Toàn Cầu Luân Hồi Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện


Chương 751:Mau chóng đi gọi người
Trần Nghiệp không nói gì, chỉ một lần nữa rót một chén rượu cho mình.

Mà Lang Tiên Phong trước đó nhìn thấy hành động rót rượu của hắn, lập tức sợ đến mức lùi về sau vài bước.

Một đám tay sai ở bên cạnh cũng biết sự lợi hại từ công phu nước rượu của Trần Nghiệp, sợ đến mức sắc mặt trắng bệch!
"Long đại quan nhân cẩn thận một chút!" Một người không nhịn được mà mở miệng nói.
Mà Long đại quan nhân này đương nhiên cũng biết, loại nhân vật giống như vậy tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài, trong lòng lại thầm đề phòng.
Trần Nghiệp không đáp mà hỏi ngược lại: "Ngươi chính là Long ác nhân?"
Nghe được lời này, tất cả mọi người ở xung quanh đều hít ngược một ngụm khí lạnh.

Ngay cả sắc mặt của Lang Tiên Phong đó cũng trở nên tái nhợt, hoàn toàn không ngờ được Trần Nghiệp lại dám trực tiếp nói ra hai chữ ác nhân này.
Phải biết rằng tuy rằng danh tiếng của ba người Long Hổ Báo này trong thiên hạ rất xấu, mọi người đều gọi bọn họ là tam đại ác nhân.

Nhưng trên thực tế, ba người này kiêng kỵ nhất chính là người khác gọi bọn họ là ác nhân.

Bọn họ thích người khác gọi bọn họ là đại quan nhân, cho nên toàn bộ người trong khắp Ác Nhân cốc đều gọi bọn họ là Long đại quan nhân, Hổ đại quan nhân và Báo đại quan nhân.


Nhưng bất cứ người nào dám nói bọn họ là ác nhân, người đó chắc chắn sẽ chết không có đất chôn thây.

Trong nháy mắt, ánh mắt của Long đại ác nhân lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Trần Nghiệp giống như nhìn vào một người chết.
"Cho dù ngươi là ai, ngay khi ngươi nói ra câu nói vừa rồi đó, ngươi đã là một cỗ thi thể rồi!" Long ác nhân chậm rãi mở miệng, nhưng Trần Nghiệp lại cười!
"To mồm thật, trên thế giới này ai cũng nói được, nhưng có thể thực hiện được lời mà mình đã nói thì lại có được mấy người?"
Sau đó ánh mắt của hắn nhìn thẳng vào Long đại ác nhân, trong ánh mắt tản một tia sát khí đáng sợ.

Trong nháy mắt nhìn thấy ánh mắt đáng sợ đó, tất cả mọi người đều không nhịn được mà run rẩy trong lòng.
"Cái gì? Sao có thể như vậy? Người này rốt cuộc đã tu luyện võ công gì?"
Lần này, cả người Long ác nhân từ trên xuống dưới tản ra một cảm giác lạnh lẽo theo bản năng, hắn ta thậm chí còn có một loại kích động muốn co giò lên chạy mất.

Nhưng Long đại ác nhân biết rất rõ, thân là một trong tam đại chủ nhân của Ác Nhân cốc, nếu như ở dưới tình cảnh này bị nhiều đôi mắt nhìn thấy như vậy trực tiếp không chiến mà chạy, vậy ngày sau hắn ta cũng đừng tiếp tục lăn lộn ở Ác Nhân cốc được nữa!
Long ác nhân trực tiếp vung tay: "Lên cho ta!"
Vì thế, hắn ta lập tức lớn tiếng gào to với những người mà hắn ta đã dẫn tới, cùng xông về phía Trần Nghiệp.

Từ động tác ra tay và bước chân của những người này, hắn có thể phán đoán chuẩn xác, những người này quả thực đã từng luyện võ.

Nhưng thực lực có khả năng chỉ là cao thủ tam lưu mà thôi!

Sau đó, Trần Nghiệp bưng chén rượu, nhẹ nhàng hất về phía trước.

Khi những giọt rượu văng ra không trung, một hình ảnh vô cùng quỷ dị đã xuất hiện, chỉ nhìn thấy những giọt rượu này đều tách ra biến thành những hạt mưa, sau đó tiếp tục bay về phía những người này.
Bốp bốp bốp!
Một giọt nước có thể phát huy được uy lực lớn bao nhiêu?
Lúc này, Trần Nghiệp lại dùng nước rượu làm vũ khí, một giọt rượu đánh bay một tên tay sai.

Trong nháy mắt, hơn mười tên tay sai đều bị đánh bay ngược ra sau, cảnh tượng tráng lệ khác thường và lạ kỳ!
"Không! Sao có thể thế được?" Long ác nhân giật mình, nhìn sự thật trước mặt với vẻ khó có thể tưởng tượng ra được.

Chỉ là một chén rượu mà thôi, đã dễ dàng đánh bay hơn mười người rồi, lẽ nào những người mà mình bồi dưỡng dưới tay đều là hơn mười hình nhân giấy thôi chắc?
Giờ này khắc này, trong lòng Long đại ác nhân vô cùng hỗn loạn.

Hắn ta đột nhiên để ý đến Trần Nghiệp đang ngồi ở bên cạnh bàn rượu bất động.

Người này dường như thậm chí còn không nhìn mình lấy một cái thì phải?
Vì thế, lúc này, Long đại ác nhân cũng không còn để ý rất nhiều nữa, mà trực tiếp quay người chuẩn bị lặng lẽ chuồn đi.


Nhưng lúc này, giọng nói của Trần Nghiệp lại vang lên từ phía sau: "Nếu ngươi dám rời đi như vậy, vậy khi ngươi còn chưa bước ra khỏi Túy Hương Cư, ta đảm bảo đầu của ngươi sẽ rơi xuống đất!"
Tuy rằng giọng nói của Trần Nghiệp rất nhẹ, nhưng trong giọng nói của hắn lại tràn ngập uy nghiêm, không cho phép kháng cự.

Long đại ác nhân cười khổ một tiếng, chỉ đành ngoan ngoãn bước trở về.
"Tiền bối, tại hạ biết sai rồi, xin tiền bối giơ cao đánh khẽ."
Long ác nhân cũng là một người thông minh, biết người sở hữu loại thủ đoạn này, võ công cao cường, hoàn toàn không phải là sự tồn tại mà mình có thể đối đầu được.

Cho nên kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, hắn ta lập tức bắt đầu chịu thua, muốn bảo vệ một cái mạng của mình.
"Ta tới đây không phải kêu ngươi xin lỗi, mà là mời ngươi tới nghe đàn." Trần Nghiệp chạm rãi nói.
"Ồ, mời ta nghe đàn sao?" Lần này, Long đại ác nhân hoàn toàn không ngờ được vậy mà Trần Nghiệp lại nói như vậy.
Nhưng sau đó hắn ta nghĩ đến, sở dĩ hôm nay mình rơi vào loại tình cảnh xấu hổ này, cũng là vì thằng đồ đệ khốn nạn Lang Tiên Phong đó ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, tranh giành Hồng Hạnh cô nương với người khác.

Ai biết vậy mà lại gặp phải một tên sát tinh như vậy chứ?
Lúc này, hắn ta cảm thấy người giống như Hồng Hạnh cô nương, thật đúng là hồng nhan họa thủy mà!
"Được thôi, nghe đàn thì nghe đàn vậy!" Long đại ác nhân vô cùng bất đắc dĩ, còn có thể làm thế nào được đây? Chỉ có thể ngoan ngoãn kéo một cái ghế tới bên cạnh, ngồi nửa mông.
Mà một đám tay sai ở phía sau hắn ta đều vô cùng do dự, sau khi bò dậy cũng không biết rốt cuộc nên ở lại hay là nên chạy trốn.
Nhưng giọng nói của Trần Nghiệp lại vang lên: "Lão đại của các ngươi cũng bị ta giữ lại nơi này rồi, còn không mau đi gọi người tới cứu hắn ta đi?"
Nghe được lời này của hắn, những tay sai này lập tức tỉnh táo lại, giống như nhận được mệnh lệnh từ thánh chỉ, tất cả đều xoay người chạy ra khỏi Túy Hương Cư!
Mà Long ác nhân ngồi ở trong góc, lại hoàn toàn choáng váng đầu óc.


"Người này muốn làm gì đây, sao lại khống chế ta ở nơi này, rồi kêu người tới cứu ta?"
Hắn ta hoàn toàn không hiểu được rốt cuộc Trần Nghiệp muốn làm chuyện gì nữa.

Nhưng tình hình trước mắt so ra ai mạnh hơn, hắn ta quyết định tự mình an ủi mình một phen, vẫn nên ngoan ngoãn ở lại nơi này nghe Hồng Hạnh cô nương đàn đi!
Hồng Hạnh cô nương liên tiếp gặp phải loại chuyện này, tâm trạng đã hoàn toàn rối loạn, nhưng dưới một hồi trấn an của Trần Nghiệp, lại từ từ hồi phục trạng thái, tiếp tục bắt đầu gảy đàn.

Tiếng đàn du dương, giai điệu nhẹ nhàng, mỗi một nốt nhạc đều bay vào trong lỗ tai của tất cả mọi người.

Nghe Hồng Hạnh cô nương gảy đàn là một loại hưởng thụ tuyệt vời, về điểm này Trần Nghiệp rất tin tưởng không nghi ngờ, ngay cả hắn bình thường cũng không thích nghe đàn cho lắm, nhưng lúc này không khỏi hai mắt híp lại, hưởng thụ cẩn thận tiếng đàn đẹp đẽ này...
Thế nhưng sau thời gian một nén nhang, Túy Hương Cư lại truyền tới một trận âm thanh ồn ào náo động.
"Không ổn, Hồ đại quan nhân tới rồi, công tử, ngươi còn không mau đi đi?" Bà chủ đi trước một bước vào trong phòng, muốn khuyên Trần Nghiệp rời đi.
Sau khi nghe thấy mấy chữ Hổ đại quan nhân tới, trong mắt của Long ác nhân ở bên cạnh lập tức lộ ra vui mừng! Hóa ra trong tam đại ác nhân Long Hổ Báo, tuy rằng tên tuổi xếp trên, Long ở trước Hổ, nhưng trên thực tế, ba người dựa theo thực lực để xếp, Long ác nhân là yếu nhất, Hổ ác nhân xếp sau, còn Báo ác nhân thì lại mạnh nhất.

Đây cũng là một hiện tượng vô cùng kỳ lạ, mà chỉ có người trong Ác Nhân cốc mới biết được.
Hổ ác nhân uy vũ hùng dũng, phía sau còn dẫn theo một đám người, người nào cũng là cao thủ nhị lưu.

Ánh mắt của hắn ta lạnh lùng, cả người tản ra sát khí.

"Tên đó đang ở đâu?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận