Toàn Cầu Luân Hồi Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện


Nghe được lời của Trần Nghiệp, đám người Thẩm Thiên Nam mới yên lòng, sau đó chỉ nhìn thấy hơn mười bóng người này xuyên qua xuyên lại trong trận hình mấy trăm người của liên minh đồ ma.

Khắp các nơi bùng phát âm thanh đánh nhau, vũ khí đao kiếm, các loại âm thanh khác nhau va chạm vào nhau.
Keng keng coong coong!
Không lâu sau, hơn mười bóng người trực tiếp rời khỏi trận hình của liên minh đồ ma.

Cùng với sự rời đi của bọn họ, chỉ nhìn thấy trên mặt đất nằm la liệt mấy chục thi thể, còn có hai người còn sống, bị hơn mười bóng người này mang tới bên cạnh Trần Nghiệp.
Thấy hơn mười người chết trên mặt đất, những người còn lại trong liên minh đồ ma mới gỡ mặt nạ trên mặt bọn họ xuống.

Quả nhiên là người tới từ võ lâm đảo Anh Hoa!
Tuy rằng người của đảo Anh Hoa thoạt nhìn tướng tá cũng không khác người Trung Nguyên là bao, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện ra trên gương mặt của bọn họ có sự khác biệt rất nhỏ.

Chính những sự khác biệt này, có thể phân ra rốt cuộc là người tới từ Trung Nguyên hay là từ đảo Anh Hoa.

“Đáng chết, vậy mà người của đảo Anh Hoa lại trà trộn vào nhiều như vậy sao?”
Lần này, ngay cả Thẩm Thiên Nam cũng cảm thấy có hơi bất ngờ, sau khi kinh ngạc qua đi lại vô cùng tức giận!
Từ xưa đến nay võ lâm Trung Nguyên và võ lâm đảo Anh Hoa không có bao nhiêu liên hệ, hơn nữa, điều quan trọng nhất là võ lâm Trung Nguyên vượt trên hẳn đảo Anh Hoa.

Nhưng không ngờ, những người ở võ lâm đảo Anh Hoa này, lại dám phái nhiều gian tế đến giở trò quỷ ở Trung Nguyên như vậy.
Thẩm Thiên Nam thân là minh chủ võ lâm Trung Nguyên, làm sao có thể nhẫn nhịn được?
Lúc này, Trần Nghiệp cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn hai người bị bắt sống tới từ đảo Anh Hoa, mà trực tiếp nói với toàn bộ người trong liên minh đồ ma bằng nội lực: “Thực không dám giấu diếm gì, người hơn mười năm trước đã giết chết tám đại chưởng môn, chính là trang chủ tiền nhiệm của Hộ Long sơn trang Thiết Đảm Thần Hầu!”
“Cái gì? Vậy mà lại là Thiết Đảm Thần Hầu sao?”
Lần này, toàn bộ người trong liên minh đồ ma đều vô cùng kinh ngạc, Thẩm Thiên Nam lại càng buột miệng thốt ra: “Lời này là thật sao?”
Trần Nghiệp gật đầu: “Chắc chắn trăm phần, Thiết Đảm Thần Hầu đã học được Hấp Tinh Đại Pháp vào hơn mười năm trước, rồi vạch ra kế hoạch lừa tám chưởng môn và mấy chục cao thủ nhị lưu tới bờ Thái Hồ, sau đó che giấu thân phận, hút sạch nội lực của bọn họ!”
Cùng với lời kể của Trần Nghiệp, cái cọc năm xưa dần dần nổi lên mặt nước…
Sau khi Thiết Đảm Thần Hầu học được Hấp Tinh Đại Pháp vào năm đó, trong lòng khó mà kiềm chế được, đã nghĩ ta một cái cớ để lừa một vài cao thủ võ lâm tới rồi hút sạch nội lực của bọn họ.
Lúc mới đầu, Thiết Đảm Thần Hầu cũng chỉ chuyên hại một vài nhân sĩ tà phái, nhưng đến cuối cùng khó mà kiềm chế được, cho nên mới tập trung mục tiêu vào những chưởng môn nhân của danh môn chính phái đó, cuối cùng dẫn đến đại án rúng động trời đất ở bên bờ Thái Hồ, một lần hại chết mấy chục cao thủ võ lâm chính đạo bao gồm cả tám đại chưởng môn.
Một trận chiến này mang đến ảnh hưởng rất lớn vào năm đó, gần như chấn động toàn bộ võ lâm.


Không biết có bao nhiêu cao nhân tiền bối ẩn náu trong giang hồ đều xuất quan, muốn tìm lại một công bằng, chỉ có điều, nhiều năm như vậy cho tới nay lại không hề có manh mối gì!
“Toàn bộ người bên cạnh ta đều có thể làm chứng rằng Thiết Đảm Thần Hầu biết môn võ công tà ác như vậy, hơn nữa toàn bộ manh mối hơn mười năm trước đều vô cùng ăn khớp với hắn ta! Nếu các ngươi không tin, trong hoàng cung cũng có nhân chứng, đại khái có thể đi hỏi bọn họ!”
Cùng với giọng nói của hắn vừa dứt, trên cơ bản, toàn bộ người trong liên minh đồ ma đều tin lời hắn, dù sao thì xét từ phương diện tuổi tác, hơn mười năm trước Trần Nghiệp không có khả năng có bản lĩnh đánh chết được tám đại chưởng môn, nhưng Thiết Đảm Thần Hầu thì lại có thể làm được.

Huống chỉ Thiết Đảm Thần Hầu có thân phận cao quý, có thể sử dụng thuộc hạ trong tay mình, tạo thành vụ thảm án này, từ mặt tình lý mà nói, lại càng hợp tình hợp lý hơn.
“Không ngờ con người của Chu Vô Thị này lại lòng lang dạ thú như vậy, đã làm ra tai họa cỡ này, hơn nữa còn muốn vu tội cho ngươi!”
Lúc này, Thẩm Thiên Nam mới biết, hóa ra toàn bộ liên minh đồ ma bọn họ đều đã bị Thiết Đảm Thần Hầu Chu Vô Thị chơi đùa.
Trần Nghiệp cười lạnh, đáp: “Lúc này, Chu Vô Thị đang ở võ lâm đảo Anh Hoa, nhưng hắn lại có thể sử dụng các loại âm mưu quỷ kế để xoay nhân sĩ võ lâm Trung Nguyên các ngươi vòng vòng, còn hắn thì lại ngồi đó ngư ông đắc lợi!”
“Đừng nói nữa…”
Thẩm Thiên Nam vung tay, trong ánh mắt tản ra một vẻ không cam lòng.

Thân là minh chủ võ lâm lại bị người coi như khỉ mà chơi đùa, loại cảm giác này chắc chắn đặt lên người ai cũng sẽ khó chịu cả thôi.

“Các vị huynh đệ, có ai muốn cùng ta tới võ lâm đảo Anh Hoa, gây sự với Chu Vô Thị không?”
Cùng với một câu nói của Thẩm Thiên Nam vừa dứt, trong toàn bộ liên minh đồ ma, gần như có hơn chín mươi chín phần trăm người đều giơ tay lên.
“Minh chủ, ta đi cùng ngươi!”
“Cũng tính thêm cả ta nữa!”
“Tên khốn Chu Vô Thị này, lão tử nhất định phải tự tay xử hắn…”
Trong lúc nhất thời, mọi người đều chửi rủa Thiết Đảm Thần Hầu Chu Vô Thị, giọng nói nối tiếp nhau vang lên, tỏ rõ sự thù hận mãnh liệt tận sâu trong lòng bọn họ!
“Được, đến khi ấy nếu nhân thủ không đủ, Ác Nhân cốc ta cũng có thể giúp đỡ!” Trần Nghiệp nói.
“Cảm ơn Ác Nhân cóc chủ khẳng khái đại nghĩa, không tính toán chuyện trước kia!”
Lấy Thẩm Thiên Nam đứng đầu, một đám nhân sĩ đại diện cho liên minh đồ ma nói với Trần Nghiệp với vẻ vô cùng cung kính và chịu phục.

Lúc này, biểu hiện của hắn đã hoàn toàn thuyết phục được bọn họ.

Vậy mà hắn lại không tính toán chuyện xưa, không so đo ân oán trước kia, còn bằng lòng phái người đi hỗ trợ bọn họ… Riêng phần chí khí này, liếc mắt nhìn khắp thiên hạ được mấy người có?
Đợi sau khi Thẩm Thiên Nam dẫn toàn bộ người trong liên minh đồ ma rời khỏi Ác Nhân cốc, trong sơn cốc lại khôi phục vẻ yên tĩnh.
Lúc này, ở trong cốc, đội trưởng đội bốn hỏi Trần Nghiệp: “Chủ nhân Phàm Trần, có cần giết hai người này không?”
Hắn nói đương nhiên là hai gian tế tới từ đảo Anh Hoa.

Mà Trần Nghiệp thì lại lắc đầu, đáp: “Dẫn bọn họ vào đây đi!”
Hai võ sĩ tới từ đảo Anh Hoa đang quỳ trước mặt Trần Nghiệp trông có vẻ vô cùng không cam tâm.
“Mau thả bọn ta ra, bằng không, một khi phái chủ của chúng ta tới đây, chắc chắn sẽ hoàn toàn san phẳng Ác Nhân cốc các ngươi!”
“Các ngươi tới từ bang phái nào?” Trần Nghiệp hỏi với vẻ mặt không thay đổi.
Một người trong số đó lập tức cười lạnh một tiếng, đáp với vẻ vô cùng đắc ý: “Nghe cho kỹ đây, chúng ta tới từ phía Yagyu, một trong bốn đại phái ở đảo Anh Hoa!”
“Hóa ra là phái Yagyu, phái chủ của các ngươi cũng chính là Yagyu Munenori?” Trần Nghiệp hỏi.
“Ha ha! Đã biết tên của Yagyu đại nhân mà còn không mau thả chúng ta ra?”
Tổ trưởng tổ bốn và tổ trưởng tổ sáu nghe thấy khẩu khí khoa trương của người này, thực sự là không nhịn được, vung đao kiếm đi lên định cho bọn họ biết điều một chút!
Một màn này cũng khiến hai tên võ sĩ ngông cuồng này lập tức sợ hết hồn, vội vàng khiêm tốn hơn rất nhiều.
“Thành thật một chút, bằng không ta cũng không ngại cho các ngươi mổ bụng tự sát đâu!” Tổ trưởng tổ bốn lạnh lùng nói.
Sau đó Trần Nghiệp lắc đầu thở dài, tỏ ra vô cùng tiếc, nói: “Đáng tiếc, toàn bộ võ lâm đảo Anh Hoa các ngươi đã bị người bán đi rồi, mà vẫn không tự biết như cũ!”
“Cái gì? Bị người bán đi, ngươi có ý gì?” Hai võ sĩ này lập tức có hơi ngạc nhiên.
Trần Nghiệp lạnh lùng đáp: “Thiết Đảm Thần Hầu Chu Vô Thị kêu người của các ngươi tới Trung Nguyên tính kế ta, một chiêu này chính là muốn đẩy phái Yagyu các ngươi vào hố lửa, lẽ nào các ngươi không nhìn ra sao?”
 
Lời này vừa nói ra khiến hai võ sĩ lập tức nhíu chặt mày…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận