Toàn Cầu Luân Hồi Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện


Chương 712:Đại lão dẫn đường
Cho dù Trần Nghiệp có an ủi thế nào, nhưng bờ vai gầy yếu của Triệu Tử Thu vẫn không ngừng run rẩy như cũ…
Nhưng rất dễ nhận thấy, tận sâu trong nội tâm của cô ta, bởi vì bị Quỷ ký sinh mà mang đến đau đớn cực lớn, không có cách nào triệt tiêu ngay lập tức đươc.
“Trần Nghiệp, khi đó ta cho rằng mình đã bị nhốt trong trường học, cả đời không thể nào thoát ra được, ta thật sự rất cô đơn, rất tuyệt vọng, ta muốn chết…”
Triệu Tử Thu không ngừng nói hết những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày này.

Nhưng trong lòng Trần Nghiệp lại dần dần trầm xuống… Hóa ra con Quỷ vừa rồi đó lại sở hửu thủ đoạn đáng sợ như vậy sao? 
Dường như nó có thể khiến toàn bộ thế giới bên cạnh Triệu Tử Thu, hóa thành một màn mà nó muốn cho cô ta nhìn thấy.
“Đều đã qua cả rồi, không sao rồi!”
Trần Nghiệp chỉ có thể an ủi Triệu Tử Thu như vậy, không ngừng vỗ nhẹ lên cơ thể của cô ta.
Triệu Tử Thu đột nhiên ngồi thẳng dậy, nhìn chằm chằm vào đôi mắt cách mình thật gần của Trần Nghiệp.

Giờ khắc này, cô ta chưa bao giờ từng phát hiện ra Trần Nghiệp lại đẹp trai đến thế.

Trong đôi mắt sâu thẳm đó, lộ ra tia sáng thận trọng và cơ trí, hấp dẫn người ta như vậy!
“Trần Nghiệp, ngươi thật đẹp trai…” Triệu Tử Thu không nhịn được mà nói.
Trần Nghiệp lập tức có hơi cạn lời, duỗi một ngón tay ra búng nhẹ lên chóp mũi của cô ta.

“Xem ra cô nhóc nhà ngươi đã không sao nữa rồi, nếu đã như vậy thì ta đi đây.”
“Ế, đừng đi mà, ta rất khó chịu, vừa rồi mới bị Quỷ tính kế xong, sao ngươi có thể rời đi như vậy được chứ?”
Mà Trần Nghiệp thì lại càng chắc chắn hơn, nếu cô gái này có thể nói ra được lời như vậy, vậy rất dễ nhận thấy cô ta đã dần dần bước ra khỏi bóng ma đó rồi.
“Bỏ đi, đợi khi nào Quỷ lại tới, thì ta lại tới tìm ngươi sau.”
Trần Nghiệp ném lại một câu, khiến Triệu Tử Thu khá là cạn lời.
“Hừ, ngươi muốn đi là đi được mất hút chắc?”
Triệu Tử Thu đột nhiên quơ nắm tay nhỏ, nói vào bóng lưng của Trần Nghiệp, sau đó dường như nghĩ đến gì đó, mà phụt một tiếng, ôm miệng tự cười một mình.
Ngày hôm nay, Trần Nghiệp vốn định đi đánh điện tử ở quán cà phê internet, đột nhiên lại nhận được cuộc gọi của chị Lý.

Giọng nói của chị Lý trong diện thoại, rõ ràng có hơi lảng tránh vấn đề chính.
“Cái đó… ngài Trần, ngươi có bận gì không? Nếu không có, có thể tới trường học một chuyến được không?”
Giọng nói của chị Lý vừa dứt, Trần Nghiệp lập tức có hơi nghi ngờ.

Tại sao chị Lý lại kêu mình đi tới trường học, nếu có chuyện gì cần tìm mình, tại sao phải chọn trường học mà không phải là ở biệt thự của cô ta?
Nhưng Trần Nghiệp cũng không nghĩ nhiều như vậy, nghe thấy giọng điệu của chị Lý có hơi mất ổn định, hắn thoáng cảm giác được rất có khả năng đã xảy ra chuyện gì đó. 
Vì thế Trần Nghiệp trực tiếp cúp máy, đi tới sân trường.
Khi tiến vào trong sân trường, hắn cảm giác được một màn kỳ quái hơn, chỉ nhìn thấy toàn bộ bạn học, cho dù là đang làm chuyện gì, cũng đều tới tấp nhìn về phía hắn.

“Mau nhìn kìa! Đó chính là Trần Nghiệp!”
“Chính là hắn sao? Gương mặt vừa trẻ tuổi lại còn đẹp trai nữa chứ!”
“Phí lời! Hắn vốn là sinh viên của trường chúng ta, bằng tuổi chúng ta, chỉ có điều sau này đã thôi học rồi mà thôi!”
“Ế, tiếc thế, học trưởng đẹp trai như vậy không có phần của ta sao…”
Một đám học muội chỉ chỉ trỏ trỏ, cảm giác vô cùng tiếc nuối.
Trần Nghiệp đi thẳng vào trong khu vực vườn cây của trường học, trông thấy xung quanh nơi này đều có rất nhiều sinh viên đang nhìn hắn, trên gương mặt đều mang theo vẻ cười như không cười.
“Có ý gì vậy?” Trần Nghiệp càng ngày càng nghi ngờ.
Đột nhiên, hắn nhìn thấy một cái bảng đèn to lớn ở phía trước, do mấy sinh viên cùng giơ lên.

Không có cách nào khác, bảng đèn này thực sự quá lớn, nếu không có đến mấy người thì thật sự không thể giơ lên được.
Sau đó, trên mặt đất xuất hiện những hàng bóng bay, màu sắc rực rỡ… có hồng nhạt, có xanh lục, còn có màu đỏ, bồng bềnh trôi nhẹ nhàng theo gió.
Nhìn thấy một màn này, Trần Nghiệp lập tức ý thức được chuyện gì đó, hắn xoay người định rời đi.
“Trần Nghiệp đừng đi mà!”
Một giọng nói trong trẻo tựa như tiếng chuông gọi hắn lại, không phải Triệu Tử Thu thì là ai?
“Ngươi có chuyện gì sao?” Trần Nghiệp hỏi với gương mặt không có biểu cảm.
Triệu Tử Thu cầm một bó hoa tươi trong tay, chậm rãi đi tới trước mặt Trần Nghiệp.


Sắc mặt của cô ta thoạt nhìn hồng hào, rạng rỡ như vậy, không thể nhìn ra được một chút nào rằng cách đây không lâu cô ta mới bị Quỷ gặm nhấm!
Triệu Tử Thu cũng có hơi khẩn trương, nhưng cô ta vẫn cố lấy dũng khí, mở đôi mắt to đầy linh động, nhìn chằm chằm vào Trần Nghiệp, sau đó đi tới trước mặt hắn.
Lúc này, bạn học ở khắp bốn phương tám hướng đều chậm rãi xuất hiện từ phía sau dải cây xanh, hoặc là hòn giả sơn, vây thành một vòng tròn lớn tự phát.

Chỉ có điều, trong những người này, phần lớn đều là bạn học nữ, mà những bạn học nam thì lại rất bi đát.

Bọn họ đứng ở bên ngoài vòng, nhìn cũng chẳng nhìn được gì, trong lòng lại thật đau xót…
“Trời ơi! Nữ thần Triệu Tử Thu lại chủ động tỏ tình với một cậu nam sinh, thời niên thiếu của ta vỡ tan rồi…”
“Ngươi cút đi, ngươi còn thiếu niên cái gì nữa, ta thấy ngươi là lão niên thì có, tuổi có mười tám mà lớn lên lại già như vậy, đáng kiếp nữ sinh không thích ngươi!”
“Ôi, nói đi cũng phải nói lại, sao mặt trời lại mọc ở hướng tây thế này? Lần trước Trần Nghiệp tỏ tình với Triệu Tử Thu không thành công, lần này Triệu Tử Thu lại tỏ tình ngược lại với Trần Nghiệp, thật đúng là sống lâu mới thấy!”
“Mọi người nói xem, Triệu tử Thu có tỏ tình thành công không?”
“Ha ha, có thể không thành công được sao? Đây đúng là bao nuôi đấy biết chưa? Lẽ nào, Trần Nghiệp sẽ từ chối sao?”
Lúc này, những nam sinh này bàn tán đủ kiểu.
Mà sắc mặt của Triệu Tử Thu cũng khẩn trương vô cùng, đỏ bừng bừng như một quả táo chín!
“Trần Nghiệp… ta thích ngươi, mong ngươi hãy trở thành bạn trai của ta, được không?”
Sau khi nói xong câu nói này, đầu của Triệu Tử Thu cúi xuống thật sâu, cũng không dám nhìn thẳng vào Trần Nghiệp, như thể, cô ta đã dùng hết sạch toàn bộ dũng khí lớn nhất cả đời này của mình rồi!
Sắc mặt Trần Nghiệp ngây ra, hắn không ngờ hoa khôi giảng đường Triệu Tử Thu lại công khai tỏ tình với mình, hơn nữa, lại còn chọn ở nơi đông người như vậy nữa chứ?
Mấy con chữ viết phía trên bảng đèn ở xa xa kia, cũng giống vậy, là: “Trần Nghiệp, ta thích ngươi.”
Loại cảnh tượng như thế này hiển nhiên kinh động đến toàn bộ trường học.


Lúc này, toàn bộ sinh viên nhìn thấy một màn này đều bàn luận sôi nổi!
Bọn họ đều có một suy nghĩ thống nhất, đó chính là hình tượng nữ thần của Triệu Tử Thu đã hoàn toàn sụp đổ rồi.

Trước đây cô ta lạnh lùng như vậy, ở tít trên cao như vậy, người theo đuổi cô ta thậm chí có thể xếp từ tòa nhà giảng đường đến tận cửa trường học.
Nhưng lúc này, cô ta thân là hoa khôi giảng đường, vậy mà lại đi tỏ tình với một nam sinh, hơn nữa còn giống như bao nuôi hắn.
Một màn này, khiến tất cả nam sinh trong trường học đều có một loại thôi thúc muốn nhảy lầu!
Mà Trần Nghiệp nhìn thấy Triệu Tử Thu tỏ tình, trong lòng cũng thở dài một hơi.

Hắn không có cách nào ở lại lâu trong thế giới này được, thậm chí còn có thể nói là không lâu sau có thể sẽ rời đi.

Dù sao thì nhiệm vụ thử luyện cũng không thể làm quá dài được, như vậy cũng sẽ làm chậm trễ tiến độ giải khóa tầng thứ ba mươi ba tháp Luân Hồi của hắn.
Cho nên, Trần Nghiệp cũng không có khả năng ở trong thế giới nhiệm vụ thử luyện này, phát sinh quá nhiều gút mắt với bất cứ ai!
Ví dụ như Triệu Tử Thu.

Giả như mình và cô ta yêu nhau, vậy khi hắn rời đi trong tương lai, chẳng phải sẽ là một loại sát thương lớn nhất đối với cô ta hay sao?
Triệu Tử Thu rất xinh đẹp, bất cứ người nào cũng khó có thể ghét cô ta được.

Nhưng Trần Nghiệp lại chọn suy nghĩ kỹ rồi mới làm…
Hắn đột nhiên nói: “Cô gái, xem ra ngươi hồi phục rất nhanh, nếu đã như vậy, tối hôm nay ngươi đi dụ Quỷ với ta đi!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận