Edit: Tam | Beta: Kha
Mặc dù quyết định được công bố sau khi trận chung kết khép lại, nhưng knock-out là chuyện xác định từ trước. Mọi người xôn xao đã lâu, nhất là khi một trong hai đội bị loại năm nay lại có chiến đội Gia Thế – chiến đội vương triều một thuở. Chứ bình thường, có ai quan tâm đến mấy đội xấu số này, chỉ mình fan hâm mộ của họ tự ai điếu với nhau thôi.
Vừa công bố xong, Gia Thế cũng không chịu yên mà lập tức phát ngôn gây sốc. Trong thời khắc mọi người đều tập trung vào nhà vô địch mới, Gia Thế tranh thủ đi tiếp thêm niềm tin cho fan hâm mộ nhà mình.
Ông chủ Đào Hiên của chiến đội Gia Thế đích thân nhận phỏng vấn, nói rõ tuy Gia Thế bị loại, nhưng đây vẫn chưa phải kết thúc. Nhất là khi quan sát Luân Hồi trong trận chung kết năm nay, hắn có thể khẳng định phương hướng phát triển của Gia Thế hiện nay là hoàn toàn chính xác. Đây là thời đại của ngôi sao, mà trong đội của hắn quả đúng có một ngôi sao sáng như Chu Trạch Khải.
“Ý ông là Tôn Tường phải không?” Phóng viên tất nhiên đoán được. Kỹ thuật của Tôn Tường có thể xếp vào hàng đại thần, hơn nữa ngoại hình cũng rất khá. Hắn có đủ điều kiện để trở thành một Chu Trạch Khải thứ hai, mà quan trọng nhất, là không kiệm lời như Chu Trạch Khải, chỉ cần biết cách lăng-xê, giá trị hoàn toàn vượt xa Chu Trạch Khải. Ai nấy đều nghe ra giọng Đào Hiên đầy tự tin và nắm chắc.
Gia Thế có Tô Mộc Tranh, không hề xa lạ với việc khai thác giá trị thương mại của tuyển thủ. Từ thái độ của Đào Hiên có thể thấy, dù Tô Mộc Tranh rất xuất sắc, nhưng trong mắt hắn vẫn không bằng Chu Trạch Khải.
Cái này thì không ai phủ nhận. Trong giới thi đấu thể thao điện tử, thứ được chú trọng nhất vẫn là thắng thua. Mỹ nữ thì sao, đâu ai xem thi đấu để ngắm gái đẹp đâu chứ. Thao tác hoa mỹ cực đỉnh trên trận đấu của Chu Trạch Khải mới là thứ kích thích người xem sôi sục. Ngoại hình chỉ là thứ yếu. Tô Mộc Tranh được hâm mộ như vậy, phải kể đến thực lực không tệ của cô, nếu đánh đấm như mèo cào, đẹp tới đâu cũng vô dụng. Đây không phải nơi dựa vào ngoại hình để tồn tại. Lăng-xê tốt thế nào, vào trận cũng sẽ bại lộ, muốn giấu cũng không giấu được.
Biểu hiện trên trận là chính, nhưng không thể bỏ qua nội dung thể hiện. Giống như trong bóng đá, người đá tiên phong luôn dễ hấp dẫn ánh mắt khán giả hơn hậu vệ. Nội dung thể hiện, phong cách so tài, hiệu quả thi đấu, cũng quyết định một phần độ nổi tiếng của tuyển thủ. Cho nên Chu Trạch Khải với khả năng chiến đấu hoàn hảo mới có đông đảo fan hâm mộ như vậy.
Trong mắt Đào Hiên, về phương diện này Tô Mộc Tranh không cách nào sánh nổi, thi đấu không nổi bật, độ phủ sóng bình bình, không rụng fan đã may lắm rồi. Tôn Tường mới là người có khả năng so sánh với Chu Trạch Khải. Tuổi trẻ, dù có chút xốc nổi, nhưng cộng được điểm ngoại hình, thế nào cũng đầy tiềm lực. Mà thành tựu của Chu Trạch Khải hôm nay rành rành trước mặt, như liều thuốc trợ tim bơm đầy can đảm giúp Đào Hiên dám chủ động đối mặt với truyền thông, thẳng thắn nói ra tất cả.
Hắn khen ngợi thành quả của Luân Hồi là do thích chiến đội này ư? Tất nhiên không phải, lý do chính vì Luân Hồi chính là chiến đội kiểu mẫu mà hắn luôn hướng tới. Khen ngợi Luân Hồi, quan trọng nhất là để chỉ cho fan Gia Thế thấy: mùa giải này dù bị loại, nhưng chúng tôi đang phát triển một cách đúng đắn, nhìn đi, quán quân Luân Hồi năm nay, chính là hình ảnh của Gia Thế trong tương lai. Họ có Chu Trạch Khải, chúng tôi cũng có Tôn Tường!
“Nhưng xem mùa đấu năm nay, có vẻ phối hợp của Tôn Tường với Gia Thế vẫn chưa ổn lắm?” Phóng viên tất nhiên không mù quáng nghe một phía, đặt câu hỏi vẫn nhạy bén ranh ma như thường.
Trước vấn đề có phần lúng túng này, Đào Hiên vẫn tỏ ra điềm tĩnh. Hắn thừa nhận sự phối hợp của Tôn Tường và Gia Thế có chút vấn đề, nếu không chiến đội cũng không knock-out. Nhưng rồi lại nhấn mạnh Gia Thế cần phải hướng tới tương lai, hào quang trong quá khứ đã qua rồi, chiến đội cần phải bước sang trang mới. Còn vần đề giải quyết chuyện phối hợp, Đào Hiên thẳng tay ném luôn một quả bom hạng nặng: đội trưởng chiến đội Lôi Đình, bậc thầy chiến thuật Tiêu Thời Khâm, vào mùa giải năm sau sẽ chuyển nhượng đến Gia Thế.
“Về chiến thuật Vinh Quang của Tiêu Thời Khâm, chắc không cần tôi phải đánh giá nữa. Tôi tin chắc rằng khi anh ta gia nhập Gia Thế, nhất định sẽ sáng tạo ra một hệ thống chiến thuật hoàn mỹ phù hợp cho tất cả đội viên của chiến đội.” Đào Hiên tỏ ra cực kỳ tự tin.
Đây tuyệt đối là một quả bom nguyên tử.
Dù khi Lôi Đình bị loại khỏi vòng tứ kết, Tiêu Thời Khâm đã đề cập đến chuyện rời đội, rồi sau đó cũng có nhiều phỏng đoán liên hệ với Gia Thế, phân tích nghe cũng hợp lý mạch lạc. Nhưng tất cả chỉ là đoán mò, Gia Thế chỉ là một khả năng trong vô vàn khả năng. Mặc dù nói nghe hợp lý, nhưng mùa này Gia Thế đã bị loại, đây mới là mấu chốt, một chiến đội đến nông nỗi phải đánh thi đấu khiêu chiến, sẽ hấp dẫn được một tuyển thủ hạng sao như Tiêu Thời Khâm sao?
Nhưng bây giờ Gia Thế chính miệng thừa nhận. Chuyển nhượng mùa hè của Liên minh Chuyên nghiệp Vinh Quang bắt đầu từ ngày 1 tháng 7, kết thúc ngày 31 tháng 8. Hiện tại chỉ mới vào tháng 6, nhưng mùa giải năm nay đã chấm dứt, Tiêu Thời Khâm cũng phong phanh từ trước, Đào Hiên bây giờ xác nhận lần nữa, dù có chút không hợp quy định, nhưng không ai để ý nhiều.
Đào Hiên cũng là vì sốt ruột, năm sau chiến đội không tham gia thi đấu chính thức, nhất định là sẽ rụng không ít fan hâm mộ, hắn phải dùng hết mọi thủ đoạn để kéo chân fan ở lại, tuyên bố chuyển nhượng vào lúc này đúng là một quyết định sáng suốt.
Ai cũng biết Tiêu Thời Khâm đến Gia Thế không phải để đánh thi đấu khiêu chiến, hắn là đang suy tính cho tương lai, hy sinh một mùa giải, rồi sau đó sẽ cùng Gia Thế quay về Liên minh, đánh thẳng tới chức quán quân. Cả Tiêu Thời Khâm cũng đặt niềm tin vào Gia Thế, mọi người có phải cũng nên kiên nhẫn một chút không? Đây chính là điều mà Đào Hiên muốn âm thầm nhắn nhủ.
Tin chuyển nhượng đầu tiên của mùa hè – vốn là tâm điểm chú ý chủ yếu của người chơi trong lúc Liên minh tạm dừng hoạt động – cứ vậy mà công khai ra ngoài.
Chung kết chấm dứt, hai chiến đội thi đấu cuối cùng cũng tuyên bố nghỉ hè. Nói vậy nhưng chỉ một số ít người rỗi rãi, còn ông chủ câu lạc bộ, quản lý, hậu cần, đội trưởng này nọ, mang tiếng nghỉ nhưng vẫn không thảnh thơi phút nào.
Để chuẩn bị cho mùa giải mới, tất cả các đội đều tích cực hoạt động, dù là chuyển nhượng tuyển thủ, hay chuyển nhượng nhân vật, nâng cấp trang bị nhân vật – vốn là vấn đề đặt nặng hàng đầu, đều phải tích cực giải quyết. Thậm chí có một số tuyển thủ chăm chỉ, nghỉ ngơi vài ngày rồi lại tiếp tục cày Vinh Quang. Dù không thi đấu, nhưng cũng vào game góp một tay giúp công hội nhà mình cướp BOSS hoang dã.
Mấy chuyện này Diệp Tu đương nhiên hiểu rõ. Nhưng đây hoàn toàn là do tuyển thủ tự nguyện, câu lạc bộ không có bắt buộc. Ba chiến đội phe đồng minh Việt Vân, Chiêu Hoa, Hạ Vũ không tham gia vòng tứ kết, được nghỉ hè sớm hơn người ta, nhưng giờ cũng chưa thấy tên nào onl game, làm Diệp Tu vô cùng tiếc nuối. Việc nghỉ hè vào game thật ra đa phần là thói quen của tuyển thủ lâu năm, khi Liên minh mới thành lập, tuyển thủ chuyên nghiệp không chỉ phụ trách thi đấu, đôi khi còn phải kiêm luôn việc vào game cướp BOSS giành vật liệu.
Những tuyển thủ về sau gia nhập Liên minh chỉ cần chuyên tâm huấn luyện, thi đấu các loại, chuyện trong game đã có bộ phận công hội của câu lạc bộ chuyên môn phụ trách. Từ đó trở đi, số tuyển thủ tập theo thói quen của tiền bối ngày trước càng lúc càng khan hiếm. Như ba chiến đội bọn Việt Vân, nghỉ gần một tháng vẫn không thấy mặt mũi, Diệp Tu cảm thấy thôi khỏi hi vọng gì nữa.
Một tuần mới bắt đầu, dưới sự trấn an của hai công hội Lam Khê Các và Luân Hồi, fan của hai nhà rốt cuộc dần bình tĩnh lại, trả lại sự bình yên cho game. Việc cướp BOSS lại trở thành ưu tiên số một, mà sau đợt này, tất cả công hội có thêm một đối thủ mới: liên minh công hội nhỏ của đại thần Diệp Thu.
Tuần trước mọi người bận rộn đánh nhau nên tạm gác chuyện này, bây giờ phải nghiêm túc đối mặt. Chủ lực các công hội lớn ít nhiều đều bị bối rối, dù sao thế lực mới này cũng không phải dạng vừa.
Rạng sáng thứ hai, BOSS hoang dã ở Thần Chi Lĩnh Vực xuất hiện ba con mới, tuy phe liên minh công hội nhỏ cũng xuất hiện tranh cướp, nhưng biểu hiện thường thường nên chẳng vớ được con nào. Người có hiểu biết đều tự hiểu vì không có đại thần Diệp Thu online, bốn công hội tự phối hợp chiến đấu, nên trình độ mới sút hẳn đi thế này.
Sáng thứ hai, khi Diệp Tu online, bốn hội trưởng bọn Trảm Lâu Lan cũng hăng hái điểm danh đầy đủ. Dù nhân vật công hội có thể hoạt động 24/24, nhưng với phe đồng minh, điều quan trọng nhất không phải nhân vật, mà là bản thân Diệp Tu. Diệp Tu không onl, cả đám chỉ có thể chắp tay cầu nguyện BOSS không reset hoặc chỉ lác đác vài con. Hôm qua những ba BOSS xuất hiện, bốn bên cũng thử tự lực cánh sinh, nhưng chưa sinh được tẹo nào đã tử. Tất cả các công hội lớn đều cho họ vào list đối tượng nguy hiểm cần đề phòng. Hơn nữa còn là đề phòng tập thể, cứ như bốn công hội là một nhà vậy.
Này không thể bỏ qua công kéo thù hận của Diệp Tu. Khi biết hắn đứng sau màn, các công hội lớn lập tức nối vòng tay lớn ôm nhau thắm thiết, cứ như phản xạ có điều kiện vậy. Còn lập cả một cái group chat chụm lại bàn đối sách.
Bây giờ, khi group thảo luận xuất hiện câu “Tới rồi!”, chính là báo hiệu yêu quái họ Diệp xuất hiện.
Thêm một câu “Coi chừng!”, cả đám liền hợp thể.
Tối qua bốn công hội liên hợp với nhau mà chẳng cướp được thứ gì. Hiện tại bốn hội trưởng đã sửa lịch online theo Diệp Tu, buổi sáng vừa lên nghe báo cáo xong, cảm thán: “Quả nhiên đại thần rất quan trọng, không có đại thần mình chỉ là cỏ rác!”
Mà không ý thức được vì có đại thần gia nhập, nên mới kéo thù hận dữ dội đến thế, cả độ khó của BOSS từ cấp S cũng trực tiếp vọt lên thành SSS.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...