Toàn Cầu Luân Hồi Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện


Chương 730:Mạo danh thay thế, tham gia đại hội Ngũ Độc!
Sau khi bước vào trong hang núi tối đen này, Trần Nghiệp dựa vào manh mối trong trí nhớ của mình và đi vào bên trong.
Đột nhiên hắn rẽ vào một lối ngoặt ở phía trước, có thể nhìn ra được có một ông già đang ngồi bếp bằng phía trên một bệ đá băng tuyết to lớn!
Máu thịt của ông già đó đều hoàn chỉnh, hơn nữa vẻ mặt cũng vô cùng bình tĩnh, thậm chí khóe miệng còn có một chút...!ý cười châm biếm như có như không!
Nhìn thấy người này, Trần Nghiệp lập tức biết được đây chính là Thiên Trì quái hiệp trong truyền thuyết.
Mà nhìn thấy Thiên Trì quái hiệp rồi, hắn đương nhiên cũng biết rõ, mình cách hai môn thần công trong lời đồn càng ngày càng gần.
Hắn đi tới trước mặt Thiên Trì quái hiệp, quả nhiên nhìn thấy trước đầu gối của hắn ta bày hai quyển bí tịch.

Một quyển phía trên viết Kim Cương Bất Hoại thần công, một quyển phía trên viết Hấp Tinh Đại Pháp!
“Có thể đồng thời sáng tạo ra hai môn thần công với hai hướng đi hoàn toàn khác nhau, cũng xem là một kỳ tài võ học!” Trần Nghiệp lặng lẽ suy nghĩ.
Sau đó hắn cẩn thận nhặt một viên đá lên, nhẹ nhàng gõ ba cái lên phía trước người Thiên Trì quái hiệp.
Lúc này, cơ quan thủ đoạn mà Thiên Trì quái hiệp đã bày ra trước khi chết lập tức mất hiệu quả!
Nếu là người không biết những chiêu này, tùy tiện lấy bí tịch đi, rất có khả năng sẽ bị cơ quan mũi tên trong bóng tối bắn chết.

Hoặc chỉ có người thành tâm thì linh, quỳ dập đầu trước mặt Thiên Trì quái hiệp, mới có khả năng hóa giải nguy cơ.
Nhưng nếu Trần Nghiệp đã không muốn bị những cơ quan này hại chết, cũng không bằng lòng dập đầu trước Thiên Trì quái hiệp, vậy cho nên mới chọn dùng cách thức như vậy để lấy được hai bản bí tịch thần công.
Sau khi cầm được hai quyển bí tịch trong tay, Trần Nghiệp cũng không lập tức học chúng ngay, mà chọn rời khỏi hang động.
Ngay khi hắn vừa rời khỏi hang động, đã có mấy bóng người tối đen lặng yên tiến vào, dường như đang đi tới trước mặt của Thiên Trì quái hiệp theo một tuyến đường cố định…
“Ôi! Không ổn! Thần Hầu dặn chúng ta là lúc trước bọn họ đã đặt bí tịch ở nơi này cơ mà, nếu có người dám ngang nhiên cầm đi, nhất định sẽ bị cơ quan ám khí giết chết, nhưng tại sao lúc này lại không thấy đâu?” Một người trong số đó nói với vẻ nghi ngờ.
Một người khác gật đầu cũng tỏ vẻ có hơi khó tin.
“Thần Hầu nói năm đó hai người là hắn ta và Cổ Tam Thông vì truyền lại cơ duyên, không để cho truyền thừa của Thiên Trì quái hiệp đứt hẳn, cho nên mới giữ lại loại thủ đoạn đó, nhưng bây giờ nó thật sự đã bị người ngoài lấy đi rồi, lần này hỏng bét rồi!”
Trần Nghiệp không nghe thấy cuộc đối thoại của mấy người này.
Hắn chỉ có một loại trực giác mơ hồ, hình như sau khi có được hai môn thần công này sẽ kích hoạt một loại cơ quan nào đó, tiếp sau đó nhất định sẽ có người thử tìm đến hắn!
Sau khi rời khỏi hang động, hắn đi thẳng tới đỉnh núi tuyết, lúc này hắn nhìn thấy xa xa, căn nhà tranh ở gần thiên trì, lại một lần nữa hiện ra trước mắt.
Bão tuyết đã dần dần tan đi, bông tuyết lại trở nên rải rác và bay chậm rãi…
Một đám người ở Hắc Phong trại vô cùng bất đắc dĩ, chậm rãi đi dọc theo sườn núi lên đỉnh núi.
“Ế, Trần huynh đệ, sao ngươi lại ở đây?”

Sau khi mấy vị đương gia nhìn thấy hắn, lập tức có hơi ngạc nhiên.
Trần Nghiệp đáp: “Vừa rồi ta phát hiện ra bão tuyết đã che phủ ngôi nhà tranh, biết các ngươi chắc chắn sẽ trở về không công, cho nên mới đứng ở nơi này đợi các ngươi trước.”
Vừa dứt lời, trên gương mặt của mấy vị đương gia đều có chút hổ thẹn.
“Ôi, Trần huynh đệ, ngươi có điều chưa biết, chúng ta đã tới nơi này rất nhiều lần rồi, nhưng mỗi một lần đều sẽ có kết cục như vậy, bỏ đi bỏ đi…”
Nhìn thấy sự tuyệt vọng hoàn toàn trong lòng mấy người này, bọn họ đã dự định từ bỏ ngôi nhà tranh đó, cũng không còn muốn đi thăm dò bí mật của ngôi nhà tranh nữa.
Nhưng chỉ có Trần Nghiệp mới biết rõ trong lòng, ngôi nhà tranh này hoàn toàn không tồn tại.
Thử hỏi một sự vật không tồn tại, thì các ngươi có thể nắm được bí mật của nó kiểu gì?
Sau đó, Trần Nghiệp đi theo mấy vị đương gia, trở về Hắc Phong trại.
Ngay khi trại chủ Hắc Phong trại biết được một đám người lại trở về không công, hắn ta không khỏi có hơi thất vọng…
“Ôi, đáng tiếc ghê, nếu ta có thể biết được bí mật trong ngôi nhà tranh đó, có lẽ có thể nhận được một loại cơ duyên nào đó, từ đó hoàn toàn mở rộng Hắc Phong trại ta!”
Trại chủ Hắc Phong trại ngửa đầu lên trời thở dài, trong đôi mắt hổ vậy mà lại có chút ẩm ướt.
“Không biết trại chủ bị việc gì làm phiền?” Trần Nghiệp hỏi với vẻ nghi ngờ.
Trong giọng nói của trại chủ Hắc Phong trại có hơi nghẹn ngào: “Trần huynh đệ, ngươi có điều không biết! Ngũ Độc tiếng xấu đồn xa đã gửi thiếp mời, mời các hảo hán giang hồ tới nếm thử cháo vạn độc thần, nếu ai dám không đi, Ngũ Độc sẽ đích thân tới cửa hỏi thăm!”

“Cái gì? Ngũ Độc lại dám làm ra chuyện như vậy sao?” Trần Nghiệp có hơi ngạc nhiên.
Hắn đương nhiên biết Ngũ Độc, trong bối cảnh này, chính là năm sát thủ giang hồ tiếng xấu đồn xa.
Điểm mạnh nhất ở năm người này nằm ở chỗ, mỗi một người bọn họ từ nhỏ đều nuôi dưỡng một loại độc vật làm thú cưng.Về phần bản thân bọn họ, cả người từ trên xuống dưới đều phủ đầy độc tố như vậy, trở thành nửa người nửa quỷ, sống giống như một quái vật vậy.
“Trại chủ, ta nhớ hình như Ngũ Độc này nghe lệnh Tào Chính Thuần ở Đông Am đúng không?” Trần Nghiệp hỏi.
 
 
Trại chủ hắc Phong trại gật đầu, nói với vẻ mặt có hơi lo lắng: “Đúng vậy, hành động này của Tào công công cũng chẳng qua chỉ là muốn khiến toàn bộ đám lục lâm hảo hán chúng ta quy thuận hắn ta, sau đó nghĩ cách liều một phen ngươi sống ta chết với Hộ Long sơn trang mà thôi!”
Nghe thấy lời này của hắn ta, Trần Nghiệp lập tức nhận ra tình tiết hiện nay đã đến thời điểm Tào Chính Thuần sắp đại chiến với Thiết Đảm Thần Hầu.
Mà vào thời khắc mấu chốt này, suy nghĩ của Tào Chính Thuần rất đơn giản, đó chính là chiêu binh mãi mã.

Thống nhất lục lâm hảo hán, tiếp tục đấu vật tay bên ngoài triều đình và dân gian.
Cho nên Tào Chính Thuần mới sai khiến Ngũ Độc phát thiếp mời, khiến người của các đại bang hội đi nếm thử cháo Vạn Độc Thần.

Trên thực tế chính là muốn khiến bọn họ tự động dâng đến cửa để chấp nhận sự khống chế!
“Trần huynh đệ, cháo Vạn Độc Thần đó ta cũng đã từng nghe nói qua, chỉ cần sau khi uống một ngụm, cứ mỗi một khoảng thời gian sẽ phát tác, từ nay về sau biến thành con rối.”

Nói đến đây, cả người trại chủ Hắc Phong trại vô cùng uể oải.
Hắn ta có thể dự đoán trước được, không bao lâu sau mình cũng sẽ bị ép đến đó thử cháo Vạn Độc Thần, đến khi đó trại chủ Hắc Phong trại bị khống chế, chỉ có thể nghe lệnh của người!
Mà lúc này, Trần Nghiệp lại đột nhiên nghĩ ra một biện pháp, nói: “Trại chủ, nếu đã như vậy, vậy sao ngươi không để ta thay ngươi đi nếm thử cháo Vạn Độc Thần đó?”
“Ngươi thay ta?”
Sau khi Trần Nghiệp nói xong, trại chủ Hắc Phong trại lập tức cả kinh, sau đó trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.

Mà vẻ mặt mừng rỡ này, cuối cùng lại dần dần mang theo một tia lo lắng…
“Trần huynh đệ, nếu ngươi thay ta đi, Ngũ Độc chắc chắn sẽ phát hiện ra ngươi không phải là trại chủ của Hắc Phong trại, tương lai chỉ sợ Hắc Phong trại ta cũng sẽ gặp phiền phức!”
Trần Nghiệp lập tức cười lạnh một tiếng: “Nếu đã như vậy, vậy sao trại chủ không thay tên đổi họ Hắc Phong trại thành của ta đi?”
“Cái gì? Ngươi làm trại chủ? Chuyện này…” Trại chủ Hắc Phong trại hoàn toàn ngu người.
Trần Nghiệp đáp: “Ta cũng không có bất cứ hứng thú gì với cái chức trại chủ Hắc Phong trại này, chỉ là muốn mượn danh hiệu này để tham gia đại hội Ngũ Độc mà thôi, sau này có thể trả lại cho ngươi bất cứ lúc nào.”
Trại chủ Hắc Phong trại cũng biết ý của hắn, hắn ta nói với vẻ có hơi cảm động: “Trần huynh đệ, cảm ơn ngươi, nếu ngươi có thể giúp ta qua một cửa ải khó khăn, tương lai Hắc Phong trại nhất định sẽ từ từ báo đáp ân tình của nguơi!”
Trần Nghiệp đi về phía xa.
“Vậy thì dễ nói thôi, bắt đầu từ hôm nay ta chính là trại chủ của Hắc Phong trại…”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận