Toàn Chức Cao Thủ

Dịch bởi Lá Mùa Thu

Diệp Tu đang thăm dò?

Nghe Dụ Văn Châu nói, Hoàng Thiếu Thiên bèn quan sát kỹ hơn hành động của Quân Mạc Tiếu.

Mọi khiêu khích đều không có giá trị với Bá Đồ. Họ duy trì một lòng kiên nhẫn vô cùng bền bỉ.

Diệp Tu thấy vậy bèn thả chậm tiết tấu. Mọi người đều thấy hắn lùi về, nhưng không phải ai cũng nhìn ra tốc độ của hắn đang khớp dần với Bá Đồ. Chẳng thấy Phan Lâm và Lý Nghệ Bác đề cập tiếng nào về việc này trên tivi, mà chỉ nói Diệp Tu bắt đầu đánh cẩn thận hơn.

Đánh cẩn thận hơn? Để làm gì?

Để tiếp tục thăm dò.

Trước đó, hành động thăm dò của hắn thiên về tấn công, còn giờ là phòng thủ.

"Anh ta đang tìm hiểu mức độ linh hoạt tiết tấu của Bá Đồ." Lần này đổi thành Dụ Văn Châu nhắn tin cho Hoàng Thiếu Thiên.

Mức độ linh hoạt tiết tấu.

Từ chuyên môn là ký tự ngoài hành tinh với người chơi thường, nhưng tuyển thủ chuyên nghiệp thì nghe phát hiểu ngay.

Mức độ linh hoạt tiết tấu, nói đơn giản chính là nhịp chuyển đổi giữa tấn công và phòng thủ của một chiến đội. Chuẩn linh hoạt là phải vừa tự nhiên vừa bất ngờ. Diệp Tu tự chuyển nhịp đánh của mình liên tục là để tác động đến Bá Đồ, buộc họ thay đổi tiết tấu, từ đó quan sát rút ra thông tin cần thiết.

"Không chỉ nhắm đến một trận thắng, mà nhắm đến chiến thắng cho toàn bán kết." Dụ Văn Châu tiếp tục nhắn tin.

Hoàng Thiếu Thiên hiểu lời anh nói. Hồi vòng bảng, Bá Đồ đánh theo chế độ thay phiên, đến giai đoạn cuối mới cho các đại tướng đồng loạt ra trận. Mọi người đều biết giai đoạn ấy chỉ để họ làm nóng người, tìm cảm giác, chứ cái trình thực sự sẽ được ém đến vòng chung kết mới tung hàng. Nếu không tự thân thử nghiệm, sẽ không cách nào đoán được kế hoạch cuối của Bá Đồ. Thế nên Diệp Tu mới đem chính mình ra mạo hiểm. Hành động này mang về rất nhiều nguy cơ trên phương diện chiến thuật, nhưng nếu xét chiến lược lâu dài thì xứng với bốn chữ "nhìn xa trông rộng".


Nhưng, Bá Đồ sẽ dễ dàng để hắn thăm dò mọi thứ chắc?

Một cách bất ngờ, hai tay súng cánh trái và phải đội hình Bá Đồ lại lao ra.

Đoàng đoàng đoàng!

Đạn tuôn như mưa, một lần nữa đan cài vào nhau, cùng bay về phía Quân Mạc Tiếu.

Quân Mạc Tiếu sớm có đề phòng, vừa thấy hai tay súng có cử động liền co chân chạy. Camera lập tức quét một vòng qua bốn nhân vật Hưng Hân đang mai phục trong nhà.

Lúc này đã cách vị trí mai phục không còn xa, cũng là phương hướng Quân Mạc Tiếu đang lùi về. Liệu Bá Đồ có sẽ dấn bước vào khu vực đã giăng sẵn bẫy?

Không!

Hai tay súng chỉ đột ngột lao ra và dồn hỏa lực bức Quân Mạc Tiếu phải lùi. Ngoài việc tỏ thái độ không hoan nghênh hắn, Bá Đồ không có ý định đuổi tận giết tuyệt. Quân Mạc Tiếu lùi đến phạm vi mai phục, toàn quân Bá Đồ vẫn tỉnh táo duy trì một khoảng cách lớn.

Đại Mạc Cô Yên và Lãnh Ám Lôi quyết tâm không rời vị trí, chỉ để Bách Hoa Liễu Loạn và Âm 9 Độ tiến hành tấn công từ xa. Bá Đồ chẳng cần tiến thêm vẫn có thể nã đạn xối xả vào Quân Mạc Tiếu.

Quân Mạc Tiếu cũng có chiêu tầm xa, nhưng sao so nổi với hai tay súng hàng thật? Đọ súng không lại, hắn chỉ đành tiếp tục lùi và lùi.

Chiến đội Bá Đồ dùng tướng tay dài mở đường, giữ tướng cận chiến phía sau hỗ trợ, một đội hình có kết cấu quá trái ngược lẽ thường nhưng lại cực kỳ thích hợp với tình huống trước mắt. Nếu lỡ rơi vào mai phục, tay dài cũng dễ bứt ra hơn tay ngắn.

Quân Mạc Tiếu lùi về sâu hơn nữa.

Khu vực dân cư xây nhà trên cây, cây nào cây nấy rợp bóng xanh um, che khuất gần hết nhà cửa, vô cùng kín đáo và thích hợp phục kích. Trương Tân Kiệt nhắc một tiếng trên kênh chat Bá Đồ, Bách Hoa Liễu Loạn và Âm 9 Độ bèn ngừng truy sát Quân Mạc Tiếu.


"Không bơm tí máu hả?" Trương Giai Lạc hỏi thăm Diệp Tu trên kênh chung.

"Không gấp." Diệp Tu thản nhiên trả lời. Hắn chỉ có một mình, nãy giờ xung đột không quá kịch liệt nhưng cũng tốn khá nhiều máu trên đường chạy về. HP chỉ còn 47%, chưa tới nửa cây.

Mục tiêu đã đi nửa cái mạng, thế mà Bá Đồ vẫn kiềm chế không lao lên càn giết. Ý chí và khả năng kiềm chế của họ quá khủng.

Trương Tân Kiệt khiển Thạch Bất Chuyển tiến lên phía trước, xoay góc nhìn qua lại. Hắn đứng ngoài phạm vi mai phục của Hưng Hân, nhàn nhã quan sát địa hình bốn phía.

"Hưng Hân tính quá hóa dở thì phải?" Bình luận viên Phan Lâm nói.

Bản đồ đấu đoàn đội tuy rộng nhưng không tới mức mò kim đáy bể, chỉ cần quan sát một lúc sẽ nhìn ra các vị trí trọng yếu cần đề phòng. Chưa kể, người đang quan sát lại còn là Trương Tân Kiệt, bậc thầy chiến thuật chưa bao giờ bỏ lỡ chi tiết nhỏ nhặt nào!

Thạch Bất Chuyển đột nhiên nhấc tay, chỉ về một hướng.

Bách Hoa Liễu Loạn cũng lập tức nhấc tay, một quả lựu đạn bay ra theo hướng Thạch Bất Chuyển chỉ định.

Ầm!

Chỉ mới bay được nửa vòng cung cực đẹp cực chuẩn, quả lựu đạn bỗng nổ tung giữa không trung. Từng đốm lửa lất phất rơi xuống, đó là một quả Đạn Lửa.

"Ha ha, xin lỗi nghen!" Kênh chung xuất hiện dòng chat từ Diệp Tu. Trong rừng, nòng súng Ô Thiên Cơ còn đang bốc khói. Chính hắn đã bắn nổ quả lựu đạn kia.

Tiếp theo, tới lượt Lãnh Ám Lôi nhấc tay. Một vật có hình dạng như bình rượu bay về cùng phía quả lựu đạn đã nổ.

"Mấy ông thử trình tui hả?" Rảnh tay chat thêm một câu, Quân Mạc Tiếu cực nhanh giơ Ô Thiên Cơ lên cao. Một tiếng súng vang, chiếc bình vỡ tan kèm theo đốm lửa tung tóe. Lửa phừng phừng bén lên đất và lan rộng.


"Mấy ông tính phóng hỏa đốt rừng hả? Hơi bị khó nha." Diệp Tu chat tiếp.

Tổ ghi hình rất biết phối hợp. Theo nội dung trao đổi của các tuyển thủ, camera lập tức zoom vào đám lửa cháy trên đất. Đúng như Diệp Tu nhận xét, ngọn lửa từ hai kỹ năng vừa rồi không kéo dài quá lâu, cũng không để lại mồi dẫn cháy.

"Sao không học theo Hoàng Thiếu Thiên ấy, chặt hết cây luôn?" Diệp Tu lại cất lời.

"Đậu móa đậu móa!" Ngoài trận, khán giả Hoàng Thiếu Thiên ăn đạn lạc. Dùng apm như gió, hắn ào ào nhắn tin khóc tố với Dụ Văn Châu.

Trong trận, Bá Đồ coi những lời troll của Diệp Tu như không có. Năm người không một ai trả lời. Thạch Bất Chuyển vẫn xoay chuyển góc nhìn, vừa tỉ mỉ quan sát địa hình, vừa trao đổi với đồng đội trên kênh Bá Đồ.

Diệp Tu không đọc được, nhưng khán giả thì có. Ngoài nội dung thảo luận của Bá Đồ, khán giả còn biết chỗ núp của bốn tướng Hưng Hân còn lại. Đó cũng là điều Bá Đồ đang trao đổi nội bộ. Dựa trên nghề nghiệp của đối thủ, họ cùng nhau phân tích xem vị trí nào có lợi cho mai phục.

Bốn tướng Hưng Hân là bốn nghề, mỗi tướng đều được Bá Đồ xếp cho hai ba khả năng nhất định. Khán giả đối chiếu, thấy đúng toàn bộ! Chỗ núp của người Hưng Hân đều bị Bá Đồ khoanh vùng hết rồi.

Kế tiếp, họ phân tích sâu hơn phạm vi đã khoanh vùng, loại trừ những khả năng khó xảy ra để tăng tính chính xác.

Bước này thường được suy xét trên phong cách đánh của mỗi tuyển thủ. Phong cách cá nhân đóng vai trò rất quyết định trong việc chọn vị trí và điều kiện mai phục.

Một nửa khả năng bị loại trừ, khán giả đối chiếu, thấy đúng luôn!

Đáng sợ!

Đáng sợ quá!

Trạng thái trong trận lúc này đang tĩnh, đừng nói giao chiến, di chuyển còn ít nữa là. Tổ ghi hình zoom vào bốn nhân vật Hưng Hân, cắt thành bốn màn hình nhỏ trên màn hình chính, thêm một cửa sổ đặc tả kênh chat Bá Đồ. Bá Đồ phân tích đến đối tượng nào, họ sẽ phóng to đối tượng đó, làm toàn bộ khán giả xem trực tiếp có cảm giác như đang ngồi trong phòng họp chiến thuật Bá Đồ vậy.

Cũng chính vì thế, khán giả càng thêm run rẩy. Chiến đội Bá Đồ suy xét logic cực chuẩn, lý giải toàn bộ thế trận mai phục của Hưng Hân.

Sau phong cách cá nhân, họ xét đến kết cấu đội hình, nghề nào sẽ hỗ trợ nghề nào, ai tấn công ai phòng thủ, cỗ máy đội hình vận chuyển theo chiều hướng gì, v.v... và từ đó mà sàng lọc.


Cuối cùng, Bá Đồ giữ lại sáu khả năng cho bốn nhân vật. Đây là một kết quả khủng khiếp, vì dù có hai người không xác định chắc chắn 100%, nhưng sáu khả năng này không hề trật.

Theo quá trình suy luận của Bá Đồ, khán đài đội khách vang lên từng đợt vỗ tay rào rạt. Nhân vật nào bị đoán chính xác vị trí, tiếng vỗ tay càng sôi trào. Trong khi đó, khán đài đội nhà lặng ngắt như tờ.

Mọi kế hoạch, mọi bố trí của Hưng Hân, đối thủ chỉ đứng quan sát và rồi bóc tách từng chút một, phơi bày từng chút một. Nhưng Hưng Hân lại chẳng có động thái gì.

Định đọ xem ai cứng hơn?

Người ta có muốn đọ cái này với các anh đâu? Hưng Hân trụ vững, chỉ tổ có lợi cho đối thủ nhìn thấu mà thôi!

Mai phục mà bị nhìn thấu thì còn gì là mai phục? Căn cứ sáu khả năng đã phân tích, Bá Đồ nhanh chóng đi đến phương thức tấn công.

Đoàng đoàng đoàng đoàng!

Súng vang.

Lại là hai tay súng phát động hỏa lực. Mặc kệ Quân Mạc Tiếu đang chắn trước mặt mình, họ chĩa nòng súng vào khu rừng không một bóng người, nã đạn như mưa.

Mộc Vũ Tranh Phong!

Vị trí đầu tiên Bá Đồ nhắm vào là Mộc Vũ Tranh Phong!

Không chọn người đóng vai trò quan trọng nhất đoàn đội là trị liệu, cũng không ngó ngàng đến cậu tân binh trình thấp lần đầu bước lên sàn đấu bán kết là La Tập, mục tiêu đầu tiên Bá Đồ muốn bắt lại là Tô Mộc Tranh, tuyển thủ đầy kinh nghiệm, bậc thầy pháo súng sở hữu ưu thế bắn xa bậc nhất Vinh Quang.

Một lựa chọn khó tin, nhưng tất cả khán giả đều hiểu nguyên nhân vì đâu.

Bởi họ đã đọc thấy những gì Bá Đồ phân tích thảo luận.

Chọn Mộc Vũ Tranh Phong làm điểm công kích thứ nhất, chỉ có một lý do: Vị trí của cô là kết quả xác định nhất mà họ phân tích được!

Chắc ăn nhất, ít sai lầm nhất, phong cách điển hình của Trương Tân Kiệt!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui