Toàn Chức Cao Thủ

Edit: Hà | Beta: Kha

“Cao thủ?” Trương Tân Kiệt giật mình. Trong đội của đối thủ, đúng là có nhóm người chơi khá có thực lực. Nhưng khi bày trận, Trương Tân Kiệt cũng đã nghĩ đến điều này. Hắn bố trí tuyến phòng ngự theo kiểu thối lui, không thể bị nhóm game thủ tinh anh đánh tan trong một sớm một chiều được.

Bên phải có Diệp Thu chỉ huy, sức chiến đấu mạnh, không ngăn chặn được cũng là chuyện dễ hiểu. Nhưng bên trái còn có cao thủ nào có thể phá tan tuyến phòng ngự của hắn trong nháy mắt chứ?

Trương Tân Kiệt vốn định chạy sang bên phải tự mình chỉ huy, đấu cùng Diệp Thu một trận, sau một thoáng do dự, cuối cùng lại điều khiển Vọng Sơn Vân Vụ chạy sang bên trái.

Hàng rào phòng ngự bên trái đã bị phá. Vọng Sơn Vân Vụ của Trương Tân Kiệt chứng kiến tất cả, hắn tỉ mỉ nhìn một lượt, sau đó góc nhìn nhanh chóng dừng lại.

Trương Tân Kiệt hoảng hốt. Mình đang chơi game chứ không phải đấu giải đúng không?

Mình không phải đang nằm mơ đó chứ? Hôm này là ngày bao nhiêu vậy?

Trương Tân Kiệt thậm chỉ còn ngó lại thời gian một lượt, ngày tháng năm, hắn chắc chắn mình không hề hoa mắt.Hôm nay không phải ngày đấu giải chuyên nghiệp, mà dù có phải đi chăng nữa thì cũng không thể nào nhìn quen đến vậy được.

Hai nhân vật đang lắc lư trước mặt hắn kia, tên thì rõ ràng không phải, trang bị cũng hoàn toàn không giống, nhưng bóng dáng của cả hai lại trùng với suy nghĩ của Trương Tân Kiệt đến vậy.

Nhất Diệp Chi Thu.

Mộc Vũ Tranh Phong.


Cặp đôi ăn ý nhất Liên minh. Trong bốn năm liên tiếp, mặc dù không giành được quán quân, nhưng cả hai luôn đạt được danh hiệu này mà không gây tranh cãi. Tuy cặp đôi xuất sắc của các chiến đội khác nhiều vô kể, chẳng qua đứng trước cặp đôi này cũng chỉ đành âm thầm kém sắc. Trong mỗi cuộc bình chọn cặp đôi tốt nhất, tuy cả hai cũng mất dần số phiếu, nhưng nó lại không đáng kể. Ngay cả cặp tuyển thủ có sức cạnh tranh nhất – song quỷ của chiến đội Hư Không, Lý Hiên và Ngô Vũ Sách cũng chỉ bằng nửa số phiếu của họ. Cứ thế, cả hai đã trở thành cặp đôi “mạnh nhất” trong giới chuyên nghiệp.

Mà so với bất kỳ tuyển thủ nào, ấn tượng của Trương Tân Kiệt về cặp đôi này lại càng sâu sắc hơn.

Bởi lẽ cả hai thuộc chiến đội Gia Thế, kẻ thù không đội trời chung của chiến đội Bá Đồ, là tử địch mà Trương Tân Kiệt luôn cố gắng giải quyết. Trong ba mùa giải đầu, hai chiến đội gặp nhau ba lần liên tiếp trong vòng tứ kết, mùa giải thứ hai còn đụng mặt nhau trong trận chung kết.

Đáng tiếc, ba lần Bá Đồ đều bại trận, mà Gia Thế thì liên tiếp 3 lần đoạt giải quán quân.

Bá Đồ chính là phông nền nổi bật nhất cho ba lần giành giải ấy.

Nhưng đến mùa giải thứ tư, Trương Tân Kiệt gia nhập chiến đội Bá Đồ. Hắn nhanh chóng tiếp thu phương châm của chiến đội: Dũng mãnh tiến lên, đả đảo Gia Thế, đả đảo Diệp Thu.

Năm đó bọn họ cuối cùng cũng làm được, trong trận chung kết, chiến đội Bá Đồ đã đánh bại Gia Thế, thành công đăng quang, Trương Tân Kiệt chính là công thần số một. Nhưng cũng chính năm đó, chiến đội Gia Thế có thêm một tuyển thủ, sau này cùng với Trương Tân Kiệt được mệnh danh là thế hệ hoàng kim. Cô gái ấy tên là Tô Mộc Tranh, một cô nàng vô cùng xinh đẹp. Cô như vầng hào quang giữa thế giới Vinh Quang toàn đực rựa này.

Hơn nữa, cô gái xinh đẹp này không phải là bình hoa di động, sự phối hợp ăn ý giữa cô và đại thần Diệp Thu của Gia Thế cứ như bẩm sinh. Quán quân là Bá Đồ nhưng danh hiệu cặp đôi ăn ý nhất lại không ai khác ngoài hai người.

Trương Tân Kiệt và con át chủ bài của chiến đội, đội trưởng Hàn Văn Thanh phối hợp cũng ăn ý lắm. Nhưng cái nghề mục sư này đã được định trước là làm dâu trăm họ, dẫn đến những phân cảnh của riêng hai người bị hạn chế rất nhiều.

Ba năm tiếp theo, Trương Tân Kiệt cứ nhìn thấy cả hai giành danh hiệu đấy hết lần này đến lần khác. Mà Gia Thế và Bá Đồ luôn coi nhau là kẻ thù không đội trời chung, tuy trong ba năm cả hai đội đều không vào được vòng chung kết, nhưng sự đối chọi gay gắt cũng không vì thế mà giảm bớt.


Bởi, còn ai có ấn tượng sâu sắc với bộ đôi này hơn Trương Tân Kiệt chứ? Ngay cả Hàn Văn Thanh cũng không thể. Dù trước đây Hàn Văn Thanh từng đấu với Diệp Thu trong suốt ba mùa giải, dù sau này Diệp Thu có người hợp tác ăn ý, thì đối thủ mà Hàn Văn Thanh coi trọng vẫn luôn là Diệp Thu.

Chỉ có Trương Tân Kiệt vẫn luôn coi cặp đôi vàng gây cản trở này là đối tượng mà mình cần đánh bại kể từ khi gia nhập giới chuyên nghiệp. Thua bọn họ, Bá Đồ còn thấy cay cú hơn việc thua mười trận.

Cũng bởi vậy, Trương Tân Kiệt không biết đã nghiên cứu bao nhiêu lần cách phối hợp của cặp đôi này. Nên bây giờ dù mới chỉ lướt sơ một lần, hắn đã cảm giác quá đỗi thân quen, não bộ cũng tự động thay hình ảnh của Nhất Diệp Chi Thu và Mộc Vũ Tranh Phong vào. Mãi đến khi hắn tỉnh táo lại, nhìn rõ trước mặt là pháp sư chiến đấu Chúa Phán Phải Có Ánh Sáng, và bậc thầy pháo súng Trục Yên Hà.

Trục Yên Hà.

Từ hồi Diệp Thu trở nên hot, cái tên này cũng xuất hiện trước mặt các công hội nhiều lần. Dù mọi người vẫn còn tranh cãi về nhân vật đứng sau bậc thầy pháo súng ấy, nhưng ai cũng biết người này có quan hệ không tồi với Diệp Thu.

Rốt cuộc là ai?

Trương Tân Kiệt thắc mắc.

Nhưng sau 10 giây hắn đã có đáp án

Tô Mộc Tranh, nhất định là Tô Mộc Tranh.


Mà Chúa Phán Phải Có Ánh Sáng kia, chắc chắn là Diệp Thu.

Biểu hiện 10 giây của cả hai đủ để khiến Trương Tân Kiệt kết luận như vậy. Đừng quên hai người họ là cặp đôi phối hợp ăn ý nhất liên tiếp bốn năm liền, còn bỏ xa “cặp tuyển thủ có sức cạnh tranh nhất” cả cây số. Nếu hai người không phải độc nhất vô nhị, thì làm sao danh hiệu ấy có thể trao cho họ hàng năm cơ chứ?

Ai có thể phối hợp mà bắt chước họ được.

Tuy rằng Nhất Diệp Chi Thu vẫn thuộc về Gia Thế, tuy rằng Tôn Tường – người hiện đang nắm giữ Nhất Diệp Chi Thu, cũng là một tuyển thủ có thực lực mạnh, nhưng phong thái của “cặp đôi ăn ý nhất” thì một cái móng tay cũng không có.

Trương Tân Kiệt đã quả quyết kết luận, đây chắc chắn là Diệp Thu và Tô Mộc Tranh, không thể là ai khác được.

Pháp sư chiến đấu uy vũ xông lên, bậc thầy pháo súng mạnh mẽ yểm trợ, sự phối hợp hệt như nửa năm trước, cho dù thành tích của Gia Thế có ra sao, cả hai vẫn ăn ý với nhau đến vậy. Mặc dù Diệp Thu đã rời khỏi giới chuyên nghiệp bảy tháng, nhưng một khi cả hai kề vai sát cánh, Trương Tân Kiệt lại cảm thấy dường như chẳng có gì thay đổi.

Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao hắn phải đi xem lại ngày tháng.

“Đội cơ động, bên trái” Trương Tân Kiệt quyết đoán sửa lại chỉ thị trước đó.

Diệp Thu ở bên này, còn có Tô Mộc Tranh yểm trợ, bất luận như thế nào cũng phải ưu tiên phòng thủ bên này trước. Còn bên cánh phải đã xảy ra chuyện gì? Có lẽ Diệp Thu đoán trước được sự an bày của mình nên đã bố trí sẵn, muốn thừa dịp mình phán đoán sai liền chớp lấy thời cơ?

Nhưng hiện giờ điều động vẫn còn kịp.

Trương Tân Kiệt tin rằng, đoàn tinh anh mình dẫn theo bây giờ có khả năng phối hợp và thực lực tốt hơn đoàn tạm thời của trận trước. Hơn nữa hắn cũng đã giải thích tỉ mỉ cách luân phiên chi viện thế nào, tin chắc rằng những người chơi thường có thực lực này chỉ chậm chân hơn chút, chứ không mắc phải sai lầm nào.

“Rút về phía sau.” Trương Tân Kiệt tiếp tục chỉ huy


Mặc dù hắn đã tìm ra trọng điểm phòng thủ, nhưng cũng không thể xem nhẹ bên phải được. Thế trận mà Diệp Thu bày ra trước đó đã đến mức nào rồi? Trương Tân Kiệt không thể thử nghiệm trong thực chiến được. Hắn quyết định thu nhỏ phạm vi phòng thủ hai phía để nhìn rõ hành động của cả hai bên, thuận tiện cho việc chỉ huy.

“Mục sư tập trung buff, kị sĩ lên, liên tục dùng Khiêu Kích và Gầm Rú quấy rối Chúa Phán Phải Có Ánh Sáng và Trục Yên Hà, cả đội dồn sức tấn công vào vị trí giữa hai người, chia cắt chúng ra. Trọng điểm công kích là Trục Yên Hà, khí công sư có cơ hội liền dùng Tróc Vân Thủ”. Trương Tân Kiệt phát lệnh một mạch, tất cả chỉ để đối phó với hai người. Cặp đôi ăn ý nhất tất nhiên rất đáng sợ, nhưng Trương Tân Kiệt tin rằng bản thân, kẻ hiểu rõ cặp đôi này nhất, sẽ ứng phó thuận buồm xuôi gió. Nếu không phải đối thủ còn có đoàn đội đi theo, chỉ đi hai người thì dù là cặp đôi ăn ý nhất, Trương Tân Kiệt cũng chấp một mắt.

“Bên phải tiếp tục rút lui, thêm chút nữa. Đội cơ động 1, 2 qua bên này tiếp viện, công kích gây rối từ phía mạn sườn” Trương Tân Kiệt “quan tâm” xong bên trái, lại nhìn chằm chặp bên phải.

Đội cơ động 1,2 thành thực làm theo chỉ thị của hắn, tất cả từ cánh bên mà xông lên, quả nhiên hiệu quả vô cùng, đoàn đối phương nhanh chóng bị xé ra, nhìn như là sắp giải tán quốc hội đến nơi rồi. Đội trưởng hai đội vui vẻ dẫn quân giết vào, chuẩn bị đập cho đối phương tan đàn xẻ nghé luôn. Có điều Trương Tân Kiệt vừa nhìn thấy vị trí di chuyển của đối thủ sau khi bị đánh tan lại giật mình thon thót.

“Đội 1 và 2 rút quân về, ngừng tấn công” Trương Tân Kiệt vội vã hô lên

Nhưng đã muộn rồi. Đội trưởng hai đội đều gấp rút, đội cũng đã tiến vào, lúc này nhận được chỉ thị của Trương Tân Kiệt cũng không dám hỏi lại, liền khẩn trương cho đội rút lui. Bất thình lình, đội hình đang tán loạn của đối thủ chợt như một cái kìm, kẹp chặt hai đội ở giữa trong giây lát. Những người chơi bị đánh cho tách ra cũng chợt quay người phản công, khiến hai đội bọn họ chật vật vô cùng.

May có câu chỉ thị kia của Trương Tân Kiệt, hai đội đã tiến công ra bên ngoài. Lúc nãy mà còn vào sâu tí nữa, khẳng định là diệt đoàn luôn. Nhưng chỉ mới nhiêu đó, hai đội cũng đã nhanh chóng hy sinh sáu em, đội 1 thì tàn phế mất rồi.

“Sao có thể như vậy?” Chỉ huy xong, Trương Tân Kiệt vô cùng sửng sốt.

Quấy rối từ mạn sườn là do hắn dựa theo tình hình trận chiến mà tạm thời điều chỉnh, đại thần Diệp Thu có “thần” đến mấy cũng không thể đoán trước được diễn biến trận chiến tỉ mỉ đến vậy. Nhưng đối phương lại tiếp tục áp dụng chiến thuật dụ địch vào trong, chứng tỏ phản ứng của chỉ huy rất nhanh, đây không việc một game thủ bình thường có thể làm ra.

Người chơi bình thường có thể ứng phó theo sự bày binh bố trận của hắn, nhưng người có thể vừa hóa giải vừa phản công nhanh đến vậy, khả năng ứng phó thuần thục chẳng khác gì phong cách của tuyển thủ chuyên nghiệp.

Lúc này, Trương Tân Kiệt chợt nhìn thấy một kỹ sư máy móc loay hoay giữa hai công hội, trang bị có hơi cùi nhưng kĩ thuật lại vô cùng thành thạo, chỉ cần là người có trình độ liền nhìn ra sự vượt trội của tên này. Hơn nữa tên này không chỉ một mực công kích, thỉnh thoảng hắn còn tạm dừng chạy qua vị trí mới, những vị trí đi qua ấy chính là những góc nhìn có thể quan sát cả thế trận.

“Kỹ sư máy móc… Không phải chứ?” Trương Tân Kiệt đột nhiên cảm thấy choáng váng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui