Toàn Chức Nghệ Thuật Gia Dịch


Người này không ngờ mình tuỳ tiện chat một câu để lấy lòng Thân Gia Thuỵ thôi mà lại bị nhiều người tức giận như vậy.Hắn càng không ngờ được là Thân Gia Thuỵ cũng đáp lời hắn bằng một giọng không mấy vui vẻ:“Ta ghét nhất chính là người coi thường văn học.”“Đương nhiên ta muốn thắng, nhưng khi thua ta cũng không mượn cớ nói người khác thắng ta chỉ nhờ may mắn, ngươi không cần thay ta dát vàng lên mặt.”Thông báo của Hệ thống: [Tiểu Bảo Bảo rời khỏi nhóm chat.].

.

.Khi Thân Gia Thuỵ nhận ra mình rơi xuống hạng hai, trong lòng hắn cũng không cảm thấy mất mát, bởi vì ngay từ đầu hắn đã rất thích câu chuyện đơn giản này của Sở Cuồng.Bởi vì tán thành, cho nên khi thua hắn không hề cảm thấy không cam lòng.Trên thực tế Thân Gia Thuỵ còn cảm thấy bội phục Sở Cuồng.

Hắn không tin Sở Cuồng không nhận ra Một Bát Mì Dương Xuân sẽ gặp phải làn sóng chê trách, nhưng đối phương vẫn phát hành tác phẩm này.“Cam bái hạ phong!”Thân Gia Thuỵ đã cảm khái một câu như vậy trên Bộ Lạc.Khu bình luận lập tức có rất nhiều tin nhắn an ủi, hầu hết đều đến từ fan của Thân Gia Thuỵ.


Có một bình luận nói rằng:“Sở Cuồng quả thật rất lợi hại.”Thân Gia Thuỵ hiếm khi lại lên tiếng trả lời: “Phải nói là vô cùng lợi hại, nhất là sau khi các công ty kinh doanh tôn sùng tác phẩm này thành thánh kinh buôn bán.

Tuy là ta cảm thấy việc này có hơi quá mức, nhưng nếu nó có thể giúp một số người vượt qua được khó khăn thì việc giải thích đó đúng hay sai cũng không còn quan trọng nữa.”Ngoài ra Thân Gia Thụy còn trả lời rất nhiều bình luận khác, vừa mở miệng đã tán dương Sở Cuồng khiến đám fan hâm mộ dở khóc dở cười.“Này này… chúng ta đang an ủi ngươi mà.”“Kết quả ngươi lại thành fan của Sở Cuồng rồi?”“Ta tuyên bố một “Sở Nịnh” đã ra đời.”“Sở Cuồng: nhìn ngươi nịnh ta như vậy thật muốn cho ngươi hạng nhất luôn cho rồi.”“Đúng là thần nịnh nha, Thân Gia Thụy lão sư!”“Tuy Sở Cuồng lão sư đúng là rất lợi hại nhưng tác phẩm kỳ này của Thân Gia Thụy lão sư cũng rất tốt, phần kết xoay ngược quá tuyệt vời.”Thân Gia Thụy ho khan một tiếng, trả lời người vừa mới gửi bình luận: “Thủ pháp xoay ngược đó là ta học từ Sở Cuồng lão sư, công nhận thủ pháp này quá mức lợi hại, vừa hợp tình hợp lý lại có thể khiến mọi người bất ngờ.”Đám fan hâm mộ không còn lời nào để nói.Người này đã hoàn toàn biến thành Sở Nịnh rồi!Thậm chí còn có người chụp màn hình lại những câu thổi phồng Sở Cuồng của Thân Gia Thụy rồi hung hăng vạch trần bộ mặt thật của “Sở Nịnh”.Thân Gia Thụy: “.

.

.”Sao ta lại biến thành Sở Nịnh chớ?Uầy, nịnh thì nịnh vậy, cũng chả sao.

Thân Gia Thụy cảm giác đạo tâm của mình vững như bàn thạch.Ngược lại có một số tác giả xếp hạng cao có quan hệ tốt với Thân Gia Thụy cũng lặng lẽ trò chuyện với hắn:“Hôm nào gặp lại Sở Cuồng, ta sẽ thay ngươi báo thù!”Thân Gia Thụy trả lời bạn mình không chút lưu tình: “Đó là vì ngươi chưa biết Sở Cuồng kinh khủng tới cỡ nào.”Người bạn kia nổi giận: “Ta xếp hạng thứ mười một nha!”Thân Gia Thụy: “Ngươi viết lách bao lâu rồi? Sở Cuồng viết được bao lâu?”Người bạn kia im lặng một lúc lâu mới trả lời: “Chào ngươi Sở Nịnh.

Tạm biệt nghen Sở Nịnh.”Thân Gia Thụy lườm một cái.Mà rất nhiều người không biết, bên phía Blog vẫn luôn chú ý tới toàn bộ sự việc từ khi Sở Cuồng phát hành tác phẩm mới.

Dù sao Blog và Sở Cuồng cũng đã đạt thành hiệp nghị ban đầu, những tác phẩm truyện ngắn sau này của Sở Cuồng đa số đều sẽ phát hành trên Blog!Kết quả, Blog lại được chứng kiến sự cường đại của Sở Cuồng, từ đầu đến cuối vẫn thống trị bảng xếp hạng truyện ngắn!“Mạnh quá!”“Cho dù không có tin tức của Trung châu ủng hộ thì việc tác phẩm này được các công ty kinh doanh lưu truyền nội bộ cũng đã đủ để giành hạng nhất trên bảng xếp hạng rồi!”“Người như vậy sao chúng ta có thể không bắt về cho được!”“Đúng vậy, lần nào cũng để Bộ Lạc được nếm mùi ngon ngọt, tức chết ta.”“Quan trọng nhất là tiền nhuận bút của Sở Cuồng rất ổn nha.


Lần trước chúng ta mời Phùng lão sư tốn biết bao nhiêu tiền, ai ngờ được lại đánh ngang tay với Sở Cuồng.”“Không đánh lại thì phải mời hắn gia nhập chúng ta thôi!”.

.

.Tuy con đường lên top 1 của Một Bát Mì Dương Xuân có đôi phần khúc chiết nhưng Lâm Uyên vẫn chẳng cảm thấy ấm ức tẹo nào.So sánh với tiểu thuyết áp dụng phương pháp xoay ngược độc đáo như Dây Chuyền thì kiểu viết ôn nhu mềm mại này đương nhiên sẽ không tạo ra cảm giác chấn kinh cho độc giả.Nếu phải nói có điểm nào bất ngờ thì chính là Lâm Uyên không ngờ được mình cũng có anti fan.Lúc trước trên mạng rất hiếm khi có người nói xấu Sở Cuồng, vậy mà lần này tác phẩm chỉ là chưa kịp lên top 1 đã có người nhảy ra dắt mũi độc giả nói hắn bị thụt lùi.Chẳng lẽ gần đây ta làm sai chuyện gì?Khi Lâm Uyên hỏi Kim Mộc vấn đề này, Kim Mộc cười nói:“Người hoàn mỹ đến đâu cũng sẽ có lúc bị nói xấu, bị đặt điều bịa chuyện.

Luôn có một số người hay nảy sinh địch ý với những người hắn không quen biết.

Thân phận tác giả của ông chủ còn đỡ, nếu là một nghệ sĩ thì mấy trò bôi đen đó mới gọi là tàn khốc.”Được rồi.


Lâm Uyên cũng không quá quan tâm chuyện này.Kim Mộc chuyển sang đề tài khác: “Ngài đã có ý tưởng cho bộ phim tiếp theo chưa?”Lúc này Andhadhun đã ngừng chiếu, bộ phim này thu về được 900 triệu.

Nhưng sau khi phân chia lợi nhuận, tiền về tay Lâm Uyên cũng chỉ còn khoảng hơn 100 triệu.“Tính sau đi.”Lão Chu cũng từng hỏi câu này, Lâm Uyên không cho một câu trả lời rõ ràng, bởi vì bây giờ hắn định giải quyết việc xuất bản sách mới của Sở Cuồng trước đã, chính là quyển sách Vụ Ám Sát Ông Roger Ackroyd.Vụ án này xảy ra ở một ngôi làng nhỏ.Trong làng có hai nhà giàu nhất, một nhà thuộc về ông Roger, một người đàn ông goá vợ.

Nhà còn lại thuộc về một bà quả phụ tên là Ferras.Đây là một quả phụ rất giàu có, bà Ferras trở thành quả phụ là vì bà ta độc chết chồng của mình.Có lẽ vì có hoàn cảnh tương tự nên ông Roger và bà Ferras nảy sinh tình cảm với nhau.

Ở phần mở đầu câu chuyện, bà Ferras tự sát chết..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận