Edit & beta: Lá Mùa Thu
Trong trận im ắng, ngoài trận im ắng, người xem tivi cũng im ắng.
Giải đấu Vinh Quang chuyên nghiệp đã tổ chức suốt mười năm, tình huống lợi dụng địa hình bản đồ để tạo điều kiện sát thương không phải chưa từng có, nhưng tự mình chặt cây rồi bị cây đè như Hoàng Thiếu Thiên thì quả thật lần đầu mới thấy.
Không hổ là Hoàng Thiếu Thiên!
Đây là đấu trường vòng chung kết đấy nhé. Phải giỏi đến mức nào mới tấu hài được cỡ này?
Sau giây phút sững sờ vì kinh ngạc, tiếng vỗ tay vang lên rần rần khắp khán đài. Một pha kịch tính đầy bất ngờ! Chỉ có điều, trong tiếng vỗ tay còn xen lẫn cả tiếng người xôn xao.
Rào rào rào rào rào, đó là tiếng vỗ tay.
Ha ha ha ha ha, đó là tiếng cười.
"Hoàng thiếu, Hoàng thiếu!" Bắt chước theo cách fan Lam Vũ gào thét khi Hoàng Thiếu Thiên có những pha thể hiện, fan Hưng Hân trong nhà thi đấu hô thành từng đợt nhịp nhàng. Đối thủ dễ cưng quá mức, fan Hưng Hân rất hào phóng vỗ tay và hô to ủng hộ hắn.
Dàn tuyển thủ chuyên nghiệp hai đội dưới sân cũng quay mặt nhìn nhau. Tình huống này nằm ngoài dự liệu tất cả mọi người. Cả những cao thủ đầy kinh nghiệm như họ, cũng phải thông qua chiếu lại trên tivi để hiểu được chuyện gì xảy ra.
"Mạc Phàm giỏi quá!" Trần Quả cười sung sướng.
Các cao thủ như Diệp Tu thì lại vã mồ hôi. Đặt mình vào hoàn cảnh Hoàng Thiếu Thiên, chỉ sợ không ai dám chắc mình sẽ thoát nổi cái bẫy của Mạc Phàm.
"Sai lầm của Hoàng Thiếu Thiên đúng là... ừm... quá ấn tượng!" Phan Lâm tìm từ cả buổi mới thốt lên một câu. Khán giả xem tivi nghe vậy cười nín thở. Đúng thật! Ngoại trừ ấn tượng, còn từ nào thích hợp hơn?
"Bất ngờ ngoài dự tính!" Ấy thế mà Lý Nghệ Bác cũng đưa ra cụm từ khác thích hợp không kém.
"Dạ Vũ Thanh Phiền chỉ còn 10% HP." May mà Phan Lâm chưa quên tiếp tục tường thuật.
"Hại Người Không Mệt còn..." Nhìn thanh HP Hại Người Không Mệt, Lý Nghệ Bác ngưng bặt.
Cuộc chạm trán bắt đầu khi Mạc Phàm tập kích thành công. Đợt liên kích của cậu lấy đi 20% HP Dạ Vũ Thanh Phiền, sau đó bị Hoàng Thiếu Thiên hung hãn áp đảo, chặt cây truy sát. Trên đường truy sát, Hoàng Thiếu Thiên chưa kịp hình thành combo nên chỉ rút được 6% HP của Hại Người Không Mệt.
94%.
Đó là lượng máu Hại Người Không Mệt hiện có.
6% đổi 70%.
Một tân binh vs Hoàng Thiếu Thiên, kẻ đang cầm Kiếm Thánh Dạ Vũ Thanh Phiền.
Không tận mắt chứng kiến, ai dám tin hai người sẽ đánh ra kết quả này? Nếu chỉ nhìn số liệu, Hoàng Thiếu Thiên rõ ràng đã bị Mạc Phàm đánh sml. Phải theo dõi cả trận thì mới biết tình cảnh tội nghiệp của hắn.
Đổ cây cái rầm, đi đứt 50% HP.
Phan Lâm và Lý Nghệ Bác báo tình trạng HP, dẫn dắt mọi người về lại trận đấu.
Bụi đất cuồn cuộn khi gốc cây đổ vẫn mịt mù khắp màn hình, chấn động của vụ đổ khiến cành lá lay động không ngừng.
Hai nhân vật đâu?
Mọi người vội vàng mở to mắt tìm.
Nhờ tổ ghi hình, vị trí hai nhân vật nhanh chóng được zoom vào.
Dạ Vũ Thanh Phiền nằm bẹp dưới gốc cây đổ, máu me đầy mình cho thấy 50% HP đã trôi đi ra sao. Hắn thử giãy giụa nhưng không thể di chuyển, hiển nhiên đang bị mắc kẹt. Ánh kiếm loáng lên, Dạ Vũ Thanh Phiền xoay nửa người trên chém pặc pặc pặc phía sau.
Rầm! Rầm!
Gốc cây đè trên người hắn sụp xuống, Dạ Vũ Thanh Phiền nhanh nhẹn lộn một vòng tránh đi.
Khán giả dán mắt vào kênh chat, xem Hoàng Thiếu Thiên có định nói gì không. Lời rác rưởi của Hoàng Thiếu Thiên được tất cả mọi người chú ý là chuyện cực kỳ hi hãn suốt bao năm qua.
Nhưng Hoàng Thiếu Thiên không bao giờ cho người ta toại nguyện. Khi chẳng ai muốn nghe, hắn lải nhải liền miệng. Khi mọi cặp mắt đều mở to chờ đợi, hắn lại im phăng phắc.
Thôi ok! Hiểu mà, 50% HP kia mất đi theo cách rất hài hước với người xem, nhưng e rằng bản thân Hoàng Thiếu Thiên thì đang phẫn nộ tột cùng. Đối với cả Lam Vũ, đây lại càng là chuyện đau buồn. Át chủ bài đi đứt 50% máu một cách vớ vẩn, Lam Vũ rơi hẳn vào thế bất lợi trên lôi đài.
Từ dưới cây chui ra, Dạ Vũ Thanh Phiền hành động càng thêm cẩn thận. Chỉ còn 10% HP, Hoàng Thiếu Thiên vẫn không hề bỏ cuộc. Mana Dạ Vũ Thanh Phiền còn đầy cơ mà, hắn vẫn có thể chiến tiếp! 10% HP này, hắn phải ra sức bảo vệ.
Đối thủ ở đâu?
Hoàng Thiếu Thiên xoay góc nhìn 360 độ liên tục, tìm kiếm bóng dáng Hại Người Không Mệt khắp bốn phía.
Hại Người Không Mệt ở đâu?
Không chỉ Hoàng Thiếu Thiên, tất cả mọi người đều đang tìm cậu. Sở hữu góc nhìn Thượng đế, khán giả cũng không biết tung tích Hại Người Không Mệt. Tổ ghi hình chuyển camera thành góc nhìn Mạc Phàm, khung cảnh lập tức biến thành xanh rì màu lá, chỉ lộ ra một cái khe nhỏ xíu.
Mạc Phàm vốn định chớp cơ hội dứt điểm Dạ Vũ Thanh Phiền luôn, nhưng ai ngờ hắn thoát thân quá nhanh. Nhất thời tìm không thấy cơ hội tốt, cậu lăn mình dưới sự che chắn của bụi mù và gốc cây to, trốn vào những cành lá rậm rạp.
Thấy Hoàng Thiếu Thiên thảm đến đáng thương, cậu vẫn không chút chùn tay, vẫn chuẩn bị kỹ lưỡng cho pha tập kích kế tiếp.
Nhờ có tổ ghi hình, khán giả mới phát hiện vị trí của Hại Người Không Mệt, còn Dạ Vũ Thanh Phiền thì không dám di chuyển bậy, chỉ đứng yên một chỗ quan sát xung quanh.
Cuối cùng, bụi mù tản đi hết, cành lá lay động cũng dần yên ắng trở lại. Dạ Vũ Thanh Phiền nhảy lên thân cây, tiếp tục xoay góc nhìn khắp nơi.
Phụt!
Có tiếng động khẽ vang. Hoàng Thiếu Thiên nhạy bén quay phắt góc nhìn về phía đó. Dạ Vũ Thanh Phiền sải một bước lớn, kéo giãn khoảng cách.
Dưới cành lá xum xuê, một làn khói tím tỏa lan lên cao.
Đạo Cụ Ninja: Yên Ngọc!
Chỉ còn 10% máu, Hoàng Thiếu Thiên thật sự không dám chơi liều. Thấy tình huống nằm ngoài tầm với, hắn chọn lùi khỏi phạm vi tác dụng của Yên Ngọc, kiên nhẫn chờ đợi. Khi khói tan, Dạ Vũ Thanh Phiền bước tới gần, góc nhìn đã khóa vào một khu vực.
Lúc ở xa quan sát, Hoàng Thiếu Thiên đâu chỉ chờ đợi? Hắn dõi mắt theo dòng khói lưu chuyển để tìm tòi hành động của Hại Người Không Mệt. Đoán rằng Mạc Phàm sẽ dùng khói tím che mắt hòng di chuyển, hắn không bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nhỏ nào, thành công soi được vị trí ẩn thân của Hại Người Không Mệt.
Kín đáo lắm.
Nhìn khóm lá rậm rạp kia, Hoàng Thiếu Thiên thầm nghĩ. Tuy vẫn chưa thật sự thấy Hại Người Không Mệt, hắn có thể kết luận chắc chắn cậu đang núp trong khu vực đó.
Dạ Vũ Thanh Phiền thận trọng từng bước mà đi tới. Hắn không thể hiện thái độ công kích vào đâu quá rõ rệt, nhằm không để đối thủ cảnh giác.
Cứ thế, Dạ Vũ Thanh Phiền tiến vào phạm vi tấn công của Hại Người Không Mệt.
Chưa chịu nhích nữa à?
Hoàng Thiếu Thiên rất để mắt chú ý phương hướng hắn cho rằng Hại Người Không Mệt đang núp. Dạ Vũ Thanh Phiền đã đi đến một vị trí thích hợp tập kích, tên kia vẫn chưa hài lòng?
Tham quá!
Hoàng Thiếu Thiên bó tay. Hắn hiểu một kẻ thợ săn kiên nhẫn sẽ nghĩ gì trong lòng, bởi bản thân hắn vốn là một thợ săn như thế.
Sơ hở cố tình để lộ đã đủ cơ hội cho hắn xoay chuyển thế cờ, nhưng hiển nhiên vẫn chưa thể đánh động đối phương.
Được, để anh xem thử chú kiên nhẫn đến đâu.
Nghĩ bụng, Hoàng Thiếu Thiên khiển Dạ Vũ Thanh Phiền vào sâu thêm một bước.
Vẫn im ắng.
Lại thêm một bước.
Tiếp tục im ắng.
Hoàng Thiếu Thiên đau đầu rồi nha. Hắn đã đích thân test trình Mạc Phàm, biết sức bùng nổ thời gian ngắn của cậu rất kinh người. Tuy không thể kéo dài, nhưng một đợt là quá đủ dứt điểm 10% HP của Dạ Vũ Thanh Phiền.
Nếu gần thêm chút nữa, nhường thế chủ động cho đối thủ, muốn xoay chuyển thế trận khi làm người ra tay sau sẽ rất khó.
"Không thể vào sâu thêm nữa!" Lý Nghệ Bác thốt lên. Với góc nhìn Thượng đế, khán giả nắm khá rõ tình hình hiện tại giữa hai nhân vật. Ý đồ của Hoàng Thiếu Thiên rất dễ đoán. Lý Nghệ Bác phân tích một tràng, mọi người đều đồng ý với quan điểm của hắn rằng đây đã là cực hạn.
Nhưng Hoàng Thiếu Thiên vẫn quyết định tiến thêm một bước.
Đó là kiên nhẫn, là dũng khí, và cũng là tự tin.
Dù cơ hội không lớn, hắn vẫn tự tin mình đủ sức nắm bắt!
Hại Người Không Mệt xông ra!
Đây đúng là thời cơ tốt nhất cho cậu. Vị trí trước đó của Dạ Vũ Thanh Phiền không tệ, nhưng cậu chẳng hề rung rinh trong lòng. Cậu chịu khó nhịn, chỉ chờ đến lúc này.
Sự kiên nhẫn đắp nặn từ quãng đời ve chai của cậu, xưa nay không thua kém một ai.
"Đúng lúc lắm!" Thời điểm mấu chốt, Hoàng Thiếu Thiên lại chat trước khi hành động.
Shuriken Gió Táp!
Mấy chiếc shuriken bay ra thành một luồng sáng. Nhờ chúng cover, Hại Người Không Mệt nhanh tay kết ấn. Thuật Phân Thân!
Dạ Vũ Thanh Phiền, Kiếm Định Thiên Hạ!
Hoàng Thiếu Thiên không vì trận trước sử dụng Kiếm Định Thiên Hạ thiếu hiệu quả mà chùn lòng. Lúc cần dùng, hắn vẫn tin tưởng sức phán đoán của mình, dứt khoát ra chiêu.
Soạt!
Kiếm khí tỏa ra thành vòng, lấp loáng bốn phương. Hại Người Không Mệt xuất hiện sau lưng Dạ Vũ Thanh Phiền bằng Thuật Phân Thân, lập tức bị kiếm khí quét trúng.
Đông cứng!
Kiếm Định Thiên Hạ không gây sát thương mạnh mẽ, nhưng hiệu ứng đông cứng khi trúng chiêu rất rõ rệt.
Dạ Vũ Thanh Phiền khẽ xoay người, Thăng Long Trảm!
Hại Người Không Mệt bị hất lên trời. Lạc Phượng Trảm tiếp sau Thăng Long Trảm là combo thường thấy nhất ở kiếm khách, nhưng Hoàng Thiếu Thiên lại cứ thích phiền phức. Hắn Đâm Ngược Gió giữa không trung, sau đó Tiên Nhân Chỉ Lộ, chưa chờ Hại Người Không Mệt văng đi lần nữa đã xuất chiêu Lạc Phượng Trảm.
Hại Người Không Mệt bị kiếm đè rơi thẳng xuống. Combo này cho thêm một ít sát thương nhưng thao tác đòi hỏi độ khó cao, chỉ cần tí tẹo bất cẩn sẽ mất liền mạch, gián đoạn liên kích ngay.
Dụng ý của Hoàng Thiếu Thiên khi quyết định mạo hiểm, ai ai cũng hiểu. Liên kích giữa không trung sẽ khiến tốc độ rơi của nhân vật chậm lại một chút. Chỉ bằng một chút chậm lại đó, toàn bộ Shuriken Gió Táp của Hại Người Không Mệt đều sượt qua dưới người Dạ Vũ Thanh Phiền.
10% HP, Hoàng Thiếu Thiên không cho phép mình lãng phí giọt nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...