Toàn Cầu Luân Hồi Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện


Lúc này, chỉ cần Thẩm Thiên Nam nói một câu, bọn họ sẽ quyết định rốt cuộc nên đi hay nên ở.

Tuy rằng trước đó mọi người đều đã giao hẹn, chẳng qua loại chuyện phá vỡ giao kèo này ở đâu mà chẳng có, cũng không thể tính là chuyện to tát gì, nhưng trong lòng Thẩm Thiên Nam lại có nhiều suy nghĩ hơn.

Bởi vì từ trong ba trận tỷ thí này, hắn ta cũng có thể nhìn ra được thực lực khủng khiếp của Ác Nhân cốc.
Ngoại trừ Trần Nghiệp ra, còn có những nhân vật lợi hại giống như tổ trưởng tổ bốn và tổ trưởng tổ sáu, phải biết rằng, hai người này chẳng qua cũng chỉ là thuộc hạ của Trần Nghiệp mà thôi!
Trong lòng Thẩm Thiên Nam không khỏi thầm suy đoán, liệu rằng dưới tay người này còn có thuộc hạ nhiều đến thế nào nữa?
Như vậy tính ra, về phương diện cao thủ đỉnh cấp, chúng ta hoàn toàn không chiếm được ưu thế rồi!
Ngay đúng lúc này, tổ trưởng tổ bốn cất cao giọng cười lạnh: “Ha ha, đường đường là minh chủ võ lâm, lẽ nào lại muốn đổi ý nuốt lời ngay tại trận, tự vả vào mặt mình hay sao?”
Vừa dứt lời, người bên liên minh đồ ma đều đỏ mặt.
Trong nháy mắt vừa rồi, bọn họ quả thực đã nghĩ đến việc lật lọng, sau đó lại phát động tấn công lần nữa, bởi vì bọn họ cảm thấy một trận chiến này quả thực quá mất mặt.

Bọn họ cách cả ngàn dặm tới đây, tập trung nhiều nhân sĩ võ lâm như vậy, kết quả lại bị chặn ở cửa nhà người ta, ngay cả cửa cũng không thể tiến vào được.
Hơn nữa, ba trận tỉ thí còn thua thảm như vậy, ngay cả minh chủ của bọn họ cũng thua luôn rồi, lại còn thua một thuộc hạ của đối phương nữa chứ… cứ như vậy, toàn bộ liên minh đồ ma đều thấy không cam lòng.
Ngay đúng lúc bọn họ đang vô cùng rối rắm, thì trong trận doanh của liên minh đồ ma đột nhiên có hai người đàn ông đeo mặt nạ bay ra.

Hai người này cầm đao võ sĩ trong tay, không nói hai lời trực tiếp bay lên không trung, lao về phía Ác Nhân cốc.
“Giết…”
Trong cổ họng của hai người này phát ra âm thanh trầm thấp, mục tiêu lần lượt là tổ trưởng tổ bốn và tổ trưởng tổ sáu, trong nháy mắt này, trong mắt Trần Nghiệp xuất hiện một tia sát khí.

Hắn có thể đoán ra được, chiêu thức võ công của hai người này chắc hẳn thuộc về bên đảo Anh Hoa.

Nhưng hắn cũng không hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì hắn vô cùng tin tưởng tổ trưởng tổ sáu và tổ trưởng tổ bốn.
Tổ trưởng tổ bốn và tổ trưởng tổ sáu đồng thời cười lạnh một tiếng, đều tự rút đao kiếm ra, cùng bay lên không trung nghênh đón!
Keng keng, keng keng!
Bốn bóng người qua lại giữa không trung, đôi bên cùng đáp xuống mặt đất, chỉ nhìn thấy hai võ sĩ tới từ đảo Anh Hoa đó, cơ thể đột nhiên đổ rầm xuống đất.
“Không ngờ võ lâm Trung Nguyên ta, còn cần phải cấu kết làm việc xấu với võ lâm đảo Anh Hoa nữa đấy?”
Lời nói của Trần Nghiệp khiến toàn bộ người trong liên minh đồ ma đều sợ ngây người.
“Thẩm đại hiệp, đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại có người của võ lâm đảo Anh Hoa lại tới đây?”
Có nhân sĩ võ lâm đức cao vọng trọng không nhịn được mà hỏi Thẩm Thiên Nam.
Nhưng bản thân Thẩm Thiên Nam cũng oan ức.


Hắn cũng không biết những người này trà trộn vào từ khi nào.
“Ta cũng không biết tại sao mấy người này lại trà trộn vào!” Thẩm Thiên Nam chỉ đành ăn ngay nói thật.
Cứ như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy có hơi kỳ quái, tại sao những người từ võ lâm đảo Anh Hoa này lại trà trộn vào liên minh đồ ma?
Chỉ có Trần Nghiệp ở phía xa là hơi suy tư một chút, mới đoán ra được chân tướng của sự việc, tin tức này vốn là do Thiết Đảm Thần hầu chủ động tung ra.

Lúc này, Thiết Đảm Thần Hầu đang trốn ở võ lâm đảo Anh Hoa, chắc chắn khi loan truyền tin tức này, đã phái võ sĩ của võ lâm đảo Anh Hoa tới làm nội ứng trong liên minh đồ ma, nhân thời khắc mấu chốt mà thừa nước đục thả câu, chỉ đáng tiếc loại mưu kế này đã bị Trần Nghiệp nhìn thấu, hắn nhất định sẽ ăn miếng trả miếng, lấy đạo của người mà trả lại cho người.
Trải qua một trận gây sức ép như vậy, Thẩm Thiên Nam cũng không tiện nhằm vào Ác Nhân cốc thêm nữa.

Hắn ta chỉ đành phải tuyên bố giải tán liên minh đồ ma ngay tại chỗ!
Thế nhưng lúc này, tổ trưởng tổ bốn lại ngửa mặt lên trời cười to, trong tiếng cười tràn đầy vẻ trào phúng và điên cuồng.
“Ngươi cười cái gì?” Thẩm Thiên Nam lập tức có hơi khó hiểu.
Đồng thời hắn ta cũng nổi lên hứng thú cực kỳ sâu với một tiểu tử trẻ tuổi như trưởng tổ bốn này, hắn còn trẻ tuổi như vậy mà đã có thể sở hữu thực lực khủng khiếp như thế.

Mấu chốt nhất là trong trận quyết đấu, năng lực tùy cơ ứng biến lại càng khiến người cảm thấy hắn ta vô cùng linh hoạt!
Tổ trưởng tổ bốn cười đáp: “Ta cười đường đường là võ lâm minh chủ, vậy mà lại là một tên tiểu nhân bỉ ổi nói lời không giữ lấy lời, đồ vô sỉ!”
“Làm càn!”

Một đám nhân sĩ võ lâm ở bên cạnh Thẩm Thiên Nam nhìn không thuận mắt.

Dù sao thì Thẩm Thiên Nam thân là võ lâm minh chủ, con người đức cao vọng trọng, sao có thể cho phép những người khác tùy tiện sỉ nhục được?
Gương mặt của Thẩm Thiên Nam cũng có chút xanh mét, vô cùng khó coi.
“Nói đi, sao lại nói ta không giữ lời.” Thẩm Thiên Nam hỏi với vẻ mặt không có cảm xúc.
Tổ trưởng tổ bốn cười đáp: “Trước khi trận tỉ thí này bắt đầu, chúng ta đã nói rõ, một khi thua, Thẩm Thiên Nam ngươi phải ở lại Ác Nhân cốc này làm việc cho Ác Nhân cốc chủ, bây giờ ngươi nói thế nào?”
Lời này vừa nói ra, toàn bộ Ác Nhân cốc lập tức lặng ngắt nhưu tờ!
Mấy trăm cao thủ võ lâm phía bên liên minh đồ ma đều im lặng đến vô cùng đáng sợ, sắc mặt của mỗi một người đều rất do dự, sau đó ánh mắt đều đồng loạt nhìn về phía minh chủ võ lâm Thẩm Thiên Nam…
“Thẩm đại hiệp, tuyệt đối đừng mắc bẫy hắn ta!” Một hòa thượng tới từ Thiếu Lâm tự không nhịn được mà nói.
Trần Nghiệp cũng không nhịn được đợi câu trả lời của Thẩm Thiên Nam.
Tất cả mọi người đều nhìn hắn ta, trong mắt của người phía bên Ác Nhân Cốc lại mang theo vẻ châm biếm dữ dội.

Mà người bên liên minh đồ ma thì lại có vẻ do dự, có xấu hổ, có áy náy, các loại vẻ mặt phức tạp đan xen lẫn nhau, khó mà nói rõ được.
Sau một lúc, Thẩm Thiên Nam mới thở dài một hơi: “Lời ta đã nói đương nhiên sẽ giữ lời, nhưng nếu muốn ta ở lại Ác Nhân cốc cả đời, quả thực là điều không có khả năng!”
Tổ trưởng tổ bốn lập tức nói: “Ý của ngươi cũng chỉ là muốn ở có thời hạn thôi đúng không?”
Thẩm Thiên Nam gật đầu, tương đương với thừa nhận.
Hắn ta thân là minh chủ võ lâm, lại là đại hiệp đức cao vọng trọng trong võ lâm, đương nhiên không có khả năng cả đời làm một nô tài trong Ác Nhân cốc được.
Ván cược này cũng chỉ là muốn giữ hắn ta lại một khoảng thời gian mang tính tượng trưng mà thôi.


Ngoại trừ cái đó ra, Thẩm Thiên Nam cũng không thể đồng ý yêu cầu quá đáng hơn được.
Lần này, tổ trưởng tổ bốn chỉ có thể xin ý của Trần Nghiệp.
Sau đó Trần Nghiệp nói: “Vậy đi, ngươi ở trong Ác Nhân cốc ta ba năm, thế nào?”
Thẩm Thiên Nam lập tức cũng có hơi khó xử.

Thời gian ba năm nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, thực ra hắn ta muốn nói là ba đến nắm tháng thôi là đủ rồi!
Nhưng lúc này đâm lao thì phải theo lao, mình tự đào hố cho mình, bây giờ cũng chỉ có thể kiên trì nhảy xuống.
“Được, ba năm thì ba năm, nhưng lão phu nói trước, ta phải về võ lâm xử lý một vài chuyện trước đã, sau khi làm xong mới có thể tới Ác Nhân cốc!”
“Được!” Trần Nghiệp trực tiếp gật đầu.
Thẩm Thiên Nam nói lời giữ lời, khiến hắn cũng cảm thấy có hơi ngoài ý muốn.

Nếu lão già này đã bằng lòng thực hiện lời hứa, vậy thì Trần Nghiệp cũng sẽ không thúc ép quá mức, nhưng sau đó, ngay khi toàn bộ người trong liên minh đồ ma chuẩn bị trời đi, thì Trần Nghiệp lại dùng ánh mắt ra hiệu!
Trong Ác Nhân cốc lập tức có thêm mười bóng người đồng loạt bay ra, lập tức lao vào trong trận hình của đối phương.
“Hửm, làm gì thế?”
Lần này, rất nhiều nhân sĩ võ lâm phía bên liên minh đồ ma lập tức đứng bật dậy đầy tức giận.
Mà Trần Nghiệp lại chỉ cười lạnh một tiếng: “Đừng hành động thiếu suy nghĩ, ta chỉ muốn gạt một vài thứ rác rưởi giúp các ngươi mà thôi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận