Dịch bởi Lá Mùa Thu
Nhìn ra vấn đề và rà lại toàn bộ diễn biến trận đấu, Lý Nghệ Bác càng thêm vững tin vào cái nhìn của mình. Pha tiếp xúc ban đầu cực kỳ bất lợi với Hưng Hân, Hưng Hân cũng có cơ hội lảng tránh va chạm với Lam Vũ ở chiều thuận gió, nhưng họ lại chọn cách bước vào nơi nguy hiểm.
Lúc đó Lý Nghệ Bác đã thấy hơi sai sai rồi nhưng không kịp lên tiếng phát biểu vì diễn biến trận đấu quá nhanh, nhất là khi một bên được sức gió buff thêm tốc độ.
Đảo mắt đã đánh đến đây, suốt quá trình có không biết bao nhiêu chi tiết cần tỉ mỉ suy ngẫm.
"Hưng Hân bất ngờ chọn đấu pháp... Ừm... Thế này có gọi là một đấu pháp không anh nhỉ?" Nghe Lý Nghệ Bác phân tích, Phan Lâm nói.
Lý Nghệ Bác cười khổ. Đấu pháp là gì? Là đường lối, là kế hoạch, nhưng đấu pháp hiện tại của Hưng Hân chỉ tùy cơ ứng biến, đánh loạn cả lên, quả thật rất khó gọi là đấu pháp. Nhưng Hưng Hân rất thành công, không phải sao? Ít nhất, họ khiến Lam Vũ chưa thể phát huy ưu thế sân nhà.
"Đánh loạn cào cào thế này cũng thắng được thì..." Phan Lâm chẳng biết nói gì cho phải.
Nếu Hưng Hân đánh loạn cào cào cũng thắng, thì nỗi nhục thất bại không chỉ thuộc về riêng Lam Vũ mà là cả giới chuyên nghiệp. Đường lối, kế hoạch, chiến thuật đều vô dụng trong thi đấu ư?
"Ha ha, không phải cứ đánh bậy đánh bạ là được đâu." Lý Nghệ Bác cười.
"Sao?"
"Anh hãy nhớ đến xuất thân của chiến đội Hưng Hân đi." Lý Nghệ Bác nói.
Hưng Hân hôm nay không còn là chiến đội tôm tép để người ta khinh khi nữa. Họ là một trong tám cái tên của vòng chung kết. Vòng chung kết không có kẻ yếu. Tất cả những ai đi được đến đây đều đã kinh qua thử thách cả một vòng bảng. Qua ải vòng khiêu chiến có thể bảo là may mắn, vì vòng khiêu chiến đánh theo thể thức loại trực tiếp. Còn vòng bảng giải đấu chính thức thì không có chuyện may mắn. 38 lượt cả đi và về, làm cách nào may mắn mãi?
Giới thể thao luôn tôn thực lực làm đầu, chiến đội nào có thực lực sẽ được đánh giá cao, được xem trọng. Bản thân Hưng Hân cũng chưa bao giờ hết hot, cho nên lịch sử chiến đội bị soi đến tận gốc, phơi bày toàn bộ trên mặt báo từ lâu.
Khác với các chiến đội xét duyệt vào Liên minh, cách Hưng Hân thành lập có thể viết ra thành sách. Trang thứ nhất của quyển sách này, chính là ngày đầu tiên Máy chủ 10 mở cửa.
Vâng, ngày đầu tiên.
Nhiều người vẫn nhớ cái tên Quân Mạc Tiếu từng xuất hiện trên kênh thế giới trong ngày đó. Không phải nói suông mà có ghi chép đàng hoàng cả nhé, vì nếu giở lại vô số kỷ lục đầu tiên của Thôn Tân Thủ, tên hắn vẫn nằm sờ sờ.
Ngày mà Máy chủ 10 mở cửa, có phải ngày Diệp Tu giải nghệ không nhỉ?
Mọi tình tiết đều liên quan đến nhau, và người chơi Máy chủ 10 có thể kể vanh vách cho bạn nghe câu chuyện rúng động về cuộc đua kỷ lục phó bản giai đoạn đầu. Trong cuộc đua ấy, Quân Mạc Tiếu là ba chữ xuất hiện khắp nơi với tag công hội thay đổi liên tục.
Nào là Mưu Đồ Bá Đạo, nào là Lam Khê Các, vân vân và mây mây. Người của các công hội này tiết lộ, thời đó Quân Mạc Tiếu đã cầm trong tay chiếc Ô Thiên Cơ biết biến hình rồi. Họ còn khẳng định chắc nịch rằng, Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn cũng đi theo hắn từ cùng thời điểm.
Sau có thêm Muội Quang, Một Tấc Tro...
Nhân vật chuyên nghiệp vẫn thuộc hệ thống máy chủ game Vinh Quang, muốn tra cứu về dàn nhân vật Hưng Hân rất dễ. Không cần bàn cãi, họ đều xuất thân từ Máy chủ 10.
Hưng Hân là một chiến đội mới, mới từ đầu đến đuôi. Thành viên chiến đội thậm chí cũng từ Máy chủ 10 bước ra.
Họ đã trưởng thành thế nào?
Phan Lâm biết, Lý Nghệ Bác muốn nhắc nhở mình về vấn đề này.
Người Hưng Hân đều trưởng thành giữa chiến loạn. Nghe nói từ thời Máy Chủ 10, Quân Mạc Tiếu đã là kẻ địch chung của các công hội lớn. Công hội lớn không phải công hội do người chơi phởn lên thành lập, mà được các câu lạc bộ chuyên nghiệp vận hành.
Diệp Tu dấn thân vào game, phá rối sự cạnh tranh cân bằng xưa nay giữa các công hội. Khi cầm nhân vật level 50 tiến vào Thần Chi Lĩnh Vực, hắn đã được các công hội lớn nghênh đón bằng việc hợp lực truy sát. Những người biết chuyện còn kể rằng, Hại Người Không Mệt đã theo Quân Mạc Tiếu từ lúc này.
Vâng, Hưng Hân có lịch sử thành lập rất rõ nét. Lịch sử ấy nhuốm đầy máu và nước mắt các công hội.
Dàn tuyển thủ Hưng Hân lớn lên trong thời loạn ly. Đoàn đội 5v5? Bèo! Trong game online, năm người chỉ là nửa đội, một đội mười người, một đoàn mười đội, tận 100 người!
Dù 100 người này không thể so trình với đẳng cấp chuyên nghiệp, nhưng cục diện nào loạn hơn, cần phải hỏi không?
Chọn lối đánh quấy rối không phải vì Hưng Hân bó tay với bản đồ sân nhà Lam Vũ, mà vì đây chính là đấu pháp tốt nhất, là nghề tay phải của Hưng Hân.
Các tuyển thủ chuyên nghiệp đã bao lâu rồi không đánh loạn chiến? Họ quá quen với những cuộc chiến 5v5 trật tự và có kết cấu, còn ẩu đả giang hồ là thứ gì đó thật xa vời. Thậm chí, có những tuyển thủ lớn lên từ trại huấn luyện và đi thẳng vào Liên minh, trong đời chưa từng biết đến loạn chiến nữa là.
Nếu ném họ vào game, họ cũng xử lý được đấy chứ chẳng phải không, nhưng đó là vì trình cao, ý thức cao, là hiếp gà theo cách người ta thường gọi. Song, lúc này Lam Vũ phải đối mặt với Hưng Hân, một chiến đội đủ sức cầm vé vòng chung kết, đủ sức đánh đến hiệp hai tứ kết với họ.
Đầu game Hưng Hân rối đội hình, giờ thì tới Lam Vũ.
Cái rối của Hưng Hân ổn lắm, rối có kết cấu và rối có tiết tấu. Còn Lam Vũ là rối thật, mò mãi không thấy tiết tấu ở đâu, hay nói cách khác, Lam Vũ không hình thành nổi tiết tấu.
Hải Vô Lượng và Bánh Bao Xâm Lấn giả vờ nhắm vào Sách Khắc Tát Nhĩ, sau lại đột ngột chuyển sang giáp công Linh Hồn Ngữ Giả. Toàn quân Lam Vũ đại loạn, Sách Khắc Tát Nhĩ muốn phóng chú thuật nhưng không thể bởi Mộc Vũ Tranh Phong chăm sóc anh rất kỹ. Cô nã pháo cực chuẩn, anh tự lo còn không xong.
Bên kia, Quân Mạc Tiếu mượn thế đỡ đòn để giúp Bánh Bao tăng tốc. Ít ai để ý thấy chi tiết này vì nhịp độ trận đấu diễn ra quá nhanh. Quân Mạc Tiếu hiện đang dồn sát thương, ép Lưu Vân phải lùi bước. Trong một diễn biến khác, Dạ Vũ Thanh Phiền muốn rút chạy mà không thoát khỏi ánh mắt cú vọ của Diệp Tu. Quân Mạc Tiếu bất ngờ dùng Hồ Quang Thiểm lướt ngang, vừa để tấn công vừa để di chuyển, thoắt cái đã đến trước mặt Dạ Vũ Thanh Phiền. Hai hit đánh tới, Dạ Vũ Thanh Phiền chỉ đành lui bước về sau.
Sứ giả thủ hộ mặc giáp tấm, sức phòng ngự cao hơn mục sư nhưng hành động thì chậm chạp. Hải Vô Lượng và Bánh Bao Xâm Lấn không quá khó khăn để áp sát cậu ta. Từ Cảnh Hi dĩ nhiên không định trơ mắt chịu đòn. Linh Hồn Ngữ Giả đã thủ sẵn Thánh Quang Đả, chỉ cần thấy ai tấn công mình sẽ tung ra phản dame, mượn cơ hội thoát thân.
Ai trước?
Linh Hồn Ngữ Giả khẽ lùi hai bước hòng mở rộng tầm quan sát.
Kìa!
Bên trái, Hải Vô Lượng nhấc hai tay chuẩn bị thả kình khí. Linh Hồn Ngữ Giả định tung Thánh Quang Đả rồi, nhưng...
Tróc Vân Thủ!
Bất ngờ thay, Hải Vô Lượng chọn Tróc Vân Thủ.
Kỹ năng này chỉ chụp bắt mục tiêu chứ không gây sát thương, Thánh Quang Đả không có tác dụng phản dame với nó. Từ Cảnh Hi buồn đời quá! Nên nói Phương Duệ hay hay là hên?
Còn Bánh Bao Xâm Lấn?
Di chuyển tránh tầm bắt của Hải Vô Lượng, Linh Hồn Ngữ Giả nhìn qua Bánh Bao Xâm Lấn. Một cái gì đó tối sầm bay vào mặt, cậu vội quay đầu tránh.
Vù!
Cục gạch xé gió bay tới, không kịp tung Thánh Quang Đả!
"Ủa né luôn hay vậy?" Bánh Bao kinh ngạc, "Công nhận Lam Vũ mạnh thiệt!"
Hiếm lắm mới thấy Bánh Bao nói câu nghe được, nhưng người Lam Vũ từ trong tới ngoài trận đều chẳng ai mát lòng. Cứ như phải trình cao lắm mới né nổi gạch chú mày ấy!
Cặp kiếm khách Lam Vũ bị Diệp Tu cầm chân, đội trưởng Dụ Văn Châu bị Tô Mộc Tranh kèm, người duy nhất rảnh tay cứu viện chỉ còn Trịnh Hiên.
Mọi khi rất thiếu đấu chí, nhưng lúc này Trịnh Hiên nào dám không tập trung? Thương Lâm Đạn Vũ lao về phía Linh Hồn Ngữ Giả, nòng súng đã nhắm vào hai mục tiêu Bánh Bao Xâm Lấn và Hải Vô Lượng.
Và thế là từ ống ngắm, Trịnh Hiên tận mắt chứng kiến một vụ bắt cóc.
Ủa đánh gì kỳ vậy?
Trịnh Hiên hoang mang style. Cùng thuộc hệ Vật Lộn, Bánh Bao Xâm Lấn và Hải Vô Lượng ra sức thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với trị liệu Lam Vũ. Chắc cũng có sử dụng ít kỹ năng, nhưng nhìn không ra giữa màn ẩu đả chân tay kia. Trong lúc ăn đấm ăn đá, Linh Hồn Ngữ Giả trông như bị lôi đi.
Lôi đi đâu?
Tâm bão!
Hai người nọ muốn bắt cóc Linh Hồn Ngữ Giả mang vào tâm bão! Nếu Lam Vũ cứu viện, Hưng Hân sẽ có lợi thế tuyệt đối về địa hình, dễ dàng công phá họ.
Áp lực như núi!
Là niềm hi vọng duy nhất của cả đội, Trịnh Hiên không khỏi than vãn. Than đúng một câu, và rồi hắn kiên quyết lao lên.
"Thả trị liệu nhà tui ra!" Để đề cao ý chí chiến đấu, Trịnh Hiên quát lớn.
"Có người thấy, tính sao?" Bánh Bao nói. Trông ku cậu cứ như đang đi bắt cóc mà bị phát hiện thật ấy.
"Kệ." Phương Duệ nói.
"Hợp lý!" Bánh Bao nói.
Trịnh Hiên nóng cả mặt. Ủa nhìn tui thiếu tính đe dọa tới vậy đó hả?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...