Toàn Cầu Luân Hồi Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện


Chương 739:Hỏa Diễm Đao và Kim Cương Bất Hoại Thần Công
Cho dù thế nào thì Ô Hoàn cũng không ngờ được, thân thủ ẩn nấp và khả năng che giấu mà hắn ta tự cho rằng rất mạnh mẽ của mình, lại bị Trần Nghiệp phát hiện ra.

Hơn nữa xem ra, người này hình như chính là mật thám Hộ Long ban ngày đó thì phải? 
"Quả nhiên mật thám của Hộ Long sơn trang không giống bình thường!" 
Ô Hoàn nói với nụ cười lạnh, nhưng hắn ta cũng không thừa nhận thân phận sứ giả của nước Xuất Vân của mình, bởi vì lúc này, hắn ta đã hóa trang thành bộ dáng của một người khác, ngay cả giọng nói cũng đã thay đổi.

Ô Hoàn cũng tự tin, trên thế giới này không có bất cứ người nào có thể không nhận ra được gương mặt vốn có của hắn ta.

Cho nên cho dù Trần Nghiệp biết đây là Ô Hoàn, nhưng chỉ cần bản hân Ô Hoàn không thừa nhận, vậy sẽ chẳng có một ai có cách nào bắt được hắn ta. 
Đây cũng thuộc về một loại mặt dày mày dạn, sau khi bị người khác bóc trần, thường thì người ta đều sẽ sảng khoái thừa nhận ngay tại trận, thế nhưng Ô Hoàn hoàn toàn không có khí phách của những nhân sĩ võ lâm Trung Nguyên đó, cho nên trong mắt hắn ta chỉ có lợi ích và âm mưu quỷ kế! 
"Chết đi!" Ô Hoàn đột nhiên làm loạn! 
Trong màn đêm, bàn tay của hắn ta giống như lưỡi dao vô cùng sắc bén, hơn nữa trong lòng bàn tay còn phun ra một ngọn lửa.

Ngọn lửa này cũng giống như một thanh trường đao, trong nháy mắt đã bao phủ mấy chục mét, hướng tới thẳng trước mặt Trần Nghiệp.

Lần này tốc độ quá nhanh, hơn nữa thanh thế còn vô cùng dọa người, khiến Trần Nghiệp cũng cả kinh.

"Lẽ nào đây chính là Hỏa Diễm Đao trong lời đồn, khí đao hỏa diễm được hình thành từ việc thúc giục nội lực đến nhiệt độ cao nhất, quả nhiên là lợi hại!" 
Trần Nghiệp tùy ý bình luận, cả người giống như một con đại bàng giang cánh, bay vút lên không trung, tránh đòn tấn công của Hỏa Diễm Đao. 
Phừng! 
Hỏa Diễm Đao trực tiếp bổ một đường lên mái hiên trên đỉnh cung điện hoàng cung, chia nó thành hai nửa! Ngọn lửa lớn hừng hực lập tức bùng cháy, trông có vẻ vô cùng bắt mắt bên dưới màn đêm.
"Người đâu mau tới, có thích khách..." 
Giờ này khắc này, động tĩnh đánh nhau ở nơi này, đã lập tức kinh động đến thủ vệ trong hoàng cung.

Từng nhóm thị vệ đều chạy ra khỏi cung diện, hướng về phía bên này.

Ngay khi bọn họ phát hiện ra trên nóc cung điện hoàng cung có cường giả tuyệt thế đang đánh nhau, tất cả đều giật nảy mình! 
"Mau thông báo cho đội tiễn hắc y tới hộ giá!" 
Lúc này, hoàng đế đang ở trong cung cũng bị kinh động, các cao thủ trong nội cung đều nhao nhao chạy tới hộ giá.

Bọn họ không biết người tới nơi này vào tối hôm nay rốt cuộc là ai, nhưng biết đối phương có thể tiến vào trong cung, rõ ràng là thân thủ không thể coi thường! 
Trong đám người, có một lão thái giám nhíu chặt đôi mày trắng như tuyết, bước chân ổn định, mặc một bộ áo mãng bào, sắc mặt u ám đến cực điểm.

Người này chính là Hán công Tào Chính Thuần của Đông Hán. 

"Xin hoàng thượng thứ tội, lão nô nhất định sẽ bắt tên trộm này lại ngay lập tức!"
Lúc này, sắc mặt của hoàng đế vô cùng khó coi.

Hắn ta vốn đang ngâm mình, nhưng lại gặp phải chuyện này, khiến cho tâm trạng ngâm mình của hắn ta đều mất sạch. 
"Mau tranh thủ thời gian cho trẫm, trẫm muốn người sống!" 
"Vâng thưa bệ hạ." 
Tào Chính Thuần xoay người, dẫn theo đội tiễn hắc y, trưởng quan và đội thành viên tinh nhuệ Đông Hán xông ra ngoài. 
"Bao vây tòa cung điện này cho ta!" 
Dưới sự chỉ huy của Tào Chính Thuần, đội tiễn hắc y bao vây ba vòng trong ba vòng ngoài, bọc vây toàn bộ cung điện, những mũi tên dày đặc nhắm thẳng vào hai người Trần Nghiệp và Ô Hoàn trong màn đêm.

Mũi tên này vô cùng sắc bén, hơn nữa lực đạo còn cực lớn, một khi bị bắn trúng tên này, không chết ngay tại trận thì cũng bị thương.

Hơn nữa toàn bộ thành viên của đội tiễn hắc y có số lượng hơn năm trăm người, một khi tất cả cùng bắt tên, sẽ giống như một cơn mưa to gió dữ, bình thường không có người nào có thể tránh thoát được. 
Đội tiễn hắc y đã từng làm một thử nghiệm, cho dù là cao thủ nhất lưu bình thường, cũng khó có thể chịu được một đợt tấn công.

Chỉ có cường giả tiên thiên mới có thể bất chấp một nhánh đội tiễn hắc y này! 

"Bắn cho ta!" Ánh mắt của Tào Chính Thuần lạnh lùng, trực tiếp ra lệnh. 
Vù vù...
Thần tiễn của đội tiễn hắc y cùng bắn vào trong màn đêm.
"Không được, mau dừng tay!" 
Lúc này, mật thám số một chữ Địa của Hộ Long sơn trang, Quy Hải Nhất Đao, và mật thám số một chữ Huyền, Thượng Quan Hải Đường chạy tới. 
Quy Hải Nhất Đao muốn ngăn cản hành động của Tào Chính Thuần, nhưng hắn ta lại lập tức lạnh lùng đáp: "Quy Hải đại hiệp, ngươi làm vậy là có ý gì? Lẽ nào ngươi là đồng bọn của tên gian tặc này sao?" 
Quy Hải Nhất Đao cười lạnh một tiếng, sau đó nói: "Tào Chính Thuần, ngươi bớt ngậm máu phun người đi, ta chỉ đang nói cho ngươi biết nơi này có người của Hộ Long sơn trang, nếu ngươi ngộ thương hắn, có gánh nổi trách nhiệm không?" 
"Ha ha, hóa ra người của Hộ Long sơn trang là thích khách sao, hôm nay thật đúng là được mở mang tầm mắt." 
Tào Chính Thuần lập tức không khoan nhượng, nhưng hắn ta cũng không hạ lệnh cho đội tiễn hắc y dừng tay, mà lại kêu bọn họ tiếp tục bắt đầu đợt tấn công thứ hai. 
Ở phía trước, cả người Ô Hoàn từ trên xuống dưới được bao phủ bởi một tầng lửa, khi những mũi tên màu đen đó đụng vào ngọn lửa đều nhanh chóng bùng cháy, hoàn toàn không khiến hắn ta bị thương. 
'Vậy mà chân khí hộ thể lại đạt đến mức độ này rồi sao?"
Trần Nghiệp càng lúc càng ngạc nhiên, không ngờ thực lực của Ô Hoàn dường như còn mạnh hơn cả Vô Ngân công tử một chút? 
"Quả không hổ là quốc sư của một nước, cho dù là một nơi nhỏ bé như nước Xuất Vân, thì danh tiếng của quốc sư cũng không thể coi thường được!" 
Trần Nghiệp gật đầu, sau đó cả người từ trên xuống dưới lập tức hóa thành kim nhân! Nhưng một màn này, lại khiến những người khác khó có thể nhìn ra được, nguyên nhân có hai...
Thứ nhất, Trần Nghiệp mặc đồ trên người, cho dù bên ngoài biến thành kim nhân, thì cũng chỉ có gương mặt có thể dòm ngó được một chút.

Nhưng hắn lại bảo vệ rất tốt, không để những người khác có thể nhìn ra được sự thay đổi trên cơ thể của mình. 
Nguyên nhân thứ hai lại là vì lúc này là đêm khuya, trăng sáng sao thưa, không có mấy người có thể chú ý đến sự thay đổi của hắn.

Chỉ có loại cao thủ tuyệt đỉnh như Tào Chính Thuần này mới đột nhiên phát hiện ra, vậy mà cả người Trần Nghiệp từ trên xuống dưới lại biến thành một tầng ánh sáng màu ám kim. 

"Đây là võ công gì vậy?" Đôi mắt của Tào Chính Thuần co rút dữ dội, nhìn chằm chằm vào Trần Nghiệp lúc này đang đánh nhau với Ô Hoàn trên mái hiên. 
Keng keng keng... 
Hỏa Diễm Đao của Ô Hoàn bổ mạnh lên người Trần Nghiệp, nhưng sau khi Hỏa Diễm Đao bổ trúng, lại phát ra tiếng kim loại va chạm. 
"Cái gì? Không thể nào!" 
Ô Hoàn ngạc nhien, không ngờ ngay cả Hỏa Diễm Đao cũng không có cách nào phá hỏng được hàng phòng thủ bên ngoài của Trần Nghiệp. 
Sau một đao, đối phương vẫn đứng bất động, thế này thì còn đánh kiểu gì? 
Da đầu của Ô Hoàn lập tức tê rần, hắn ta chưa bao giờ từng nhìn thấy võ công nào kỳ quái như vậy! 
Hắn ta nhanh chóng phi người tới, vỗ một quyền thật mạnh vào ngực của Trần Nghiệp!
Lần này, Ô Hoàn không nhịn được mà hít ngược một ngụm khí lạnh, vội lùi lại vài bước, ra sức vẩy bàn tay của mình. 
Không sai, một quyền vừa rồi hắn ta dùng sức quá mạnh, khiến cho tay của mình đều đau nhức! 
"Tiểu tử, võ công này của ngươi là gì?" Ô Hoàn nghiến răng nghiến lợi, dữ tợn hỏi.
Trần Nghiệp cười đáp: "Đây chính là tuyệt thế thần công của Trung Nguyên ta, loại tiểu quốc biên thùy các ngươi tuyệt đối không có cách nào hiểu được đâu."
Vừa dứt lời, hắn giống như một chiếc lá cây trực tiếp phi người tới, hai nắm đấm đều xuất hiện. 
Keng! 
Ô Hoàn biết lợi hại, nên không dám đón đỡ, chỉ có thể quơ Hỏa Diễm Đao quyết đấu với hắn ở khoảng cách gần.

Thế nhưng lần này, tóc độ phản ứng của Trần Nghiệp rất nhanh, hắn lập tức duỗi một bàn tay tới bên cạnh Ô Hoàn với một góc độ quanh co và quỷ dị, khoát lên bả vai hắn ta. 
"Hấp Tinh Đại Pháp!" Ánh mắt của hắn lập tức lóe lên như điện..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận