có hai có luồng sáng chớp mở ra, là ngay tại bên trong xuất hiện hai cái thân ảnh nữ tử bộ dáng. Một xám lăng gợi cảm váy xẻ, một cái mỏng manh áo trắng như sương mơ bình minh.
Cả hai đồng thời xuất hiện, trong nháy mắt, triệt để tỏa ra một luồng khí khái đánh bật cả bầu trời minh tưởng của thức tỉnh hệ thống. Đường Nguyệt lão sư vốn dĩ là một cái mặn mà nhan sắc rất không tệ, rất chân phương mỹ nhân. Nhưng tại trái phải hai bên hai thân ảnh bước ra liền trông còn muốn đẹp hơn rất nhiều.
Phải, một cái kia váy xám chính là Apase. Cùng thời gian trước so sánh, nàng nhìn sơ biến hóa không lớn, chẳng qua là dung nhan càng đẹp mấy phần, thiếu nữ phong vận càng ngày càng đủ, dáng người phát dục cũng càng hoàn mỹ hơn.
Người còn lại là Tiểu Mei. Nàng nhưng thủy chung đều nhẹ nhàng như sương mai nhiễu xuống tinh linh, khuôn mặt không có chút nào bất luận cái gì tuế nguyệt dấu vết lưu lại. Đặc biệt là một loại khí chất rất tôn quý bất phàm.
“Hai ngươi mong muốn được thức tỉnh ma pháp nhân loại phải không?” Mạc Phàm hỏi.
“Đại ca ca, ta đã luyện tập rất tốt căn cơ, liền có thể tiếp tục thức tỉnh!" Apase một dạng bổ nhào ôm chằm lấy Mạc Phàm, cố ý không buông tay hắn ra nói.
“Ngươi tới đi, xem một chút tạo hóa thức tỉnh!" Mạc Phàm bật cười nói.
Apase thường ngày vẫn là o o ngáy ngủ. Nàng hiện tại chính là một thuần chất nhất Medusa tái hiện, nhưng như cũ không thoát được lười biếng bộ dạng. Thậm chí còn khéo léo ảnh hưởng lên Tiểu Mei ngây thơ, kéo thêm một người vào cùng mình sở thích.
Tại bình thường trôi qua, Mạc Phàm cũng phi thường đau lòng nhìn vào Tiểu Mei thay đổi, nàng là làm sao lại muốn theo Apase học hư, cả ngày mong muốn mình mở không gian khế ước cho chui vào bên trong ngủ. Đặc biệt hơn, so với Apase, Tiểu Mei không hề bài xích với thánh hỏa tinh linh, càng là muốn thích thú nằm cạnh Tiểu Viêm Cơ ôm ôm ngủ, ngày nào cũng đặc biệt đùa giỡn, đem Tiểu Viêm Cơ hơ lửa chính mình đùa nghịch.
Để Mạc Phàm không chú ý giây lát, thời điểm hắn nhìn đến sắc mặt mọi người thì ai nấy bỗng kinh diễm, rất hoang mang một dạng.
Còn không phải sao? Hai cái đầu dung hoa mỹ nhân tuyệt đối xinh đẹp Mạc Phàm vừa gọi ra, dĩ nhiên trong mình toát lên một luồng khủng bố lực lượng rất nghịch thiên, vừa lóe sáng lên đã gần như muốn tràn ngập hơi tức trong toàn bộ gian đài.
“Đế… đế vương cấp bậc?” Quạch Lập Ngữ té bệt xuống đất hoảng sợ.
Không sai lệch đi đâu được, Đế Vương cấp mới có tràn khí hủy thiên diệt địa cỡ này. Đối với pháp sư mà nói, nhận biết thực lực của nhau còn cần một số đặc thù biện pháp, nhưng là sinh vật ngược lại, chúng xuất hiện chính là hơi thở đơn giản nhất nhận dạng. Tất nhiên, ngoại trừ cố tình che giấu trường hợp thì khác, Apase và Tiểu Mei lúc này vừa mơ ngủ thức giấc, liền làm sao có thể đề phòng đây.
Không nói Quách Lập Ngữ, cho dù Phong Ly, Tùng Hạc hay Đường Nguyệt con mắt lúc này cũng coi như run rẩy vạn phần nhìn về phía Mạc Phàm.
Đế Vương cấp bậc, chính là đế vương cấp bậc. Đồng thời xuất hiện một lúc cả hai đỉnh tháp sinh vật đều sẽ dễ dàng sinh ra cái hoảng sợ tột độ cho vô luận người nào.
“Khế ước, Mạc Phàm, khế ước của ngươi từ lúc nào cũng là Đế Vương cảnh giới như vậy?” Tùng Hạc một mặt sợ hãi các thứ, không dám nhìn trực tiếp vào hai yêu mị kia.
“Apase các ngươi cũng phải biết qua rồi, còn người này là Tiểu Mei, ta nhặt được ở Thánh Thành a!” Mạc Phàm rơi vào tình huống này quả thật có chút bất đắc dĩ không ngờ đến.
“Lại còn nhặt được ở Đế Vương cấp. Đây là ngươi kiếp trước cứu cả vị diện phải không?” Quách Lập Ngữ bò dậy đứng lên, thâm tâm nhưng vẫn cực kỳ kích động.
“A..” Mạc Phàm tỏ ra rất không liên quan.
“Khụ khụ, ngươi có mở điều hòa không vậy Quách Lập Ngữ, nóng quá. Gần đây nhất, ta có chút không hiểu được học sinh của mình rồi!" Phong Ly khụ khụ ho ra bộ dáng nói.
Hắn chủ động đi đến bên cạnh Mạc Phàm, cố ý hơi vỗ vỗ tay, trầm giọng cất: “Học sinh thân yêu của ta, ngươi rốt cuộc có còn bí mật nào đáng sợ hơn chưa nói với lão phu không, liền đừng để ta như vậy lớn tuổi có nguy cơ trụy tim. Ta không chịu được đả kích lớn!”
Mới vài giờ gặp nhau thôi, nhưng là tất cả khái niệm về Mạc Phàm trong mắt bọn họ gần như triệt để bị đánh sập.
Ngoại hình thay đổi, bốn hệ cấm chú, hai cái đế vương sinh vật đi ra từ khế ước triệu hoán, người kế thừa Triệu Thị thứ hai…
Có cái nào nghe ra không khiến người khác muốn chết không chứ!?
“Phong Ly lão sư, ta thật sự hết rồi a!” Mạc Phàm cười gượng trả lời.
Ừ, hết rồi. Có nhiều sự thật, đến đây nên dừng lại sẽ khiến người ta nhẹ nhõm hơn.
Mạc Phàm sau đó quay sang Quách Lập Ngữ, buộc miệng hỏi: “Phải rồi, Apase lần trước có đến Đông Phương Minh Châu tháp thức tỉnh nên không thành vấn đề, liệu nàng ta là bạch tinh linh sinh vật có hay không thức tỉnh được?”
“Nàng là bạch tinh linh sinh vật?” Quách Lập Ngữ một lần nữa đầu óc choáng váng hỏi lại.
“Ân!”
Thở dài một cái, Quách Lập Ngữ ngao ngán nói. “Mạc Phàm, chúng ta kết nghĩa huynh đệ đi, ta cảm thấy có ngươi là một người bạn thật tốt!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...