Toàn Chức Cao Thủ

Edit & beta: Lá Mùa Thu

Lời rác rưởi của Phương Duệ nghe đường đường chính chính, nhưng thực tế Hải Vô Lượng đánh xong liên kích, thấy Ám Vô Thiên Nhật nhanh chóng ổn định chuẩn bị bật ngược, thì vội vàng rút về định ù té chạy.

"Chạy đi đâu?" Lưu Hạo quát một câu hùng dũng trên kênh chat để thể hiện mình chưa sml. Ma kiếm sĩ Ám Vô Thiên Nhật vừa đứng vững, lập tức quất ngay một đường Sóng Kiếm Phá Đất tới Hải Vô Lượng. Tiếc rằng Hải Vô Lượng đã sớm lộn mèo lăn đi, chui vào phía sau một vách đá.

Đối thủ là thánh chơi zâm, Lưu Hạo nào dám khiển Ám Vô Thiên Nhật đuổi theo? Hắn di chuyển ngang, kéo dài khoảng cách nhằm mở rộng góc nhìn trước rồi mới tiến về vách đá. Hải Vô Lượng quả nhiên đang rúc phía sau, ngồi vận khí định giở trò đồi bại. Thấy Ám Vô Thiên Nhật vào thế phòng bị tối đa, hắn chỉ đành thu chiêu.

"Cẩn thận quá nhỉ? Sợ à?" Phương Duệ nói.

"Ông có gan đừng chạy!" Lưu Hạo nói.

"Sao được? Tui sợ ông mà." Phương Duệ trả lời rất thẳng thắn dù ai cũng thấy rõ hắn chỉ đang troll. Một câu sặc mùi gan bé, nói ra từ miệng hắn bỗng trở thành câu trào phúng. Phương Duệ rất phối hợp với lời thoại, dứt lời liền cho Hải Vô Lượng di chuyển, không chịu giao chiến chính diện với Lưu Hạo.

Cơ mà hướng hắn di chuyển lại là vòng qua bên kia vách đá. Xem ra hắn vẫn muốn lượn lờ gần chỗ Ám Vô Thiên Nhật.

Một thủ đoạn vô lại, có điều nó được sử dụng bởi thánh zâm nên mọi người đều cảm thấy hợp mẹ nó lý. Lưu Hạo thật chỉ muốn tung Trận Sóng phủ hết cả khu vực, nhưng lại sợ Hải Vô Lượng nhảy ra úp sọt lúc mình đang ngâm xướng. Ám Vô Thiên Nhật ngập ngừng sải bước về phía trước. Hắn không đuổi theo Hải Vô Lượng, chỉ tiến gần đến vách đá nhằm quan sát xung quanh, tay nắm chặt đoản kiếm, thủ sẵn chiêu để ra tay khi có biến. Hắn dự tính ôm cây đợi thỏ, chấp Phương Duệ đi vòng theo chiều kim đồng hồ hay ngược chiều kim đồng hồ, hắn chỉ cần ở đây chờ là được.

Và thế là hắn chờ mãi, chờ mãi chẳng thấy Hải Vô Lượng đâu, chỉ thấy lời rác rưởi tiếp tục xuất hiện trên kênh chung: "Ý, sao ông không đuổi theo tui? Không phải kêu tui đừng chạy à?"


Lưu Hạo hộc máu. Chả nhẽ nó chạy thật rồi? Chả nhẽ nó ra tới sau lưng mình rồi?

Lưu Hạo vội xoay góc nhìn. Đúng vào thời điểm ấy, hắn bỗng nảy sinh cảnh giác. Thận trọng nhìn kỹ địa hình bốn phía, hắn cảm thấy Hải Vô Lượng khó thể nào vòng tới sau lưng trong thời gian quá ngắn mà mình lại chẳng phát hiện.

Suýt bị dụ tình! Mình kích động quá rồi.

Lưu Hạo khẽ thở hắt ra. Phương Duệ rốt cuộc mưu đồ điều gì, hắn không đoán được. Định dùng lời lẽ đánh lạc hướng trong lúc vòng một vòng lớn? Hay đang trốn sau vách đá chờ thời cơ đánh lén?

Lưu Hạo không thể chờ mãi. Hắn bèn khiển Ám Vô Thiên Nhật lùi về theo cách lúc nãy, mở rộng không gian kiểm soát, bắt đầu đi check mặt sau vách đá. Quả nhiên Hải Vô Lượng ngồi một đống ở đó, đặt bàn tay trước ngực niệm khí, chuẩn bị tập kích hắn!

Mắc zại!

Lưu Hạo phẫn nộ thầm mắng. Thế này có khác gì lúc nãy? May mà mình bình tĩnh, chứ không thì ăn cám!

Bên phía Phương Duệ, trò đồi bại bị bắt gian hai lần, hắn chỉ chat lên: "Ế, bị phát hiện nữa rồi." Sau đó quay lưng tiếp tục di chuyển theo chiều kim đồng hồ.

Lưu Hạo sắp nổi điên. Ụ mẹ nó, cái bản đồ này tró nào thiết kế? Đặt nguyên cái vách đá ở đây làm chi? Cho thể loại Phương Duệ lợi dụng hả? Đánh kiểu này ai thèm xem?


Thèm chứ, nhiều lắm! Lưu Hạo không biết ngoài trận, nhà thi đấu đã biến thành Nhà Cười. Diễn biến không gay cấn thật, nhưng mọi người đều cười nín thở bởi thế trận quá hài hước.

Đây đã là lần thứ ba Phương Duệ chơi lầy, Lưu Hạo sẽ xử lý thế nào?

Ám Vô Thiên Nhật giơ đoản kiếm ngâm xướng. Trận Sóng Điện Quang!

Bị vách đá che khuất tầm nhìn, Hải Vô Lượng không cách nào thấy rõ Ám Vô Thiên Nhật. Trận Sóng cần thời gian ngâm xướng, Lưu Hạo đánh cược với chính vận may của mình, hi vọng đối thủ không đoán được mình đang làm gì.

Hắn thắng cược!

Hải Vô Lượng chẳng hề ló đầu. Sóng điện quấn quanh đoản kiếm, ngưng tụ thành một quả cầu gần vách đá. Một tiếng tách vang lên, quả cầu tích đủ lực, sóng điện phút chốc khuếch tán khắp nơi. Gặp mục tiêu, chúng sẽ tự động khóa chặt, nếu không gặp sẽ tiếp tục luồn lách đi tìm. Lưu Hạo dẫu sao cũng là tuyển thủ ma kiếm sĩ hạng sao, chưa cần thấy đối thủ, chỉ cần nhìn cách sóng điện di chuyển đã có thể phán đoán.

Không gặp mục tiêu!

Lưu Hạo cả kinh. Nghĩa là Hải Vô Lượng không đứng trong AoE Trận Sóng, vậy hắn đang ở vào khoảng...

Phạm vi Trận Sóng Điện Quang hiện ra trong đầu Lưu Hạo. Hắn vội khiển Ám Vô Thiên Nhật sải bước xông lên. Góc nhìn giãn rộng, mà Hải Vô Lượng biệt tăm biệt tích. Khoan, trông chỗ nọ kìa... Một khe nhỏ ở cuối đầu kia vách đá, bé đến mức chỉ nhét nổi một người, hình như đang chứa một bóng đen. Lưu Hạo híp mắt. Là cao thủ ma kiếm sĩ, hắn dĩ nhiên rất hiểu đặc điểm của mọi kỹ năng nghề này. Nếu mục tiêu ẩn thân trong một góc khuất giữa phạm vi Trận Sóng Điện Quang, xác suất rất cao sẽ không ăn sát thương.


Lưu Hạo không đến nỗi mù tịt về bản đồ đang thi đấu, nhưng những chi tiết hắn nắm không bao gồm khe đá trước mặt. Bây giờ nhìn vào, hắn liền biết Hải Vô Lượng đang núp trong đó.

Tiếc thay, biết thì đã muộn. Ám Vô Thiên Nhật không phòng bị, không chú ý khoảng cách mà chỉ lo xông tới quá nhanh, đầu hắn vừa lóe lên ý nghĩ trốn chạy thì Hải Vô Lượng đã ra tay.

Lưu Hạo đoán không sai, khe đá kia chính là vị trí của Hải Vô Lượng.

Địa Lôi Chấn!

Từ khe hở thò ra chỉ có hai cánh tay, lúc thò ra cũng là lúc vỗ xuống đất. Khí tức lan đi cực nhanh, Ám Vô Thiên Nhật né không kịp, bị hất văng lên không trung. Hải Vô Lượng bỏ zâm bay ra chơi quân tử, tốc độ như tên xé gió mà dồn sát thương lên người Ám Vô Thiên Nhật.

Tiếp tục một đợt liên kích dữ dội.

HP Ám Vô Thiên Nhật trượt dốc ào ào không phanh, fan Hưng Hân vỗ tay rào rào không dứt.

"Một chấp ba!" Họ vui mừng hò reo.

Fan Hô Khiếu câm nín. Đội phó mà họ tin tưởng, trông chờ, hình như cũng không có cách xử tên Phương Duệ chuyên chơi zâm này. Cục diện hiện tại khác gì hai trận trước? Tiết tấu nằm hoàn toàn trong tầm kiểm soát của Phương Duệ. Nếu cứ tiếp diễn, thắng thua sẽ không còn là vấn đề, vấn đề là... Phương Duệ sẽ một chấp ba với khoảng cách chênh lệch bao xa?

Từ đầu trận thứ ba đến giờ, Hải Vô Lượng vẫn chưa mất giọt máu nào. Thanh máu Ám Vô Thiên Nhật cứ trượt hoài, trượt mãi, 83% HP của Hải Vô Lượng bỗng vượt lên dẫn trước, mà cái khó của một chấp ba là mana thì Hải Vô Lượng cũng chẳng lo cho lắm. Bởi hiệu suất làm việc của Phương Duệ quá cao, chỉ cần ra tay là hốt hàng, không để xảy ra chuyện lãng phí mana. Lượng mana còn lại thừa sức cho hắn giải quyết luôn trận này.


Khán giả chưa nghĩ đến nổi những chi tiết kể trên. Kết quả thắng thua vẫn quan trọng nhất với họ. Người xem trực tiếp và người xem trên tivi dõi mắt theo từng pha Phương Duệ giày vò Lưu Hạo đến tận khi Ám Vô Thiên Nhật bị mài sạch máu. Trình độ hạng sao của Lưu Hạo chỉ lấy đi 15% HP của Hải Vô Lượng, hơn hai đồng đội trước mình một tẹo và chỉ thế mà thôi.

Một chấp ba bằng 32% là kết quả Phương Duệ mang về cho Hưng Hân. Tiếng vỗ tay, tiếng hoan hô liên miên tiễn Phương Duệ rời sàn đấu về lại chỗ ngồi mà vẫn chưa dứt.

Một chấp ba là việc Đường Nhu của Hưng Hân từng thề thốt phải thực hiện. Cô không làm được, nhưng hôm nay đồng đội cô, Phương Duệ đã làm được. Nhiều phóng viên đứng ngồi không yên, ước gì trận đấu kết thúc ngay để có thể lao lên phỏng vấn. Điều đó là không thể nên các phóng viên cố giữ mình tỉnh táo, dốc sức tìm tư liệu chuẩn bị cho cuộc họp báo sau trận. Ngồi giữa họ, Thường Tiên của báo Thể Thao Điện Tử kiểm tra số liệu lôi đài mười năm qua, cuối cùng xác nhận: Phương Duệ đã lập nên kỷ lục.

Kỷ lục chênh máu xa nhất lịch sử.

Một chấp ba chỉ với 32% HP, một thành tích đánh bại kỷ lục Vương Kiệt Hi từng lập nên ở mùa giải thứ tư: 52% HP. Phương Duệ vượt anh tận 20%.

Nên biết, Phương Duệ còn là tướng lôi đài đầu tiên. 32% máu hắn đổ xuống đã chân chân chính chính giết chết 300% HP đội bạn, trong khi Vương Kiệt Hi năm ấy là tướng thủ lôi đài. Tuy anh thực hiện một cú nghịch chuyển kinh thiên động địa, mang về chiến thắng rực rỡ cho đội nhà, nhưng lượng HP anh tiêu tốn và lượng HP anh lấy của đối thủ đều thua Phương Duệ.

Kỷ lục đêm nay của Phương Duệ là vàng thật giá đúng 100%, khó ai về sau có thể vượt mặt.

Kể cả phương thức hắn lập nên kỷ lục cũng rất đáng ghi nhận. Hắn không hề chiến thắng trận nào trong ba trận một cách áp đảo. Mỗi một trận, hắn đều sử dụng thời gian dài, đánh chậm mà chắc, dùng phong cách chơi zâm của mình để tạo ra hiệu suất imba trên. Hiệu suất này thật sự khó thể phục chế bởi các tuyển thủ chuyên chơi tấn công trực diện, bởi phong cách chơi cứng của họ khó miễn phải đánh đổi máu, dẫn đến lượng HP tiêu hao lớn hơn hẳn Phương Duệ.

Trường phái chơi zâm, trường phái ít được người ta tôn sùng, sẽ đi vào sử sách Liên minh từ kỷ lục đêm nay.

Kỷ lục một chấp ba chênh máu xa nhất lịch sử, là do trường phái chơi zâm lập nên!

Đó là thắng lợi của Phương Duệ, cũng là thắng lợi của lối chơi zâm mà hắn một lòng giữ vững, dù có đổi nghề thành khí công sư đi nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui