Toàn Cầu Luân Hồi Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện


Tổ trưởng tổ sáu vô cùng không cam tâm, vẫn hỏi: “Chủ nhân, lẽ nào cứ để Thiết Đảm Thần Hầu rời đi như vậy?”
Bởi vì hắn ta biết rất rõ, Trần Nghiệp cũng đã mưu tính rất nhiều để bày ra cục diện ngày hôm nay, mục đích lớn nhất chính là bắt Thiết Đảm Thần Hầu, phá hủy tổ chức tình báo của Hộ Long sơn trang.

Từ một phương diện khác mà nói, thì đây cũng là mở một con đường cho Phàm Trần.

Từ nay về sau, trên thế gian sẽ không có tổ chức tình báo nào có thể ngang vai ngang vế với Phàm Trần tồn tại nữa, nhưng hiện nay chuyện thất bại trong gang tấc, khiến trong lòng mấy vị tổ trưởng đều có hơi không cam lòng!
Trần Nghiệp hừ lạnh một tiếng, hắn cũng có chút không vui, nhưng lại không có cách nào khác.

Hắn chậm rãi nói: “Có thể sử dụng một chiêu Yên Vũ Mông Mông này, theo như ta biết, chỉ có hai người trong toàn bộ Đường Môn mà thôi.

Một người trong số đó đã sớm mất tích, mà người còn lại, chính là chưởng môn của Đường Môn hiện nay, Đường Khánh Lễ!”
Cùng với giọng nói của hắn vừa dứt, Yên Vũ Mông Mông dường như cảm giác được, mà dần dần bay về phía xa.
Mấy vị tổ trưởng nhìn thấy một màn này đều cực kỳ không cam lòng, nhưng lại không có bất cứ cách nào khác.


Ở phía xa, càng có nhiều bóng người chậm rãi tiến đến đây hơn, đây là những tổ trưởng khác của Phàm Trần.

Cuối cùng tổng cộng có hai mươi tám người đứng bên cạnh Trần Nghiệp, toàn bộ đều nhìn về Yên Vũ Mông Mông phía xa, trong lòng đều sinh ra một loại cảm giác kỳ quái…
Thứ đứng đầu trong tám đại tuyệt kỹ ở đất Thục này có thể nói là khủng khiếp, chỉ cần bày nó ở nơi này, sẽ khiến Phàm Trần cảm thấy không có cách nào làm gì được nó!
Mà chuyện lần này cũng khiến trong lòng Trần Nghiệp dâng lên một loại cố chấp trước nay chưa từng có.

Ám khí trên thế giới này đã tự hình thành một lĩnh vực, tạo thành sự uy hiếp cực lớn đối với Phàm Trần, mà xết đến cùng, nguồn gốc của ám khí lại là Đường Môn, đất Thục!
“Lâu dần, ta nhất định sẽ đặt chân đến Đường Môn, thu phục ám khí thiên hạ về tay mình!” Trần Nghiệp lặng lẽ thề trong lòng với màn đêm.
Lúc này, cơn sóng gió cũng đã chìm xuống, ngày hôm sau, Trần Nghiệp vào hoàng cung gặp mặt hoàng đế.
“Trần Nghiệp, nếu như hôm qua không có ngươi, trẫm có thể đã gặp phải nguy hiểm rồi, ngươi đã lập được đại công như vậy, muốn trẫm ban thưởng gì không?” Hoàng đế nhìn Trần Nghiệp với vẻ vô cùng biết ơn.

Bởi vì nếu không phải có Trần Nghiệp, thì hôm qua hắn ta rất có khả năng đã trực tiếp tuyên bố mất mạng rồi!
Trần Nghiệp lại lắc đầu, đáp: “Bảo vệ hoàng thượng và chức trách của toàn bộ thần dân, ta không cần bất cứ phần thưởng gì cả.”

Nhưng trong lòng hắn lại vẫn luôn nghĩ đến chuyện bên thập đại tướng quân.

Bởi vì toàn bộ tư liệu về thập đại tướng quân này cũng không phải hoàn toàn do Phàm Trần nắm giữ, mà trong đó có của vài vị không biết tại sao lại đột nhiên biến mất giữa đường?
Nhưng những người tương tự với Hổ Uy tướng quân Lý Mẫn Đức, Thừa Long tướng quân Lý Thiết Hoa… thì Phàm Trần vẫn nắm giữ khá chắc chắn.
Sau khi rời khỏi hoàng cung, trong tay Trần Nghiệp nâng một bộ quan phục, và một thanh thượng phương bảo kiếm vô cùng chói mắt, thu hút sự chú ý của người khác!
“Mau nhìn kìa, vậy mà hoàng thượng lại ban quan phục và thượng phương bảo kiếm cho hắn, thứ này có thể đánh hôn quân, trảm hầu, thần!”
“Nghe nói Thiết Đảm Thần Hầu Chu Vô Thị tạo phản, toàn là nhờ một mình hắn hoàn toàn trấn yên, cũng không biết có phải thật hay không nữa.”
“Nói lung tung, lẽ nào đại nội cấm quân ba nghìn người ngồi không chắc? Nếu như không có đại nội cấm quân, chỉ dựa vào một mình hắn ta, làm sao có thể đánh lại toàn bộ Hộ Long Sơn trang được?”
Bên ngoài hoàng cung, Quy Hải Nhất Đao và Thượng Quan Hải Đường đứng ở nơi đó.
“Ta đã nói nghĩa phụ của ngươi sẽ tạo phản, không lừa ngươi chứ?” Trần Nghiệp cười lạnh một tiếng.
Lúc này, Thượng Quan Hải Đường đã không biết nên nói lời gì nữa, trên gương mặt vừa do dự vừa tức giận, các loại tâm trạng phức tạp đều hiện ra ngoài.
“Trần Nghiệp, ngươi nói đúng, không ngờ nghĩa phụ lại thật sự là người như vậy, trước đây ta thật đúng là đã nhìn lầm.”
“Bỏ đi bỏ đi, không nói nhiều như vậy, về Hộ Long sơn trang thôi!”

Hiện giờ, Trần Nghiệp đã được hoàng đế ban thưởng cho toàn bộ Hộ Long sơn trang, nói cách khác, bây giờ hắn đã là chủ nhân đời mới của Hộ Long sơn trang.

Mà Hộ Long sơn trang hiện tại, cũng đã bị hắn tạo thành một cứ điểm mới để tạo phản!
Hai mươi tám tổ trưởng cùng tiến vào trong tổ chức tình báo dưới lòng đất của Hộ Long sơn trang, lật đổ toàn bộ những thứ vốn dĩ thuộc về Thiết Đảm Thần Hầu, sau đó đổi lại bằng nhân thủ và sức mạnh của Phàm Trần!
Hơn nữa Trần Nghiệp còn có thể kêu tay thợ số một thiên hạ, hỏa dược sư số một thiên hạ, đại sư rèn số một thiên hạ… đổi mới trong ngoài Hộ Long sơn trang một lần, để nơi này trở thành một tòa thành trong thành!
Vù…
Một bóng người lóe lên, tổ trưởng tổ bốn đã xuất hiện trong đại điện, đối mặt với Trần Nghiệp đang ngồi trên ngai vàng, tổ trưởng tổ bốn cung kính nói: “Chủ nhân Phàm Trần, chúng ta đã nghe ngóng được tin về Thiết Đảm Thần Hầu…”
“Ồ, Thiết  đảm Thần Hầu đang ở đâu?” Trần Nghiệp lập tức hỏi.
Bởi vì hôm qua tuy rằng hắn đã ngăn cản Thiết Đảm Thần Hầu bày mưu soán vị, nhưng hắn lại kinh ngạc phát hiện ra, nhiệm vụ thử thách của Không Gian Luân Hồi vẫn chưa được tính là đã hoàn thành.

Nói cách khác, chuyện ngăn cản Thiết Đảm Thần Hầu tạo phản này, vẫn cần phải tiếp tục tiến hành.
Sự lý giải của hắn là Không Gian Luân Hồi phán định Thiết Đảm Thần Hầu vẫn sẽ tiếp tục tạo phản trong tương lai, cho nên cũng có nghĩa loại uy hiếp này cũng chưa hoàn toàn được giải trừ!
“Ôi, thật đau đầu…” Trần Nghiệp lắc đầu, không khỏi nghĩ trong lòng.
Vì vậy, hắn nhất định phải hoàn toàn giết chết Thiết Đảm Thần Hầu, thì mới có thể trừ tận gốc loại nguy hiểm này.

Bằng không, nhiệm vụ thử thách của Không Gian Luân Hồi cuối cùng cũng sẽ không biến mất.

“Thiết Đảm Thần Hầu được sự bảo vệ của cao thủ tuyệt thế Đường Môn đất Thục, một đường chạy tới võ lâm đảo Anh Hoa, sau đó biến mất tại phái Yagyu!” Giọng nói của đội trưởng đội bốn vừa dứt, con ngươi của Trần Nghiệp đã lập tức co rút dữ dội.
Nói như vậy, Đường Môn không chỉ cấu kết với Thiết đảm Thần Hầu, mà còn có liên quan đến võ lâm đảo Anh Hoa sao?
Liên hệ đến trước đó, thì Đoàn Thiên Nhai phụng lệnh của Thiết Đảm Thần Hầu, đã tới võ lâm đảo Anh Hoa thống nhất cái đại môn phái.
Trong lòng Trần Nghiệp lập tức dâng lên một loại cảm giác nguy cơ!
“Người của chúng ta đang ở phía bên đảo Anh Hoa được sắp xếp thế nào rồi?” Trần Nghiệp lập tức hỏi.
Tổ trưởng tổ bốn nhíu mày, đáp: “Bởi vì phần lớn sức mạnh của Phàm Trần đều tập trung ở Trung Nguyên, cho nên đối với phía bên võ lâm đảo Anh Hoa gần như trống không.”
Trần Nghiệp có hơi tiếc nuối, lúc trước khi thành lập Phàm Trần, hoàn toàn không ngờ sẽ ảnh hưởng đến một khu vực lớn như vậy.

Nhưng hiện giờ Thiết Đảm Thần Hầu đã chạy đến đảo Anh Hoa, thiết nghĩ vẫn còn có thể tiếp tục ngóc đầu trở lại, cho nên hắn nhất định phải để Phàm Trần ra tay, cũng duỗi bàn tay đến phía bên đảo Anh Hoa!
“Ta cho các ngươi thời gian một tháng, có thể chắc chắn thành lập được mạng lưới tình báo của chúng ta ở đảo Anh Hoa không?” Trần Nghiệp hỏi.
Tổ trưởng tổ bốn không hề nghĩ ngợi, mà trực tiếp gật đầu: “Chủ nhân Phàm Trần yên tâm, sau một tháng, Phàm Trần chắc chắn sẽ vang vọng khắp toàn bộ đảo Anh Hoa!”
Điểm mà Trần Nghiệp thích nhất, chính là những tổ trưởng Phàm Trần này có ý chí chiến đấu dâng trào và niềm tin không sợ hãi tất cả.
“Được ròi, ngươi ra tay đi… Đúng rồi, chúng ta không chỉ phải thành lập tổ chức tình báo của mình ở đảo anh Hoa, mà cũng phải làm như vậy ở võ lâm Tây Vực nữa.”
Trong kế hoạch của hắn, Phàm Trần sẽ bao phủ khắp toàn bộ thế gian, nơi nào tiếp xúc với ánh sáng thì nơi đó có sự tồn tại của cái tên Phàm Trần!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận