Chẳng lẽ con bé muốn chọn mình lên? Đã đến mức này, Diệp Tu buộc phải nghi ngờ, ai dè lại thấy Tô Mộc Tranh cũng đang do dự trên sân khấu: “Nên chọn 19 hay 23 đây ta?” Tô Mộc Tranh lẩm bẩm.
Khán giả xung quanh cả ba đã quay hết lại ngó họ, ánh mắt xen chút hâm mộ và ghen tị. Dẫu sao cũng sẽ có một người chiếm được cơ hội này.
“Giờ chỉ có hai phương án, có cần tung đồng xu quyết định không?” MC cười gợi ý.
“Không cần, em đã quyết định rồi.” Tô Mộc Tranh đột nhiên nói.
“Ồ? Vậy rốt cuộc chọn ai?” MC hỏi.
“Là…..” Tô Mộc Tranh tạm dừng, lại tiếp tục lẩm bẩm. Diệp Tu câm nín luôn, giờ hắn có thể chắc chắn Tô Mộc Tranh sẽ không chọn mình, con bé chỉ làm trò con bò, chủ yếu muốn dọa hắn mà thôi. Nhưng tiếc thay tính toán nhỏ nhặt của cô bé đã bị Diệp Tu nhìn thấu, giờ hắn ung dung không xoắn xuýt gì nữa.
Quả nhiên, sau một hồi cân nhắc, Tô Mộc Tranh vẫn chọn số 23, số ghế của Đường Nhu.
“A…..là em đó!” Trần Quả là người đầu tiên hét lên, cô còn kích động hơn cả đương sự. Trước đấy, Đường Nhu còn hơi ngơ ngác, giờ cũng thong thả đứng lên, cười bảo: “Coi bộ hôm nay may mắn quá.”
“Nhưng ai đó thì không được may lắm.” Trần Quả cười tủm tỉm liếc nhìn Diệp Tu, vỗ vai hắn nói: “Ai da, thiếu chút nữa thôi, chú em đừng quá đau buồn!”
Thế mà gương mặt Diệp Tu hoàn toàn bình thường, không hề có chút hâm mộ hay đố kỵ như những khán giả khác. Không được chọn cũng không có gì tiếc nuối, cứ như đây là chuyện đương nhiên với hắn.
Trần Quả bỗng nhớ ra, tuy chưa từng nghe thấy tên tuổi người này nhưng ít ra hắn cũng từng chơi cho giới chuyên nghiệp, tất nhiên sẽ không coi trọng mấy chuyện cỏn con này.
Vì không thể nhân dịp mà đả kích DIệp Tu, Trần Quả thoáng tiếc nuối. Thế nhưng MC đã gọi hai người lên sân khấu, cả hai chỉ đành giao đồ đạc linh tinh cho Diệp Tu trông hộ.
“Cố mà xem tư thế oai hùng của bọn này!” Trần Quả vừa quăng ống nhòm cho Diệp Tu vừa nói.
“Tận hưởng cảm giác đứng bên ai-đồ đi.” Diệp Tu cười nhận lấy.
“Còn phải nói.” Trần Quả kiêu ngạo xoay người, cùng Đường Nhu bước lên sân đấu.
“Hai bạn khán giả đã lên khấu, là hai bạn gái xinh đẹp, chúng ta cùng tới làm quen với họ nào!” Lúc này, MC mới chú ý Đường Nhu và Trần Quả vừa bước lên sân khấu đều có ngoại hình cực kỳ xinh đẹp, có thể nói không hề kém cạnh Tô Mộc Tranh. MC thấy hai người có thể thu hút sự chú ý của khán giả, bèn nhanh chóng đón chào.
“Tên hai bạn là gì?” MC lao lên hỏi.
“Trần Quả.”
“Đường Nhu.”
Hai người trả lời.
“Có vẻ đúng như suy đoán của Tô Mộc Tranh, hai bạn là bạn phải không?” MC hỏi.
“Đúng vậy, tụi mình là bạn thân.” Trần Quả đáp.
“Có thể cùng tham dự tiết mục giao lưu của Ngôi Sao Cuối Tuần, hai bạn cảm thấy thế nào?” MC tiếp tục hỏi.
“Dĩ nhiên rất vui.”
Trần Quả trả lời hầu hết các câu, còn Đường Nhu sau khi giới thiệu tên mình cũng chỉ mỉm cười đứng bên. Cô dời mắt thì thấy tuyển thủ Tô Mộc Tranh mà Trần Quả thích nhất cũng đang mỉm cười nhìn về đây. Ánh mắt giao nhau, Tô Mộc Tranh cười vẫy tay với cô, Đường Nhu hơi giật mình, song nhanh chóng mỉm cười hữu nghị.
“Tất nhiên là Tô Mộc Tranh rồi!” Lúc này MC đang hỏi tuyển thủ yêu thích nhất của Trần Quả, cô không do dự trả lời là Tô Mộc Tranh, MC tự nhiên có thể theo đó kéo Tô Mộc Tranh vào. Không biết có phải do giấc mơ trở thành hiện thực quá nhanh nên Trần Quả chưa kịp chuẩn bị không, mãi đến khi thật sự đứng trước mặt Tô Mộc Tranh, cô mới trở nên rụt rè, ăn nói nhỏ nhẹ với Tô Mộc Tranh, khiến những người quen thuộc Trần Quả đều tưởng mình gặp ảo giác.
Mà MC không thể vây các cô mãi được, dù sao đã có ba tuyển thủ chuyên nghiệp và hai khán giả bước lên sân khấu, không thể bỏ rơi họ được.
Khi MC bước sang phỏng vấn mấy người kia, Tô Mộc Tranh còn đang mải nhỏ to cùng Trần Quả.
Thực ra Trần Quả cũng không biết phải nói gì với idol nhà mình, tất cả đều do Tô Mộc Tranh chủ động đề cập đến vài chuyện mà các game thủ nữ Vinh Quang thường quan tâm.
Chỉ tiếc rằng thời gian chuyện trò không nhiều, mọi người đã lên đông đủ, MC cũng dẫn dắt vào trận, trận đấu chính thức bắt đầu. Tám người tự giác bước tới bục đấu.
Gặp gỡ quá ngắn ngủi!
Đây là tiếc nuối duy nhất trong lòng Trần Quả, cô rất muốn chuyện trò với Tô Mộc Tranh thêm chút nữa, bởi lúc này Tô Mộc Tranh đã không còn là một tượng đài xa xôi mà cô chỉ có thể ngóng nhìn trên mạng hay TV. Cô ấy tựa như một người bạn thân thiết khiến người khác muốn kết thân.
Tiếc là chỉ có một lần hôm nay thôi, Trần Quả biết mình sẽ không còn cơ hội nào nữa. Tô Mộc Tranh vẫn là một nhân vật nổi tiếng, còn mình chỉ là một game thủ bình thường mà thôi. Hiện thực tất phải đối mặt. Trần Quả bước lên bục đấu, lòng không cam mà lưu luyến quay đầu, nhìn nơi vừa đứng nói chuyện cùng Tô Mộc Tranh.
Hoạt động vẫn phải tiếp tục.
Tám người bước lên bục đấu, bắt đầu đăng nhập nhân vật. MC cũng hỏi nghề nghiệp và cấp độ của mọi người, song Đường Nhu còn chưa đến 40, không công bằng khi so đấu với những nhân vật đã max cấp chênh nhau rất nhiều kia. Cuối cùng, bên tổ chức chủ động đề nghị cho Đường Nhu mượn một tài khoản pháp sư chiến đấu cấp 70, Đường Nhu cũng đồng ý rất dứt khoát.
Thông tin và nhân vật của tám người đã hiện ảnh 3D trên sân đấu, màn hình cũng đặc tả từng nhân vật. Bất ngờ là khi Trục Yên Hà của Trần Quả xuất hiện trên màn hình, toàn khán đài nổi lên một trận xôn xao.
“Trục Yên Hà? Là Trục Yên Hà đó phải không?” Sau khi thấy nhân vật hiện lên, người xem bắt đầu bàn tán.
“Đúng là tài khoản đó, tôi nhớ set trang phục này mà.” Có người lên tiếng khẳng định.
Trục Yên Hà đã là một tài khoản nổi tiếng, mà sự nổi tiếng ấy đến từ trận PK giữa Thùy Dương Quấn Bờ và Trục Yên Hà do Diệp Tu thao tác.
Thùy Dương Quấn Bờ không được lòng người, song hắn vẫn là một cao thủ ở Thần Lĩnh Chi Vực, chuyện hắn bị đấm phát chết luôn trên đấu trường đủ để khiến cả game bùng nổ, video trận PK đó còn xếp đầu số lượng truy cập trong một thời gian dài. Dù không còn đứng đầu danh sách nữa nhưng nó vẫn nằm trong top 10.
Có bao nhiêu người đã xem đoạn video đó thì có bấy nhiêu người biết Trục Yên Hà.
Những ngày đầu mới nổi, Trần Quả nhận được không biết bao nhiêu yêu cầu thêm bạn mỗi ngày, hòm thư cũng tràn ngập vô số những thư tín có nội dung kỳ lạ. Trần Quả bị áp lực quá lớn, cuối cùng phải khóa chức năng kết bạn và hòm thư lại mới có thể sống yên ổn qua ngày.
Nhưng sự chú ý dành cho cái tên Trục Yên Hà không hề giảm bớt, Trần Quả vẫn bị vô số người khi không chạy tới bắt chuyện trong game. Nay tài khoản Trục Yên Hà lại xuất hiện trong hoạt động giao lưu của Ngôi Sao Cuối Tuần, làm đám khán giả có mặt phấn khích cả lên.
Trục Yên Hà như một ngôi sao mới nổi, mức độ phổ biến cũng khá rộng rãi. Ngay khi người thật vừa xuất hiện, tiếng vỗ tay hoan hô không hề kém cạnh ba tuyển thủ chuyên nghiệp. Còn khán giả khác cũng theo phép lịch sự mà vỗ tay cổ vũ theo mọi người.
Bên tổ chức đương nhiên không thể đoán trước tình huống trùng hợp này. Trong số họ cũng có nhiều người biết đến Trục Yên Hà. Trong câu lạc bộ, trừ đám tuyển thủ chuyên nghiệp được tính là người trong giới, những người khác muốn chơi Vinh Quang thì phải lăn vào game, nên tất nhiên sẽ biết mấy sự kiện nóng hổi đáng chú ý trong đấy.
Nếu biết trước có chuyện trùng hợp như vậy, bên tổ chức sẽ lợi dụng triệt để. Mà bấy giờ cả đám chỉ kịp phản ứng như những khán giả có mặt ở đây, thì trận thi nhảy cao đã chuẩn bị bắt đầu rồi.
Hình ảnh 3D chiếu trên mặt đất, tám người xếp thành một hàng. Tám nhân vật đều đồng loạt ngẩng đầu, hiển nhiên đang nâng góc nhìn xem xét những bàn đạp trôi lơ lửng trên không trung.
Đây là lần đầu trận đấu nhảy cao diễn ra như vậy, dù có là những tuyển thủ chuyên nghiệp từng tham gia hoạt động cũng hiểu lần này không hề giống những lần trước. Bàn đạp lơ lửng trên không trung không hề có bất kỳ chướng ngại nào như vách núi, mức độ nhảy tự do cao hơn, thế cạnh tranh sẽ càng thêm mãnh liệt.
Tám người không có thời gian xem xét quá lâu. Vừa thấy tám nhân vật đã vào chỗ, trận đấu lập tức đếm ngược.
“Pằng!” Sau một tiếng súng lệnh, trận đấu chính thức bắt đầu. Các tuyển thủ chuyên nghiệp dùng mọi thủ đoạn để nhảy lên bàn đạp, Tô Mộc Tranh không hổ là tuyển thủ được bầu trong Ngôi Sao Cuối Tuần, thao tác Phi Pháo nhảy lên, rồi đột ngột tăng tốc, chỉ mấy lượt lên xuống đã vượt xa những người khác một đoạn.
Mà trận thi nhảy cao này rõ ràng không đơn giản như thi vượt rào. Nếu bạn không biết nhảy, lúc thi vượt rào chỉ cần đâm đầu chạy thẳng về trước, nhân vật vẫn có thể chạy hết đường đua. Còn thi nhảy cao, nếu người chơi không có kỹ thuật thao tác tốt, chỉ cần bất cẩn hụt chân một lần, kết cuộc chắc chắn giống hệt nhảy xuống tháp chuông ở thành Tội Ác.
Trong bốn khán giả, ba người coi như không tồi, chỉ có một người kỹ thuật quá kém. Lần nào cũng chỉ nhảy được mấy cái đã rơi xuống, một người chơi như vậy không cần người khác hại, tự mình cũng không thể hoàn thành trận đấu này.
Còn bên kia, nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp đã bắt đầu tranh cao thấp. Như hồi chạy vượt rào, đám tuyển thủ ngại xuống tay với người chơi thường, chỉ xà quần với nhau. Mà trong hoạt động này muốn quấy rối lại càng dễ dàng hơn, chỉ cần sơ ý trúng một kỹ năng thôi, ngay lập tức sẽ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...