Dịch bởi Lá Mùa Thu
Bao nhiêu cú đấm rồi?
Không phải ai cũng kiên nhẫn ngồi đếm, nhưng bản thân Tống Kỳ Anh rõ hơn hết thảy.
164 cú!
Trường Hà Lạc Nhật của cậu đã đấm tận 164 cú vào bức tường. Hit đánh bình thường tác động không mạnh đến bức tường kiên cố, nhưng sau 164 cú đấm, nó đã xuất hiện vô số vết rạn nứt, mặt tường loang lổ khắp nơi.
Tống Kỳ Anh hít thật sâu.
Sắp rồi.
Tuy cậu không nắm rõ độ cứng của tường như người Hưng Hân, nhưng bằng kinh nghiệm từ vài trận đấu ngay trong đêm, đội phó Trương Tân Kiệt của các cậu đã suy xét tình hình, tính toán ra những con số ước chừng.
Bức tường được hắn vẽ cho một thanh máu với số liệu dao động, nhưng vì người tính toán là Trương Tân Kiệt, phạm vi dao đông chắc chắn chính xác.
165, 166, 167...
Đấm thêm ba cú, Trường Hà Lạc Nhật tạm ngừng.
Nếu tiếp tục, bức tường sẽ rơi xuống mức dự tính. Tống Kỳ Anh không đấm từng cú thử nghiệm nữa. Cậu sẽ xài đại chiêu, một hit phá tường.
Liệu Kiều Nhất Phàm của Hưng Hân vẫn còn ở bên kia? Tống Kỳ Anh không quá nắm rõ, nhưng cậu luôn chuẩn bị sẵn sàng cho trường hợp tệ nhất: Một Tấc Tro đã bày cả vùng Quỷ Trận chờ mình.
Đấm hơn 160 cú để phá vỡ một bức tường, nhưng lại không biết đối thủ bên kia có rời đi chưa.
Cách làm hơi ngu ngốc, song rất hiệu quả.
Ít nhất, không cần sợ mai phục.
Tống Kỳ Anh biết đối thủ là ai, chơi nghề gì. Diện tích căn phòng bên kia cho phép trận quỷ phủ đầy Quỷ Trận, đó chính là nguyên nhân cậu ta chọn nó.
Đánh suốt mấy trận rồi, Bá Đồ lẽ nào còn chưa nắm bản đồ?
Ừm, last hit luôn thôi!
Phá tường, đồng thời mượn thế tấn công!
Tống Kỳ Anh lần nữa hít thật sâu.
Đấm!
Mãnh Hổ Loạn Vũ, cậu chọn hẳn đại chiêu level 70 Mãnh Hổ Loạn Vũ.
Trong tích tắc, cơn mưa quyền cước dốc xuống bức tường. Trong tích tắc, bức tường ầm ầm đổ sụp. Trong tích tắc, Trường Hà Lạc Nhật lao tới phía trước.
Qua gạch đá đổ nát, cậu nhìn thấy Một Tấc Tro bình tĩnh đứng sau tường, một tay cầm đao giơ ngang trước ngực.
Quỷ Trận?
Chỉ cần tìm thấy vị trí Một Tấc Tro, Tống Kỳ Anh lập tức có thể xác nhận xung quanh mình có Quỷ Trận hay không.
Không à?
Dù Quỷ Trận bày sẵn, Tống Kỳ Anh cũng sẽ khiển Trường Hà Lạc Nhật xông lên càn giết. Nhưng không phát hiện Quỷ Trận, cậu lại cảm thấy có gì đó sai sai.
Có điều, hảo hán Bá Đồ một khi đã quyết định, tuyệt đối sẽ không lùi bước.
Không mảy may chùn chân, Mãnh Hổ Loạn Vũ giẫm trên tường đổ gạch nát mà lao thẳng tới.
Khán giả ngoài sân trợn tròn mắt theo dõi diễn biến. Tuy nhiên, ánh mắt họ không đặt ở Trường Hà Lạc Nhật. Thậm chí, góc quay trực tiếp trên tivi cũng không zoom vào con mãnh hổ đang lao lên...
...mà hướng về phía trần nhà trên đầu.
Ngay vào lúc Trường Hà Lạc Nhật đấm sập bức tường và húc qua phòng bên, trần nhà đột nhiên ào ào bong tróc.
Khán giả hiển nhiên biết rõ lý do vì sao. Từ góc nhìn Thượng đế, họ vẫn luôn quan sát Kiều Nhất Phàm khiển Một Tấc Tro tác động đến nó.
Nhưng vẫn có người kinh hoàng hú hét.
Vốn đã yếu hơn hẳn so với vách tường, trần nhà còn bị Một Tấc Tro cũng bật người chém ba nhát sâu hoắm khi Trường Hà Lạc Nhật đang mải mê vung quyền đấm tường.
Vì thế lúc bức tường vỡ nát, trần nhà vốn đã lung lay cũng mất luôn điểm tựa.
Tường đổ, trần sụp.
Tiếng sụp đổ hòa vào nhau nên Tống Kỳ Anh không phân biệt được sớm. Khi cậu phát hiện, đã thấy một vật đen sì rơi xuống trong góc nhìn.
Tống Kỳ Anh lập tức biết có biến.
Mãnh Hổ Loạn Vũ.
Cậu tiếp tục khiển Trường Hà Lạc Nhật đấm văng mảng trần nhà trước mặt.
"Hay!!" Thái độ cứng cỏi của Tống Kỳ Anh được fan ruột Bá Đồ khen ngợi từ tận đáy lòng.
Lúc này, ánh sáng lấp lánh ngưng tụ về Tuyết Văn trong tay Một Tấc Tro. Quỷ Trận hạ xuống.
Kiều Nhất Phàm có thể đoán định thời điểm Trường Hà Lạc Nhật phá sụp bức tường, nhưng cậu không hề bày sẵn Quỷ Trận.
Quỷ Trận không phải thành quách, không phải pháo đài kiên cố ngăn chặn mọi hiểm nguy. Tống Kỳ Anh đã tỏ thái độ giao chiến mạnh mẽ thì cho dù Quỷ Trận có bày đầy đất, cậu ta nhất định cũng sẽ bước vào.
Ngược lại, bày sẵn Quỷ Trận còn giúp đối thủ tính toán đường đi nước bước, chưa chắc là lựa chọn tốt. Do đó Kiều Nhất Phàm quyết định không ra tay sớm. Cậu đợi giao tranh xảy ra, đối thủ lao về phía mình và không còn đường lùi, mới xuất chiêu!
Đây chính là cái trình tuyển thủ chuyên nghiệp, là điểm khác biệt lớn nhất trong ý thức của tuyển thủ chuyên nghiệp và người chơi thường, chứ còn việc tác động đến trần nhà chỉ nhằm phân tán sự chú ý của Tống Kỳ Anh, khiến cậu ta rơi vào tình cảnh tiến không được, lùi không xong.
Tống Kỳ Anh chọn lối đánh rất thẳng thắn, rất đơn giản.
Thế là Kiều Nhất Phàm cũng không khách sáo, bạn đơn giản thì mình phức tạp.
Chẳng qua, ít người ngờ đến trò chém trần nhà của cậu mà thôi.
Ám Trận!
Quỷ Trận đầu tiên Một Tấc Tro dùng là Ám Trận gây mù.
Lo đấm văng mảng vỡ trần nhà, Trường Hà Lạc Nhật mất cơ hội ngắt chiêu Một Tấc Tro. Lúc này Quỷ Trận đã bày xuống, cậu chỉ còn cách duy nhất là chạy khỏi phạm vi Quỷ Trận càng nhanh càng tốt.
Xông lên!
Trường Hà Lạc Nhật tiếp tục xông lên.
Nhưng chỉ sau hai bước, cậu đã mù lòa vì bị Ám Trận bao phủ.
Góc nhìn toàn một màu tối đen, Tống Kỳ Anh vẫn không ngừng thao tác. Trường Hà Lạc Nhật tiếp tục tiến về phía trước, nhắm đến vị trí Một Tấc Tro trong trí nhớ, vung nắm đấm.
Đấm Vỡ!
Quyền xé gió lao đi vù vù, nhưng nói cho cùng vẫn là một hit đánh mò. Kiều Nhất Phàm đâu phải gà? Cậu đã sớm khiển Một Tấc Tro nhảy khẽ về phía sau.
Ấn tượng trong đầu Tống Kỳ Anh đến đây là hết. Cậu chỉ biết mình đấm không trúng, còn Một Tấc Tro đâu mất rồi? Sang trái hay phải? Đằng sau chăng? Đằng sau bên trái hay đằng sau bên phải?
Chẳng chút do dự, Trường Hà Lạc Nhật tiếp tục đấm tới. Cậu sải bước, Song Hổ Chưởng!
"Ồ!!" Khán giả bên ngoài ồ lên.
Góc nhìn Trường Hà Lạc Nhật vẫn tối đen như mực, nhưng bước chân kiên định kia cứ như cậu thật sự nhìn thấy Một Tấc Tro vậy. Di chuyển, tung chưởng thẳng mặt.
Song chưởng của cậu khóa chặt một vùng không gian cực rộng. Một Tấc Tro muốn né trái hay phải đều không ổn.
Chỉ đành lùi thêm về sau!
Bốp!
Song chưởng không trúng mục tiêu nhưng vẫn gây nên tiếng kêu giòn vang khi va chạm với không khí ở điểm phát lực.
Hai hit trượt liên tục, nhưng đó là hai hit Tống Kỳ Anh thực hiện trong điều kiện mù lòa hoàn toàn. Nếu là người bình thường, ắt đã nằm yên chờ chết khi dính debuff Ám Trận. Thế mà Tống Kỳ Anh dám mặc kệ hết thảy, ngoan cường tấn công không ngừng, làm Kiều Nhất Phàm không cách nào nối liền combo.
Kiều Nhất Phàm tiếc lắm. Lẽ ra mình phải di chuyển xa hơn chút, trốn hẳn khỏi phạm vi này.
Hai hit của Tống Kỳ Anh đều đoán đúng vị trí của cậu. Hit đầu do trí nhớ, còn hit thứ hai?
Có lẽ, nó đến từ tinh thần quyết chí tiến lên trong con người Tống Kỳ Anh. Giữa tối tăm mờ mịt không biết chạy đâu cho thoát, tuyển thủ Bá Đồ sẽ luôn chọn đi về phía trước.
Mình phải cân nhắc điều này từ sớm mới đúng. Cho dù không bứt ra luôn, cũng không nên lùi về sau. Làm vậy là tạo điều kiện cho người Bá Đồ!
Song Hổ Chưởng buộc Kiều Nhất Phàm tiếp tục lùi, nhưng cậu quyết định phản kích tại pha lùi về này. Bất chấp việc sẽ để lộ vị trí, Kiều Nhất Phàm không muốn bị Tống Kỳ Anh tiếp cận. Bởi không những lãng phí Ám Trận, làm vậy sẽ cho Tống Kỳ Anh cơ hội chiếm thế tấn công.
Nguyệt Quang Trảm!
Ánh kiếm lấp loáng, tiếng gió vang lên vùn vụt.
Trường Hà Lạc Nhật nhìn không thấy, nhưng âm thanh thì nghe được.
Một nhát chém.
Đối thủ của cậu là Một Tấc Tro, nghề nghiệp trận quỷ. Cậu ta chỉ sở hữu vài chiêu chém cấp thấp mà thôi.
Quỷ Trảm, Nguyệt Quang, Mãn Nguyệt.
Ba kỹ năng này nếu chém từ trước mặt, sẽ có góc độ thế nào?
Sự nghiêm cẩn của Tống Kỳ Anh giúp cậu luôn tính toán chính xác mọi chi tiết. Dưới tay cậu, Trường Hà Lạc Nhật lách mình.
Khán giả một lần nữa ồ lên.
Nguyệt Quang Trảm bất ngờ bị Trường Hà Lạc Nhật né gọn trong điều kiện xung quanh đen kịt một màu, không nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Đá Xoáy!
Cậu quay lưng nhảy lên, xoáy ra một cú đá. Tiếng gió vù vù, Một Tấc Tro bị khóa góc triệt để.
Không chỉ né chiêu thành công, Tống Kỳ Anh còn phản kích cực chuẩn. Khán giả chỉ có thể nghẹn lời.
Trúng!
Vô phương né tránh, Một Tấc Tro đành đón cú đá từ Trường Hà Lạc Nhật. Cậu dựng thái đao trước người, vội vàng sử dụng kỹ năng Đỡ Đòn của kiếm khách.
Trúng mục tiêu, Trường Hà Lạc Nhật vừa chạm đất liền nhún mũi chân, lần thứ hai nhảy lên.
Phục Hổ Đằng Tường!
Trường Hà Lạc Nhật phi thân, đưa chân đạp về phía Một Tấc Tro. Nhìn cách hành động gãy gọn dứt khoát, ai dám tin rằng cậu đang mù?
Khán giả đi từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác, Phan Lâm trên sóng trực tiếp gào thét điên cuồng.
Tống Kỳ Anh đánh rất ngoạn mục. Tuy nhiên, Kiều Nhất Phàm cũng không vì thế mà mất đi đấu chí. Tư thế giương đao của cậu vẫn vững chãi, chuẩn bị sẵn sàng cho cơ hội bật ngược. Bởi hit đánh này của Trường Hà Lạc Nhật chắc chắn không trúng!
Không trúng!
Đúng như Kiều Nhất Phàm dự đoán, Phục Hổ Đằng Tường đã trượt.
Nhịp đánh và mạch suy nghĩ của Tống Kỳ Anh đều rất chuẩn, nhưng sự thật không thể chối cãi là cậu đang dính debuff mù. Kiều Nhất Phàm đã làm những gì khi Đỡ Đòn, Tống Kỳ Anh dĩ nhiên không cách nào phát hiện chỉ bằng cảm nhận.
Cho nên, kết quả lệch khỏi tính toán của cậu.
Tống Kỳ Anh rất tỉnh táo, nhưng Kiều Nhất Phàm cũng chẳng chút hoảng loạn. Mặc khán giả hú hét bên ngoài, cậu vẫn giữ bình tĩnh. Cậu phải lợi dụng được điểm yếu mù lòa của đối thủ. Ám Trận của cậu không thể uổng phí.
Mãn Nguyệt Trảm!
Một nhát chém vào sau lưng Trường Hà Lạc Nhật đang lơ lửng giữa không trung. Ăn chém ngay giữa lưng, Trường Hà Lạc Nhật bị đẩy văng đi, đập vào tường rơi xuống.
Kế đó, linh hồn quỷ dữ ngưng tụ về thân kiếm. Băng Hồn phóng thích, Băng Trận xuất hiện.
Kế tiếp là Tro Trận.
Kế nữa là Ôn Trận.
Một cách bình tĩnh, Kiều Nhất Phàm bắt đầu combo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...