Edit & beta: Lá Mùa Thu
Ánh sáng sắc lạnh vút lên!
Hồ Quang Thiểm của Phong Cảnh Sát, đệ nhất thích khách Vinh Quang, dĩ nhiên phải bá hơn tán nhân Quân Mạc Tiếu nhiều. Thêm vào đó, vũ khí Phong Cảnh Sát cầm là song kiếm, tốc độ tấn công không bằng dao găm đơn, nhưng phạm vi và lực công kích rất nổi trội. Dùng khác loại vũ khí, Hồ Quang Thiểm cũng sẽ khác đi. Dao găm đơn chỉ tạo nên một luồng sáng, còn song kiếm là hai luồng sáng giao thoa thành hình chữ thập, vung về hai bên trái phải.
Lập tức có hai vòi máu cũng đan chéo nhau phun ra, đồng thời, ba tiếng pháo bỗng vang lên. Ánh lửa bùng nổ, khói dày lan tỏa giữa hai nhân vật. Phản ứng của Tô Mộc Tranh không chậm. Cô liếc mắt thấy mọi việc nhưng chưa thể né bởi đang Phi Pháo, bèn xoay họng pháo trao đổi sát thương. Dù Hồ Quang Thiểm chém trúng Mộc Vũ Tranh Phong, cũng không ngăn được Pháo Chống Tăng rời nòng. Lực chấn động của vụ nổ hất Phong Cảnh Sát văng sang bên, sức bật cũng bẻ hướng bay của Phi Pháo. Bị kéo giãn khoảng cách khi chỉ mới ngửi thành công một hit, Dương Thông đâu chịu bỏ lỡ cơ hội, lập tức ổn định cơ thể và góc nhìn, mũi chân điểm nhẹ trên đất, sải bước lao về phía Mộc Vũ Tranh Phong.
Mộc Vũ Tranh Phong liền giơ pháo lên nã. Cô bắn các hit bình thường để vừa tấn công Phong Cảnh Sát, vừa lợi dụng sức bật để nhảy lùi, tiếp tục kéo giãn cự ly. Tuy nhiên, Dương Thông đã chuẩn bị sẵn cho việc đó, bởi anh biết Tô Mộc Tranh là tuyển thủ hàng đầu, trình cao vời vợi, kinh nghiệm phong phú, khả năng áp sát cô chỉ bằng một chiêu là rất thấp.
Tăng Tốc!
Đây là một kỹ năng có cooldown dài nhưng Dương Thông lại không sử dụng từ ban đầu, chỉ chờ phút này mới đem ra. Quả thật, trận đêm nay anh đi một bước nhìn ba bước, tính toán kỹ lưỡng vô cùng.
Tăng Tốc, thêm Phóng Chạy, có thể xem là tốc độ di chuyển số một Vinh Quang. Thân hình Phong Cảnh Sát nhanh đến mức thấy cả bóng mờ. Những ai kém mắt, e rằng còn không kịp thấy pha lướt mình né pháo từ nóng súng Mộc Vũ Tranh Phong của anh.
Đâm Xuyên Tim!
Chỉ trong nháy mắt, Phong Cảnh Sát đã đến sát bên Mộc Vũ Tranh Phong. Song kiếm xòe ngang, hai luồng sáng lạnh buốt xuất hiện.
Ầm!
Bất ngờ cho Dương Thông khi Tô Mộc Tranh giở lại trò cũ. Sau một hit bắn thường, Tô Mộc Tranh vốn có cơ hội tấn công cản trở anh tiếp cận mình, nhưng cô không làm. Với động tác hạ nòng pháo trông rất tự nhiên như muốn tháo chạy, cô che giấu việc mình đang gồng Pháo Cannon. Phong Cảnh Sát lao tới quá nhanh, không chú ý động tác nho nhỏ của Mộc Vũ Tranh Phong, đến khi song kiếm Liễu Ảnh Loạn Vũ đâm ra, trọng pháo Thôn Nhật đã dí thẳng vào ngực Phong Cảnh Sát hệt như một thanh đao sắc bén.
Hit đánh thường?
Dĩ nhiên không phải.
Với hệ Súng, hit đánh thường đồng nghĩa với bắn. Nếu muốn cầm súng nện đối thủ thì buộc phải sử dụng kỹ năng, ví dụ như Bạt Kích, kỹ năng nâng đối thủ lên không của bậc thầy pháo súng. Bạt Kích dùng pháo hất cho đối thủ văng đi, nhưng hit đánh lúc này của Mộc Vũ Tranh Phong hiển nhiên không phải như vậy. Thấy nòng pháo thụt về sau, ngắn đi mất một khúc, Dương Thông mới biết đây là Pháo Cannon đã gồng. Giờ muốn tránh cũng làm sao kịp, nòng pháo Thôn Nhật bật ra phía trước, Pháo Cannon trúng mục tiêu ở khoảng cách 0, trông hư cấu nhưng mà thật. Vụ nổ xảy ra giữa hai nhân vật gây nên lực chấn động mạnh hơn cả ba phát Pháo Chống Tăng cộng lại, Phong Cảnh Sát lập tức văng xa tít tắp, Mộc Vũ Tranh Phong cũng nhờ vào sức bật mà lùi hẳn về sau.
Phong Cảnh Sát thất bại trong việc áp sát Mộc Vũ Tranh Phong dù đã thủ sẵn mọi thứ. Tuy vậy, Dương Thông vẫn khá hài lòng với tình huống trước mắt. Ít nhất, anh đã thành công trì hoãn Mộc Vũ Tranh Phong đi chiếm cao điểm. Kế hoạch của Hưng Hân ắt sẽ...
"Có địch!"
Trên kênh đoàn đội, một dòng chat bất ngờ nhảy ra từ Tôn Minh Tiến, người cầm sứ giả thủ hộ của Ba Lẻ Một. Thấy thế, Dương Thông cả kinh. Bản đồ này anh khá thuộc, nếu người Ba Lẻ Một chưa tới lầu gỗ đã gặp địch thì chỉ có một khả năng: Mục tiêu từ đầu của Hưng Hân hoàn toàn không phải lầu gỗ. Họ đoán biết Ba Lẻ Một sẽ hướng về lầu gỗ mà đi, nên kiếm đường tắt tập kích.
Hưng Hân không muốn chiếm cao điểm ngay từ đầu, vậy Dương Thông ở đây chặn đường Mộc Vũ Tranh Phong là vô ích. Nhưng nếu Hưng Hân thật sự không muốn chiếm cao điểm, Mộc Vũ Tranh Phong xuất hiện nơi này làm gì?
Chẳng lẽ...
"Địch có mấy người?" Dương Thông vội hỏi.
"4" Một con số được dùng để trả lời, đơn giản đến không có cả dấu chấm câu. Bên kia hình như đã lao vào đánh nhau kịch liệt rồi.
Điệu hổ ly sơn!
Bốn chữ lập tức hiện lên trong đầu Dương Thông.
Anh vốn định giữ chân Mộc Vũ Tranh Phong để kế hoạch chiếm cao điểm của Hưng Hân thất bại. Mục đích chiếm cao điểm là gì? Để quan sát toàn diện nhất cử nhất động của Ba Lẻ Một, ngăn Ba Lẻ Một sử dụng chiến thuật Liều Mình Một Hit rất quen tay gần đây. Dương Thông đã hoàn thành nhiệm vụ chặn đường Tô Mộc Tranh, nhưng chiến thuật của Ba Lẻ Một thì sao? Thiếu mất thích khách Phong Cảnh Sát, Ba Lẻ Một làm sao Liều Mình Một Hit? Lấy ai mà liều?
Tương kế tựu kế!
Đó là phong cách chiến thuật của Diệp Tu, một trong bốn bậc thầy chiến thuật, được mệnh danh Sách giáo khoa Vinh Quang. Ra mắt từ mùa giải thứ ba, Dương Thông đã từng chứng kiến, từng tự thân lĩnh giáo không biết bao lần.
Thế nhưng bây giờ gặp phải, vẫn khó lòng phòng bị.
Từ ngày đầu tiên Diệp Tu bước vào Liên minh, hắn như đã sở hữu trình độ cực cao, kiến thức toàn diện và nền tảng chiến thuật tinh thâm hơn người. Hắn như đến từ chiều không gian hoặc thời gian nào đó khác, cái gì cũng đi trước thời đại. Cho nên, có ai giỏi về tương kế tựu kế hơn kẻ đã mở đường cho cả Vinh Quang này?
Bạn tính toán thế nào, bạn suy nghĩ những gì, đều không thoát khỏi lòng bàn tay hắn. Hắn chỉ cần bước một bước nhẹ, đã vượt mặt bạn. Khi bạn bừng tỉnh nhận ra, bạn mới thấy mọi việc sao quá đơn giản, nhưng trước đó, bạn hoàn toàn không nghĩ sâu xa đến vậy, hoàn toàn không ngờ hắn sẽ vòng một vòng lớn đến vậy.
Ba Lẻ Một muốn tìm cover cho Liều Mình Một Hit.
Cho nên Hưng Hân muốn phá Liều Mình Một Hit.
Cho nên Hưng Hân muốn cướp cao điểm.
Cho nên Ba Lẻ Một phải ngăn Hưng Hân làm điều đó, hòng bảo vệ chiến thuật đội mình.
Cho nên Phong Cảnh Sát có tốc độ di chuyển nhanh nhất Ba Lẻ Một đã đến đây.
Mộc Vũ Tranh Phong, người thích hợp cướp cao điểm nhất Hưng Hân cũng đến đây.
Phong Cảnh Sát thành công giữ chân Mộc Vũ Tranh Phong, nhưng cùng lúc, đội hình Ba Lẻ Một thiếu vắng Phong Cảnh Sát thì lấy ai Liều Mình Một Hit, dù có cover đầy đủ?
Chỉ cần Ba Lẻ Một không thể Liều Mình Một Hit, Hưng Hân còn cần phải chiếm cao điểm không?
Tới tới lui lui một vòng lớn, kẻ thua thiệt chính là Ba Lẻ Một.
Họ không cách nào sử dụng chiến thuật quen tay đã khiến vô số chiến đội nếm quả đắng suốt nửa cuối vòng bảng kia. Hưng Hân đã phá nó bằng một cơ chế cực kỳ đơn giản. Thiếu vai chính, sao có thể tiếp tục cảnh quay? Trẻ con cũng hiểu lý lẽ này, nhưng Ba Lẻ Một vẫn cứ mắc sai lầm, Dương Thông vẫn cứ trúng kế.
Phong Cảnh Sát quay lưng muốn bỏ đi.
Song, Mộc Vũ Tranh Phong lập tức đổi vai diễn thành kẻ níu kéo.
Tay ngắn bị tay dài truy đuổi là một việc rất thốn, bởi tay ngắn chỉ có thể cắm đầu mà chạy, mà né, cho đến khi nào rời khỏi phạm vi tấn công mới thôi. Họ không thể phản kích vì không áp sát được. Áp sát và bỏ chạy là hai từ trái nghĩa hoàn toàn.
Bao năm qua, hình tượng thích khách dưới tay Dương Thông luôn là một chiến sĩ dũng mãnh xông về phía trước. Mùa giải này anh đổi phong cách, nhưng phong cách mới cũng là một tử sĩ sẵn sàng chết vì đạo. Bỏ chạy không phải nghề của Dương Thông. Dù đánh với phong cách nào, anh cũng đều nhiệt huyết bừng bừng. Ở Dương Thông, người ta rất khó tìm thấy cái đặc thù zâm đãng của các nghề thuộc hệ Ám Dạ.
Đạn pháo đuổi theo sát gót Phong Cảnh Sát. Dương Thông trốn chạy rất vất vả, thậm chí bỏ luôn ý định tránh né hỏa lực từ Mộc Vũ Tranh Phong. Anh chỉ dốc hết sức mà chạy, hi vọng sớm tập trung với toàn quân, lắp vào mảnh ghép chiến thuật đội mình.
Dưới hỏa lực nặng không ngừng đổ xuống, Phong Cảnh Sát vốn có tốc độ di chuyển hàng top Vinh Quang cũng phải chậm chạp đi nhiều. Đến khi chiến trường kịch liệt dần hiện ra trong tầm nhìn, anh em Ba Lẻ Một của anh và cả địch thủ, Hưng Hân, đều đang ở đó.
Sắp đến rồi!
Dương Thông đang cảm thấy an tâm hơn được chút, nhưng khi một bóng đen thật lớn hắt xuống góc nhìn, anh bỗng lạnh toát trong lòng.
Anh ngước đầu nhìn ra sau lưng.
Bóng râm do lầu gỗ tạo thành nằm sờ sờ trên mặt đất. Không xa phía trước, là chiến trường giữa hai phe. Anh có thể chạy đến tập trung với đội mình đấy, nhưng rồi thế nào nữa? Mộc Vũ Tranh Phong chắc chắn sẽ không tiếp tục truy sát anh, bởi cô có việc khác để làm.
Cô sẽ leo lên lầu gỗ, quan sát hành động của Ba Lẻ Một từ trên cao điểm.
Mình vất vả đến mức nào mới về với đồng đội, lại gặp phải cục diện khó xử thế này? Chẳng lẽ, đây là kế hoạch Hưng Hân đã tính sẵn?
Thì ra ngay từ ban đầu, cái lúc ban đầu mà anh muốn đi chặn đường Tô Mộc Tranh ấy, anh chỉ có một lựa chọn duy nhất.
Giết Tô Mộc Tranh!
Chỉ có như thế, mới loại bỏ cục diện bất lợi hai phía. Chỉ có như thế, anh mới tập trung với đồng đội, Ba Lẻ Một mới triển khai được chiến thuật cần thiết.
Ngoài ra, không còn con đường nào khác!
Dương Thông hạ quyết định. Tuy nhiên, Phong Cảnh Sát vẫn cắm cúi chạy về phía trước như còn chìm đắm trong mê muội. Quả nhiên như anh dự đoán, Tô Mộc Tranh ngừng bắn, chuyển hướng qua lầu gỗ.
Dương Thông cố ý thả chậm tốc độ cho Phong Cảnh Sát. Đoán chừng tốc độ của Mộc Vũ Tranh Phong, anh quả quyết quay đầu lại đánh. Chỉ cách đó mới có thể giam chân Mộc Vũ Tranh Phong trên lầu, chứ nếu vừa hạ quyết định đã quay lại ngay thì chắc chắn sẽ bị Mộc Vũ Tranh Phong kite khắp bản đồ.
Nhưng chỉ khi sắp tiếp cận gầm lầu, Dương Thông mới đột nhiên nhận ra mình đã phạm một sai lầm cực lớn. Ai nói Mộc Vũ Tranh Phong sẽ bị giam chân trong lầu gỗ? Cô nàng leo lên sân thượng nhảy xuống là xong thôi...
Nãy giờ mình chạy lòng vòng như một thằng khờ!
Nghiên cứu về cặp song kiếm Liễu Ảnh Loạn Vũ của Phong Cảnh Sát
Kiếm trong tiếng Hoa chỉ cả trường kiếm lẫn đoản kiếm, trong khi tiếng Việt gọi đoản kiếm là dao, trường kiếm mới là kiếm. Trong Toàn Chức, các nhân vật có quyền chọn loại vũ khí khác nhau cho cùng một nghề, như kiếm khách Dạ Vũ Thanh Phiền sử dụng kiếm quang trong khi kiếm khách Lưu Vân sử dụng trọng kiếm. Tuy nhiên, sự lựa chọn này cũng phải hợp lý, ví dụ kiếm khách không thể cầm súng.
Ở chương 1335, lần đầu tiên cặp Liễu Ảnh Loạn Vũ của Phong Cảnh Sát xuất hiện, Lá có nói tuy bảo rằng song kiếm, nhưng Liễu Ảnh Loạn Vũ kỳ thực là song đoản kiếm, hoặc song chủy thủ, tức hai cây dao găm. Đây là nhận định cá nhân đến từ kinh nghiệm riêng, bởi song dao tồn tại trong không ít game, và Lá cho rằng thích khách với các chiêu ám sát, hành động nhanh gọn khó thể cầm hai thanh trường kiếm được. Hơn nữa, "kiếm là quân tử của bách binh", mà quân tử và thích khách là hai từ hoàn toàn trái nghĩa.
Khi đến với nhận định này, Lá có đối chiếu với thông tin từ Vinh Quang Kỹ Năng Tập - một project được thực hiện bởi forum Toàn Chức Cao Thủ, và độ dài tầm trung của cặp song kiếm Liễu Ảnh Loạn Vũ (hình trên), tư thế cầm Liễu Ảnh Loạn Vũ của Phong Cảnh Sát trong manhua (hình dưới):
Đây là lối cầm song kiếm:
Đây là lối cầm song dao:
Đây là nửa này nửa kia dưa leo bông cúc bách hợp:
Đây là cách anh switch tư thế cầm:
Số lần cầm theo lối song dao và kết hợp nhiều áp đảo số lần cầm song kiếm. Ngoài ra vì vấn đề độ dài, dao có thể được cầm như trường kiếm còn trường kiếm rất khó thao tác nếu cầm như dao.
Hoạt hình Toàn Chức season 1 phân đoạn team dự bị Vi Thảo đến đánh Quân Mạc Tiếu, thích khách của Tiểu Kiều đã cầm một cặp song dao thấy rõ:
(gif cắt bởi team thực hiện project Vinh Quang Kỹ Năng Tập)
Tuy nhiên, những nhận định rằng song kiếm của thích khách là song trường kiếm cũng có sức thuyết phục riêng. Trong một project để phát triển Vinh Quang Kỹ Năng Tập trên Discord Toàn Chức, Lá đã đem vấn đề này ra thảo luận với các bạn ở Phòng chiến thuật, bạn Niernenvà Cát Tường Tam Bảo chỉ ra rằng có những game, song kiếm với độ dài loại trung đến dài vẫn có thể hành động linh hoạt, không cản trở nhiệm vụ ám sát và phong cách nhanh nhẹn của thích khách.
For Honor Order and Havoc - Aramusha trailer
Bạn Dragicung cấp một link về "twin swords" trong DFO, tức game gốc của Vinh Quang. Tuy nhiên trong link này, "twin fangs" và "dual daggers" cũng được xếp vào Twin Swords, nên khả năng Vinh Quang cũng như game gốc DFO, "song kiếm" chỉ là cách gọi, còn nó là trường kiếm hay đoản kiếm thì tùy thuộc món đồ đã chế ra, và nó không ảnh hưởng đến thao tác như logic đời thực.
Nói cách khác, nếu Vinh Quang phân biệt các loại đơn kiếm như trọng kiếm, kiếm quang, thái đao, kiếm hẹp về sức tấn công (chỉ số sát thương + sức đè), AoE, tốc độ, ảnh hưởng ra chiêu và thu chiêu, phụ trọng v.v... thì một cách kỳ lạ thay, nó lại không phân biệt song trường kiếm và song đoản kiếm. Xếp song trường kiếm và song đoản kiếm vào một loại vũ khí, chỉ phân biệt với đơn kiếm, Vinh Quang xem khác biệt giữa hai loại này chỉ ở tên gọi, kiểu như cước/thoái, hạng liên/điếu trụy thường thấy ở các game Trung Quốc. Xét khái niệm đời thực, như chúng ta đang cố gắng phân biệt hòng nhận định rõ hơn thực lực các nghề và các tuyển thủ, thì setting này sai quá sai, nhưng có vẻ như mindset của tổ phát triển game là vậy.
Nếu có nhận định khác, hoan nghênh các bạn thảo luận thêm.