Toàn Cầu Luân Hồi Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện


Chương 755:Phá trận? Thủ đoạn bạo lực của Trần Nghiệp
Toàn bộ chuyện này đều có quá nhiều điểm nghi vấn, ít nhất thì theo quan điểm của Trần Nghiệp, Vạn Tam Thiên hoàn toàn không cần thiết phải tạo phản.

Hiện nay hắn ta đã ngồi vững vào cái ghế nhà giàu nhất thiên hạ này rồi, theo lý mà nói toàn bộ dã tâm của hắn ta hoàn toàn có thể có được thỏa mãn!
Thử hỏi dưới tình huống tiền tài có thể mua chuộc được thần linh đó, hắn ta muốn thứ gì mà không có được?
Lẽ nào Vạn Tam Thiên cũng muốn phạm vào tật xấu như những người khác hay sao? Khi sở hữu tài phú cực hạn, thì cũng muốn khao khát quyền lợi cực hạn hay sao?
Thế nhưng theo quan điểm của Trần Nghiệp, trừ phi muốn trợ giúp Thiết Đảm Thần Hầu, bằng không Vạn Tam Thiên hoàn toàn không có động cơ như vậy.

Bởi vì suy nghĩ của đám người hoàng triều hiện nay rất cố chấp, nếu như không phải con nối dòng của người trong hoàng thất cưỡng chế có được hoàng vị, vậy sẽ bị người trong thiên hạ nói trơ trẽn!
Vạn Tam Thiên danh không chính ngôn không thuận, không có khả năng tự mình làm hoàng đế, cho nên khả năng lớn nhất chính là giữ lại một con át chủ bài cho mình từ rất lâu về trước, sau đó đợi được giá tốt thì bán ra, đợi vị đại nhân vật nào đó tới đây ra giá.

Mà lúc này, Thiết Đảm Thần Hầu chưa chắc đã cấu kết với Vạn Tam Thiên.

Chỉ có điều, dựa theo phát triển của tình tiết, đây chỉ là chuyện sớm muộnmà thôi! 
"Nếu đã như vậy, tại sao Vạn Tam Thiên lại giấu bản đồ kho báu trong bát, sau đó để tin tức này lộ ra ngoài, hắn ta không biết di chuyển kho báu đi hay sao?" Trần Nghiệp hỏi ra nghi vấn lớn nhất.

Thế nhưng, Long ác nhân lại đáp một cách nghiêm túc: "Tiền bối, trong lúc vô tình chúng ta có được bí mật lớn này, đó chính là sau khi Vạm Tam Thiên chôn kho báu này xuống vào hồi đó, trải qua những biến đổi địa hình và rất nhiều nguy hiểm không lường trước được, đến bản thân hắn ta cũng không tìm được kho báu đó đâu, trừ phi có sự chỉ dẫn của bản đồ kho báu thì mới có thể!" 
"Ồ, vậy mà lại có chuyện như vậy sao?" Trần Nghiệp không biết nên khóc hay nên cười nữa. 
Kho báu mà bản thân Vạn Tam Thiên tự chôn xuống, đến chính hắn ta còn không tìm ra được? Nếu không có bản đồ kho báu, ngay cả hắn ta cũng không biết kho báu chôn ở nơi nào. 
"Nếu đã như vậy, vậy cái bát đó đang ở đâu?" Hai tay Trần Nghiệp mở ra, hỏi. 
Mục đích của một chuyến đi này cũng là vì tìm cái bát đó về, rồi trở về doanh cứu Thượng Quan Hải Đường.

Không có cái bát, thì toàn bộ đều là nói suông! 
"Cái bát không ở trong tay chúng ta, chúng ta cũng không có tư cách quản lý thứ đó!" Long ác nhân và Hổ ác nhân cười khổ một tiếng.
"Các ngươi thân là tam đại ác nhân, chúa tể của Ác Nhân cốc, ngay cả các ngươi còn không có tư cách, vậy ai có tư cách?" Trần Nghiệp lập tức hừ lạnh một tiếng, cảm thấy hai tên này đang qua loa lấy lệ với mình. 
Long ác nhân lập tức xua tay, đáp nới vẻ có chút vô tội: "Tiền bối, lời này quả thực hoàn toàn chính xác đấy, hiện giờ người trong thiên hạ đều cho rằng tam đại ác nhân chúng ta rất nở mày nở mặt, nhưng thực ra chúng ta cũng có nỗi khổ của mình..." 
Hắn ta nói một cách vô cùng đau khổ, chỉ chực muốn khóc, giọng điệu bi thương. 
"Trong này rốt cuộc có ẩn tình gì? Mau nói ra đi!" Trần Nghiệp rõ ràng đã hơi mất kiên nhẫn rồi.

Hai người này luôn thích quanh co, cố ý lảng tránh vấn đề. 
Long ác nhân tiếp tục đáp: “Hiện tại chúa tế chân chính của Ác Nhân cốc nấp ở phía sau, hai người này một người tên là Ma Diêm La, một người tên là Thiên Thủ Phật Đà!”

"Hóa ra là hai người này..." Trần Nghiệp gật đầu. 
Khi tới đây hắn cũng đã từng nghe Vạn Tam Thiên nhắc tới, mối đe dọa lớn nhất ở Ác Nhân cốc chính là hai người này.

Một người am hiểu trận pháp, một người sở trường ám khí, uy lực dưới sự liên thủ phối hợp lại của bọn họ khiến người cảm thấy vô cùng khó đối phó, ngay cả nhà giàu nhất trong thiên hạ cũng không có cách nào giải quyết được. 
"Nói như vậy, hiện tại hai người này đều đang ở trong Ác Nhân cốc sao?" Trần Nghiệp hỏi. 
Ác nhân cốc mà hắn chỉ cũng không phải là thôn trấn này, mà là chỉ sơn cốc ở gần đây, cách thôn trấn này ba dặm.

Bên trong sơn cốc đó mới là nơi ở chân chính của tam đại ác nhân. 
Long ác nhân liên tục gật đầu: "Đúng vậy, bọn họ chiếm nơi ở của chúng ta, hơn nữa còn bày rất nhiều trận pháp ở nơi đó nữa, bình thường chúng ta muốn tiến vào nhất định phải có được sự đồng ý của bọn họ mới được."
Sau đó, dưới sự dẫn dắt của hai đại ác nhân, Trần Nghiệp đi vào trong phạm vi trận pháp ở trong cốc đó, khi nhìn thấy trận pháp này, toàn bộ đều do hoa dày dặc đào tạo thành, không nhìn thấy điểm kết, trong lòng hắn lập tức chìm xuống, biết trận pháp này cực kỳ không dễ chọc!  
"Con người Vạn Tam Thiên này quả nhiên xảo quyệt đa đoan, tâm tư kín đáo!" Lúc này, hắn đối mặt với trận pháp phức tạp này, không khỏi cảm khái trong lòng.
Lúc đầu Vạn Tam thiên lừa mình, một cái bát mà hắn ta dùng khi xin cơm vào hồi còn trẻ đó đang ở trong tay của tam đại ác nhân, mà hắn ta đối với cát bát đó cũng có cảm tình sâu nặng, cho nên muốn kêu Trần Nghiệp giúp hắn ta đòi lại.

Nhưng lúc này Trần Nghiệp mới biết, hóa ra trong cái bát này lại giấu một bí mật lớn chấn động trời, mà mình trong lúc vô tình lại rơi vào trong sự hung ác này của Vạn Tam Thiên.

Hơn nữa hiện giờ, trong cái bát đó chứa bí mật về bản đồ kho báu, nhất định đã bị Ma Diêm La và Thiên Thủ Phật Đà đó biết được.

Chỉ có điều, tại sao hai người này vẫn luôn khổ sở thủ ở trong sơn cốc không bằng lòng rời đi, nguyên nhân là gì thì lại không có người nào biết được. 
Sau đó, Trần Nghiệp lại trực tiếp bước vào trong trận pháp hoa đào.
Hai đại ác nhân Long Hổ ở phía sau lập tức thay đổi sắc mặt, lộ ra vẻ lo lắng.
"Ngươi nói xem, liệu vị tiền bối này có bị trận pháp đánh chết không?" Long Ác Nhân hỏi với giọng nghi ngờ. 
Hổ ác nhân ở bên cạnh thì lại lắc đầu: "Không biết nữa, trận pháp này rất mạnh, nhưng vị tiền bối này cũng rất mạnh, rốt cuộc chẳng biết hươu về tay ai, chúng ta cứ tiếp tục xem đi!" 
Sau khi Trần Nghiệp tiến vào trong trận pháp hoa đào, hắn nhanh nhẹn cảm giác được mỗi một cây hoa đào ở  xung quanh đều đang xuất hiện sự thay đổi về vị trí, hình thành một mê cung rắc rối khó phân biệt.

Một khi bước vào trong, rất dễ dàng mất phương hướng! 
Vù vù vù... 
Những cây hoa đào đang từ từ di chuyển vị trí, di hình hóa ảnh, khiến người hoa mắt và bối rối. 
Trần Nghiệp hừ lạnh một tiếng, giơ một bàn tay đánh về phía xa!
Ầm ầm... 
Nội lực đáng sợ ngưng tụ ra chưởng kình có uy lực cực mạnh, mấy cây hoa đào đồng thời nổ tung! Sau đó, Trần Nghiệp trực tiếp xông về một phía đó.

Tốc độ của hắn rất nhanh, khi vừa đến gần chỗ khuyết mất cây hoa đào.


Những cây hoa đào này đã lập tức bay vút lên, một lần nữa bù vào chỗ khuyết thiếu đó.

Nhưng hai tay Trần Nghiệp không ngừng lật lên lật xuống, đánh ra hết chưởng này đến chưởng khác.

Uy lực đáng sợ tới tấp đánh nổ những cây hoa đào.

Chỗ khuyết không ngừng được bổ sung, sau đó lại lại bị phá vỡ, rồi lại bổ sung, rồi lại bị phá vỡ... 
Sau khi lặp lại hơn mười lần, trận pháp cuối cùng cũng không có cách duy trì quá trình vận chuyển được nữa, mà bị Trần Nghiệp dùng thủ đoạn bạo lực như vậy miễn cưỡng phá mở. 
Một màn này khiến hai đại ác nhân Long Hổ ở phía xa đều nhìn đến ngây người!
"Trời ơi, hóa ra có thể dùng thủ đoạn như vậy cưỡng ép phá mở trận pháp hoa đào sao, tại sao trước đây chúng ta lại không nghĩ ra cơ chứ?" Long ác nhân lắp bắp nói. 
Hổ ác nhân ở bên cạnh lập tức đảo trắng mắt nhìn hắn ta với vẻ tức giận: "Cho dù ngươi biết thì cũng có thể làm được gì? Lẽ nào ngươi sở hữu nội lực mạnh mẽ như vậy sao?" 
Lời này vừa nói ra, hai người Long Hổ lập tức nở nụ cười có hơi do dự. 
Không thể nghi ngờ gì, dùng loại cách thức bạo lực này quả thực có thể phá hoại trận pháp.

Nhưng đó là có một điều kiện tiên quyết, đó chính là người phá trận phải sở hữu nội lực có thể duy trì đòn tấn công cuồn cuộn không dứt mới được.
Mà trong nháy mắt Trần Nghiệp đột phá trận pháp hoa đào, trong một lầu trúc bên trong sơn cốc, một người đàn ông mặc đồ tím lập tức mở hai mắt ra....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận