Edit: Min | Beta: Mẫn Tú & Lá Mùa Thu
Nếu ai đã từng theo dõi Hưng Hân thi đấu thì sẽ chẳng thấy ngạc nhiên khi gặp cảnh này. Vòng bảng đấu với chiến đội Huyền Kỳ, nhân vật Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm bên phía Hưng Hân cũng dùng chính cách này, không nhanh không chậm mà kiên nhẫn bám sát đối thủ, có cơ hội thích hợp là bất ngờ tung chiêu. Mà chiếm được lợi thế rồi lạnh lùng anh quay lưng bước đi, sau đó tiếp tục lặp lại quá trình này, cứ thế cho đến khi đối thủ thăng thiên.
Lúc này thấy Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm cũng yên lặng vòng tới phía sau áp sát đối phương, tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhớ lại cảnh tượng trận đấu hôm đó. Tuy lần này là tuyển thủ khác ra sân nhưng vẫn trong cùng chiến đội, không lẽ vì thế mà chọn chung một đấu pháp hả? Nếu đúng là vậy thì cả đội Hưng Hân muốn dìm chết khán giả bằng sự nhàm chán đấy à?
Khắp bốn phía dưới khán đài nổi lên tiếng la ó, thế mới biết đấu pháp kia của Mạc Phàm gây bất bình đến thế nào. Nếu chú nhào ra đánh lén người ta và bem chết đối thủ trong vòng vài nốt nhạc thì khán giả ít nhất cũng đau một lần rồi thôi. Đằng này Mạc Phàm lại cứ lặp đi lặp lại một kiểu đấu pháp, cứ gần đến lúc cao trào lại đột nhiên như quả bóng xì hơi mà thu binh vọt lẹ. Cậu ta đánh thì có vẻ rất sướng đấy, nhưng khán giả coi thì muốn mắc nghẹn bởi thứ nhịp điệu chậm rì này, giống như có rắm mà không biết bày tỏ cùng ai.
Tiền án tiền sự của người đi trước hiện rõ rành rành, lúc này vừa khéo trông thấy Kiều Nhất Phàm dường như muốn diễn lại kiểu chơi đó, khán giả phản đối ầm ầm để bày tỏ bất mãn.
Giữa đống âm thanh hỗn tạp, Tiêu Kiệt khẽ quét mắt sang phía Hưng Hân. Điều đáng bất ngờ là gã lại không lo lắm. Kiểu đấu pháp lầy lội cù nhây kia tuy đáng ghét thật, nhưng đây là đấu lôi đài chứ không phải đấu đơn, mỗi tuyển thủ đều phải đối mặt với việc xa luân chiến. Mà đấu pháp dây dưa thì nhìn bề ngoài đúng là chả tốt đẹp gì nhưng thực chất lại cực kỳ khảo nghiệm trình độ của tuyển thủ, cực kỳ tiêu tốn sức lực và tinh thần. Trong đấu lôi đài, tuyển thủ không phải chỉ cần đánh bại đối thủ trước mắt là được, mà còn phải nỗ lực duy trì trạng thái chiến đấu để gây thêm nhiều gánh nặng nhất có thể cho đối thủ tiếp theo, mới đảm bảo được thắng lợi cuối cùng. Vậy mới nói đấu pháp quá mức tiêu hao sức lực thế này không thích hợp lắm trong phần đấu lôi đài.
Tuyển thủ đang trên sân thi đấu của chiến đội Tru Tiên dường như cảm nhận được tiếng la ó của khán giả, đột nhiên bắt đầu đề phòng.
Đuổi bắt cả một đoạn đường lại không thể tìm thấy nhân vật của đối thủ, gà mờ cũng biết bên kia có ý định tập kích. Đây vốn là một đấu pháp thường thấy, có điều khi nó xuất hiện bên Hưng Hân thì lại phải càng thận trọng hơn mức bình thường. Cứ nhìn đi là biết, đầu tiên là thằng Hại Người Không Mệt không ngừng theo dõi áp sát đối thủ, tiếp đến là tên Ngụy Sâm làm anh hùng Núp như chưa từng được núp, đều là mấy kẻ đáng ghét.
May mà từng có Huyền Kỳ làm cá lên thớt trước, tuyển thủ bên phía Tru Tiên đương nhiên đã chuẩn bị tâm lý kỹ càng. Vừa phát hiện được đối thủ có ý định này, hắn không hề hoang mang mà quả quyết hướng ngay về vị trí nhân vật bên Hưng Hân đăng nhập. Đó là nhờ vào bài học rút ra từ trận đánh của Huyền Kỳ, để tránh gặp lại tình huống đối thủ cứ hết núp rồi úp trong khi mình cứ như thằng đụt mà tìm mãi theo dấu chân người nơi nao.
Tiêu Kiệt trông thấy phản ứng của tuyển thủ nhà mình thì lập tức hiểu ra, hài lòng gật đầu, thầm khen cách ứng đối này rất đúng bài. Bọn họ cố tình nhắm vào đội hình bên Hưng Hân mà chủ động bố trí chiến thuật, đương nhiên tình huống như hiện tại càng phải đưa vào nghiên cứu đặc biệt. Phản ứng của tuyển thủ chơi quỷ kiếm sĩ đội mình hoàn toàn khớp với lối nghĩ của Tiêu Kiệt khiến gã càng cảm thấy vững tâm. Tuy thật ra bây giờ Một Tấc Tro cũng không ẩn nấp ở vị trí đăng nhập đâu, nhưng nếu cứ đánh theo hướng này nhất định sẽ không vấn đề gì.
Trong khi Tiêu Kiệt đinh ninh như đúng rồi thì bất chợt một ánh đao sắc lẻm lóe lên, Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm ngay lúc này lại phát động công kích.
Tuyển thủ bên phía Tru Tiên dự định chạy tới vị trí đăng nhập của nhân vật bên Hưng Hân kiểm tra một phen, nhưng như thế cũng không có nghĩa rằng hắn buông lỏng cảnh giác. Cú đánh bất ngờ của Kiều Nhất Phàm không phải thời điểm thuận lợi nhất, Quỷ Kiến Sầu chỉ cần lộn một vòng tại chỗ là đã tránh khỏi lưỡi kiếm, khi vừa đứng dậy hắn lập tức tung ngay một chiêu Nguyệt Quang Trảm.
Một Tấc Tro nhảy lùi ra sau né được, ánh đao bay qua sát chóp mũi, Quỷ Kiến Sầu liên kích rất nhanh bằng Mãn Nguyệt Trảm. Nguyệt Quang Trảm và Mãn Nguyệt Trảm vốn là hai kỹ năng khác biệt, nhưng bởi cái cách mà chúng tiếp nối nhau vừa phóng khoáng, đẹp mắt, vừa có hiệu quả cao, nên gần như 80% trường hợp đánh ra đều sẽ liền thành một mạch như thể chỉ là hai động tác của cùng một kỹ năng vậy.
Một Tấc Tro thoát được Nguyệt Quang Trảm nhưng lại bị Mãn Nguyệt Trảm chém trúng, hất lăn hai vòng trên mặt đất mới dùng Chịu Thân đứng vững được. Nhác thấy ánh đao của Quỷ Kiến Sầu sắp đuổi tới, Một Tấc Tro liền quay đầu chạy.
“Ahaha!!” Trông thấy màn này, Tiêu Kiệt lập tức bật cười. Đúng là trộm gà không được còn mất nắm gạo. Đó chính là cái nhìn của gã với tình huống vừa xảy ra. Lần tập kích này của Hưng Hân thật sự là quá kém, đã hoàn toàn không nắm được thế chủ động thì thôi, ngược lại còn khiến bản thân mình rơi vào thế bị động, mặc người đuổi giết. Trong lòng Tiêu Kiệt lúc này phải gọi là vô cùng sung sướng, khó tránh liếc liếc về phía Hưng Hân.
Tiêu Kiệt rất muốn trông thấy vẻ mặt lo lắng của chiến đội Hưng Hân. Nhưng khi quay đầu lại, mấy đứa bên kia vẫn tỉnh như ruồi, đặc biệt là thằng cha Diệp Tu còn đang cười hề hề nữa kìa!
Tiêu Kiệt rất muốn nói gì đó nhưng chả có ai care gã nên cuối cùng chỉ đành phải nhịn.
Bây giờ trong trận, Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm đã quay lưng chạy vào một con hẻm nhỏ. Bản đồ đấu lôi đài là một thị trấn cổ, ánh chiều tà le lói lúc hoàng hôn trải lên khắp mặt đất, Một Tấc Tro vừa chui vào hẻm đã lập tức rẽ ngoặt, để lại sau lưng cái bóng dài thật dài. Quỷ Kiến Sầu chạy vào liền thấy nguyên một cái bóng lớn, bèn bình tĩnh tăng tốc đuổi theo.
“Chậc chậc, chi tiết nhỏ mà quyết định thành bại đấy!” Tiêu Kiệt than thở thở than. Trận thi đấu giữa Hưng Hân và Tru Tiên cũng được phát sóng trực tiếp trên TV và màn hình khắp nhà thi đấu. Trong nháy mắt vừa rồi, ánh nắng chảy đầy vai Một Tấc Tro, kéo theo một cái bóng dài lê thê ở sau lưng, bình luận viên cũng theo màn hình zoom cận cảnh mà ngay lập tức phân tích sai sót của Kiều Nhất Phàm.
“Lẽ ra nên quay lưng về phía ánh nắng chiều chứ không phải đối mặt với nó…” Bình luận viên đang lo ngại, đột nhiên thấy Kiều Nhất Phàm dừng bước, ngồi xổm xuống sau tường buff một chiêu Đao Hồn giúp bản thân tăng cường sức mạnh và trí lực, quả nhiên là đang chuẩn bị tập kích đối thủ.
“Chà… Tôi nghĩ tuyển thủ phía Tru Tiên không thể nào không phòng bị được.” Bình luận viên tự tin đầy mình mà phát biểu. Lợi dụng chỗ rẽ để đánh lén, đấu pháp này quá đơn giản rồi, một tuyển thủ chuyên nghiệp sao lại không biết đề phòng chứ?
Đúng như dự đoán, Quỷ Kiến Sầu bên Tru Tiên lúc chạy tới không hề tiến sát bức tường mà lại đi rộng ra hai bước thành một vòng lớn. Đây là thao tác cơ bản để mở rộng không gian đề phòng tập kích, tuyển thủ chuyên nghiệp ai mà không rành vụ này.
Nhưng dù vậy, thái đao trong tay Kiều Nhất Phàm vẫn vung lên, một chiêu Nguyệt Quang Trảm mang cả người lẫn đao cùng nhau lao về phía Quỷ Kiến Sầu.
“Chậc chậc, tập kích kiểu gì…” Bình luận viên đang định đánh giá cú đánh úp này cũng như lần chém bậy trước đó của Kiều Nhất Phàm, đều mông lung như một trò đùa, ai dè Quỷ Kiến Sầu bên Tru Tiên như bị nhập, hắn tự dưng giơ thái đao trong tay lên nhưng lại ngơ ngác để yên cho Nguyệt Quang Trảm của Một Tấc Tro bổ lên người.
Tiếp sau Nguyệt Quang Trảm đương nhiên là Mãn Nguyệt Trảm, cách đánh không khác Quỷ Kiến Sầu lúc nãy, nhưng trước khi Mãn Nguyệt Trảm kịp hất văng nhân vật, Kiều Nhất Phàm đã nhanh tay bồi thêm một nhát Quỷ Trảm. Cú lên trời của Quỷ Kiến Sầu vì thế mà được gắn thêm hỏa tiễn vào mông, giống hệt một quả đạn pháo thẳng hướng đống bùn ngoài kia mà hạ cánh. Tuyển thủ Tru Tiên nhanh tay thực hiện thao tác Chịu Thân, Quỷ Kiến Sầu cắm đầu vào bùn không khác gì một con cá quẫy nước, nhưng hắn vừa lộn lại vừa nghiêng người, ánh đao lóe lên từ dưới nách, trong lúc lật người dậy thì cũng thuận thế chém một chiêu Rút Đao Trảm về phía sau lưng.
Kết quả, chiêu ra xong mà Một Tấc Tro lại không tới nhận. Ở nơi nọ, lưỡi đao giương xuất, quỷ thần gào thét tuôn ra từ dưới thân đao, liên tiếp 2 quỷ trận úp xuống Quỷ Kiến Sầu.
Bình luận viên trên TV nói không kịp thở! Vừa bận bịu bình luận diễn biến trận đấu vừa thắc mắc trong lòng vì sao lúc nãy Quỷ Kiến Sầu lại dính tập kích của Một Tấc Tro. Thế ếu nào? Một cú đánh úp căn bản như thế, đổi cho mình cầm chuột cũng còn né được nữa là.
Có điều hai bên lúc này đang giao chiến vô cùng kịch liệt, thật sự không thể đem cảnh vừa rồi ra chiếu lại, nên bình luận viên chỉ đành lo cho diễn biến hiện tại trước. Ai ngờ vừa tập trung vào màn hình để mắt nhìn miệng tường thuật, thì đã tường thuật đến mức chính mình cũng phải sửng sốt…
“Một Tấc Tro của Hưng Hân tính đến giờ đã tung ra 4 quỷ trận, biến khoảng không gian nhỏ này thành bách khoa toàn thư các loại quỷ trận. Xem ra Quỷ Kiến Sầu không có nhiều khả năng chống đỡ cho lắm, bởi trước sau trái phải của anh ta đều là tường cao, lối ra duy nhất chính là vị trí mà Một Tấc Tro đang đứng chắn. Mọi người nhìn xem, Một Tấc Tro không hề chồng tất cả các trận lên nhau mà dựng thành từng lớp từng lớp khiến cho Quỷ Kiến Sầu có muốn xông ra ngoài cũng bị kẹt lại giữa tầng tầng quỷ trận, khó lòng khống chế được tiết tấu, mà Một Tấc Tro thì lại ung dung nhàn nhã hơn nhiều. Rút Đao Trảm! Ồ, phản ứng của Quỷ Kiến Sầu vẫn rất nhạy bén, anh ta né được rồi… Ể? Anh ta muốn làm gì vậy? Quỷ Kiến Sầu vẫn phía trước thẳng tiến, hướng đó là tường mà! Ặc… Đập đầu vô tường rồi! Giống Loài Hắc Ám! Là chiêu mà chúng ta hay gọi là Ám Trận. Thật ngại quá, vì quỷ trận tầng tầng lớp lớp quá nhiều, chính tôi cũng không chú ý thấy, Một Tấc Tro phóng ra trận này lúc nào vậy? Tóm lại Quỷ Kiến Sầu đã bước trúng vào Ám Trận, không gian tối tăm khiến anh ta không xác định được phương hướng, hậu quả là hôn tường rồi… Tình huống này… thảm quá…”
“Hình như hiệu ứng của Ám Trận đã ngừng, Quỷ Kiến Sầu chuyển hướng… Aiyo, lại bị đóng băng rồi, là Băng Trận…”
“Một Tấc Tro lúc này đang chiếm ưu thế tuyệt đối. Nói thật là tôi rất muốn sớm tuyên bố kết quả, nhưng từ bài học kinh nghiệm đau đớn vừa rồi, tôi nghĩ chúng ta vẫn cứ chờ tới khi trận đấu kết thúc thì tốt hơn.” Bình luận viên một bên phân tích tình thế, một bên tự đem mình ra pha trò. Trận trước đó, bình luận viên nhịn không được mà tuyên bố Lâm Dịch sắp thắng, chẳng ngờ nói trước bước không qua, kết quả là bị Bánh Bao cho một gáo nước lạnh bằng màn lội ngược dòng ngoạn mục, cho nên trận này tuy Kiều Nhất Phàm chiếm được ưu thế tuyệt đối nhưng hắn vẫn chưa dám tuyên bố kết quả trước, hắn cũng sợ bị vả mặt lần hai lắm.
“Quỷ Kiến Sầu bị Một Tấc Tro vây hãm trong trận, hoàn toàn không thể thoát ra được. Tuyển thủ bên phía Hưng Hân đã lợi dụng địa hình bản đồ một cách triệt để, phát huy được đầy đủ những ưu thế của quỷ trận. Hình ảnh chúng ta nhìn thấy lúc này chính là hoạt động thời gian thực của cây kỹ năng trên nhân vật Một Tấc Tro. Cám ơn tổ ghi hình đã chộp được cảnh này, mọi người xem, toàn bộ quỷ trận của Một Tấc Tro đều đang được sử dụng và rơi vào trạng thái chờ hồi phục cùng lúc. Nhìn vòng quay đồng hồ nhịp nhàng chuyển động trên những kỹ năng này, mọi người có cảm thấy đúng là một cảnh tượng vô cùng đẹp mắt không? Cá nhân tôi thấy nếu phối thêm ít nhạc nữa thì đúng là tuyệt hảo!”
“Ồ, bây giờ Một Tấc Tro đã tăng tiết tấu, trận quỷ tung ra càng lúc càng nhanh, hiện tại trên sân đấu đang có một, hai, ba, bốn, năm cái… Kiều Nhất Phàm không đánh rơi nhịp nào cả. Thật ngại quá các bạn khán giả ạ, tôi cũng không đếm hết được, nhưng Một Tấc Tro đột nhiên triệu tập nhiều quỷ trận đến vậy, không lẽ là…”
“Quỷ Thần Thịnh Yến!!!!!”
“Thật lộng lẫy! Một Tấc Tro phát động Quỷ Thần Thịnh Yến, toàn bộ quỷ trận nổ tung, trực tiếp đoạt mạng Quỷ Kiến Sầu chỉ trong một hit. Một Tấc Tro thắng, thắng cực kỳ hoa lệ!” Bình luận viên kích động gào thét quên mình.